Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1908: Sau khi đàm phán thất bại (1)

Chờ Bạch Tiểu Thăng và Caroline cùng đi ra khỏi phòng, Taylor và Yelena cũng vừa vặn quay về. Melany đi theo ở phía sau. Bọn họ vội vàng làm việc mới có thể nhanh như vậy.

Chờ khi thấy được Bạch Tiểu Thăng và Caroline cũng nói xong, ánh mắt mấy người vẫn kinh ngạc, thầm nghĩ sao hiệu suất của nhân vật lớn cũng nhanh như vậy.

Mọi việc đều thuận lợi cả sao?

Caroline thoáng nhìn Yelena và Melany rồi quay sang mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Vậy hôm nay cứ như vậy đi. Ngài Bạch Tiểu Thăng tạm biệt!

- Còn nhiều thời gian, hẹn gặp lại cô Caroline!

Bạch Tiểu Thăng cũng cười nói.

Hai người này nói lời khách sáo với vẻ mặt bình thản.

Mọi người nhìn thấy lại có vài phần cảm thấy kỳ quái.

Sao bọn họ bình thản như vậy, không vui không buồn lại giống như cái gì cũng nói không hợp vậy.

Nhưng suy nghĩ tới Bạch Tiểu Thăng và Caroline đều là người của tập đoàn Chấn Bắc, có đạt được hợp tác gì cũng đơn giản, sảng khoái hơn hợp tác với doanh nghiệp bên ngoài nhiều.

Trong lòng mọi người này không nhịn được thầm nghĩ, xem đi, nhân vật lớn có khác, nhìn phong độ thản nhiên không thể hiện ra ngoài, thoáng cái đã đạt được hợp tác chục tỷ với hơn nghìn tỷ đô la cũng không chừng.

Cuối cùng, Caroline dẫn theo Yelena và Melany rời đi. Bạch Tiểu Thăng chỉ tiễn tượng trưng vài bước rồi thôi.

Thấy đám người Caroline đã rời đi, Taylor mới cười ha hả nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, chúc mừng ngài!

Bạch Tiểu Thăng quay sang nhìn Taylor, ánh mắt nhất thời kinh ngạc:

- Tôi sao vui có?

- Vừa rồi ngài và Caroline chắc chắn đã bàn xong hợp tác quan trọng, chẳng lẽ không nên chúc mừng sao?

Taylor mỉm cười nói.

Bạch Tiểu Thăng mới hiểu ra, mỉm cười nói:

- Thật ra tôi cần phải chúc mừng ngài mới đúng. Gia tộc Taylor loại bỏ được ràng buộc, từ bây giờ đã đạt được một khởi điểm phát triển hoàn toàn mới.

Lời này làm cho Taylor, Tây Nhã tươi cười vui vẻ, bọn họ cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng với vẻ biết ơn.

- Về phần tôi, thật đáng tiếc, hôm nay tôi chưa thể bàn được với Caroline bất cứ chuyện gì.

Bạch Tiểu Thăng vẫn duy trì vẻ tươi cười, rất bình thản nói ra câu này.

Điều này làm cho Taylor sửng sốt, Tây Nhã cũng kinh ngạc.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lại không quá bất ngờ.

Trên thực tế, không quan tâm kết quả hôm nay thế nào, bọn họ đều không cảm thấy bất ngờ.

Dù sao trước đây Bạch Tiểu Thăng đã từng nói với bọn họ về kết quả có thể xảy ra khi thương lượng với Caroline.

Chắc hẳn Bạch Tiểu Thăng không có cách nào tiếp nhận điều kiện của Caroline.

Mà Caroline cũng không tiếp nhận được ý kiến của Bạch Tiểu Thăng.

Điều này lại không quá bình thường với bọn họ.

Vẫn là câu nói kia, phó tổng giám đốc Ma Căn làm sân ga cho khu Bắc Mỹ, phó tổng giám đốc Ma Căn thù địch với khu Đại Trung Hoa, có kết quả gì cũng không kỳ lạ.

Còn nữa, người bên này luôn ngạo mạn và cường thế cũng là một trong những biến số.

So với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tương đối thoải mái, Taylor lại không hiểu.

Kết quả này không hợp với những dấu hiệu lộ ra từ đầu đến cuối.

Caroline vui vẻ đồng ý giải quyết vấn đề của gia tộc Taylor, sốt ruột muốn nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng. Khi anh nói đến Caroline sắp tới cũng ít nhiều có chút chờ mong, đây rõ ràng là có ý muốn hợp tác.

Taylor thậm chí đoán Caroline đã mang theo sẵn hợp đồng.

Hai bên bọn họ đều là công ty con của tập đoàn Chấn Bắc, muốn nói hợp tác gì đó còn không phải dễ dàng sao? Tối thiểu cũng nên có thu hoạch mới phải.

Cho nên Taylor mới có thể vội vàng tới chúc mừng cho Bạch Tiểu Thăng.

Kết quả Bạch Tiểu Thăng lại nói chưa thể bàn được chuyện gì với Caroline!

Rõ ràng lúc hai người rời đi vẫn tươi cười...

Trong thời gian ngắn Taylor bị chuyện vui của mình làm cho đầu óc mơ hồ, bây giờ suy nghĩ lại, vừa rồi vẻ tươi cười của Bạch Tiểu Thăng và Caroline thật sự cho ông ta mơ hồ có cảm giác nghiêm nghị.

Con ngươi của Taylor thậm chí hơi co lại.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thẳng vào hướng đám người Caroline rời đi, lẩm bẩm nói:

- May là ông và Yelena làm nhanh, kết thúc tất cả hợp đồng, nếu không...

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Taylor mỉm cười nói:

- Cho nên ngài xem, tôi nên chúc mừng ngài mới đúng!

Taylor không nhịn được nuốt nước miếng, cảm giác tim đập hơi nhanh.

Bên cạnh, ánh mắt Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng thoáng nghiêm trọng.

Xem ra, tình hình phát triển theo hướng rất không tốt. Đặc biệt Bạch Tiểu Thăng nói không thể đồng ý với một hợp tác nói cũng có nghĩa là mức độ nghiêm trọng đã vượt quá bọn họ tưởng tượng.

Tây Nhã nghe được lời nói chuyện của Bạch Tiểu Thăng và cha, cũng cảm giác sự nghiêm túc trong đó.

- Tôi quyết định!

Tây Nhã bỗng nhiên mở miệng nói.

Tiếng nói đột ngột vang lên làm cho mọi người đều nhìn về phía cô.

- Tôi quyết định rời khỏi học viện để bắt đầu kinh doanh!

Giọng nói của Tây Nhã gọn gàng dứt khoát và đầy kiên quyết.

Bạch Tiểu Thăng, Taylor nghe vậy lập tức kinh ngạc. Ngay cả Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng vậy.

Trở thành nhân viên cảnh sát bảo vệ chính nghĩa là lý tưởng và theo đuổi của Tây Nhã, sao cô lại đột nhiên nói lời như vậy.

Hơn nữa, còn vào lúc này.

- Con gái, con đang nói gì vậy? Rời khỏi học viện à? Con là một trong những học viên giỏi nhất của học viện đấy! Con đã sắp tốt nghiệp rồi! Bắt đầu kinh doanh à? Con thì kinh doanh gì chứ? Bây giờ trong nhà đã không có chuyện gì! Không cần con phải làm như thế!

Taylor vội vàng khuyên nhủ.

Bản tính của con gái ông thế nào, ông làm cha lại rõ ràng nhất. Cô là người có tính cách cố chấp, một khi nói chuyện gì ra khỏi miệng lại rất khó có thể thay đổi.

Trước đây cô đi ghi danh vào học viện, ai cũng khuyên không được.

Bây giờ trong nhà đã không sao, cô ngược lại nói ra những lời này.

Rời khỏi học viện và bắt đầu kinh doanh sao?

Taylor không thể nào hiểu được suy nghĩ của cô.

- Nói cho tôi biết lý do của cô?

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào Tây Nhã, hỏi.

Tây Nhã đối mặt với Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc trả lời:

- Năm đó, tôi ôm ấp lý tưởng hóa vào đi học viện. Mấy năm nay, tôi học tập, thực tập, phá án, gặp rất nhiều người và chuyện làm tôi sớm có cảm giác mờ mịt, thật ra rất nhiều chuyện không phải là một người cảnh sát lý tưởng hóa lại có thể làm tốt được. Có thể một ít phong cách tôi không quen nhìn lại xử lý tốt hơn.

- Hơn nữa, ở trên đời này cũng không thiếu nhân viên cảnh sát xuất sắc, không phải sao? Lý tưởng của tôi... không bằng để nó trở thành một hồi ức tốt đẹp, giữ lại ở trong lòng là được rồi.

- Từ khi trong nhà xảy ra việc tới nay, thật ra tôi vẫn luôn tự trách. Nếu như tôi có thể ở lại bên cạnh giúp đỡ cha, nếu có tôi chú ý tới White, Mock, chú ý tới Shawn, Kaden, có lẽ sẽ không xảy ra nhiều chuyện như vậy, cho dù ít lại một chút thôi cũng được. Cho tới nay tôi đều quá tùy hứng, chỉ biết theo đuổi lý tưởng của mình, bây giờ tôi cũng nên làm gì đó cho nhà mình rồi!

Tây Nhã nói những lời này rất xúc động. Taylor nghe được lại vô cùng kinh ngạc, cũng vô cùng xúc động, vô cùng vui vẻ.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Tây Nhã cũng cười nói:

- Hơn nữa, sau ngày hôm nay, tôi cảm thấy giới kinh doanh cũng rất thú vị. Có ánh sáng, có bóng tối, có u ám, nếu như tôi là một người theo đuổi ánh sáng, ghét bóng tối, vậy tôi cũng có thể lấy được niềm vui của mình từ trong đó, tìm được thành tựu của riêng mình!

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Taylor rồi mỉm cười và nói với Tây Nhã:

- Vậy không bằng cô tới làm việc cho tôi, lại bắt đầu từ trợ lý của ngài Taylor đi! Nếu như cô làm đủ xuất sắc, tôi sẽ giao cho cô xử lý một công ty lớn.

Taylor mỉm cười gật đầu.

Tây Nhã lập tức nghiêm túc ưỡn ngực lên, dõng dạc nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tuân lệnh ông chủ!

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy vậy thì mỉm cười, trong lòng lại không nhịn được nghĩ:

- Không ngờ tôi lại có một ngày đào góc tường của học viện, không biết Tây Nhã học viên xuất sắc như vậy bị tôi dẫn chạy đi, sau khi ông cụ Vân Quang Chi biết, có thể hận chết tôi không nữa...

- Nhưng cô nhóc Tây Nhã này cũng đúng là một hạt giống kinh doanh tốt, không chừng về sau tôi có thể có được một giám đốc xuất sắc.

- Còn nữa, tôi có nên lựa chọn một vài hạt giống kinh doanh kiên định, thông minh, trung thành để giao cho tộc trưởng Taylor đi dẫn dắt, bồi dưỡng đội ngũ giám đốc cao cấp cho riêng mình không nhỉ. Một khi có kinh nghiệm, tôi lại để cho tộc trưởng Taylor cũng thành lập một học viện kinh doanh là được...

Bạch Tiểu Thăng tính toán xong, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận