Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1982: Bạch Tiểu Thăng ở đây

Khi Giả Hoắc Nhiên dẫn theo Trình Tuyên Bắc đi gây phiền phức cho Bạch Tiểu Thăng, đám người Giả Thành Sơn, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm đang vây quanh Đổng Thiên Tú, nóng bỏng nói chuyện, muốn hỏi dò ra tin tức. Không ngờ, Đổng Thiên Tú “còn non” trong mắt bọn họ lại kín miệng như vậy.

- Ngài Thiên Tú, ngày mai đấu giá mảnh đất quan trọng như vậy, Bắc Phong Holdings lại chỉ phái một mình cậu đến đây thì có phần không nói nổi.

Giả Thành Sơn cười ha hả nói:

- Tôi nhớ rõ chỉ trong tháng này, cô Đổng Thiên Lộ của Bắc Phong Holdings đã liên tục phát ra hai thông báo, tuyên bố với bên ngoài là liên kết cùng Đằng Vân, Hạo Vũ lấy được mảnh đất kia. Đây chính là mọi người đều biết! Chuyện tới bây giờ, không ngờ cô Đổng Thiên Lộ còn chưa đến? Điều này là chuyện không có khả năng. Hay là nói, chị cậu đang ở đến nơi khác nhưng cậu không tiện nói ra? Thật ra, chúng tôi cũng chỉ muốn chân thành tâm sự một lát thôi. Ai nói hai bên nhất định phải tranh mảnh đất kia chứ? Có lẽ chúng ta còn có thể trở thành phía hợp tác đấy.

Giả Thành Sơn cảm thấy những lời này của mình đã ám chỉ đủ rõ ràng.

Lư Thiên Đạo cũng cười nói:

- Trên phương diện làm ăn này thật sự không có cạnh tranh gay gắt nào. Có thể kiếm được tiền thì mọi người chúng tôi lại càng thích được hợp tác, cùng thắng hơn. Cho nên chúng tôi muốn gặp cô Đổng Thiên Lộ để nói chuyện một lát chứ không có ác ý gì, không phải là chuyện xấu đâu, ngài Đổng.

- Không sai, chúng ta chỉ muốn nói chuyện kinh doanh một lát thôi.

Đám người Trương Thanh Lâm cũng phụ họa.

Đổng Thiên Tú giang hai tay ra, trên gương mặt đầy vô tội nói:

- Đối với tôi, các vị đều là những người đi trước trong giới kinh doanh, lúc này chị tôi phái tôi qua chính là để tham dự đấu giá mảnh đất ngày mai. Tôi không giấu các ngài. Nhưng chị ấy có tới hay không, tới vào lúc nào thì tôi thật sự không biết. Còn nữa, các ngài Giả mới tới đã hỏi thăm tôi về các ông trùm như Hạ Hầu Khải tập đoàn Chấn Bắc, Lục Vân của tập đoàn Đằng Vân, Vương Tuyền Thiên của tập đoàn Hạo Vũ, thật giống như tôi có thể nắm giữ được hướng đi của những nhân vật lớn kia vậy. Điều này không phải là chuyện cười sao? Ngay cả chị tôi đi đâu tôi còn không biết, sao có thể biết được bọn họ!

Đổng Thiên Tú nói rất kín kẽ.

Cậu ta cũng quyết định đấu trí, về phương diện quấy nhiễu tâm tư thì tôi không phải là đối thủ của đám hồ ly nghìn năm các ông, vậy tôi cứ quyết giữ kín miệng “không biết", “không biết"!

Các người sẽ không lấy được nửa tin tức từ chỗ tôi đâu.

Đám người Giả Thành Sơn nói hết lời ngon ngọt với Đổng Thiên Tú, dùng ra hết đạo lý, không ngờ lại không thể có tác dụng gì. Bọn họ tức giận tới nghiến răng nghiến lợi.

Dây dưa với một con hồ ly lâu như vậy, vòng tới vòng lui cũng hoàn toàn không có tiến triển, mặc cho bọn họ nói tới thủng tời, cho thấy bọn họ muốn hợp tác chứ không có thù địch vẫn không hỏi ra nguyên nhân gì, như vậy có trò chuyện tiếp cũng không có ý nghĩa gì cả!

Giả Thành Sơn không khỏi híp mắt lại, liếc nhìn Lư Thiên Đạo và Trương Thanh Lâm, cũng không kiêng kỵ tránh Đổng Thiên Tú mà trầm giọng nói:

- Các vị, chúng ta có ý tốt muốn đến gặp mấy người cô Đổng Thiên Lộ, Lục Vân, Vương Tuyền Thiên một lần, muốn kết giao bạn bè, xem có thể hợp tác không. Ai ngờ không tìm thấy nổi bóng dáng của bọn họ. Thôi đi, thôi đi, hôm nay không gặp thì không gặp. Dù sao ngày mai chúng ta cũng sẽ gặp được bọn họ ở sàn đấu giá đất!

Nói đến đây, Giả Thành Sơn hơi dừng lại và nhíu mày nhìn Đổng Thiên Tú:

- Nhưng đến lúc này, chúng tôi thậm chí còn không tìm được chút tin tức của người ta, chuyện này rất không bình thường, nói không chừng sẽ có biến cố! Có lẽ lần này bọn họ có chuyện gì đó nên thật sự không tới!

Giả Thành Sơn nhất thời nói ra những lời này ở trước mặt Đổng Thiên Tú, dường như muốn xem cậu ta có phản ứng gì.

- Không thể nào!

Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm nhìn nhau, sửng sốt nói.

Những người khác cũng có vẻ khó tin.

Đám người bọn họ đều là chủ doanh nghiệp tương đối thành công, có người nào là người vụng về chứ? Bọn họ lập tức cảm thấy chỗ này có vấn đề.

Đồng tử của Đổng Thiên Tú hơi co lại, không nhịn được thầm mắng Giả Thành Sơn một tiếng "Lão hồ ly"!

Trong này rốt cuộc có chuyện gì, những nhân vật lớn kia rốt cuộc có tới hay không, đi đâu, đi làm gì, Đổng Thiên Tú có biết!

Còn nữa, trước khi muốn tới đây xem náo nhiệt, Bạch Tiểu Thăng đã từng nhắc cậu ta có thể sẽ gặp mặt đám người Giả Thành Sơn ở chỗ này, có thể sẽ bị bọn họ lừa lấy tin tức.

Bạch Tiểu Thăng nói cho cậu ta biết khi gặp chuyện có thể "cái gì cũng không biết", còn từng dự kiến có thể xuất hiện tình huống này!

Bạch Tiểu Thăng nói với Đổng Thiên Tú, một khi đám người Giả Thành Sơn cảm thấy được chuyện này có phần khác thường thì có thể dẫn dắt sự chú ý của bọn họ về phía anh, để anh đi đối phó với đám người này.

Lúc này, Đổng Thiên Tú quả thật vô cùng bội phục Bạch Tiểu Thăng.

Tình huống này thật sự xuất hiện!

Bạch Tiểu Thăng quả thật tính không sót chút nào!

Đổng Thiên Tú lập tức tin tưởng Bạch Tiểu Thăng. Mọi người có tuổi tác tương đương, trên hai vai đều có một cái đầu, không ai mọc ra cái đầu thứ hai, sao đầu óc của anh ta lại biến thái như vậy? Ngay cả những tình huống này đều có thể sớm phán đoán được.

Quả thật đúng là yêu nghiệt!

Trong lòng Đổng Thiên Tú xúc động, Giả Thành Sơn trước mặt cậu ta lại trầm mặt xuống, buồn bã nhìn cậu ta nói:

- Nếu ngài Thiên Tú không biết gì cả, chúng tôi sẽ không quấy rầy thêm nữa. Ngài cứ thoải mái hưởng thụ buổi lễ mừng đi, chúng ta xin từ biệt!

Chuyện xuất hiện biến hóa không tầm thường, Giả Thành Sơn cũng vội vàng muốn cùng mọi người ở đây rời đi, cố gắng nghiên cứu tình hình.

Trong khi nói chuyện, Giả Thành Sơn lại muốn bảo đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm rời đi trước.

- Xin chờ một chút, ngài Giả và các vị nữa!

Lúc này, Đổng Thiên Tú quyết định mở miệng, cản bọn họ lại và cười nói:

- Các vị khoan hãy đi, tôi còn có vài điều muốn nói.

Giả Thành Sơn lập tức nghi ngờ nhìn về phía Đổng Thiên Tú. những người khác cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Đổng Thiên Tú cười ha hả nhìn Giả Thành Sơn dẫn đầu nói:

- Lần này, cho dù tôi không biết những nhân vật lớn mà ngài hỏi có tới hay không, dự định thế nào, nhưng có người biết.

- A?

Giả Thành Sơn không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Đổng Thiên Tú, híp mắt lại:

- Là ai?!

Trong lòng Giả Thành Sơn thấy nghi ngờ.

Thứ nhất, không ngờ còn có một nhân vật như vậy ở đây mà bọn họ tự nhiên không biết.

Thứ hai, lần này Đổng Thiên Tú tự nhiên chủ động nói cho bọn họ biết có người như vậy tồn tại.

Điều này cũng không bình thường...

Giả Thành Sơn lập tức suy nghĩ không ngừng, vừa nghi ngờ tính chân thật và mục đích trong lời nói của Đổng Thiên Tú, lại không biết rõ vì sao cậu ta bỗng nhiên trở nên "Thẳng thắn thành khẩn" như vậy.

Nếu thế, ông ta cũng chỉ có thể xem người mà Đổng Thiên Tú nói rốt cuộc là thần thánh phương nào mới làm ra phán đoán!

Cho dù là ai, Giả Thành Sơn không cho rằng Đổng Thiên Tú sẽ dễ dàng nói trắng ra thân phận của người kia, mà sẽ giả vờ bí mật với đám người mình.

Dù sao, vừa nãy thằng nhóc này đã hàm hàm hồ hồ, tránh nặng tìm nhẹ.

- Ngài hỏi hắn là ai sao? Hắn chính là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc - Bạch Tiểu Thăng.

Không như ông ta tưởng, Đổng Thiên Tú trực tiếp nói thân phận của ra Bạch Tiểu Thăng.

Ngay cả nửa câu nói nhảm cũng không có.

- Ừ.

Giả Thành Sơn đang suy nghĩ nên thuận miệng đáp một tiếng.

Hai người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm lại kịp phản ứng, trong thời gian ngắn tự nhiên lại nín thở và trợn trừng mắt nhìn Đổng Thiên Tú với vẻ không tin nổi.

Không ngờ Bạch Tiểu Thăng kia lại ở đây!

Bọn họ tuyệt đối không ngờ tới điều này!

Mắt thấy Giả Thành Sơn "thờ ơ", Lư Thiên Đạo vội vàng chọc ông ta một cái.

Lúc này, Giả Thành Sơn thật ra đã kịp phản ứng, hai mắt lớn như mắt trâu và nhìn chằm chằm vào Đổng Thiên Tú.

- Ngài vừa… nói là ai?!

Bạch Tiểu Thăng! Ba chữ này làm Giả Thành Sơn kích động.

Tại sao đám người bọn họ phải tới đây? Vì sao cho tới nay bọn họ lại “cạnh tranh gay gắt” với đám người Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ? Tất cả còn không phải là vì gia nhập liên minh thương nghiệp của đối phương sao? Cho dù đây là một liên minh thương nghiệp không tên nhưng lại thật sự tồn tại, đồng thời nắm giữ cả tài nguyên trong và ngoài nước, bọn họ biết người thật sự tổ chức và là "minh chủ" của nó chính là Bạch Tiểu Thăng!

Nhưng Bạch Tiểu Thăng đã lâu không ở trong nước, bọn họ không thể nào tiếp xúc được.

Sao lúc này người kia lại tự nhiên xuất hiện ở đây?

Giả Thành Sơn quả thật không thể tin được.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng cũng ở đây à? Ngài ấy ở đâu?

Không đợi Đổng Thiên Tú trả lời, Giả Thành Sơn đã vội hỏi.

Những người khác cũng nhìn Đổng Thiên Tú với ánh mắt đầy sốt ruột.

Thậm chí vài người còn lén liếc nhìn, tìm kiếm, muốn xem thử có phải Bạch Tiểu Thăng tới buổi lễ mừng này không.

- Anh ấy à? Chính là người vừa bị ông đuổi đi đấy.

Đổng Thiên Tú nhìn phản ứng của đám người kia đã muốn cười.

Giả Thành Sơn lập tức sửng sốt.

Những người khác cũng mờ mịt luống cuống, mắt lớn nhì mắt nhỏ, không biết vì sao Đổng Thiên Tú lại nói lời này.

Đổng Thiên Tú mỉm cười và nói với Giả Thành Sơn:

- Người vừa rồi đứng nói chuyện với tôi, người ông còn từng vỗ vai bảo anh ấy rời đi đấy.

Một câu nói này đã khiến cho đám người Giả Thành Sơn hoàn toàn biến thành tượng gỗ, đầy vẻ giật mình.

Người tuổi trẻ vừa rồi kia chính là Bạch Tiểu Thăng sao?!

Có người nói Bạch Tiểu Thăng không lớn tuổi lắm...

- Ngài ấy… bây giờ ở đâu?

Giả Thành Sơn nói lắp bắp và vội vàng nhìn xung quanh.

Những người khác cũng vội vàng tìm kiếm khắp nơi.

Vẫn là Đổng Thiên Tú nhìn thấy trước, chỉ vào một phương hướng:

- Đó, không phải anh ấy ở đó sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận