Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1947: Chuyện này, phải xen vào! (1)

Đám người Bạch Tiểu Thăng đang ở cửa sau của phòng tiệc, đoạn hành lang này vắng vẻ, cô gái bọn họ gặp được tên là Kim Doãn Huyễn, qua học ở một trường đại học ở Ganand, bây giờ đang trong kỳ thực tập, cô ấy vào một doanh nghiệp lớn, nhận được tiền lương và đãi ngộ khiến cho người ta hâm mộ.

Nhờ công ty giúp đỡ, cô ấy còn lấy được thẻ xanh.

Đương nhiên, cô Kim có triển vọng lớn trong doanh nghiệp đó cũng chỉ biểu tượng.

Chờ cô ấy ký hợp đồng, hưởng hết phúc lợi lại được báo cho biết, cô ấy nên cống hiến bản thân cho tương lai của công ty.

Các ông chủ lớn thường nói câu này, nhưng đến chỗ cô ấy lại thay đổi bản chất.

Cô ấy thật sự phải hiến thân, hơn nữa còn là vào hôm nay, mục tiêu là người bạn cao quý của ông chủ - ngài Nick.

Mới đầu Kim Doãn Huyễn không đồng ý.

Cuối cùng, cô ấy bị nửa uy hiếp nửa ép mới tới đây.

Nhưng vào phút cuối cùng, cô ấy vô cùng chống đối chuyện này nên lại bị uy hiếp.

Sau đó, cô ấy gặp phải đám người Bạch Tiểu Thăng.

Đại thể, chuyện đã xảy ra như vậy, cũng không quá phức tạp.

Thấy Lâm Vi Vi cũng là phụ nữ mắt đen, da vàng, nhìn không giống người xấu, Kim Doãn Huyễn rất lâu không tìm được người nói chuyện, lúc này thật sự không nhịn được mà òa khóc, nói ra hết mọi chuyện.

Cho dù cô ấy cũng không biết Lâm Vi Vi có thể thật sự giúp được mình hay không, nhưng trong lòng xúc động muốn trút ra hết, cô ấy cũng không kịp suy nghĩ nhiều.

Thật ra chuyện như vậy, có người có thể sẽ nhìn rất thoáng, nhưng đối với vài người thì nó là chuyện không thể nào bước qua được.

Kim Doãn Huyễn là người sau.

Cô ấy nhiều lần nhấn mạnh mình sinh ra trong một gia đình đặc biệt truyền thống, có đôi yêu nhau sẽ lập tức làm đám cưới nhưng chỉ mới nắm tay nhau, nên cô ấy ít nhiều chống lại chuyện này, thậm chí còn muốn chết.

Kim Doãn Huyễn nói rất nhiều, rất đau lòng, làm cho mắt Lâm Vi Vi cũng đỏ hoe.

Lâm Vi Vi cũng là một cô gái rất tự trọng, đặt mình vào hoàn cảnh người khác để suy nghĩ, cô rất hiểu Kim Doãn Huyễn.

- Không sao. Cô đừng khóc nữa. Nếu chúng tôi gặp phải chuyện này thì nhất định phải quản!

Lâm Vi Vi trấn an cô ấy và móc khăn tay ra cho cô ấy lau nước mắt.

Để tránh cho Kim Doãn Huyễn có cảm giác không an toàn, Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh đứng xa hơn một chút, cũng không tiện lên tiếng, chỉ có thể chờ Lâm Vi Vi giúp cô ấy bình tĩnh lại.

- Thật ra, cô căn bản không cần phải sợ bọn họ, cùng lắm thì từ chức, chẳng lẽ bọn họ còn dám không thả người, còn dám ép con gái nhà lành làm điếm sao? Nếu không được thì cô lại báo cảnh sát, nếu an toàn người thân của cô bị uy hiếp, có thể xin bảo vệ. Nếu để cho truyền thông biết thì kẻ nên sợ phải là bọn họ mới đúng!

Lâm Vi Vi đề nghị.

Kim Doãn Huyễn lập tức lắc đầu, ánh mắt sợ hãi lo lắng.

- Tôi ký hợp đồng với bọn họ, nếu như nghỉ việc vì nguyên nhân cá nhân, tôi sẽ phải bồi thường một số tiền lớn. Bởi vì tôi nhận huấn luyện cao cấp, các loại phúc lợi còn có phí ổn định ở đây từ công ty bọn họ, tôi cũng đã tiêu hết rồi. Tôi không lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, nhà chúng tôi cũng không lấy ra được.

Lâm Vi Vi liền nói ngay:

- Nếu như chỉ là tiền thì chúng ta có thể giúp cô!

Lúc này, tài sản của Lâm Vi Vi cũng lên tới mấy tỷ, càng khỏi phải nói tới Bạch Tiểu Thăng, bọn họ muốn giúp cô gái này cũng không thành vấn đề.

Nghe Lâm Vi Vi nói vậy, Kim Doãn Huyễn không hề có chút hy vọng mong manh nào, vẻ mặt vẫn bi thương nói:

- Đây không phải là vấn đề tiền, ông chủ của tôi không hề thiếu tiền, ông ta sẽ không đồng ý dùng tiền để giải quyết đâu. Còn nữa, chủ yếu nhất không phải là tôi nợ nần bao nhiêu, mà trong vòng năm năm tới tôi sẽ không được làm công việc liên quan. Điều này quả thật chính là phá hủy cuộc sống của tôi!

Cấm làm trong ngành năm năm?

Đây là điều khoản thần tiên gì vậy! Pháp luật nước M cho phép ký hợp đồng cấm làm việc trong ngành lâu như vậy sao?

Lâm Vi Vi không khỏi bị dọa cho giật mình.

Vấn đề tiền không có gì, mấu chốt là "cấm làm trong ngành", điểm ấy sẽ rất khó giải quyết.

Cho dù truy tố đến tòa án, sợ rằng kéo dài quanh năm suốt tháng thì Kim Doãn Huyễn cũng không có tiền, có thế bằng ông chủ của mình.

Lâm Vi Vi không nhịn được nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Hơn nữa, ông chủ của chúng tôi không phải là người lương thiện, bọn họ sẽ không ngừng gây ra chuyện xấu, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho tôi.

Kim Doãn Huyễn khóc thút thít:

- Cho dù tôi xin cảnh sát địa phương Ganand bảo vệ được lúc này nhưng dù sao cũng không thể lâu dài. Đắc tội bọn họ, tôi sợ chỉ có con đường rời khỏi nơi này, nhưng bây giờ quốc tịch của tôi là ở đây.

Kim Doãn Huyễn khóc không ra tiếng:

- Em gái của tôi còn xem tôi là mục tiêu, con bé cũng thi qua đây, không đến hai tháng nữa sẽ nhập học ở Ganand. Tôi cũng không thể bỏ mặc nó được. Nếu những người này không tìm được tôi, sợ là sẽ gây phiền phức cho con bé mất! Em gái đáng thương của tôi, nó còn không biết gì cả, vẫn đầy ảo tưởng tốt đẹp về nơi này. Tôi làm sao có thể để cho nó bị thương tổn được!

Nói đến đây, trên mặt Kim Doãn Huyễn đầy vẻ tuyệt vọng.

Ngay cả Lôi Nghênh cũng xúc động.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào Kim Doãn Huyễn, thoáng trầm ngâm suy nghĩ.

Lâm Vi Vi nhìn thấy cũng đau lòng, vội vàng khuyên nhủ:

- Cô đừng khổ sở nữa, chúng tôi chắc chắn sẽ giúp cô!

Lâm Vi Vi nhất thời sốt ruột, thậm chí chỉ vào Bạch Tiểu Thăng và nói với Kim Doãn Huyễn với giọng điệu vô cùng chắc chắn:

- Cô thấy anh ấy không? Anh ấy không gì không làm được, anh ấy chắc chắn có thể giúp được cô!

Lâm Vi Vi là con gái lại ở nơi đất khách quê người này, không quen biết ai, gặp phải chuyện mình khó có thể giải quyết, khủng hoảng khó có thể đối mặt, thật sự cảm giác như chính mình trải qua, nhất thời rơi vào tình thế cấp bách, cô không ngờ lại lấy Bạch Tiểu Thăng ra làm pháp bảo, còn nói vô cùng chắc chắn.

Hai mắt Kim Doãn Huyễn đẫm lệ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trông đáng thương làm người ta đau lòng. Lại thêm Lâm Vi Vi nhìn Bạch Tiểu Thăng đầy chờ mong.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế chỉ đành nói:

- Chuyện này là phải quản! Hôm nay tôi tới muốn gặp ngài Nick kia. Chuyện của cô, cứ để tôi tới hòa giải là được rồi!

Cho dù Lâm Vi Vi không nói, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ lên tiếng.

- Anh, anh biết ngài Nick à?

Kim Doãn Huyễn nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt đầy vẻ khó tin.

Bất chợt, ánh mắt cô ấy có vẻ ngạc nhiên, lại như người chết đuối vớ được rễ cây, cùng đường lại gặp lối ra.

Lâm Vi Vi còn chưa kịp phản ứng, Kim Doãn Huyễn đã thả tay cô ra, lập tức chạy đến bên phía Bạch Tiểu Thăng, sốt ruột nắm lấy cánh tay anh như sợ anh chạy mất.

Thấy tình hình như vậy, Lâm Vi Vi không cảm thấy gì.

Dù sao, cô gái người ta nhìn thấy có cơ hội sống, nhất thời không khống chế được cảm xúc cũng là chuyện có thể hiểu được.

Sau khi Lôi Nghênh cưới Tử Nguyệt đã trở nên dịu dàng tình cảm hơn, thấy thế cũng không cảm thấy gì cả.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng bị người ôm lấy cánh tay mà không tránh được, lập tức cảm thấy lúng túng, dù sao anh chưa từng gần gũi với cô gái nào ngoài Ngụy Tuyết Liên.

- Được rồi, cô Kim, cô không cần làm như vậy đâu.

Bạch Tiểu Thăng thử khuyên Kim Doãn Huyễn buông tay, nhưng rõ ràng cô ấy đánh chết cũng không chịu buông.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng cũng không có cách nào.

- Anh, anh tên là gì?

Kim Doãn Huyễn tội nghiệp hỏi.

- Tôi họ Bạch, cô cứ gọi tôi ngài Bạch là được.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Anh Bạch.

Kim Doãn Huyễn vội vàng nói:

- Một lúc nữa, tôi nhất định sẽ đi gặp ngài Nick kia, tôi không qua không được. Nếu không, ông chủ biết được sẽ không bỏ qua cho tôi đâu. Nhưng tôi vẫn có thể ở trong phòng chờ của phòng tiệc. Lát nữa tôi sẽ cố gắng kéo dài thời gian, sau đó đi chung với anh, anh thấy có được không.

Có lẽ cô ấy sợ mình sẽ không xuất hiện, sợ Bạch Tiểu Thăng hòa giải thất bại, cô ấy sẽ không còn đường sống nào nữa.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh có thể hiểu yêu cầu này của cô ấy.

Đối mặt với một cô gái đáng thương như vậy cầu xin, có rất ít người có thể cứng rắn từ chối được.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng hơi một do dự.

- Có thể được không?

Kim Doãn Huyễn khẩn cầu.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng cuối cùng đồng ý.

Kim Doãn Huyễn lập tức vui mừng.

Lâm Vi Vi đi tới giúp cô chỉnh lại quần áo.

Không thể không nói, Kim Doãn Huyễn đúng là một người đẹp, lúc này cô mặc chiếc váy lễ hội màu đen lộ vai càng thêm gợi cảm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận