Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1956: Bước tiếp theo của hai bên (2)

Ánh mắt Ôn Ngôn sáng ngời nhìn hai người, thật sự thích hai trợ thủ đắc lực của Bạch Tiểu Thăng.

- Các người cần làm những chuyện này. Về phần Tiểu Thăng, tôi tự có tính toán. Các người hãy yên tâm.

Ôn Ngôn mỉm cười nói.

Lâm Vi Vi vẫn không nhịn được muốn nói gì nhưng bị Lôi Nghênh cản lại.

- Ngài Ôn Ngôn là người đứng đầu Bộ giám sát trụ sở chính của tập đoàn chúng ta. Ông ấy đã nói vậy thì tất nhiên sẽ giữ lời, chúng ta không cần hỏi nữa, tận tâm làm tốt việc của mình là được rồi.

Lôi Nghênh hòa nhã nói, còn liếc nhìn Lâm Vi Vi.

Cái nhìn đầy ẩn ý của anh làm cho trong lòng Lâm Vi Vi thoáng động.

Chẳng lẽ Ôn Ngôn muốn "vây Ngụy cứu Triệu"!

Nếu chuyện liên quan đến Bạch Tiểu Thăng, không có cách nào tìm được điểm đột phá trong thời gian ngắn, vậy thì tiến hành điều tra các doanh nghiệp dưới sự quản lý của Caroline.

Nắm lấy nhược điểm của cô ta, sau đó âm thầm đàm phán!

Đi một nét bút nghiêng, quả nhiên không phải là tư duy của người bình thường!

Lâm Vi Vi lập tức cảm giác hiểu ra, còn âm thầm bội phục.

Vẻ mặt hai người bọn họ biến hóa đều được Ôn Ngôn nhìn thấy, trong lòng âm thầm khen ngợi.

Người có vóc dáng nhìn cao lớn vạm vỡ, nghe nói công phu quyền cước có thể lấy một địch trăm, chỉ không ngờ tâm tư cũng kín đáo. Nhìn ánh mắt lúc anh ta nói chuyện thì hình như đã hiểu được một vài ý định của mình. Như vậy đã rất lợi hại rồi!

Về phần Lâm Vi Vi, cho dù cô đang sốt ruột nhưng cử chỉ thoả đáng, khi đọc tài liệu cũng có thể hiểu không sai về nội dung, cũng là nhân tài hiếm có.

Ôn Ngôn âm thầm tán thưởng, còn rất xúc động nữa.

Cũng không biết Bạch Tiểu Thăng móc nhân tài từ đâu ra mà xuất sắc như vậy!

- Tôi có thể bảo đảm, tôi sẽ dùng hết sức giúp đỡ Bạch Tiểu Thăng. Dù sao, cậu ấy cũng là trợ lý của tôi, cũng là bạn của tôi!

Ôn Ngôn nghiêm túc nói với hai người:

- Những chuyện khác, thứ lỗi bây giờ tôi không tiện nói với các người.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau rồi liên tục gật đầu.

Hai người đều bình tĩnh lại.

- Được, ngài Ôn Ngôn đã giao công việc cho chúng tôi là ba ngày, vậy tôi có một yêu cầu quá đáng, vẫn mong bảo người của ngài nghe theo sắp xếp của chúng tôi. Chúng tôi bảo đảm trong một hai ngày sẽ lấy thành quả cho ngài xem!

Lâm Vi Vi nói.

Lôi Nghênh cũng gật đầu, nói trực tiếp hơn:

- Mong hãy bảo bọn họ tới phối hợp chúng tôi!

Giọng điệu này thật lớn! Nguyễn Ngữ nhướng mày, có vài phần không phục.

Người được bọn họ chọn đều là tinh anh trong tinh anh, làm công việc mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Hai người này nửa đường can thiệp, thế mà còn muốn chỉ huy bọn họ?

Nếu chẳng may làm hỏng chuyện thì phải làm thế nào!

- Được!

Ánh mắt Ôn Ngôn sáng ngời, mỉm cười nói:

- Tôi sẽ thông báo xuống đi, bảo bọn họ phối hợp với các người!

Chuyện liên quan đến Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn biết hai người sẽ không làm loạn, ông cũng cảm thấy hứng thú, muốn xem thử năng lực làm việc của hai người trong tay Bạch Tiểu Thăng!

Vào lúc Ôn Ngôn tiếp đón Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, trong văn phòng của phó tổng giám đốc Ma Căn, người bên ngoài đều đã đi hết, chỉ còn lại hai người Ma Căn và Caroline ngồi đối diện nhau.

- Không ngờ lúc này ngài Ôn Ngôn lại dám làm mất mặc hai vị phó tổng giám đốc, cũng muốn bảo vệ Bạch Tiểu Thăng?!

Đôi mắt đẹp của Caroline híp lại:

- Tôi nhớ ông ta chưa từng trở mặt với bất kỳ một vị phó tổng giám đốc nào, hôm nay tại sao ngay cả mặt mũi của ngài cũng không cho vậy? Bạch Tiểu Thăng này lại quan trọng với ông ta như vậy sao?

Caroline lo lắng trong này còn có những chuyện khác.

Cô ta là người rất đa nghi.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nghe vậy liền cười ha hả, không chút hoang mang cầm cốc cà phê của mình lên nhấp một hớp và ung dung nói:

- Nếu như là cô, có người muốn động vào phụ tá của cô thì cô sẽ cảm thấy thế nào?

Chân mày của Caroline hơi nhíu lại sau đó giãn ra, cười khẽ:

- Tôi ngược lại quên mất Bạch Tiểu Thăng còn là trợ thủ cho ông ta nữa!

Bạch Tiểu Thăng là người đứng thứ hai trong Bộ giám sát của trụ sở chính, cả tập đoàn cũng chỉ có mười mấy người biết chuyện này. Ngay cả giám đốc điều hành sự nghiệp phía dưới cũng không biết.

Đương nhiên, quy định là quy định, nếu như có tổng giám đốc sự nghiệp nào nói cho giám đốc điều hành phía dưới biết cũng chưa biết chừng, đây cũng đâu phải là chuyện lớn.

- Người đứng thứ hai trong ban ngành của mình vừa mới nhậm chức lại đối mặt với vụ bê bối nghiêm trọng, đặc biệt còn là Bộ giám sát chuyên môn đào bới chuyện xấu của người khác, nghĩ cũng biết trong lòng Ôn Ngôn chắc chắn rất khó chịu. Tôi rất hiểu, thậm chí rất thông cảm cho ông ta.

Phó tổng giám đốc Ma Căn mỉm cười nói.

Ông ta có giải thích khác về chuyện Ôn Ngôn từ chối mình ở trước mặt mọi người.

Nếu không cũng không thể giải thích được Bạch Tiểu Thăng có thể cho Ôn Ngôn lợi ích gì.

Caroline cũng không nhịn được cười.

Chính cô ta cũng có thể tiếp nhận được lời giải thích này.

- Nhưng Ôn Ngôn vẫn tính là người thông minh, biết bất cứ việc gì cũng để lại đường lui. Lời ông ta nói, ngài cũng nghe được, mọi người cũng nghe được, chỉ cần chúng ta có thêm ba người trợ giúp, vậy việc xử lý Bạch Tiểu Thăng như thế nào sẽ phải theo ý của chúng ta!

Phó tổng giám đốc Ma Căn đặt cốc xuống, cười lạnh nói:

- Mấy ngày tới, chúng ta không cần để ý tới chuyện khác, cứ tập trung đối phó với Bạch Tiểu Thăng đi!

Xem ra phó tổng giám đốc Ma Căn cũng nhất quyết làm chuyện này rồi. Caroline lập tức gật đầu.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói tiếp:

- Tôi se đi khắp nơi trao đổi, kiếm thêm ba phiếu thì có thể làm cho Bạch Tiểu Thăng bị xử lý nội bộ.

- Còn cô chú ý chặt chẽ dư luận và bên tòa án, không thể thả lỏng được, phải làm cho Bạch Tiểu Thăng chắc chắn phải vào tù!

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói rất có tính thần, xem như đang bố trí nhiệm vụ.

Mắt Caroline sáng ngời, mỉm cười nói:

- Vậy ngài cứ yên tâm, bây giờ cho dù tôi đang bận chuyện tranh cử, nhưng tôi bảo đảm lúc rảnh rỗi đều sẽ dành hết thời gian cho Bạch Tiểu Thăng! Công việc của tập đoàn cũng để cho giám đốc điều hành của tôi đi làm!

Ma Căn mỉm cười gật đầu, hài lòng hỏi:

- Đúng rồi, tôi ngược lại quên mất cô tranh cử thế nào?

Nhắc tới điều này, tâm trạng Caroline không tệ, mỉm cười nói:

- Nhờ có ngài ở bên này giúp đỡ, số phiếu của tôi và đối thủ đã gần bằng nhau. Tôi thấy thậm chí còn có thể vượt qua. Ngài đối với tôi rõ ràng là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, chờ tôi thành thị trưởng Ganand, tất nhiên sẽ nhớ ân tình của ngài.

Ma Căn nghe vậy cười to:

- Ha ha, tôi cũng đang trợ giúp người trẻ tuổi có lý tưởng thôi.

Lần này, gia tộc của Ma Căn giơ tay giúp đỡ, làm cho Caroline rất có khả năng giành được chiến thắng. Nhưng Caroline cũng biết người ta sớm không ra tay muộn không ra tay, chọn lúc này mới đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, tất nhiên là hy vọng cô ta và gia tộc của cô ta bánh ít đi, bánh quy lại. Nhưng Caroline thật sự không thấy điều này có vấn đề gì.

Phương tây của bọn họ có câu nói rất hay “không có người bạn vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn", nhà kinh doanh trục lợi là chuyện đương nhiên.

Phía đông có câu nói càng hay hơn “Thiên hạ rộn ràng, tất cả đều vì lợi, thiên hạ nhốn nháo, tất cả cũng vì lợi.

Hai người đều nhìn nhau cười vui vẻ.

Mà giờ phút này, trong tính toán của Ma Căn, sau khi Bạch Tiểu Thăng bị cách chức sẽ đẩy người nào tới tiếp quản tập đoàn khu Đại Trung Hoa thu được lợi ích lớn nhất.

Caroline lại nghĩ, làm thế nào nói chuyện hợp tác với người quản lý khu Đại Trung Hoa tiếp theo, để cho phía bên mình kiếm được lợi nhiều hơn.

...

Đêm đó, chuyện liên quan tới Bạch Tiểu Thăng lại được đẩy lên đầu sóng ngọn gió, dư luận tiếp tục chuyển biến xấu, tốc độ và mức độ nghiêm trọng tới mức dường như vượt quá tưởng tượng của mọi người.

Cho nên người quan tâm đến Bạch Tiểu Thăng đều không thể không dự đoán những phiêu lưu có thể có!

Điểm này ngược lại làm cho đám người Hạ Hầu Khải bất ngờ.

Bạch Tiểu Thăng vẫn ở trong Cục cảnh sát vốn nhắm mắt dưỡng thần, dựa vào Hồng Liên lục soát để nắm được tình hình bên ngoài bỗng nhiên mở mắt ra.

- Xem ra tình hình vượt quá dự đoán ban đầu của tôi!

Bạch Tiểu Thăng hơi nhíu mày, bất chợt lẩm bẩm:

- Xem ra, tôi cũng phải áp dụng chút biện pháp!

- Hồng Liên, tôi muốn gửi tài liệu.

Bạch Tiểu Thăng trao đổi với Hồng Liên ở trong đầu.

- Được.

Hồng Liên đáp một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng thỉnh thoảng sẽ cảm thấy mình thật sự là một máy vi tính hình người. Hồng Liên thậm chí có thể kết nối với mạng gần đó, giúp anh gửi tài liệu cho nhân vật liên quan.

Bạch Tiểu Thăng căn bản không cần dùng điện thoại lại có thể liên lạc với khắp nơi, thậm chí là Hạ Hầu Khải xa Trung Quốc xa xôi.

Lúc này, đối mặt với tình hình chuyển biến xấu, Bạch Tiểu Thăng cũng muốn điều chỉnh các biện pháp!

Bạn cần đăng nhập để bình luận