Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1988: Cuộc chiến đấu giá (1)

Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh từ biệt đám người Giả Thành Sơn, rời khỏi quán trà để trở về.

Đổng Thiên Tú ở lại chỗ lễ hội mà không đi cùng với đám người Bạch Tiểu Thăng. Bên phía Giả Thành Sơn cũng không có ai chú ý tới cậu ta. Theo những lời Bạch Tiểu Thăng căn dặn trước đó, Đổng Thiên Tú báo cáo với đám người Lục Vân, Đổng Thiên Lộ về chuyện này.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng gửi tài liệu cho Đổng Thiên Tú, lại nói về chuyện bên này.

Sau khi nói chuyện xong, Bạch Tiểu Thăng còn hỏi hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh có muốn xem lễ tiếp không.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng sẽ không qua.

Trước đó xảy ra chuyện, khả năng anh bị đám người Giả Thành Sơn “vạch trần thân phận” cho đám người đứng xem là rất lớn, nếu chọc cho người ta quan tâm, nói không chừng anh sẽ có rắc rối.

Nếu như Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh vẫn cảm thấy hứng thú thì bọn họ đi cũng không sao.

- Thôi đi, chẳng qua chỉ là chút náo nhiệt thôi, em không xem cũng được.

Lâm Vi Vi không để ý nói.

Lôi Nghênh càng hoàn toàn không để ý chút nào, chỉ vào cái túi vẫn cầm trong tay nói:

- Những thứ thú vị thì tôi đều lấy rồi, còn lấy cho các người một phần đấy. Tôi cũng không cần quay lại nữa.

Nghe bọn họ nói vậy, Bạch Tiểu Thăng không nhịn được cười nói:

- Vậy chúng ta trở lại nghỉ ngơi sớm, ngủ bù thôi.

- Chờ ngày mai còn có một vở kịch hay đang chờ chúng ta đấy.

Bạch Tiểu Thăng cười khẽ và ung dung nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau. Bọn họ tất nhiên biết Bạch Tiểu Thăng nói tới buổi đấu giá đất ngày mai.

Bạch Tiểu Thăng tạm thời nảy ra ý định muốn đích thân đi tham dự cũng là vì đấu đám người Giả Thành Sơn kia.

- Anh Tiểu Thăng, anh thay đổi chủ ý, chúng ta nhất định phải giành lấy mảnh đất kia sao?

Lâm Vi Vi không nhịn được nói.

Nếu đúng như thế thì bọn họ nên sớm chuẩn bị mới được.

Đấu giá một mảnh đất không phải là chuyện đơn giản, phải chuẩn bị tốt tài chính, được ước đoán giá cuối cùng, ước đoán về giá trị khai thác sau này. Nói chung có rất nhiều chuyện cần phải chuẩn bị trước.

Lôi Nghênh cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt hỏi thăm.

- Hai người không cần phải để ý đến chuyện này, cứ quay về đi ngủ là được.

Bạch Tiểu Thăng lộ ra dáng vẻ không quan tâm.

Có lẽ đám người ngài Lục Vân đã nói qua tình hình với anh Tiểu Thăng, trong lòng anh đã có dự định trước rồi. Lâm Vi Vi không nhịn được thầm nghĩ.

Thật ra đối với Bạch Tiểu Thăng, lấy tài lực mấy công ty của anh bây giờ, cho dù tạm thời muốn giành được một mảnh đất với giá cao cũng không có chút áp lực nào. Lùi mười ngàn bước mà nói, cho dù mua về để đó không khai thác cũng không đau lòng, đây là tự tin khi tài chính dồi dào.

Hơn nữa, mảnh đất này quả thật có giá trị “chiến lược” cho sự phát triển của mấy doanh nghiệp đám người Đằng Vân.

Nhưng mảnh đất quan trọng với đám người Đằng Vân cũng có ý nghĩa quan trọng đối với các doanh nghiệp lớn trong nước. Có thể đoán được ngày mai sẽ có không ít đại biểu của các doanh nghiệp lớn sẽ tham gia đấu giá.

Ba người Bạch Tiểu Thăng trở lại chỗ ở của mình, mỗi người đều về phòng nghỉ ngơi.

Đêm đó, suốt đêm không nói chuyện.

Sáng sớm ngày hôm sau, Đổng Thiên Tú tìm đến đám người Bạch Tiểu Thăng và cùng đi ăn sáng.

Mới ăn được một nửa, bảy người Giả Thành Sơn đã đi đến. Bọn họ đảo mắt nhìn qua, lại thấy đám người Bạch Tiểu Thăng. Tất cả đều đi tới lên tiếng chào hỏi, sau đó ngồi xuống chỗ ngồi bên cạnh.

Có lẽ đám người Giả Thành Sơn, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm đã sớm thông báo với những người khác, ăn cơm cũng chỉ là ăn cơm, không có một người trò chuyện về việc đấu giá đất hôm nay, cũng không có ai đi qua quấy rầy Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng bốn người cũng yên tĩnh hưởng dụng bữa sáng của mình, thỉnh thoảng rảnh rỗi trò chuyện vài câu, cũng không liên quan gì đến làm việc.

Cứ như vậy, hai bên đều ăn sáng xong gật đầu chào hỏi rồi tự rời đi.

Chín giờ sáng, Đổng Thiên Tú dẫn theo ba người Bạch Tiểu Thăng ngồi xe chạy tới cục quản lý đất ở khu đông của thành phố Hoa Kinh.

Hôm nay, ở đó sẽ có vài mảnh đất được bán ra, trong đó mảnh đất có diện tích lớn nhất và tiềm năng cao chính là “mảnh đất vương” được tất cả mọi người vô cùng chú ý, trên truyền thông đã sớm cho nó "Lên ngôi".

Đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi xe vào cục quản lý nhà đất. Sau khi xuống xe, bọn họ theo bảng hướng dẫn đi tới trước một tòa nhà. Ở đó đã có một đám đông đang xếp hàng thật dài, do nhân viên công tác và bảo vệ duy trì trật tự, tiến hành kiểm tra an ninh.

Đám người Bạch Tiểu Thăng xếp ở cuối, mất mười lăm phút mới có thể đi qua, theo dòng người đi tới phòng bán đấu giá.

Đại sảnh ở đây rất lớn, phải có khoảng mấy trăm chỗ ngồi. Tất cả phân chia ra thành mấy khu đấu giá, còn có khu quan sát. Đối diện những hàng ghế chính là một màn hình lớn gần như che kín một mặt tường. Phía trước màn hình còn có đài bán đấu giá, nhân viên công tác đang điều chỉnh và thử thiết bị.

Đám người Bạch Tiểu Thăng theo số ghế nhận được để ngồi vào chỗ.

Không bao lâu, đám người Giả Thành Sơn cũng bước vào ngồi ở vị trí bên cạnh, gần như là ngang hàng ghế với đám người Bạch Tiểu Thăng.

Đám người Giả Thành Sơn không chỉ có bảy người tới, mà là hơn hai mươi người, ngoại trừ bảy đại lão ngồi giữa, còn lại đều là người của đoàn cố vấn.

Giành một mảnh đất Vương có tiềm chất không phải là chuyện đơn giản, cần phải có đoàn đội ở hiện trường để ước đoán tình hình rồi thỏa thuận giá trị cuối cùng, thậm chí còn phải dựa vào số lần và tần suất một người mua nào đó giơ thẻ bài để phán đoán giá quy định của hắn, cho ra sách lược và kiến nghị đấu giá.

Những người mua khác cũng dẫn theo đoàn cố vấn tới đây.

So sánh ra, thân phận như Bạch Tiểu Thăng lại chỉ dẫn tới ba người, hơn nữa ba người kia đều không phải trong nghề, không chuẩn bị trước thì có vẻ hơi yếu.

Hôm nay Bạch Tiểu Thăng cố ý "trang điểm" qua, lại thêm mấy người bọn họ đều rất trẻ tuổi, vị trí ngồi cũng không tính là chính giữa mà là chỗ hơi khuất, dẫn đến không có người nào chú ý tới bọn họ.

Đám người Đám người Giả Thành Sơn vừa mới thì ngược lại, bất kể là mức độ nổi tiếng hay là tỉ lệ bị nhận ra đều rất cao. Thứ nhất là có rất nhiều chủ doanh nghiệp hoặc là đại biểu của công ty vội vàng đi lên chào hỏi có vẻ vô cùng náo nhiệt, càng khiến đám người Bạch Tiểu Thăng có vẻ vắng vẻ hơn.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng vui vẻ thanh nhàn, thậm chí còn cố ý ẩn nấp, để tránh bị đám người Giả Thành Sơn chú ý tới.

Bên phía đám người Giả Thành Sơn ồn ào náo nhiệt mãi đến khi bắt đầu mới yên tĩnh xuống. Chờ tới khi đám người Giả Thành Sơn thấy Bạch Tiểu Thăng thì người dẫn chương trình đứng phía trên đã lên tiếng mời tất cả mọi người ngồi xuống, chờ đợi cuộc bán đấu giá bắt đầu.

Đám người Giả Thành Sơn có thân phận hiển hách nên tất nhiên phải tuân theo quy định, vị trí ghế ngồi cũng ở chính giữa nên bị những người khác bao quanh, không tiện qua đánh tiếng chào hỏi Bạch Tiểu Thăng. Mà anh cũng chỉ cách đám người chỉ gật đầu với bọn họ, tạm thời xem như đã chào hỏi.

Đám người Giả Thành Sơn cũng chỉ đành thôi.

Nhưng biết vị trí của Bạch Tiểu Thăng, Giả Thành Sơn tất nhiên bảo đảm đoàn cố vấn đi theo phải luôn chú ý chặt chẽ lấy anh.

Các nhân vật cố vấn thấy ở đây có nhiều nhân vật lớn nhưng ngài Giả đều coi như không thấy, lại duy nhất chỉ bảo bọn họ chú ý tới một người trẻ tuổi, tất cả lập tức đều cảm thấy kinh ngạc và không hiểu.

Mà những người xung quanh thấy Bạch Tiểu Thăng có thể gật đầu chào hỏi đám người Giả Thành Sơn từ xa thì đều rất ngạc nhiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận