Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1895: Không vội, cứ từ từ sẽ đến! (2)

Nếu như chủ tịch hội đồng quản trị cũ vẫn ở đây, sợ rằng sẽ không có chuyện này.

Cuối cùng là trong tập đoàn mọc lên quá nhiều người đứng đầu, càng đấu càng lợi hại.

Caroline với vẻ mặt vô cảm uống một ngụm cà phê nóng đắng.

Nhưng nếu không phải xảy ra thả lỏng và hỗn loạn, cô ta cũng không có cách nào lợi dụng tài nguyên của tập đoàn để làm lợi cho gia tộc của mình như bây giờ.

Cho nên nói, mọi chuyện luôn có tính hai mặt...

Caroline cúi đầu uống cà phê, những trợ lý kia đứng sát bên tường giống như bức tượng thạch cao, tất cả không lên tiếng, chỉ sợ quấy rầy đến cô ta.

Nơi này là một căn phòng nhỏ khép kín có lắp đặt các trang thiết bị trang nhã, có cửa sổ sát đất có thể nhìn thấy được cảnh tượng trên đường phố, thấy được mọi người lui tới muôn hình muôn vẻ, những nhân vật nhỏ vì sự ấm no của mình mà phải bôn ba, nhưng người bên ngoài không nhìn thấy được bên trong.

Đây cũng tính là kẻ có tiền hưởng thụ một nơi tuyệt vời để "đứng ngoài quan sát" sự sầm uất của thế gian.

Đang lúc này, cửa phòng vang lên tiếng gõ nhẹ.

Caroline đang bất mãn với lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc đã lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nhìn về phía cửa và nhíu mày.

Những trợ lý kia cũng kinh ngạc nhìn sang.

Bất kể là người đi theo bên cạnh Caroline hay là nhân viên làm việc trong quán cà phê này đều biết, khi Caroline uống cà phê sẽ không muốn người khác quấy rầy, cũng tuyệt đối không có người nào dám đường đột. Hơn nữa, bên ngoài còn có vệ sĩ canh gác. Bọn họ tuyệt đối sẽ không để cho những người không có nhiệm vụ tới gần.

Như vậy sao còn có người dám cả gan gõ cửa chứ?

Caroline về phía cửa và chép miệng dặn dò:

- Một người ra xem có chuyện gì xảy ra?

Người trợ lý nam đeo kính nghe vậy lập tức bước nhanh tới, nhẹ nhàng kéo cửa và thò người ra.

Sau một lát, trợ lý nam lại rụt người lại và sắc mặt thoáng biến đổi, cung kính nói nhỏ với Caroline:

- Là phó tổng giám đốc Ma Căn tới! Ông ấy đang chờ ở bên ngoài!

Một câu nói như vậy làm cho mấy trợ lý khác lập tức lộ vẻ kinh ngạc.

Phó tổng giám đốc Ma Căn?

Ông ta tới đây sao?!

Ánh mắt Caroline cũng lộ vẻ kinh ngạc và lập tức đứng lên, nghiêm túc chỉnh lại quần áo rồi bước nhanh tới:

- Mở cửa ra, chào mừng phó tổng giám đốc Ma Căn!

- Không cần đâu, Caroline.

Có tiếng cười cởi mở truyền đến, ngoài cửa có một người đi tới.

Chỉ một người, một tùy tùng đều không dẫn, chính là phó tổng giám đốc Ma Căn!

Một trong bảy lãnh đạo cấp cao đứng đầu tập đoàn Chấn Bắc!

Tất cả trợ lý của Caroline đồng thời cúi người cung kính nói:

- Ngài Ma Căn!

Caroline cũng tươi cười khách sáo, vô cùng lễ phép nói:

- Ngài Ma Căn, sao ngài cũng tới đây vậy?

Ma Căn nhìn mọi người mỉm cười và nói với Caroline:

- Vừa vặn tôi cũng tới đây uống cà phê, nghe bọn họ nói cô ở đây nên tới nói chuyện với cô vài câu.

- Mời ngài!

Caroline lễ độ cung kính đưa phó tổng giám đốc Ma Căn về phía vị trí chỗ ngồi chính.

Ngài Ma Căn không chỉ là một trong bảy người đứng đầu bên trong tập đoàn, gia tộc của ông ta cũng có tiếng tăm ở trong cả Bắc Mỹ thậm chí là trên thế giới, so sánh xuống thì gia tộc của Caroline vẫn kém hơn rất nhiều.

Đương nhiên, một con sư tử và một con báo nếu không có xung đột lợi ích nghiêm trọng sẽ không dễ dàng khai chiến, thậm chí còn sẽ "hòa thuận" với nhau.

Có người đưa cà phê vào cho phó tổng giám đốc Ma Căn, sau đó Caroline ra hiệu, ngoại trừ cô ta và ngài Ma Căn ra, tất cả mọi người đều ra ngoài.

Cho dù cuộc đàm phán này không quan trọng, cũng cần phải giữ bí mật tuyệt đối.

Phó tổng giám đốc Ma Căn dùng cái muôi bạc nhỏ chậm rãi quấy cà phê, ung dung mỉm cười và nói:

- Thế nào? Trong thời gian này cô vội vàng tranh cử, nhưng tôi nghe nói đã xảy ra chút chuyện à?

Caroline cười gượng và nói với Ma Căn:

- Vẫn mong ngài Ma Căn ở trong tập đoàn ra sức trợ giúp, để cho tập đoàn trợ giúp tôi nhiều hơn mới tốt!

Ma Căn không vội trả lời mà bưng cà phê lên thưởng thức một ngụm, nhấp nhám cảm giác trong miệng rồi mới thở dài nói:

- Tôi cũng muốn nhưng khó lắm.

- Bây giờ trong tập đoàn có mấy lão già chuyên môn chống đối lại tôi.

Ma Căn liếc nhìn Caroline và nhún vai:

- Chuyện của cô, cho dù bọn họ không phản đối rõ ràng, nhưng dựa vào từng cuộc hội nghị kéo xuống cũng có thể dây dưa đến khi đối thủ tranh cử của cô lên làm thị trưởng thành phố Ganand.

Caroline tự nhiên biết rõ về tình huống này nên lập tức phiền muộn nhíu mày, không lên tiếng.

Ma Căn lẩm bẩm nói:

- Vẫn là lực lượng của chúng ta không đủ, nếu như có thêm nhiều người lựa chọn đứng ở bên cạnh tôi, cho dù là số phiếu cũng có thể ép qua được đám người Trung Quốc Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên kia!

Nhắc tới người Trung Quốc, Caroline không nhịn được mà thở hắt ra một hơi.

Cô ta liền nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng và cả những rắc rối mà anh mang đến cho cô ta.

Nhưng cô ta cũng nghe ra được ẩn ý trong lời nói của phó tổng giám đốc Ma Căn nên nói ngay:

- Bây giờ tôi đang bận rộn tranh cử nên không thể tham dự hội nghị với ngài, nhưng tôi trước sau vẫn luôn đứng ở bên phía của ngài!

Caroline nhấn mạnh:

- Bất cứ lúc nào!

Ma Căn cười ha hả, gật đầu nói:

- Tôi tin điều này.

Ngay sau đó, Ma Căn lại nói rất tùy ý:

- Tôi nghe nói, cô đang nói chuyện hợp tác cùng Bạch Tiểu Thăng?

Những lời này làm cho ánh mắt Caroline thoáng thay đổi, nhưng cô ta trả lời ngay:

- Đúng vậy, đây là hợp tác giữa khu Đại Trung Hoa và khu Bắc Mỹ, cả hai đều là bên trong tập đoàn nên tôi cũng không tiện phản đối. Đồng thời tôi muốn nhân cơ hội này để khu Bắc Mỹ chúng ta cũng có thể đi kiếm tiền của người Trung Quốc.

Caroline biết, phó tổng giám đốc Ma Căn có quan hệ rất thù địch với người cùng thế hệ Hạ Hầu Khải này, nhưng phía đối diện đã đổi người, là một nhà kinh doanh trục lợi, cô ta không tin tầm mắt của phó tổng giám đốc Ma Căn lại nhỏ mọn như vậy.

Đương nhiên, không thể thiếu chuyện ngáng chân phân bộ của Trung Quốc trong tập đoàn để tiến tới công kích hai phó tổng giám đốc Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên ở trong tập đoàn.

Nhưng cũng cần hợp tác, kiếm tiền với khu Đại Trung Hoa.

Ở chỗ ngài Ma Căn, tốt nhất là "ăn cơm của bọn họ, đập nồi của bọn họ".

- Bạch Tiểu Thăng này qua lại rất gần với Lộ Thành An và Lý Vận Nguyên. Tôi không thích người trẻ tuổi này.

Ma Căn dứt khoát nói thẳng:

- Khu Đại Trung Hoa không chỉ có Trung Quốc, người chịu trách nhiệm bên kia cũng không nhất định không phải dùng người Trung Quốc. Nếu như...

Ma Căn nhìn về phía Caroline, mỉm cười và nói:

- Tôi nói là nếu như cô có thể khiến cho Bạch Tiểu Thăng phải bước xuống, chúng ta sẽ nâng đỡ người ở khu Châu Á khác tới chịu trách nhiệm, đội hình bạn liên minh lại tăng thêm một ghế, như vậy ở trong tập đoàn bất kể là số phiếu hay là nghị quyết cũng sẽ nắm chắc phần thắng hơn nữa.

Caroline chậm rãi mỉm cười.

- Tôi cảm thấy ý nghĩ này của ngài thật sự quá tốt!

- Ha ha, tôi cũng chỉ đóng cửa thuận miệng nói với người một nhà như cô thôi.

Ma Căn mỉm cười và nói:

- Về chuyện hợp tác giữa cô và Bạch Tiểu Thăng thì vẫn nên bàn. Có thể kiếm tiền tất nhiên là chuyện tốt. Về phần liên quan tới điều kiện hợp tác, cô có thể tăng cao một chút, xem bọn họ có chân thành hợp tác không. Về phần làm cho Bạch Tiểu Thăng kia phải đi xuống thì không thể làm trong một sớm một chiều được.

Ma Căn nói với ẩn ý sâu xa:

- Đừng quá nóng vội, từ từ sẽ đến.

Caroline cũng cười và nói với ông ta:

- Ngài Ma Căn nói phải.

- Không vội, từ từ sẽ đến!

Bạn cần đăng nhập để bình luận