Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2021: Bảo ông ta tới cầu xin chúng ta

Trong lúc Hàn Hạp hăng hái, viết "Biết tiến lùi biết được mất", muốn sau này đưa cho Bạch Tiểu Thăng, ông ta cho rằng Bạch Tiểu Thăng đã buông tha, anh lại đang triệu tập một cuộc họp nhỏ mười mấy người. Người tham dự cuộc họp là những người lãnh đạo cấp cao như Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, Trần Vũ Thành, cũng là những người Bạch Tiểu Thăng tin được.

Khi mọi người đã tới, Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải vẫn chưa đến.

Mọi người khó tránh khỏi ghé đầu bàn tán, thảo luận về nội dung cuộc họp sắp tới.

- Cuộc họp lần này tối thiểu đã chậm hai mươi bốn giờ. Ôi, hai mươi bốn giờ giờ cũng đủ cho đối thủ chạy trước chúng ta rất xa.

Trịnh Thiên Hồng và Lý Hạo Phong nói nhỏ:

- Người phía dưới đều sắp điên rồi. Dù sao hai công ty do tôi chịu trách nhiệm quản lý trực tiếp hận không thể bắt đầu gọi điện thoại cho tôi từ sáng sớm. Bây giờ tôi cũng không dám mở chuông điện thoại nữa, tôi sợ ngay cả đi vệ sinh cũng bị nhiều người biết tới mất.

Lý Hạo Phong vẫn chưa nói chuyện, Trần Vũ Thành bên phía Lý Hạo Phong thính tai nghe được, lập tức ghé lại gần trêu ghẹo:

- Tốt lắm, đi vệ sinh còn mang theo nhạc, điều này chứng minh tổng giám đốc Trịnh anh lợi hại. Ở trong phim, anh chính là vai nam chính đấy.

Trong thời gian qua, Trịnh Thiên Hồng và Trần Vũ Thành xem như thân thiết, nói chuyện không quá e ngại.

Trịnh Thiên Hồng lập tức trừng mắt với Trần Vũ Thành:

- Đi đi đi, lỗ tai anh mọc dài quá rồi đấy. Sao lại thính tai thế chứ, nói nhỏ thế mà anh cũng nghe được. Dây anten của anh tốt thế, rảnh rỗi đi tới chỗ tổng giám đốc Bạch, ông Hạ thăm dò, nghe thử hai sếp lớn ngồi vững trong lều có ý gì, đây rốt cuộc là có sắp xếp vậy?

- Tôi cũng không có bản lĩnh đó.

Trần Vũ Thành bĩu môi, buồn chán cầm bút chọc vào tờ giấy trước mặt:

- Tùy việc mà xét, nếu muốn nói người quan tâm tới chuyện này, hẳn tổng giám đốc Bạch và ông Hạ còn quan tâm hơn chúng ta. Bọn họ còn giữ được bình tĩnh, vậy dĩ nhiên là... có đạo lý của bọn họ. Lão Trịnh, anh không phải nghi ngờ sao? Hôm nay họp, hai người bọn họ tất nhiên sẽ nói cho mọi người biết. Nếu không thì anh trực tiếp hỏi đi. Anh nói với tổng giám đốc Lý thế nào, lại nói với bọn họ như vậy.

Trần Vũ Thành nói lời này chọc đúng vào điểm quan trọng.

Trịnh Thiên Hồng liếc mắt nhìn xung quanh, lập tức lầm bầm:

- Hỏi thì hỏi, tôi sợ cái gì chứ! Lát nữa tôi lại hỏi!

Lý Hạo Phong nhìn hai người này, cảm thấy thật sự buồn cười.

Nhưng Trịnh Thiên Hồng nói không sai, từ sáng nay, điện thoại của anh ta cũng sắp bị người bên dưới gọi tới nóng máy rồi.

Lúc này đang là giai đoạn trọng điểm để mở rộng công ty của hơn mười công ty mới thành lập, sợ rằng bọn họ đã loạn hết cả rồi.

Ban đầu sớm thấy rõ cơ hội kinh doanh, sớm chuẩn bị sẵn sàng. Đây là một cục diện bắt đầu rất tốt, ai biết lại xảy ra mâu thuẫn với nhà họ Hàn.

Phải biết rằng trọng điểm kinh doanh của đám người Lục Vân, Đổng Thiên Lộ là ở phía đông, khu duyên hải vùng đông nam. Nhưng một nửa kinh doanh của Hàn Hạp lại ở phía tây, bản thân tương đương với cướp thị trường của nhà người ta. Cho dù bản thân chuẩn bị đầy đủ, bình thường cũng không chiếm được lợi.

Mà một nửa kinh doanh kia của Hàn Nghiệp Vạn Hạp cũng là ở khu đông nam.

Trận tuyến kinh doanh của nhà họ Hàn đúng là kéo rất dài.

Trong lúc Lý Hạo Phong trầm ngâm, Trịnh Thiên Hồng, Trần Vũ Thành còn không ngừng chế nhạo lẫn nhau, những người khác đều lo lắng lại bực tức.

Cho dù vậy, đám người ngồi ở đây cũng không phải không làm gì.

Bọn họ là ai chứ? Đó là lãnh đạo quản lý cao cấp trong khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc, mỗi người bọn họ ít nhất đều cất một bộ phương án giải quyết cho cục diện trước mắt, đồng thời một khi trao đổi với người khác sẽ nhận được dẫn dắt, lại bắt đầu nghĩ ra càng nhiều sách lược giải quyết.

Nhân tài ưu tú hợp mưu hợp sức là chuyện vô cùng khủng khiếp.

Lúc này, chuyện khiến mọi người bực bội nhất chính là mở cuộc họp quá muộn, làm cho các biện pháp của mỗi người bọn họ đều lạc hậu.

Mọi người đang nói, bỗng nhiên có tiếng người cấp bách nói một câu:

- Tổng giám đốc Bạch, ông Hạ tới!

Một câu nói làm cho tất cả mọi người bao gồm Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, Trần Vũ Thành lập tức im lặng, ngừng suy nghĩ mà ngẩng đầu nhìn về phía cửa.

Sau một lát, ngoài cửa xuất hiện hai bóng người lần lượt đi vào. đó chính là Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải.

Lúc này, mọi người thấy vẻ mặt hai người bình thản, khóe miệng hình như còn thoáng có ý cười, giống như vấn đề công ty đang gặp trước mắt không đáng để nhắc tới.

Dáng vẻ thản nhiên như đã bày mưu nghĩ kế sẵn, lập tức làm cho những lãnh đạo cao cấp đang ngồi đây có cảm giác vững lòng.

Đây chính là khí thế và sức hấp dẫn của người làm lãnh đạo.

Ông Hạ như vậy, Bạch Tiểu Thăng cũng vậy, cho nên tất cả mọi người luôn kính nể, e sợ hai người bọn họ.

Đừng thấy Bạch Tiểu Thăng từng ở dưới bọn họ, trẻ tuổi hơn bọn họ, nhưng không người nào không kính sợ, e ngại anh. Đây cũng là nguyên nhân bọn họ bằng lòng cần cù ra sức và thành thật làm việc dưới anh.

Bạch Tiểu Thăng mời Hạ Hầu Khải vào chỗ ngồi trước, lúc này mới ngồi xuống chỗ của mình, mỉm cười nhìn mọi người xung quanh:

- Tất cả mọi người đến, vậy chúng ta lập tức bắt đầu đi.

Bạch Tiểu Thăng nói xong liền liếc nhìn nhân viên đứng ở cửa. Cửa phòng họp lập tức được đóng lại. Bên ngoài có người canh giữ, bảo đảm không có người nào làm phiền nơi này.

Đây mới thực sự là cuộc họp kín, điều này cũng có nghĩa là có các biện pháp quan trọng sắp được tuyên bố.

Mọi người nhất thời nóng mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Hai ngày nay, tôi nghĩ mọi người hẳn đều rất tức giận, người chịu trách nhiệm phát triển doanh nghiệp mới chắc có cảm giác uất ức.

Bạch Tiểu Thăng mở miệng liền đi thẳng vào vấn đề, nói ra tiếng lòng của mọi người.

- Hàn Nghiệp Vạn Hạp Hàn Hạp chạy đi một mình chiếm thị trường, việc này có sai không? Không sai. Nhưng khi chúng ta thể hiện ra chân thành muốn hợp tác, bọn họ chặn chúng ta lại như vậy, điều này có phần vô sỉ. Tôi nghĩ mọi người tức giận là vì chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng nói tiếp.

Mọi người gật đầu.

- Vậy bây giờ, chúng ta có nên tăng nhanh tốc độ thêm đầu tư, thậm chí hạ giá thấp cạnh tranh, dùng mạng lưới quan hệ để chiến đấu với bọn họ không?

- Tôi nghĩ trong lòng các vị đều đã có phương án trọn vẹn cụ thể, đúng không.

Bạch Tiểu Thăng nói lại khiến cho mọi người đều khẽ gật đầu.

Không sai, mọi người chán nản thì chán nản, tức giận thì tức giận, thật ra đều đã nghĩ cách đối phó với bên kia, xoa tay chuẩn bị thi triển quyền cước.

Nếu như có thể dựa vào sách lược của mình vượt qua nguy cơ, thậm chí làm cho nhà họ Hàn không chiếm được lợi ích chính là một công lớn, nói ra cũng là chuyện vô cùng đắc ý.

Đương nhiên, không ai dám bảo đảm cách của mình chắc chắn được.

Dù sao, đây chính là Hàn Hạp!

Đối phương tung hoành trong giới kinh doanh, nổi tiếng ngang với Lục Vân, từng thắng nhiều bài ít trong những cạnh tranh kinh doanh với người khác.

Đây là tồn tại cấp lão quái vật, không ai dám khinh thường!

- Tôi có thể đoán ra phần lớn phương hướng hành động của các anh, theo lẽ thường thì làm như vậy không thành vấn đề, nhưng tôi không tính làm như vậy.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Không phải Hàn Hạp cho rằng, có thể khống chế chúng ta trên những lĩnh vực chúng ta mới can thiệp sao? Tôi đoán chỗ ông ta chắc chắn đã chuẩn bị tốt các loại dự án, đề phòng chúng ta cạnh tranh. Tại sao chúng ta phải suy nghĩ theo tư duy của ông ta chứ?

Mọi người nghe vậy lập tức nhìn nhau.

Nếu như không cạnh tranh, vậy còn có thể làm thế nào.

- Tôi và ông Hạ đã thương lượng ra một cách, chúng tôi cảm thấy nó tốt hơn một chút. Bây giờ chúng tôi lại muốn nói cho mọi người nghe, mỗi người đều được phân chia nhiệm vụ, đều phải đích thân đi đốc thúc.

Bạch Tiểu Thăng nhìn mọi người, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Tôi chỉ yêu cầu hai điểm, đầu tiên, chú ý giữ bí mật, thứ hai phải hành động thật nhanh.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng nói một câu làm cho mọi người đang ngồi đều giật mình, nghe không thể tin nổi.

- Trong vòng một tuần lễ, tôi phải kết thúc cuộc phong ba này. Tôi muốn khiến cho Hàn Hạp ngoan ngoãn cầu xin chúng ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận