Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 202: Màn trình diễn đặc sắc không gì sánh bằng



Quảng trường Hướng Đông, tên đầy đủ quảng trường mua sắm thời thượng Hướng Đông. Nói là quảng trường nhưng nó dù sao cũng là cái trung tâm thương mại, là hạng mục thương nghiệp. Sau khi xây xong ngoại trừ cảnh quan, hàng cây xanh thì bên ngoài quảng trường có sức chứa cũng có hạn nhiều nhất chỉ khoảng hai, ba ngàn người.

Nhưng mà, Hướng Đông vì cam đoan rằng sẽ tổ chức buổi hòa nhạc của Ngụy Mặc Nhiễm, nên đã đem đài phun bên ngoài quảng trường và dãy cây xanh thu hẹp lại, lại thêm một mảnh đất trống bên cạnh cũng là của Hướng Đông, cứ như vậy bọn họ cứng rắn mở rộng không gian quảng trường ra đủ để dung nạp mười ngàn người.

Mười ngàn người ở trong quảng trường, đã là cực hạn, sân bãi cực hạn, bảo an cũng cực hạn.

Nếu mở rộng hơn nữa thì cơ quan công an cũng sẽ không đồng ý.

Ở cửa vào bên ngoài quảng trường, sắp đặt các dãy rào chắn rất phức tạp như là mê cung vậy, nếu muốn vào bên trong quảng trường cũng phải mất ít nhất năm phút đồng hồ.

Lần này mọi người đến xem buổi hòa nhạc, đều không cần vé vào cửa.

Những ai đã lỡ mua vé rồi thì có thể ở trên mạng trả vé. Thời gian trả vé là trong vòng hai tháng.

Cách giờ khai trương hạng mục còn khoảng hai giờ, tất cả các cửa vào đồng thời mở ra, bảo an một nhóm lại một nhóm đi đến ổn định trật tự.

Những người không tuân thủ trật tự, chen ngang, vượt qua rào chắn, một khi bị phát hiện lập tức sẽ bị đuổi ra, không cho tiến vào quảng trường nữa.

Cứ như vậy mất hai giờ đồng hồ nhóm bảo an mới ổn định được đám người.

Những người bị đuổi ra cũng chỉ có thể tiếc nuối đứng bên vỉa hè cầm kính viễn vọng mà xem.

Trong sân rộng, có mười khu vực được các rào chắn bằng kim loại phân ra, mỗi khu vực đều có đen nghịt người nhốn nháo.

Phân khu ở giữa không có người, nhân viên công tác đang chạy tới chạy lui, duy trì trật tự.

Sân khấu cao mấy mét, rộng rãi hùng vĩ.

Ngay phía trước sân khấu, là hàng ghế cho các lãnh đạo và khách quý.

Giờ phút này, cha con Tôn Hướng Đông đang rất hăng hái, tiếp đãi từng vị lão đại giới kinh doanh của thành phố Thiên Nam, thậm chí còn có ông chủ xí nghiệp ở các nơi khác chạy tới.

- Lão Lý, tới rồi, đa tạ đã quan tâm!

- Ông chủ Trương, ai nha, đã lâu không gặp!

- Triệu tổng, tôi mới vừa nhắc đến ông thì ông đã tới rồi!

Trên mặt Tôn Hướng Đông tràn đầy ý cười, không ngừng cùng mọi người chào hỏi.

Trên khuôn mặt của những ông chủ kia cũng tràn đầy ý cười, đối với Tôn Hướng Đông khen ngợi không ngớt.

- Ông chủ Tôn, lần này thật là đại thủ bút a. Sau ngày hôm nay, cái hạng mục này của ông sẽ danh chấn thành phố Thiên Nam a!

- Tôn tổng ngay cả Ngụy thiên hậu đều có thể mời đến, thật là không đơn giản! Về sau tôi còn nhờ ông giúp đỡ nhiều nha.

- Tôn tổng, tôi dự định sẽ thuê một tầng ở nơi này làm văn phòng hậu cần, hưởng chút tiên khí của ông nha!

Từng đại nhân vật cùng Tôn Hướng Đông chuyện trò vui vẻ.

Mấy chục ký giả truyền thông, tranh nhau đứng ở phía trước, máy ảnh trong tay bấm không ngừng, đèn flash lóe lên liên tục.

Ngày khánh thành khai trương đầu tiên mà giống như là thịnh hội của giới kinh doanh.

Tôn Diệc Nhiên đứng tại bên cạnh Tôn Hướng Đông, trả lời các câu hỏi liền nhận được lời tán dương của các đại lão, ánh mắt hưng phấn, gương mặt bởi vì hưng phấn mà có chút ửng hồng.

- Cục phó cục đầu tư xúc tiến Vương Lực của Thành phố Thiên Nam đến!

. . .

- Cục trưởng cục quy hoạch Triệu Đông của Thành phố Thiên Nam đến!

. . .

Từng câu nói vang lên đều khiến cho các đại lão ở hiện trường động dung.

Các lãnh đạo đều tới a.

Hai con ngươi của Tôn Hướng Đông tỏa sáng, tranh thủ thời gian mang Tôn Diệc Nhiên chạy qua nghênh đón.

Những đại lãnh đạo này bình thường đều rất bận, khi tham gia các hoạt động thương nghiệp, đều là sắp bắt đầu mới đến, đến phía sau ngồi một lúc rồi lại rời đi.

Mà lần này, những người lãnh đạo vậy mà lại đến rất sớm!

Tôn Hướng Đông cảm giác mặt mũi sáng sủa, lần này thật có mặt mũi a.

Cục chiêu thương, lãnh đạo cấp khu về sau cũng đến.

- Thư ký thị trưởng Trương Kiền cũng tới!

Đông đảo đại lão kinh ngạc nói.

Thư ký thị trưởng đến cũng như là đích thân thị trưởng đến!

Các khách quý, những người lãnh đạo đều đứng dậy đón. Các phóng viên liều mạng chụp hình tin tức hot này.

- Mọi người ngồi đi.

Thư ký thị trưởng Trương Kiền, mặt cười thân thiết, phi thường hiền hoà hướng mọi người nói.

Tôn Hướng Đông hơi hơi khom người, cung kính mời Trương Kiền ngồi xuống.

Nhìn những người lãnh đạo ở bên trong cạnh, Tôn Hướng Đông mới kinh ngạc phát hiện còn cách lúc khai trương tận mười phút!

Những người lãnh đạo thật là nể tình!

- Ông chủ Tôn, thị trưởng ủy thác tôi nhắn cho ông một câu, “Kinh tế Thiên Nam muốn phát triển, cần những dạng người quyết đoán như ông, ông ấy cầu chúc hạng mục của các ông được thành công viên mãn!”.

Trương Kiền hướng Tôn Hướng Đông cười nói.

- Cảm tạ thị trưởng đã quan tâm, Hướng Đông tất nhiên là sẽ giúp Thiên Nam phát triển kinh tế, toàn lực cống hiến sức mọn a!

Tôn Hướng Đông vội vàng tỏ thái độ.

Các ông chủ ở xung quanh nghe hai người ói chuyện, nhịn không được âm thầm líu lưỡi.

Tập đoàn Hướng Đông lần này, chỉ sợ thật là không thể ngăn cản, nhất phi trùng thiên.

Tôn Hướng Đông tâm hoa nộ phóng, Tôn Diệc Nhiên ở bên cạnh càng là lòng tràn đầy kiêu ngạo.

Đây chính là lợi hại của Tôn gia hắn, vạn người tề tụ ở buổi lễ khai trương, các lão đại của giới kinh doanh đều tụ tập, quan viên chính phủ tề tụ, những điều này người khác có thể làm được sao!

- Bạch Tiểu Thăng, cậu có phấn đấu thêm mười năm nữa cũng chưa chắc có thể đạt tới cấp độ của tôi hiện tại! Một người có bản lãnh đi nữa, cũng đánh không lại một người có xuất thân tốt!

Tôn Diệc Nhiên trong lòng cuồng tiếu.

Bạch Tiểu Thăng hiện tại ở trong mắt cậu ta bất quá chỉ là phàm nhân mà thôi, không đáng để cậu ta bận tâm.

Khi nghi thức khai trương bắt đầu, trước tiên Trương Kiền đọc lời chào mừng, sau đó là các khách quý cắt băng.

Tôn Hướng Đông đặt biệt mời tới một đoàn xiếc cấp cao nhất của thành phố, đoàn ca múa, thanh nhạc đoàn để trợ trận.

Mặc dù buổi biểu diễn cũng vô cùng đặc sắc, nhưng theo thời gian chuyển tràng diện vẫn còn có chút bạo động, dù sao một vạn người này đều là vì Ngụy Mặc Nhiễm mà tới.

Rốt cục, từng đợt tiếng vang to lớn, từng tiếng gió rít gào.

Bốn chiếc máy bay trực thăng từ bốn phương tám hướng bay tới, tại ngay phía trên quảng trường làm thành một vòng, ở đỉnh đầu mọi người xoay quanh.

Các cánh hoa bay khắp mọi nơi, đều là cánh hoa thật, sau đó một chiếc máy bay trực thăng từ bên ngoài bay tới, treo một ghế ngồi được bện bằng dây leo, một nữ tử mặc một chiếc váy trắng như tuyết ngồi ở phía trên đó!

Mặc dù là buổi sáng, không có ánh đèn, nhưng mà một màn này cũng làm kinh diễm toàn trường.

Đợi máy bay trực thăng bay đi.

Vạn người ở quảng trường đều sôi trào.

- Ngụy Mặc Nhiễm, Ngụy Mặc Nhiễm!

- Nữ thần, nữ thần!

Tiếng gọi kích động ầm ĩ toàn trường, như sóng thủy triều, quanh quẩn trên bầu trời.

Ngụy Mặc Nhiễm mặc một bộ váy trắng, ở trên sân khấu, hướng Fan hâm mộ cúi đầu gửi lời chào.

Trong lúc nhất thời, tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, có một số lớn Fan hâm mộ lệ nóng doanh tròng.

Thậm chí ngay cả các lãnh đạo, khách quý đều nhìn nhập tâm, thầm than một tiếng.

- Một màn mở màn thật hoành tráng, Ngụy thiên hậu thật giống như tiên hạ phàm trần!

Tôn Diệc Nhiên ánh mắt nóng bỏng, nhìn chăm chú Ngụy Mặc Nhiễm, không nháy mắt một tý.

- Khoảng cách của mình với nữ thần gần như thế! Bạch Tiểu Thăng, loại khoảng cách cậu cả đời cũng đừng mơ tưởng tới.

Tôn Diệc Nhiên hiện tại vừa gặp phải sự tình kích động mừng rỡ. Sau đó nghĩ tới việc cho Bạch Tiểu Thăng chịu nhục trong lòng cậu ta vô cùng khoái ý.

Một người cao cao tại thượng, một người bình thường.

Làm sao so được!

Tôn Diệc Nhiên ngạo nghễ cười một tiếng.

Ngụy Mặc Nhiễm gửi lời chào đến toàn trường, nói lời cảm tạ, sau đó buổi hòa nhạc chính thức bắt đầu.

Tiếng ca vang lên, toàn trường tĩnh lặng.

Vạn người như si như say.

Một ca khúc vừa mới kết thúc, vạn người lập tứcreo hò.

Âm thanh rung thiên địa.

Cùng nơi này so sánh, quảng trường Outlets bên kia thật là bi thương.

Bạch Tiểu Thăng đang ở trong văn phòng của Hàn Sơ Ảnh, cũng nhịn không được mà sầu não.

- Mình có muốn lặng lẽ chuồn đi sang Hướng Đông, xem buổi hòa nhạc này không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận