Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1906: Người trẻ tuổi khó đối phó! (1)

Trong lòng Caroline cho rằng, mình vừa "đưa" cho Bạch Tiểu Thăng một ân tình lớn, làm cho anh có mặt mũi giải quyết khủng hoảng của gia tộc Taylor.

Cộng thêm trước đó, Bạch Tiểu Thăng mang đến cho mình nhiều phiền phức như vậy, cô ta còn chưa tính toán.

Vậy đã rất đạt đến một trình độ nào đó rồi!

Cho dù xuất phát từ bánh ít đi, bánh quy lại, Bạch Tiểu Thăng cũng phải thể hiện một chút mới được.

Hơn nữa, đây là hợp tác giữa khu Đại Trung Hoa và khu Bắc Mỹ ở trong tập đoàn Chấn Bắc, không có ảnh hưởng tới bất kỳ lợi ích cá nhân nào của Bạch Tiểu Thăng, còn có thể làm cho anh tăng thêm công trạng, anh chẳng có lý do gì phải từ chối chỉ bởi vì chút một khoản không công bằng cả.

Trong hợp tác lần này, Caroline cũng cố ý không kéo việc kinh doanh của gia tộc mình vào trong.

Theo Caroline thấy, về sau việc kinh doanh của bản thân có thể thu lợi từ trong cuộc hợp tác này, không cần phải lập tức xuất hiện ở trong đó làm chuyện này thêm phức tạp, làm cho Bạch Tiểu Thăng - người đứng thứ hai của Bộ giám sát Tổng bộ "tràn ngập lòng chính nghĩa" đến mượn cớ.

Dù sao Caroline cũng cảm thấy, cho dù cho tới nay Bạch Tiểu Thăng cố ý đối đầu với mình, lúc này xem như là đánh yểm trợ cũng không có lý do gì để từ chối mới phải.

Caroline nhận định, suy nghĩ từ các mặt thì Bạch Tiểu Thăng đều sẽ đồng ý.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng mở miệng đã từ chối không do dự.

Caroline kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thăng, sau đó mỉm cười, nhưng trong vẻ tươi cười mơ hồ có vài phần không vui.

- Sao vậy? Ngài Bạch cảm thấy điều khoản trong hợp đồng này có vấn đề à?

Bạch Tiểu Thăng cười ha hả.

Không phải là có vấn đề mà là có vấn đề rất lớn đấy.

- Muốn nói về vấn đề...

Bạch Tiểu Thăng nhìn tập hợp đồng dày trên bàn này và mở miệng nói:

- Tôi cảm thấy phần tài liệu này không giống với hợp tác thương nghiệp mà càng giống như là... Một bản kế hoạch để nâng đỡ.

Lời này vừa nói ra đã làm cho Caroline sửng sốt.

- Chính là loại hợp tác do tập đoàn sắp xếp khu mạnh tới nâng đỡ cho khu yếu.

Bạch Tiểu Thăng cười ha hả nói:

- Nếu khu Đại Trung Hoa chúng tôi bây giờ là khu giàu nhất, có tiền nhất, có thực lực nhất trong sáu bộ phận sự nghiệp lớn. Còn khu Bắc Mỹ của cô Caroline là nghèo nhất, tôi sẽ cảm thấy bản hợp tác này hoàn toàn không có vấn đề.

- Nhưng...

Bạch Tiểu Thăng nhếch miệng mỉm cười nhìn về phía Caroline:

- Khu Bắc Mỹ của tiểu thư Caroline đang có kinh tế mạnh nhất, phía hợp tác đều là cấp bá chủ thế giới, qua lại với mỗi gia tộc đều giàu có thể ngang với một nước. Một khu lớn lại đưa ra cho chúng tôi điều kiện hợp tác phát triển như vậy thì có phải đang nói đùa hay không?

Bạch Tiểu Thăng vừa nâng khu Bắc Mỹ của Caroline, vừa biểu đạt sự chối ý của mình.

Caroline nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, trên mặt vẫn cười nhưng trong nụ cười đã có phần lạnh lùng:

- Vậy theo ý của ngài Bạch thì bên phía chúng tôi phải giảm điều kiện hợp tác xuống sao?

Bạch Tiểu Thăng không vội trả lời mà nghiêng người về phía trước và nói với Caroline như muốn móc tim móc phổi:

- Cô Caroline, bây giờ không có người ngoài nên tôi lại nói thật với cô.

Caroline chưa từng thấy qua vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng như vậy, ánh mắt lập tức kinh ngạc và không biết anh muốn nói gì.

- Thật ra, hai năm qua, tất cả doanh nghiệp trong khu Đại Trung Hoa chúng tôi đều đang vắt óc tìm kế, sử dụng tất cả lực lượng để phát triển mới đạt được chút thành tích như vậy, cũng là để cho trụ sở chính ủng hộ sự cải cách của chúng tôi. Tôi cũng không có cách nào.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng buồn khổ nói:

- Tôi đã phải làm kẻ ác, mỗi ngày ép người bên dưới, để cho bọn họ làm được như vậy, tôi phải cả ngày nâng cao tinh thần, cũng sắp phát điên rồi. Tôi đang bị mọi người oán than dậy đất, hơn nửa năm ngắn ngủi mười mấy giám đốc cao cấp đã rời đi. Thậm chí có người gửi lưỡi dao tới trong văn phòng của tôi. Tôi sợ đến mức rất nhiều ngày không dám ngủ. Ngài nói có thảm không? Cái này cũng chưa tính là gì! Bây giờ dư luận bên chúng tôi đã ví tôi thành ma cà rồng, nghiền ép mạng sống của nhân viên, mỗi ngày đều có người công kích tôi, mắng tôi!

Bạch Tiểu Thăng đây là đang... kể khổ sao?

Caroline nhíu mày nói:

- Anh có thảm như vậy sao?

- Không thể nào!

Bạch Tiểu Thăng vỗ một cái vào bắp đùi mình than thở:

- Con người tôi cũng chỉ phong quang bề ngoài thôi, chứ trên thực tế thì rất thảm.

- Nhưng điều này có liên quan gì với chuyện chúng ta đang bàn, liên quan gì tới hợp giác giữa hai khu lớn của chúng ta chứ?

Caroline nhíu mày hỏi.

Bạch Tiểu Thăng không đồng ý chính là bản hợp tác này, cô ta đưa ra một vài ý kiến cho anh để bàn tốt việc này, thế nào lại kéo ra "một đám nước mắt chua xót"?

Hơn nữa, người Trung Quốc không phải thường nói "một tướng công thành vạn xương khô" sao? Có thể làm cho một khu Đại Trung Hoa với công trạng bình thường phải thay hình đổi dạng trong hai năm ngắn ngủi, nhảy một cái đã chiếm vị trí thứ hai trong sáu khu, không cần nghĩ cũng biết Bạch Tiểu Thăng đã dùng thủ đoạn đặc biệt.

Những gì anh gặp phải cũng chưa chắc đã không thể có.

Nhưng điều này lại có liên quan gì đến mình?

Vừa nghe Caroline hỏi như thế, Bạch Tiểu Thăng thu lại mấy phần bi thương, nghiêm túc nói:

- Đương nhiên là có quan hệ rồi. Ở trong sách lược phát triển của khu Đại Trung Hoa là muốn tốc độ phát triển chậm lại. Khi hợp tác trong ngoài, chúng tôi đều phải cố gắng hết sức đi theo con đường ổn định. Sách lược này không có khả năng do một mình tôi vỗ đầu quyết định. Đây cũng là yêu cầu của ngài Tưởng Quát - tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Á chúng tôi. Việc phát triển ổn định này cũng lại có nghĩa là khi chúng tôi lựa chọn hợp tác phải cẩn thận, không thể chỉ nghĩ tới việc phát triển lớn, không thể chỉ nghĩ tới việc tăng tốc, chỉ muốn một bước lên trời, chỉ nghĩ làm hợp tác lớn. Đương nhiên cũng không thể... chịu thiệt quá mức. Những điều này gây tổn thất căn bản quá lớn. Chúng tôi cực khổ tạo dựng lên được chút thành tích, khu Đại Trung Hoa vẫn đang trong quá trình phát triển sẽ không chịu nổi mất... Lời này cũng không phải do tôi nói mà là do ngài Tưởng Quát nói. Tuy bây giờ tôi là cấp tổng giám đốc sự nghiệp nhưng ở khu Đại Trung Hoa vẫn chỉ là giám đốc điều hành, chức quyền phân công tất có quy củ, không dám không nghe theo.

Bạch Tiểu Thăng lại giải thích và đùn đẩy, vòng tới vòng lui rõ ràng vẫn cảm thấy bị thiệt trong hợp tác này.

Sao không thể trực tiếp một chút, đau nhanh một chút, nói ra điều kiện hợp tác chứ?

Caroline đúng là nhìn Bạch Tiểu Thăng như miếng "thịt", thậm chí bắt đầu khinh thường anh, nhưng ngoài mặt cô ta vẫn kiên nhẫn gật đầu:

- Vậy thật là rất khó khăn, là do tôi không suy nghĩ đến điểm ấy.

Caroline theo sát đó nói:

- Đã như vậy, phía bên chúng tôi có thể giảm điều kiện xuống. Nếu như trong bản hợp tác của chúng tôi, chúng ta đưa ra điều kiện có mười điểm, ngài Bạch cảm thấy chúng tôi cần phải giảm xuống mấy phần mới tốt?

Hôm nay Caroline có rất nhiều chuyện phải làm, lúc này cũng chỉ là tranh thủ thời gian qua bàn chuyện với Bạch Tiểu Thăng nên không muốn nói nhiều lời vô nghĩa với anh, đơn giản là muốn nói một câu cho vui vẻ.

Dù sao chỉ cần ký hợp đồng và tất cả đi vào quỹ đạo, cô ta có thể hưởng ứng lời kêu gọi của phó tổng giám đốc Ma Căn, quay đầu đối phó với Bạch Tiểu Thăng!

Bây giờ thấy sắc mặt của Bạch Tiểu Thăng này, Caroline hoàn toàn đồng ý với kiến nghị đối phó của phó tổng giám đốc Ma Căn.

Không quan tâm tới những chuyện Bạch Tiểu Thăng xúc phạm mình là cố tình hay vô tình, tất cả cứ cho rằng anh đáng chết là được rồi!

So với hao tâm tốn sức đi phân tích và suy đoán, còn không bằng dùng một gậy đánh chết cho vui vẻ!

Caroline là một người phụ nữ có chủ kiến lại nhanh gọn, quyết đoán, bất kể là làm việc hay suy nghĩ chuyện gì cũng gắng đạt tới mức quyết đoán, gọn gàng!

Quyết đoán sát phạt!

- Vậy...

Bạch Tiểu Thăng cười khi thấy Caroline nói vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận