Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1945: Chuyện bất ngờ (1)

Dưới bóng đêm Ganand xa hoa truỵ lạc. Đô thị quốc tế hóa này cũng không vì màn đêm buông xuống mà yên lặng, ngược lại càng thêm náo nhiệt, càng thêm đặc sắc.

Đối với người trong giới kinh doanh, xã giao buổi tối quan trọng ngang với công việc ban ngày.

Khách sạn Hackley Ganand vốn là một trong mười khách sạn lớn, mỗi đêm đều kín người hết chỗ, những người ra vào nơi đây đều là người nổi tiếng trong giới thương mại, con cháu của gia đình giàu có quý tộc, muốn có chỗ trong khách sạn xa hoa này cũng phải đặt trước nửa năm.

Lúc này, ba người Bạch Tiểu Thăng xuất hiện ở trong một phòng tiệc sang trọng của khách sạn Hackley.

Ba người bọn họ, nam đẹp nữ xinh, trên người lộ ra khí thế hơn người, cho dù không ai nhận ra nhưng ba người vẫn được rất nhiều người quan tâm, không ngừng có những nam nữ trẻ tuổi chạy tới chào hỏi.

Điều này không phù hợp với kế hoạch khiêm tốn của Bạch Tiểu Thăng, bọn họ chỉ đành phải chạy vào một góc phía sau quầy bar để ngồi, mới có thể yên tĩnh một chút.

Bên đó chẳng có mấy người. Lâm Vi Vi nhân cơ hội thể hiện sự bực tức của mình với Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh:

- Em thật sự chịu đủ rồi, vừa rồi có bốn năm người chạy tới hỏi em là nước R hay người nước H. Em là người Trung Quốc, người Trung Quốc! Đám người kia đều bị mù mặt sao??

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh nhìn nhau cười. Thật sự không thể trách được người ta hỏi vậy. Trong tiệc rượu này có không ít người Châu Á, nhưng phần lớn đều không phải là người từ Trung Quốc tới.

Hai người lần lượt trấn an Lâm Vi Vi.

- Đó chẳng qua chỉ là một ít người đến bắt chuyện thôi, em căn bản không cần để ý tới đâu.

- Em xinh đẹp như vậy, trên người còn có khí chất chỉ người Trung Quốc mình có, là bọn họ có mắt không tròng thôi.

Nghe hai người khuyên giải an ủi, Lâm Vi Vi nhún vai, lúc này cũng không để ý nữa.

Bọn họ ngồi ở chỗ không đáng chú ý này, cũng không có những người cố ý đùa giỡn người chạy tới trước mặt cô làm cho đau mắt, yên tĩnh hơn nhiều.

- Mã Vĩ Tiễn kia còn chưa xuất hiện. Ông ta không định tới hay không dám tới vậy?

Lâm Vi Vi đảo mắt nhìn qua tất cả các vị khách ở đó và khẽ nói với hai người Bạch Tiểu Thăng.

Bọn họ còn chưa thấy được "nhân vật mục tiêu " như Mã Vĩ Tiễn miêu tả

- Chắc bọn họ còn chưa tới.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói:

- Mặc dù cấp trên của Mã Vĩ Tiễn chỉ là một phó tổng của Ambre, nhưng cũng là nhân viên đắc lực của Caroline, còn kiêm các chức vụ quan trọng trong những công ty khác, ông ta cũng có gia thế bối cảnh không tầm thường. Trong tiệc rượu này, ông ta cũng là nhân vật quan trọng được mọi người vây quanh. Nếu người đó tới, chúng ta tất nhiên không thể không nhìn thấy được. Còn nữa, tối hôm nay Mã Vĩ Tiễn nhất định sẽ tới!

Bạch Tiểu Thăng cũng không phải là phán đoán ngông cuồng,

Khi anh nói điều này lại rất chắc chắn.

Trước đây Bạch Tiểu Thăng cũng đã nói về thân phận của cấp trên của Mã Vĩ Tiễn, nhưng Lâm Vi Vi không quá để ý tới điều này. Dù thân phận người đó có cao tới đâu cũng không thể cao hơn Caroline. Cho dù là Caroline, Bạch Tiểu Thăng cũng không coi ra gì.

Nhưng Lâm Vi Vi vẫn không nhịn được hỏi.

- Nếu cấp trên của Mã Vĩ Tiễn là vị khách mời chính trong bữa tiệc rượu hôm nay, nói vậy bên cạnh hẳn phải có rất nhiều người, chúng ta làm sao có thể tìm được cơ hội đến gần và thu được tin tức chứ?

Bạch Tiểu Thăng không trao đổi với bọn họ về những chuyện này.

Bọn họ còn không biết anh định làm thế nào nữa.

Lôi Nghênh cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Tuỳ cơ ứng biến.

Bạch Tiểu Thăng cười và nói với vẻ thần bí:

- Tin tưởng tôi, dù sao cũng sẽ có ngạc nhiên dành cho chúng ta.

Lâm Vi Vi không nhịn được nữa giận dữ không liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng đang thừa nước đục thả câu, nhưng cũng không hỏi.

Thời cơ thích hợp hoặc Bạch Tiểu Thăng cảm thấy có thể nói thì tất nhiên sẽ nói cho bọn họ biết, ngược lại bọn họ cũng không cần sốt ruột.

Lâm Vi Vi lại hỏi vấn đề thứ hai:

- Anh Tiểu Thăng, làm sao anh biết Mã Vĩ Tiễn nhất định sẽ tới?

Mã Vĩ Tiễn giúp bọn họ làm việc tất nhiên là vì tiền, nhưng lúc này ông ta xuất hiện gặp mặt bọn họ, có thể nói là mạo hiểm cực lớn, trong lòng nhát gan một chút sẽ không dám tỏ thái độ mới đúng.

Lôi Nghênh cười lạnh nói chen vào:

- Nếu như ông ta đủ thông minh thì nhất định sẽ xuất hiện!

Lâm Vi Vi sửng sốt, ngay sau đó liền hiểu rõ.

Nơi càng nguy hiểm lại càng an toàn.

Mã Vĩ Tiễn càng thản nhiên xuất hiện, càng chứng minh mình không có vấn đề, không đến mới là có vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng lại lầm bầm một tiếng:

- Ông ta cũng xem như là một trong những nhân vật chính hôm nay, làm sao có thể không xuất hiện được chứ.

Lời này làm cho Lâm Vi Vi thấy kinh ngạc.

Mã Vĩ Tiễn tính là nhân vật chính gì chứ?

Hôm nay, còn có chuyện gì cho ông ta sao?

Đúng lúc này, Lôi Nghênh khẽ nhắc nhở một câu:

- Tới rồi!

Không quan tâm ba người Bạch Tiểu Thăng đi đâu, Lôi Nghênh luôn ở vị trí có thể quan sát tất cả mọi người ở đó, điều này có lẽ liên quan tới những gì anh ta từng trải qua.

Cho nên và có gì thay đổi, Lôi Nghênh luôn có thể là người đầu tiên chú ý tới.

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi cũng nghe được có tiếng ồn ào nên quay đầu nhìn sang.

Từ lối vào của đại sảnh có một nhóm người tràn vào. Tổng công có khoảng mười mấy người. Dẫn đầu là một người da trắng. Nhìn số tóc thưa thớt trên trán thì hẳn phải là người trung tuổi, nhưng nhìn dáng người rắn chắc vạm vỡ thì quả thật quá đô con.

- Ngài Nick tới!

- Ngài Nick!

- Chào ngài Nick!

Rất nhiều khách mời ở đây đều mỉm cười nghênh đón.

Người đàn ông da trắng trung tuổi mỉm cười, phất tay chào hỏi mọi người, nhìn qua rất lịch sự quý phái.

- Mã Vĩ Tiễn quả nhiên tới rồi!

Mắt Lâm Vi Vi sáng lên, khẽ nói.

Bóng người đi theo bên cạnh ngài Nick đã làm cho cô chú ý.

Đó chính là Mã Vĩ Tiễn.

Lúc này, Mã Vĩ Tiễn đi theo bên cạnh ngài Nick, cười làm lành giúp Nick xã giao với những người đầy nhiệt tình xung quanh.

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh im lặng không lên tiếng, quan sát Nick và những người bên cạnh ông ta.

Chẳng bao lâu, chỗ của ngài Nick đã bị người ta xúm quanh, nơi đó cũng có vẻ rất náo nhiệt.

Người đi theo bên cạnh Nick lại tránh sang một bên, có vài người tản đi, tìm người khác giao lưu.

Mã Vĩ Tiễn thấy đám người Bạch Tiểu Thăng lại giả vờ không để ý, một đường chào hỏi những người khác và chậm rãi tới gần.

Đám người Bạch Tiểu Thăng không nhìn Mã Vĩ Tiễn, mãi cho đến khi ông ta ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh, gọi bồi bàn lấy rượu.

- Ngài Bạch, các ngài tới sớm vậy.

Mã Vĩ Tiễn cúi đầu lầm bầm.

Lôi Nghênh đứng lên, cầm rượu đi tới bên cạnh Mã Vĩ Tiễn, đúng lúc tạo cho bọn họ không gian, cũng ngăn cản ánh mắt của những người bên cạnh.

Mã Vĩ Tiễn ăn ý dịch tới chỗ của Bạch Tiểu Thăng.

- Cũng không phải quá sớm, chỉ trước nửa giờ thôi.

Bạch Tiểu Thăng vừa uống rượu vừa liếc nhìn sang bên phía ngài Nick, anh mỉm cười nói với Mã Vĩ Tiễn:

- Xem ra, hôm nay ngài Nick bên kia sẽ rất bận nhỉ.

Mã Vĩ Tiễn cười:

- Không phải đâu. Bây giờ mới chỉ bắt đầu chào hỏi, có vẻ sẽ bận. Chờ bữa tiệc chính thức bắt đầu, ngài Nick cũng không ở lại lâu, sẽ rời đi. Dù sao ông ta có khả năng tham gia bữa tiệc này chỉ là cho người bạn chút mặt mũi, tới giải sầu thôi, không phải là xã giao quan trọng.

Mã Vĩ Tiễn vẫn thần bí nói thầm:

- Nhưng với chủ nhân của bữa tiệc rượu hôm nay lại khác. Mặc dù nói ngài Nick là bạn của ông ta, nhưng cũng là chủ nợ của ông ta.

Bạch Tiểu Thăng nghe được tin tức mới này thì gật đầu.

Mã Vĩ Tiễn cười hì hì nói:

- Tôi nghe nói chủ nhân bữa tiệc hôm nay sẽ chuẩn bị cho ngài Nick một tiết mục nhỏ mà ngài ấy thích nhất!

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc liếc nhìn Mã Vĩ Tiễn.

- Tiết mục nhỏ gì?

Lâm Vi Vi ở sau Bạch Tiểu Thăng không nhịn được hỏi.

Mã Vĩ Tiễn liếc nhìn Lâm Vi Vi, trong nụ cười có ý tứ khó có thể nói được.

Thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn mình, Mã Vĩ Tiễn cười mờ ám nói:

- Ngài không biết ngài Nick thích nhất là văn hóa Châu Á, còn thích người đẹp Châu Á hơn. Nghe nói phụ nữ da vàng tóc đen tuyệt hơn.

Mã Vĩ Tiễn cười ha hả, nói không rõ ràng:

- Tôi nghe nói, lúc này phía tổ chức đã sắp xếp cho ông ta một người... bạn gái, còn là sinh viên đấy.

Lâm Vi Vi bỗng nhiên hiểu ra, mặt đỏ lập tức bừng và mắng một tiếng.

- Yên tâm, không phải là người Trung Quốc chúng ta hoàn toàn. Tôi nghe nói là người nước H nhưng lai ba nước rồi, cũng có vài huyết thống như vậy.

Mã Vĩ Tiễn cười hì hì nói:

- Chuyện anh tình tôi nguyện... Ngài Bạch ngài nghĩ xem, ngài Nick có thể ở lại đây lâu được sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận