Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 201: Ngày may mắn của nhà họ Tôn



Cuối cùng cũng đến thời gian buổi hòa nhạc của Ngụy Mặc Nhiễm!

Sáng sớm, toàn bộ giới truyền thông ở Thiên Nam khởi động, bắt đầu mở ghi hình.

Các tin liên quan tới Ngụy Mặc Nhiễm, buổi hòa nhạc, liên quan tới quảng trường Hướng Đông khai trương, xuất hiện chi chít.

Đầu đường cuối ngõ, người trẻ tuổi tham ngủ hiếm thấy dậy sớm, một bên ăn điểm tâm, một bên nói chuyện.

Rất nhiều người thậm chí đã chọn chỗ ngồi, coi như vào không được bên trong, cũng nguyện ý ở bên ngoài hạng mục nghe.

Ngay cả các ông, bà tập dưỡng sinh buổi sáng cũng đều ở đây nghe ngóng chuyện này.

Mặc dù cách hạng mục khai trương còn tận hai đến ba tiếng, nhưng ở cổng quảng trường Hướng Đông người đã bắt đầu đông đúc, chen nhau như đi xem hội.

Đến fan hâm mộ từ các nơi, giơ cao lên ảnh của Ngụy Mặc Nhiễm, giơ lên các loại poster, áp phích "Mặc Nhiễm anh yêu em", "Mặc Nhiễm, yêu em cả đời" đầy vẻ mong chờ.

Quảng trường Hướng Đông thuê lượng lớn bảo vệ, cũng hướng cảnh sát thông báo qua, xin cảnh sát duy trì trị an.

Các nhà báo truyền thông, xuất hiện cửa chính, dựng lên máy móc, đồ văn, video trực tiếp, cũng đối với các fan ở đây phỏng vấn.

Có truyền thông công bố, hoạt động sự kiện lần này chính là ngành giải trí của Thiên Nam, sự kiện lớn nhất của năm!

Giờ phút này.

Tôn Hướng Đông hăng hái, đang đứng ở trên đỉnh tòa nhà, quan sát phía dưới.

Tôn Diệc Nhiên đứng ở bên cạnh hắn, hưng phấn gương mặt ửng đỏ.

Thư ký riêng của Tôn Hướng Đông cầm một tờ giấy trên tay, một bên thì nhìn một bên thì báo cáo cho Tôn Hướng Đông.

- Buổi sáng, khách quý có mặt cắt băng, bao gồm chính phủ thành phố, khu lãnh đạo chính phủ, ngành giải trí, giới truyền hình điện ảnh, giới kinh doanh, đại biểu thương hộ, tổng cộng hai mươi lăm người, ngoài ra khách quý có mặt tổng số người tổng cộng sáu mươi ba người!

Trợ lý đọc lên từng cái danh tự.

Tất cả đều là nhân vật có mặt mũi, được truyền thông ở Thiên Nam viết rất nhiều.

Tôn Diệc Nhiên nghe, cũng không nhịn được nuốt ngụm nước bọt, đây quả thực là chính, thương, giải trí ba giới hội tụ, tập thể đến nâng lên Tôn gia bọn hắn!

Chiến trận này không cần phải nói ở Thiên Nam, mà chính là toàn bộ Hoa Đông, cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay!

Cái gì gọi là vinh quang, cái này gọi là vinh quang!

Cái gì gọi là đỉnh cao, cái này gọi là đỉnh cao!

Trong chớp nhoáng này, Tôn Diệc Nhiên có loại cảm giác hoảng hốt hơi say rượu, tựa như mình đã đứng ở đỉnh cao, rất có khí thế hào hùng.

- Sau lần này, tập đoàn Hướng Đông của Tôn gia ta, sẽ đứng đầu giới kinh doanh ở Thiên Nam, sau đó, tiến vào ngành giải trí, bước về phía cả nước!

Tôn Hướng Đông hào tình vạn trượng.

- Đúng rồi, đội xe của Ngụy tiểu thư đã sắp xếp xong chưa? Tập hợp một trăm bảo an, nhất định phải bảo đảm cô ấy không chịu bất kỳ sự quấy nhiễu nào!

Tôn Hướng Đông không nhịn được nói.

- Chuyện này, một chút nữa, con tự mình đi xử lý!

Tôn Diệc Nhiên xung phong nhận việc.

Tôn Hướng Đông vô cùng hài lòng nhìn con mình, gật đầu.

Đang trò chuyện, điện thoại của Tôn Hướng Đông kêu lên, có người gọi cuộc gọi video đến.

Người gọi đến chính là Trang Bác Nghệ.

Tôn Hướng Đông kết nối.

Hình ảnh là cổng quảng trường Outlets.

Sáng sớm, bên ngoài cửa vào quảng trường Outlets, vậy mà dựng lên các rào chắn, trình độ phức tạp không thua gì Hướng Đông bên này, tuy nhiên trên hình ảnh chỉ có nhân viên làm việc, ngay cả người rảnh rỗi đi xem cũng không có mấy.

Chân chính là trước cửa có thể giăng lưới bắt chim!

- Ha ha, cái Bạch Tiểu Thăng này thật có ý tứ, còn làm những thứ này, hắn cho là nơi đó giống chỗ chúng ta, muốn đối mặt đến hàng chục ngàn người? Cái này mà phát lên trên mạng, để mọi người nhìn xem, cái gì mới gọi là không có mặt mũi!

Tôn Diệc Nhiên lại gần nhìn một chút, cũng không nhịn được cười ha ha.

- Bọn hắn sẽ không là chuẩn bị nhiều quà tặng, để thu hút những ông, bà già trên đường để cho đủ số đi! Con thật là chờ mong, không biết có truyền thông chú ý hay không!

- Truyền thông sao, đều đến chỗ của chúng ta, tuy nhiên cha đã để một người ở đó, đó là Trang Bác Nghệ!

Tôn Hướng Đông nhe răng cười.

Hai người kẻ xướng người hoạ, rất vui vẻ.

Đôi mắt của Tôn Hướng Đông hiện một chút độc ác.

Chờ bên này, buổi hòa nhạc Ngụy Mặc Nhiễm kết thúc, hắn lập tức về nhà, đem đoạn ghi âm của Trang Bác Nghệ cho Bạch Tiểu Thăng xem.

Bạch Tiểu Thăng chết chắc!

Tôn Hướng Đông trong lòng sung sướng.

Quảng trường Hướng Đông một lần liền nổi tiếng, tập đoàn Hướng Đông lên đến đỉnh cao, Bạch Tiểu Thăng thân bại danh liệt, cùng Vương Duệ hợp tác viên mãn thu lưới.

Từng chút, từng chút tin vui nhiều dần!

Hôm nay, chính là ngày may mắn của Tôn gia ta!

Về sau, liền định là ngày lễ Tôn gia đi!

Tôn Hướng Đông không nhịn được, ở trong lòng làm ra quyết định.

Giờ phút này, ở quảng trường Outlets.

Đang bận thi công.

Chẳng những xây dựng rào chắn, còn có từng cái điểm phục vụ, trạm bảo an.

Trần Đại Nha làm xong việc, đến tìm Bạch Tiểu Thăng, vừa vặn nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng cùng một người mặc trang phục đặc công màu đen trò chuyện.

Đó là ông chủ của tử thuẫn bảo an gì đó, gọi là lão Mạc.

Ở bên cạnh, vậy mà đứng đấy hơn một trăm nhân viên bảo an.

Nhìn hạng mục mà xem, ngay cả một người xem náo nhiệt đều không có, Bạch Tiểu Thăng thuê nhiều bảo an để làm gì?

Trần Đại Nha tiến tới.

- Đây là 125 người, sau đó còn có hai nhóm nữa, đến trưa thì có mặt.

Lão Mạc và Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Đây là mua bán lớn! Cũng là khách hàng cũ!

Lão Mạc mặt mày hớn hở.

Một bên, mí mắt Trần Đại Nha không nhịn được run rẩy.

Tính đến trước đó, liền hơn mấy trăm bảo an.

Bạch Tiểu Thăng cũng không phải là muốn, đến lúc đó khiến những người này cởi chế phục, làm khán giả đi.

Cái này. . . Ngược lại là một biện pháp!

Tuy nói không phải biện pháp gì tốt, nhưng tóm lại có còn hơn không...

Trách không được Bạch Tiểu Thăng không gọi truyền thông đến, truyền thông đến tuyệt đối là nhân tố không thể khống chế...

Không có truyền thông tới, cuối cùng ra một bài báo với chút hình ảnh, gửi cho truyền thông, để bọn hắn phát một chút là được.

Trần Đại Nha giống như đã hiểu.

Thật sự là lựa chọn bất đắc dĩ!

Trần Đại Nha than thở.

- Ông chủ Mạc, đây là quản lý Trần, đến lúc đó tôi khả năng bận rộn nhiều việc, có việc gì ông cùng ông ấy nói.

Bạch Tiểu Thăng chỉ vào Trần Đại Nha, cười nói.

Lão Mạc cười rồi bắt chuyện Trần Đại Nha, trước đây hai người gặp qua.

Ba người gặp mặt.

Ở bên ngoài hạng mục quảng trường Outlets, có hai ánh mắt mật thiết chú ý bên này.

Trang Bác Nghệ và thương hộ của lão Mã bị Bạch Tiểu Thăng đuổi ra, đôi cá mè một lứa này, hiện tại cùng chung mối thù, có nhiệm vụ là quan sát động tĩnh.

- Tên Bạch Tiểu Thăng này làm cái quái gì nhỉ? Làm như thế sẽ có người tới sao?

Lão Mã cười khẩy nói.

- Tôi đoán là làm cho có, cho lãnh đạo nhìn!

Trang Bác Nghệ cười lạnh.

- Lão Trang, bên kia chúng ta mười cái thương hộ đã chuẩn bị xong, buổi chiều khai trương hoàn tất liền gióng trống khua chiêng bỏ về! Việc này, ông phải truyền thông cho tốt một chút, cho quảng trường Outlets thêm chút hot!

Lão Mã nhe răng cười.

- Bọn họ nói, còn có rất nhiều thương hộ hối hận không kịp, muốn rời đi quảng trường Outlets, có tấm gương của chúng ta bắt đầu, coi như là xong!

Lão Mã đối với Bạch Tiểu Thăng hận muốn chết, đối với hạng mục này cũng hận muốn chết.

Dù sao, trước mặt mọi người hắn như là chó bị đuổi ra ngoài, mất mặt quá mức rồi!

Đối với phần nhục nhã này của hắn, Trang Bác Nghệ rất hiểu rõ!

Trang Bác Nghệ tiếp tục gửi cho Tôn Hướng Đông video, tuy nhiên không lâu sau, video liền bị đối phương dập máy.

Tôn Hướng Đông chỉ nhắn lại bốn chữ.

- Hoạt động bắt đầu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận