Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1950: Phá hỏng Bạch Tiểu Thăng (2)

Đúng lúc này, bên ngoài cửa phòng "rầm" một tiếng bị phá ra. Một đám người chen chúc lao vào.

Vô số ánh sáng trắng chói mắt lóe lên.

Những người bước vào điên cuồng chụp ảnh anh người.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng trở nên lạnh lẽo, anh cũng không nói tới thương hương tiếc ngọc gì nữa, hai tay nắm lấy cổ tay của Kim Doãn Huyễn và bỗng nhiên dùng sức đẩy ra.

Người phụ nữ kia lập tức bị anh vứt ra ngoài.

Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng đứng dậy, lạnh lùng nhìn đám người bước vào.

Mặt Nick đầy giận dữ, Mã Vĩ Tiễn chà chà lắc đầu, còn có một đám người đang chụp ảnh, quay phim.

Lúc này Kim Doãn Huyễn được người khoác quần áo lên, đang run lẩy bẩy, trong ánh mắt thù hận kèm theo sự khủng hoảng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Mắt cô ta cũng bầm, khóe miệng cũng rách, giống như vừa bị đánh.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài làm gì vậy? Tôi bảo ngài chờ ở đây, không ngờ ngài lại ra tay với cô thư ký của tôi. Ngài làm vậy là có tình nghi bạo lực!

Ngài Nick phẫn nộ gào thét với Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi nói này ngài Bạch, sao ngài có thể làm chuyện này chứ!

Mã Vĩ Tiễn tỏ ra vô cùng đau đớn.

Kim Doãn Huyễn khóc nước mắt đầm đìa:

- Ngài Nick, tôi bảo anh ta chờ ở đây, phải một giờ ngài mới đến được. Anh ta lại động tay động chân với tôi, tôi không dám đắc tội anh ta nhưng anh ta càng quá đáng hơn. Tôi chống đối thì anh ta đánh tôi, còn… còn xé rách quần áo của tôi. Hu hu, tôi không còn mặt mũi nào gặp người nữa, tôi là con của một gia đình cổ hủ, một cần nắm tay cũng phải lập tức cưới rồi. Ngài Nick, ngài phải đòi lại công bằng cho tôi đấy...

Ngoại trừ chụp ảnh, người bên cạnh nghe vậy đều hung hăng chỉ chỏ nói xấu Bạch Tiểu Thăng, trên gương mặt đầy vẻ giận dữ.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cho dù là ai cũng đã hiểu.

Đây là một cái bẫy từ đầu đến cuối!

Loại thủ đoạn này chính là quan hệ bất chính gây tranh chấp này truyền xuống dân chúng, chính là con đường có hiệu quả mạnh nhất để hủy cuộc đời của một người.

Càng là địa vị cao thì càng sợ chọc ra chuyện như vậy, bởi vì gặp phải chuyện này thực sự khó có thể thoát thân.

Bạch Tiểu Thăng đối mặt với vô số người chỉ trích, đối mặt với vô số ánh đèn loang loáng vẫn bình tĩnh chỉnh lại quần áo bị nhăn nhúm của mình.

Kim Doãn Huyễn đấm đá cắn xé đều bị anh đều đỡ được, ngược lại cũng không tổn thương tới da thịt.

- Đây là thủ đoạn mà các người muốn đối phó với tôi sao?

Bạch Tiểu Thăng vuốt thẳng góc áo, không hoảng hốt cũng không rối loạn nhìn Nick, gằn lên từng chữ:

- Rất tốt.

Ánh mắt Nick hơi khác thường, hình như kinh ngạc khi thấy đến giờ này mà Bạch Tiểu Thăng vẫn còn bình tĩnh như vậy.

Nhưng sau đó Nick cười lạnh, miệng nói với người bên cạnh:

- Báo cảnh sát chưa?

- Đã báo rồi! Theo tốc độ bình thường của cảnh sát khu vực thì khoảng ba phút sẽ đến đây!

Mã Vĩ Tiễn mỉm cười nói, thuận tiện liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng có vẻ hả hê.

Kết quả, Mã Vĩ Tiễn vừa cười lại bắt gặp ánh mắt Bạch Tiểu Thăng nhìn qua, ông ta cảm giác đôi mắt của mình hình như bị lưỡi dao vô hình cắt qua vậy.

Bạch Tiểu Thăng đang nhìn ông ta, ánh mắt bình tĩnh như đã sớm nhìn thấu tất cả, anh mắt lạnh lùng, coi thường và uy nghiêm, quả thật làm cho Mã Vĩ Tiễn lập tức cảm giác sởn gai ốc.

Mã Vĩ Tiễn thậm chí cảm giác như mình vừa mới nhìn một con sư tử vậy.

Chỉ là một ánh mắt thôi, Mã Vĩ Tiễn không ngờ lại cảm thấy sợ hãi, cảm thấy khủng hoảng.

- Mã Vĩ Tiễn, kỹ năng diễn xuất của ông không tệ, chỉ có điều vẫn kém hơn cô ta một chút.

Bạch Tiểu Thăng hừ lạnh nói và đảo mắt nhìn về phía Kim Doãn Huyễn.

Kim Doãn Huyễn bọc người trong chiếc áo khoác run lẩy bẩy, rất giống với một con mèo con bất lực, nhưng sâu bên trong mắt cô ta lại có vẻ đắc ý.

Đặc biệt nghe được Bạch Tiểu Thăng khen ngợi mình, cô ta thậm chí còn cho anh một ánh mắt quyến rũ đầy kín đáo, dường như muốn nói mình đang tiếp nhận lời khen.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Kim Doãn Huyễn khẽ gật đầu:

- Vừa rồi, khi cô muốn một mình vào trong phòng, nếu như cô không biểu hiện quá sốt ruột thì sẽ tốt hơn.

Ánh mắt Kim Doãn Huyễn lóe lên, không lên tiếng nhưng trong lòng lại cười lạnh.

Được làm vua thua làm giặc, tôi cần anh đánh giá tôi sao?

- Ngài Bạch, ngài còn rất bình tĩnh nhỉ!

Nick bị gạt sang một bên lại liên tục cười lạnh nói:

- Dựa vào việc anh đã làm, anh biết sẽ phải đối mặt với sự lên án thế nào ở trong châu không? Cho dù anh có phủ nhận cũng không sao. Chúng tôi sẽ kiện tới cùng. Trải qua điều tra thêm thẩm tra xử lý, cũng phải mất một, hai năm, không quan tâm kết quả thế nào, danh tiếng của anh đều thối hoắc! Cho dù là tập đoàn Chấn Bắc các anh cũng không thể tha cho anh được!

Đây đúng là sự thực.

Không cần kết quả cuối cùng của chuyện này thế nào, chỉ cần Bạch Tiểu Thăng bị vụ quan hệ bất chính này dây dưa, vậy là đủ rồi.

Ở Ganand, đám người bọn họ mới nắm giữ truyền thông, nắm giữ quyền phát biểu dư luận, chuyện này đã được lên kế hoạch sẽ được phóng đại làm cho sôi sục, trải qua sự trợ giúp có mục đích sẽ biến thành một trận sóng thần, mặc cho Bạch Tiểu Thăng đứng cao tới đâu cũng sẽ bị đợt sóng này vỗ xuống.

Từ rất lâu rồi, một "chuyện có thể thật" được triển khai hoạt động thỏa đáng thì có lực sát thương vượt xa với sự thật.

Hơn nữa, kiểu đoàn bồi thẩm Tây u sẽ đồng tình với người yếu, thông cảm trước nước mắt của phụ nữ, Bạch Tiểu Thăng không có cách nào chứng minh mình chưa từng dùng tới bạo lực, cảnh tượng thô bạo đẩy Kim Doãn Huyễn ra còn bị chụp lại, như vậy anh rất có khả năng sẽ bị giam giữ ngắn hạn!

Lúc này nếu như chờ đợi, bên trong tập đoàn Chấn Bắc sẽ có lãnh đạo cấp cao lên tiếng yêu cầu xử lý Bạch Tiểu Thăng, tình hình của anh có thể càng tệ hơn.

Tối thiểu cũng là bị giáng chức!

Cho dù là tập đoàn Chấn Bắc cũng phải cho công chúng cho bên ngoài một công đạo.

Không thể nói chiêu thức này không độc.

Lúc này, Mã Vĩ Tiễn cũng bình tĩnh lại, cười lạnh nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Tại sao ông ta phải sợ người đàn ông này, tiếp theo đáng lẽ phải là lúc người đàn ông này gặp xui xẻo mới đúng!

Ai bảo cậu dám trêu chọc cô Caroline! Ánh mắt Mã Vĩ Tiễn lộ ra ý cười lạnh.

Đây là ván cờ do cô Caroline bày ra, từ đầu tới cuối đều như vậy!

Bọn họ nhận lệnh phá hỏng thanh danh của Bạch Tiểu Thăng!

Ngày ấy, cô Caroline gọi điện thoại cho Yelena, người thứ hai chính là cho Mã Vĩ Tiễn!

Đây là vinh quang lớn tới mức nào!

Bên cạnh đó, còn có vô số lợi ích!

Tất cả đều nằm trong mưu kế của cô Caroline.

Nếu không, vì sao Bạch Tiểu Thăng lại gặp được Yelena, Cooper và cả Mã Vĩ Tiễn cùng nói chuyện làm ăn, nếu không làm sao có thể thuận lợi khiến cho ông ta phục tùng, khai ra có một cấp trên có thể biết được tin tức.

Ngay cả Kim Doãn Huyễn bên này cũng là quân cờ.

Bạch Tiểu Thăng thông cảm với người phụ nữ này, dẫn cô cùng qua. Đám bồi bàn và cả những người không có nhiệm vụ bên ngoài, bên trong hành lang đều có thể làm chứng đã nhìn thấy bọn họ đi cùng vào trong một gian phòng.

Điều này giải thích vì sao Bạch Tiểu Thăng ra tay với cô ta!

Con người không phải là súc sinh, không thể gặp được người đẹp liền không nhịn được. Đặc biệt Bạch Tiểu Thăng có quyền cao chức trọng, vậy anh nhất định là thèm nhỏ dãi từ lâu, sớm đã tơ tưởng rồi.

Hôm nay đợi được cơ hội, lúc này mới sẽ không kìm chế được mà nhân cơ hội ra tay!

Như vậy, tất cả đều có thể giải thích được.

Tối thiểu, có thể khiến cho đoàn bồi thẩm tin tưởng.

Ván cờ này mỗi bước là một cái hố, khắp nơi đều đầy sát cơ. Mà Bạch Tiểu Thăng cũng không phụ lòng chờ mong của bọn họ, từng bước đi vào cái bẫy này, hoàn toàn rơi vào bên trong.

Trong lòng Mã Vĩ Tiễn rất xúc động: Đang yên đang lành, vì sao cậu lại muốn đi trêu chọc cô Caroline chứ!

Quả thật là đâm đầu vào chỗ chết!

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn những người chụp ảnh này, ánh mắt nhất thời chuyển động, nhìn về phía Nick nói:

- Bọn họ chụp đủ rồi đấy, một lúc nữa cảnh sát cũng tới, tôi có thể tranh thủ trò chuyện với các người vài câu được không?

Đều tình trạng này mà Bạch Tiểu Thăng còn có thể bình tĩnh như thế, điều này làm cho Nick, Mã Vĩ Tiễn thậm chí Kim Doãn Huyễn cũng rất bất ngờ.

- Có chuyện gì để nói chứ!

Nick hừ lạnh nói.

Hắn phản ứng đầu tiên chính là từ chối.

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Dựa vào trò mèo của các người, có thể đẩy tôi, người cùng cấp với Caroline đến tình cảnh này, không phải trong lòng các người đang cảm thấy đắc ý à? Các người không muốn nghe xem tôi định nói gì sao?

Lời Bạch Tiểu Thăng nói quả thật làm cho đám người Nick động lòng.

Bạch Tiểu Thăng nói không rõ ràng:

- Tôi cũng có câu nói muốn các người chuyển lại cho người kia! Các người từ chối không được, bởi vì điều này rất quan trọng! Nếu cô ta biết các người từ chối, các người sẽ chuốc lấy hậu quả!

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, ánh mắt của Nick và Mã Vĩ Tiễn thoáng biến đổi. Kim Doãn Huyễn cũng tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Người đàn ông này thật sự vượt ra ngoài dự đoán của cô. Không trách được cô Caroline tự mình cầm dao đi đối phó.

- Các người làm xong thì đi ra ngoài trước, khép cửa lại.

Cuối cùng Nick vẫn nói với những người bên cạnh.

Những người này mười người có đến chín người đều là người của hắn. Vừa nghe hắn nói vậy, tất cả lập tức lui ra ngoài, còn tiện tay đóng cửa.

Cuối cùng chỉ còn lại Nick, Mã Vĩ Tiễn và Kim Doãn Huyễn.

- Hai người cũng đi ra ngoài đi.

Nick nói với Mã Vĩ Tiễn và Kim Doãn Huyễn.

Không đợi hai người này trả lời, Bạch Tiểu Thăng cao giọng ngăn lại:

- Bọn họ ở đây cũng không sao. Nếu như bọn họ đi, vậy tôi sẽ không nói nữa.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, Nick nhíu mày do dự một lát, cuối cùng vẫn để cho Mã Vĩ Tiễn và Kim Doãn Huyễn ở lại.

- Vậy chúng ta lại bắt đầu nhé?

Bạch Tiểu Thăng nhìn ba người mỉm cười nói.

Đối mặt với Bạch Tiểu Thăng trước sau không chút hoang mang, phẫn nộ, trong lòng đám người Nick bỗng nhiên cảm thấy kỳ quái.

Sao bọn họ cứ có cảm giác ván cờ này do Bạch Tiểu Thăng nắm quyền chủ yếu vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận