Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1973: Một liên minh thương nghiệp khác

Vào lúc đám người Bạch Tiểu Thăng đã tới sân bay Hoa Kinh, ở một câu lạc bộ cao cấp giới hạn hội viên tuyến tại Hoa Kinh, trong một phòng có một cuộc gặp mặt bắt đầu. Mọi người đang ngồi đây đều là nhân vật lớn trong giới kinh doanh.

Dẫn đầu chính là một người trung niên với dáng người cao lớn, vạm vỡ, mắt hổ mày kiếm, toàn thân tản ra khí chất hơn người. Hắn chính là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Giả thị - gia tộc Giả thị - Giả Thành Sơn.

Ngồi sát bên trái Giả Thành Sơn chính là một người trung tuổi với vẻ ngoài cao gầy, gương mặt góc cạnh, cơ thể rắn chắc, thoáng nhìn qua có vẻ bình thường không có gì lạ, nhưng đôi mắt lộ ra vẻ khôn khéo. Ông ta chính là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Vạn Hồ - Lư Thiên Đạo.

Người sát bên phải Giả Thành Sơn là một người trung tuổi trông nho nhã, đẹp trai hơn hai vị này, để chòm râu càng giống như là một văn nhân xuyên tới. Ông ta là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Tử Ngữ - Trương Thanh Lâm.

Ngoại trừ ba người này còn có bốn người khác, mỗi người đều có thực lực không thể khinh thường ở trong giới kinh doanh.

Hai năm trước, gia tộc của ba người Giả Thành Sơn đều không kém hơn tập đoàn Đằng Vân Lục Vân, mà cho đến ngày nay cũng chỉ có gia tộc Giả thị của Giả Thành Sơn còn có chút chênh lệch nhỏ với tập đoàn Đằng Vân.

Lúc này, bảy nhà tạo thành liên minh thương nghiệp đang thảo luận về một chuyện quan trọng, chính là mục đích bọn họ tới Hoa Kinh lần này.

- Lần này, theo yêu cầu của anh Giả, chúng tôi đã tiết lộ tin tức cho bên kia. Ba nhà Đằng Vân vốn nhất định phải có mảnh đất kia, sau khi biết chúng ta muốn nhúng tay vào trong đó, nhất định sẽ có nhân vật đầu não tới.

Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Tử Ngữ - Trương Thanh Lâm nói Giả Thành Sơn của tập đoàn Giả thị.

Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Vạn Hồ - Lư Thiên Đạo không nhịn được nói chen vào:

- Mảnh đất kia có giá trị tiềm lực đặc biệt cao, không bằng lần này chúng ta lại thật sự giành lấy nó, đây cũng là một vụ buôn bán tốt.

Giả Thành Sơn khẽ cười một tiếng, nhìn Lư Thiên Đạo nói:

- Cậu Lư đúng là miệng lớn, muốn cướp miếng ăn từ trong miệng của ba tập đoàn này. Sợ rằng bảy nhà chúng ta đang ngồi đây sẽ phải chảy máu lớn, lại coi là là một khoản khai thác lớn, giá trị thật sự sẽ tốt sao? Nếu thật sự như thế, sợ rằng chúng ta lại kết thù lớn với đám người của tập đoàn Đằng Vân Lục Vân, điều này phù hợp với ý định ban đầu của chúng ta sao?

Chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Tử Ngữ Trương Thanh Lâm cũng nói:

- Anh Giả nói rất đúng, cho dù là dự án kiếm được tiền cũng không đáng phải tạo ra mấy kẻ địch lớn như vậy.

Lư Thiên Đạo thấy thế cười một tiếng nói:

- Tôi cũng chỉ thuận miệng nói một chút thôi.

Bốn người khác bao gồm cha của Trình Tuyên Bắc đều nhìn ba người nói chuyện, rối rít nói theo:

- Ngài Giả, vậy chúng ta cắn chặt một bước cuối cùng của Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ, không phải biến chuyện tốt thành chuyện xấu sao?

- Đúng vậy, ý định ban đầu của chúng ta không phải là trở thành kẻ địch của người ta.

- Lần này tốt nhất có thể gặp được Hạ Hầu Khải khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc, hay là Lục Vân của Đằng Vân, Đổng Thiên Lộ của Bắc Phong, từ từ nói chuyện cùng bọn họ...

Giả Thành Sơn nhìn lướt qua mọi người đang ngồi, chậm rãi nói:

- Thật ra chúng ta ngồi ở đây đều có cùng một mục đích, chúng ta tập trung lại, một đường cạnh tranh với mấy tập đoàn bên phía Đằng Vân là vì cái gì? Là mong được hợp tác!

- Các vị à, hai năm qua, chúng ta đều biết người ta dính dáng với Bạch Tiểu Thăng của tập đoàn Chấn Bắc kia, thành lập liên minh thương nghiệp ẩn hình, khả năng phát triển cực nhanh, chúng ta đã bị người ta vượt xa vạn dặm, lúc này nếu chúng ta muốn gia nhập vào liên minh của người ta, theo sách lược đàm phán bình thường thì chúng ta tất nhiên sẽ phải ở dưới những tập đoàn của Đằng Vân. Bất kể là tài nguyên thu được hay là sự coi trọng đều sẽ không làm các vị đang ngồi thỏa mãn được. Hơn nữa nói trắng ra, trong chúng ta có mấy nhà còn đang trong giai đoạn cạnh tranh thương nghiệp với người ta. Bây giờ chúng ta nên làm gì?

- Nhận được sự tin tưởng của các vị, lấy Giả gia tôi làm đầu để hình thành liên minh, lấy phương thức cạnh tranh cùng bọn họ ở khắp nơi để thể hiện ra thực lực của mình. Vậy nếu như liên minh thương nghiệp này của chúng ta gia nhập vào liên minh thương nghiệp của bọn họ, thử hỏi Bạch Tiểu Thăng làm sao có thể không coi trọng chúng ta, không thể nói là cho chúng ta tài nguyên cao hơn bất kỳ nhà nào trong Đằng Vân nhưng cũng tuyệt đối sẽ không thấp hơn.

Giả Thành Sơn vừa nói vậy, mọi người đang ngồi đều gật đầu, không thể không nói chiêu thức này đủ tuyệt vời, sử dụng cách thức cạnh tranh khoe cơ bắp, thể hiện ra thực lực, rồi mới nói chuyện hợp tác cùng đối phương. Khó có được một lần Giả gia đồng ý dẫn bọn họ chơi, ai còn không vui chứ? Phải biết rằng thực lực của Giả gia lại vượt xa từng người đang ngồi ở đây.

Mọi người đều gật đầu phụ họa, Trương Thanh Lâm nói:

- Hi vọng ngày mai có thể câu được một con cá lớn, cũng không uổng công chúng ta bỏ nhiều công sức bận rộn như vậy.

- Nói đúng lắm!

Lư Thiên Đạo cười nói.

Chuyện chính đã nói xong, Giả Thành Sơn mỉm cười nhìn mọi người nói:

- Chỗ hội sở này của chúng ta gần sàn đấu giá đất lại rất thuận tiện, nơi chốn cũng thoải mái. Có tin tức gì, người bên kia cũng sẽ vào được.

Trên thực tế, Giả Thành Sơn đã biết Đổng Thiên Tú của tập đoàn Bắc Phong đang ở một sân viện nào đó phía trước.

- Tối nay, nơi đây còn có một cuộc náo nhiệt có thể xem. Câu lạc bộ này mừng mười năm thành lập, đến lúc đó sẽ có nhân vật nổi tiếng, các ngôi sao tập trung, các loại biểu diễn thoải mái mà xem, mọi người cũng thả lỏng một chút. Có lẽ chúng ta còn có thể có niềm vui bất ngờ, gặp được nhân vật lớn nào đó đáng để kết giao thì sao.

Mọi người đều gật đầu liên tục.

Lư Thiên Đạo còn mỉm cười bổ sung một câu:

- Nếu có ai đó may mắn gặp được Hạ Hầu Khải hoặc Lục Vân, nhất định phải trao đổi tin tức cho nhau, để cho anh Giả của chúng ta có thể sớm trò chuyện cùng đối phương, nếu như đến sàn đấu giá đất mới tiếp xúc thì sợ hơi muộn.

Nếu như có thể lấy được mảnh đất kia, bọn họ thật ra cũng không muốn buông tha, lại lấy này để nói chuyện hợp tác với đám người Hạ Hầu Khải và Đằng Vân.

Nói chung, Giả Thành Sơn nghĩ ra mấy phương án, luôn có thể tuỳ cơ ứng biến.

Bọn họ chạy đến đây, những gì muốn nói đều gần như đã nói hết, Giả Thành Sơn nói với mọi người:

- Vậy chúng ta tản ra trước, các vị tự do hoạt động, buổi tối sẽ gặp lại.

Mọi người đều rời đi. Có một người lại xông tới, cười toe toét. Có thể bởi vì cười nhiều nên nếp nhăn trên mặt rất sâu. Hắn chính là cha của Trình Tuyên Bắc - Trình Bách Đạt.

Giả Thành Sơn thấy hắn chạy tới chỗ mình, lập tức cười hỏi.

- Lão Trình à, chuyện gì vậy?

Doanh nghiệp của Trình Bách Đạt có quy mô nhỏ nhất trong tất cả mọi người, theo Lư Thiên Đạo và Trương Thanh Lâm thấy là dạng không có đẳng cấp, nhưng Giả Thành Sơn vẫn dẫn hắn theo.

Trình Bách Đạt cười nói:

- Tôi nghe nói Giả thái tử gia chúng ta hôm nay cũng đến Hoa Kinh, Tuyên Bắc vừa xuống máy bay đã cứ nhắc mãi muốn gặp anh Giả để xin chỉ giáo về chuyện kinh doanh đấy.

Những lời này rõ ràng có ý lôi kéo làm quen, Giả Thành Sơn lại cười ha ha:

- Tốt như vậy à? Đám trẻ có lòng cầu tiến cũng là chuyện tốt.

Vẻ mặt Trình Bách Đạt tươi cười, gật đầu phụ họa, lại trò chuyện với Giả Thành Sơn thêm vài câu mới rời đi.

Sau khi tiễn tất cả mọi người đi rồi, Giả Thành Sơn dường như suy nghĩ tới điều gì, trên mặt hiện ra nụ cười.

Lần này chắc bạn liên minh đều sẽ nhận được lợi ích, nhưng cuối cùng bọn họ đều là quân cờ. Một khi hợp tác với tập đoàn Chấn Bắc Bạch Tiểu Thăng, mình sẽ đứng đầu, quyền phát biểu chắc hẳn còn hơn cả Lục Vân. Theo thời gian, đỉnh núi trong liên minh thương nghiệp của ông ta sẽ càng lúc càng lớn.

Thậm chí cũng không phải không thể lấy đi quyền lực của Bạch Tiểu Thăng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận