Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1949: Phá hỏng Bạch Tiểu Thăng (1)

Mã Vĩ Tiễn dẫn theo Bạch Tiểu Thăng, Kim Doãn Huyễn ra khỏi phòng tiệc, từ phía xa đã trông thấy bóng lưng của nhóm người Nick.

Mã Vĩ Tiễn liếc nhìn Kim Doãn Huyễn, ánh mắt liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng có phần phức tạp, giọng điệu sốt ruột nói:

- Ngài Bạch, cô ấy là sao vậy? Cô ấy thật sự phải đi cùng chúng ta sao?

Bỗng nhiên vô cớ xuất hiện thêm một Kim Doãn Huyễn, còn là "Bất ngờ nhỏ" do chủ nhân bữa tiệc chuẩn bị cho ngài Nick, cô ấy lại qua lại cùng Bạch Tiểu Thăng...

Tình huống này làm cho Mã Vĩ Tiễn có cảm giác như đang nằm mơ nên không nhịn được lại hỏi một lần.

Kim Doãn Huyễn sợ hãi nhìn Mã Vĩ Tiễn lại nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Đi thôi, ở đây không tiện nhiều lời.

Bạch Tiểu Thăng nói với Mã Vĩ Tiễn:

- Ông yên tâm đi, tất cả đã có tôi giải quyết.

Thấy Bạch Tiểu Thăng kiên trì như vậy, Mã Vĩ Tiễn thở dài và dứt khoát không hỏi nữa, bước nhanh ở phía trước dẫn đường.

Bạch Tiểu Thăng dẫn Kim Doãn Huyễn đi theo, Kim Doãn Huyễn đi cách Bạch anh rất gần, thỉnh thoảng sẽ kéo góc áo của anh lại, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ cười trấn an cô.

Trong hành lang này có rất nhiều người, nhưng qua lại đều là bồi bàn, thật ra ba người cũng không quá gây chú ý.

Chỉ có điều, sau khi đám người Bạch Tiểu Thăng đi qua, một bồi bàn liếc mắt nhìn ba người và nghiêng đầu, dùng tai nghe bluetooth báo cáo gì đó.

Ba người đi vào trong thang máy và lên trên tầng.

Mã Vĩ Tiễn dẫn hai người quen thuộc đi về phía trước.

- Ngài Mã dường như rất thân thuộc với nơi này nhỉ? Ông và ngài Nick thường tới đây sao?

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nhẹ giọng hỏi một câu:

- Không chỉ có một lần này à?

Mã Vĩ Tiễn lập tức ngẩn người, nhìn Bạch Tiểu Thăng toét miệng cười:

- Tôi từng tới một lần, chỉ một lần thôi. Là trí nhớ của tôi tốt nên nhận ra được đường đi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu, hất cằm ra hiệu cho ông ta tiếp tục đi về phía trước.

Mã Vĩ Tiễn cố nặn ra một nụ cười, tiếp tục dẫn đường.

Qua hai lối rẽ, Bạch Tiểu Thăng đã thấy một đoạn hàng lang với hai bên là từng gian phòng. Bên trên treo biển tên. Nơi này là phòng cao cấp chuyên dùng cho các khách quý là hội viên của khách.

Nhìn qua, trong hành lang này chỉ có một vài vệ sĩ đứng bên ngoài phòng như bức tượng.

Một vài người lại giống như thư ký, người trợ lý tụ tập nhóm năm nhóm ba, cúi đầu khẽ nói chuyện với nhau.

Nói tóm lại, trong hàng lang không ít người, nhưng có vẻ đặc biệt yên tĩnh.

Bạch Tiểu Thăng liếc thấy những người do Nick dẫn đến đều ở đây. Khi ở trong phòng tiệc, anh đã chú ý quan sát qua bọn họ, nên vẫn nhớ rõ vài người trong số đó.

Mã Vĩ Tiễn vẫy tay, dẫn theo Bạch Tiểu Thăng, Kim Doãn Huyễn đi thẳng qua.

Lúc tới gần căn phòng kia, người của Nick tất nhiên cũng thấy bọn họ, một người đi tới đón và nói với Mã Vĩ Tiễn:

- Ngài Mã, vừa rồi ngài đi đâu vậy? Ngài Nick vừa rồi đã hỏi ngài đấy.

Mã Vĩ Tiễn tiến tới khẽ nói với người này:

- Đây không phải là một bất ngờ nhỏ mà bạn của ngài Nick chuẩn bị cho ngài ấy sao??

Trong khi nói chuyện, Mã Vĩ Tiễn còn chỉ vào Kim Doãn Huyễn.

Người kia nghe vậy liền liếc nhìn Kim Doãn Huyễn. Mặt cô ấy lập tức đỏ lên, hơi cúi đầu.

Quả nhiên là một người đẹp.

Người này nhất thời cười mờ ám, nhưng sau đó hình như cảm thấy không đúng lại tò mò hỏi Mã Vĩ Tiễn:

- Tại sao lại do ngài dẫn tới vậy?

Mã Vĩ Tiễn nghiêm trang chỉ vào Bạch Tiểu Thăng:

- Tất nhiên không phải là tôi. Là anh ta dẫn qua. Anh ta đại biểu cho bạn của ngài Nick tới đây, còn có chuyện muốn nói riêng với ngài Nick nữa.

Người kia quan sát Bạch Tiểu Thăng rồi khẽ gật đầu.

Mã Vĩ Tiễn thật sự giỏi ăn nói, nghe ông ta giải thích ngược lại cũng rất "hoàn mỹ".

Người kia phất tay bảo cấp dưới tránh đường, để cho đám người Bạch Tiểu Thăng đi vào trong.

Mã Vĩ Tiễn nhân cơ hội khẽ nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, tôi không đi vào trong được, tôi sẽ chờ ngài ở ngoài này. Ngài xem có được không.

Bạch Tiểu Thăng khẽ gật đầu, mỉm cười nói:

- Được.

Bạch Tiểu Thăng nói dứt lời liền dẫn theo Kim Doãn Huyễn một trước một sau đi vào trong phòng kia.

Chờ sau khi bọn họ đi vào, người bên ngoài giữ cửa, Mã Vĩ Tiễn và người dẫn đầu kia nhìn cửa phòng rồi lại nhìn nhau.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng và Kim Doãn Huyễn đứng ở phòng khách của gian phòng cao cấp.

Bên trong phòng cao cấp này quả nhiên không tầm thường, trang hoàng không tính là huy hoàng lộng lẫy, nhưng tuyệt đối có phong cách.

Bạch Tiểu Thăng nhìn lướt qua đã biết, cho dù là vật trang trí nhìn bình thường nhất ở đây cũng thuộc thương hiệu đắt tiền, giá rất cao.

Không hổ danh là phòng cao cấp chuyên cung cấp cho hội viên, quả nhiên là bỏ được tiền vốn.

- Ngài Nick, chúng tôi tới rồi.

Bạch Tiểu Thăng đứng ở phòng khách, cao giọng nói với bên trong.

Nghe lời mở đầu này thật giống như Bạch Tiểu Thăng nhận lời mời đến đây vậy.

Bên trong, không có ai trả lời.

Qua hai phút cũng không có động tĩnh gì.

Bạch Tiểu Thăng cũng không di chuyển mà kiên nhẫn chờ đợi.

- Chúng ta không đi vào trong sao?

Cuối cùng Kim Doãn Huyễn chịu hết nổi rồi, hỏi.

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Không được sự cho phép đã đi vào, sợ rằng không lễ phép.

Kim Doãn Huyễn cắn môi suy nghĩ một lát nói:

- Nếu không, tôi đi vào xem thử? Tôi vốn cũng phải tới nên có vào xem, cũng không sao.

Bạch Tiểu Thăng bình thản liếc nhìn cô nói:

- Cô thật sự thấy vậy à?

- Chỉ đứng chờ ở đây cũng không phải là cách, tôi vào xem thử.

Kim Doãn Huyễn hình như luống cuống, trực tiếp bước nhanh vào trong phòng.

Bạch Tiểu Thăng vẫn hờ hững đứng tại chỗ, không hề bước một bước.

Qua hai ba phút.

Bên trong bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu chói tai của một người phụ nữ.

- A! Đừng! Anh không nên tới đây!

Bạch Tiểu Thăng nhướng mày.

Anh đã hiểu, đây là giọng nói của Kim Doãn Huyễn.

- Cứu tôi với!

Tiếng kêu kia càng thêm xé tim xé phổi.

- Cô Kim!

Bạch Tiểu Thăng bước nhanh vào trong.

Một bóng dáng chợt vội vàng lao ra, lao vào trong lòng của Bạch Tiểu Thăng, còn ôm chặt lấy anh, kéo cho quần áo của anh bị nhăn, thậm chí ống tay áo cũng bị rách.

Bạch Tiểu Thăng theo bản năng muốn đẩy đối phương ra, lại cảm giác trong tay trơn mượt, không ngờ người trong lòng tự nhiên không mặc quần áo.

Cho dù là Bạch Tiểu Thăng cũng sửng sốt, trở nên luống cuống tay chân và muốn đẩy đối phương cách xa mình nhưng không biết ra tay từ đâu.

Người nhào tới này chính là Kim Doãn Huyễn.

Nhưng giờ phút này, cô ta giống như phát điên, ôm lấy Bạch Tiểu Thăng ném mạnh, cuối cùng anh mất cân bằng nên cả hai cùng ngã.

Kim Doãn Huyễn giống như phát điên, không ngừng đánh Bạch Tiểu Thăng, thậm chí còn dùng miệng cắn

Cho dù là bản lĩnh như Bạch Tiểu Thăng cũng phải bối rối chống đỡ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận