Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2022: Hàn Hạp nắm chắc phần thắng

Cuộc họp do Bạch Tiểu Thăng chủ trì kết thúc sau hai giờ.

Sau khi tan họp, những quản lý cao cấp khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc rời khỏi đó, các nhân viên của công ty đều thấy vẻ mặt bọn họ có phần "Kỳ lạ", trong phấn khởi hình như còn có chờ mong, còn có chút... cảm giác xấu xa.

Nói chung, người phía dưới nhìn đều không hiểu.

Khi mỗi quản lý cao cấp rời đi đều có vẻ vội vàng, lại giống như có việc gấp, bước đi rất nhanh.

Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải ở trong phòng họp, nhìn tất cả mọi người tản đi mới nhìn nhau cười.

- Lấy thực lực của chúng ta mà đối phó với một Hàn Hạp lại tập trung đủ các quản lý cao cấp như vậy có phải hơi khoa trương không? Làm vậy, mặt mũi của Hàn Hạp cũng quá lớn rồi.

Hạ Hầu Khải còn không nhịn được cười ha ha nói.

Lời nói này mang theo khí phách. Lại giống như bọn họ giờ phút này đã không cần tốn sức để trừng trị một Hàn Hạp nữa.

- Chúng ta cần chạy thi với thời gian, tất nhiên phải bỏ vốn lớn, xuất hiện thêm nhân lực, còn cần phải đưa người tài ra.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Còn nữa, sư tử vồ thỏ còn phải dùng hết sức, đây chính là lời ngài nói cho tôi biết, nữa là đối phó với Hàn Nghiệp Vạn Hạp, là Hàn Hạp chứ.

Hạ Hầu Khải nghe vậy, lập tức cười to gật đầu:

- Đúng vậy, sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức! Thật ra, tôi có chút chờ mong, không biết tâm tình của Hàn Hạp thế nào khi chủ động tới cầu hòa.

- Chắc chắn không tốt lắm đâu.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Sau đó, hai người nhìn nhau cười to.

Sau khi tan họp, Trịnh Hồng Cốc lao thẳng tới văn phòng của mình, muốn thu dọn đồ đạc đi công tác. Lần này, anh ta nói thẳng chỉ dẫn theo một thư ký, hơn nữa cũng không cầm theo nội dung khi đi xa.

Khi thu dọn đồ đạc, Trịnh Hồng Cốc thấy điện thoại di động của mình sáng lên.

Ông có điện thoại gọi tới.

Bây giờ Trịnh Hồng Cốc không muốn nhận cuộc điện thoại này, nhưng đối phương vẫn rất cố chấp, màn hình của điện thoại vẫn sáng lên không ngừng.

Cuối cùng, Trịnh Hồng Cốc đành phải nghe máy.

Người gọi điện thoại tới vẫn là Lưu Vi Chi – người chịu trách nghiệm về doanh nghiệp Tây Hợp kia.

- Alo, Lưu Vi Chi, cậu có chuyện gì sao?

Trịnh Hồng Cốc nói.

Lưu Vi Chi muốn nói gì, Trịnh Hồng Cốc thật ra đều có thể đoán được.

- Tổng giám đốc Trịnh, ngài đã chịu nghe máy rồi!

Lưu Vi Chi hình như rất kích động.

- Có việc thì nói.

Trịnh Hồng Cốc nói:

- Tôi cũng không có bao nhiêu thời gian đâu.

- Được, được, tôi nói. Tôi nói là bên phía chúng ta nên làm gì đây? Sao lại không áp dụng hành động gì chứ? Sợ rằng mấy thành phố gần đây đều không kinh doanh.

Ở trong điện thoại Lưu Vi Chi vội vàng nói:

- Trước đây, ngài khuyên tôi tới làm người quản lý doanh nghiệp trọng điểm, tôi mang một bầu nhiệt huyết muốn làm ra thành tích, ngài nói tôi mới lên chức, công ty còn chưa bắt đầu lại sắp thất bại, tôi còn quản lý công việc thế nào. Ngài nói xem, tôi còn có tiền đồ gì đáng nói nữa.

Lưu Vi Chi vừa bắt đầu đã phản đối.

- Vậy cậu muốn làm gì?

trong lòng Trịnh Hồng Cốc đã có ý tưởng, cười ha hả hỏi Lưu Vi Chi trong điện thoại.

Thái độ này làm cho Lưu Vi Chi sửng sốt.

Mấy ngày qua anh ta gọi điện thoại, cho dù tổng giám đốc Trịnh không có chỉ thị, nói chờ đợi trụ sở chính quyết định, nhưng giọng điệu luống cuống, không mấy hiền hòa.

Lúc này, đây là thế nào...

Lưu Vi Chi vẫn ngẩn người, nhưng sau đó đã lấy lại tinh thần, vội hỏi:

- Tôi không muốn ngài làm gì, ngài chỉ cần trao chút quyền, để cho chúng tôi hành động trước, dù sao cũng tốt hơn không làm gì...

Lưu Vi Chi nói ra yêu cầu của mình, còn tưởng lúc này sẽ tốn nước miếng, sau đó có được câu trả lời hay không còn chưa chắc.

Không ngờ lúc này Trịnh Hồng Cốc vui vẻ nói:

- Được, bây giờ tôi lại cho cậu một câu trả lời!

Lưu Vi Chi lại sửng sốt, bất chợt mừng rỡ nói:

- A, ngài nói đi!

- Lúc này, duy trì triển khai hoạt động bình thường của công ty cậu, đồng thời cấm bất kỳ xung đột nào với doanh nghiệp của nhà họ Hàn, cho dù là đi bàn chuyện hợp tác. Cho dù phải gặp, cậu cũng hoãn lại cho tôi, cậu có nghe thấy không!

Trịnh Hồng Cốc nói gọn gàng dứt khoát.

Lưu Vi Chi sửng sốt, sau đó lắp bắp nói:

- Ngài làm vậy, vậy… vậy là có ý gì?

Chẳng những không cạnh tranh với doanh nghiệp nhà họ Hàn, còn muốn chủ động nhượng bộ à?

Lưu Vi Chi quả thật không hiểu nổi.

- Cái này là ý của tổng bộ, cậu yên tâm, cứ chờ thêm vài ngày. Nếu thật sự cảm thấy hoảng loạn thì tổ chức team building để xây dựng tinh thần đoàn đội vài ngày, đến lúc đó sẽ giải quyết.

Trịnh Hồng Cốc nhẹ nhàng nói:

- Được, tôi còn có việc, tạm thời cứ như vậy đi.

Sau đó, điện thoại bị cắt đứt, chỉ còn những tiếng tút tút vang lên.

Bên kia Lưu Vi Chi bối rối, ngây người cầm điện thoại ngồi đó.

Trợ lý bên cạnh thấy vẻ mặt anh ta như vậy, không nhịn được hỏi:

- Tổng giám đốc Lưu, bên trên nói thế nào.

Lưu Vi Chi ngơ ngác nhìn về phía đối phương, lẩm bẩm nói:

- Tổng giám đốc Trịnh nói, chúng ta tổ chức team building để xây dựng tinh thần đoàn đội...

Trợ lý choáng váng, lại nói một câu:

- Anh nghe nhầm rồi.

Không chỉ là công ty thương mại Tây Hợp, rất nhiều doanh nghiệp thuộc khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc đều nhận được mệnh lệnh "kỳ lạ" như vậy.

Bảo bọn họ hai ngày tới ít đi ra ngoài, không cần vội mở rộng thị trường, càng không thể xảy ra mâu thuẫn với doanh nghiệp của Hàn Nghiệp Vạn Hạp...

Thực sự làm người ta không thể tưởng tượng nổi.

...

Liên tiếp hai ngày, Hàn Hạp chạy qua chạy lại giữa các sản nghiệp của mình ở phía tây, tiến hành thị sát, cũng là cổ vũ sĩ khí.

Đồng thời, ông ta sắp xếp rất nhiều người để ý chặt hướng đi các doanh nghiệp thuộc khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc.

Tiền là đồ tốt, có thể tìm người thu mua tin tức.

Hầu hết tin tức Hàn Hạp nhận được đều là doanh nghiệp đối diện im lặng, có vẻ mệt mỏi chán chường.

Điều này làm cho Hàn Hạp cũng có cảm giác nghi ngờ.

- Bạch Tiểu Thăng không phải là một người tầm thường, nhìn động tác của hắn ở Nam Mỹ, Bắc Mỹ lại biết được điều đó. Lúc này, hắn lại nhanh nhận thua như vậy sao? Hắn vẫn là một người trẻ tuổi, lại không hề kiên định à?

Sự nghi ngờ này quanh quẩn trong lòng Hàn Hạp.

Thật ra, Hàn Hạp cũng giống như Bạch Tiểu Thăng đã dự đoán, bện một tấm lưới lớn chờ đợi động tác bên phía anh.

Thật giống như một con nhện ngồi giữa mạng nhện của mình, chờ đợi con mồi giãy giụa.

Loại "Gió êm sóng lặng" làm cho Hàn Hạp không thích lắm.

- Hay là nói, những điều này chỉ là biểu hiện bên ngoài, thật ra những doanh nghiệp này đều ngầm có động tác!

Hàn Hạp càng muốn tin tưởng tình hình phát triển như vậy hơn.

Hàn Hạp trực tiếp tăng cường người chú ý tới những doanh nghiệp của Bạch Tiểu Thăng, còn đích thân đánh giá phân tích tin tức đưa tới, cố gắng tìm được manh mối.

Đồng thời, Hàn Hạp cũng đang suy nghĩ tới một khả năng khác, chính là Bạch Tiểu Thăng kia không hổ danh là một thiên tài thương nghiệp, phát hiện ra bố cục của mình cho nên bất động.

- Vậy hắn sẽ phải đột phá từ những phương hướng khác, như thông qua mạng lưới quan hệ để cứu vãn!

Khi Hàn Hạp đang suy ngẫm những điều này, đã là ngày thứ tư sau sự kiện. Ông ta cũng trở lại trong nhà mình, thu dọn hành trang để chuẩn bị ra nước ngoài làm việc.

Theo suy nghĩ của ông ta, vào ngày thứ tư thật sự có người gọi điện thoại tới hỏi việc này.

Những người này còn thật sự có trọng lượng không nhỏ!

Tập đoàn Giả thị có rất nhiều hợp tác với nhà họ Hàn, có tập đoàn Vạn Hồ là bạn hợp mới vừa bàn việc hợp tác xong, còn có Bắc Phong Đổng Thiên Lộ, Hạo Vũ Vương Tuyền Thiên.

Tất cả đều đang bảo ông ta nên giải hòa.

Lấy cách tính toán và tài ăn nói của Hàn Hạp để đối phó với tất cả mọi người cũng không làm mình mất mặt.

- Mặt mũi của Bạch Tiểu Thăng này đúng là rất lớn!

Ngay cả Hàn Hạp nghe điện thoại xong cũng phải giật mình.

Nhưng chuyện đến nước này, ông ta cũng không dễ dàng lui bước như vậy được.

Đến ngày thứ năm, Hàn Hạp nhận được thư mời tới Hoa Kinh.

Các ông trùm doanh nghiệp nổi tiếng đều tập trung lại, tạo thành đoàn đại biểu của giới kinh doanh đi sang nước ngoài.

Hàn Hạp tin tưởng, lần này có thể gặp được Bạch Tiểu Thăng - giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc kia.

Trước khi đi, trong lòng Hàn Hạp rất sảng khoái:

- Đã đến lúc này rồi, cho dù Bạch Tiểu Thăng có năng lực mấy, chỉ có mấy ngày cũng không có cách nào!

- Khi gặp được hắn, mình nên nói gì với hắn đây nhỉ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận