Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2023: Chuẩn bị lên đường vào thủ đô (1)

Sáng sớm, Hàn Hạp mới nhận được thư mời của bộ thương mại, còn là một nhân vật cấp phó sở tự mình nói chuyện với ông ta.

Cho dù chức vụ của người này có vẻ không cao, nhưng tính chất ban ngành đặc biệt nên giá trị con người không thể dùng cấp bậc để so sánh được.

Đợi đến khi lại nhận được thư mời chính thức, Hàn Hạp đã chuẩn bị sẵn sàng để lên đường.

Bởi vì số lượng người đi đã được quy định, mỗi chủ doanh nghiệp tối đa chỉ có thể dẫn theo hai nhân viên, Hàn Hạp ở cuối cùng vẫn nhường một chỉ tiêu cho con trai của mình. Dù sao, đây là một cơ hội hiếm có, có thể tiếp xúc, học tập và làm quen với các chủ doanh nghiệp lớn trong nước, có thể khai thác mạng lưới quan hệ, còn có thể giao lưu với các nhân vật kinh doanh ở nước ngoài, tăng thêm phạm vi tầm nhìn.

Cho dù Hàn Hạp vô cùng nghiêm khắc với con trai mình, nhưng trong xương cốt vẫn hy vọng hắn trưởng thành, mau chóng nắm công việc kinh doanh của gia tộc, đồng thời mạnh mẽ lên làm ông ta kiêu ngạo, rạng rỡ gia đình.

Khi nhận được thư phải lên đường tập trung ở Hoa Kinh, trước khi đi, Hàn Hạp còn ân cần dạy bảo Hàn Tử Trí một trận.

- Lần này, con đi theo cha tới nơi khác, những người đi cùng với chúng ta, không người nào có thân phận và thực lực kém hơn cha, còn có rất nhiều lãnh đạo của ban ngành có liên quan. Cho nên con phải cẩn thận lời nói việc làm của mình, nếu không nắm chắc thì cố gắng không nói, để tránh họa từ miệng mà ra, có biết không!

Ngay từ đầu, Hàn Hạp đã nghiêm khắc nhắc nhở.

Hàn Tử Trí cũng là một nhà kinh doanh đã lớn, đã trưởng thành, cũng có chút thành tựu, bị ông ta dạy bảo như trẻ con, cũng không dám oán trách. Vào giờ phút hắn gật đầu giống như giã tỏi, biểu hiện ngoan ngoãn nghe lời không khác nào học sinh tiểu học.

- Cha yên tâm đi, dù có cho con một trăm lá gan, con cũng không dám đắc tội những người trong đoàn lần này. Nếu nói tới làm việc, tôi cũng chỉ làm cho cha, cho nhà chúng ta thêm rạng rỡ thôi.

Hàn Tử Trí hận không thể vỗ ngực bảo đảm.

Hàn Hạp vẫn thỏa mãn với thái độ này của Hàn Tử Trí, gật đầu lại nói tiếp:

- Lúc này, chúng ta sẽ lại gặp mặt Bạch Tiểu Thăng kia. Trước đây hắn làm cho con mất mặt, cha cũng rất tức giận. Nhưng lúc này chúng ta không thể chèn ép người ta được. Khó bảo đảm hắn sẽ tức giận hay không. Khi cha tới nói chuyện với hắn, con đừng nói xen vào. Bởi vì cha có nói gì đều không quá quan trọng. Thân phận của cha và hắn là ngang nhau. Nhưng con không được biểu hiện quá mức ngông cuồng, nếu làm vậy cha sẽ không dễ xử lý giúp con được đâu.

Hàn Hạp nói những lời này cũng không quá nghiêm túc, ngược lại chỉ giống như thuận miệng nói thôi.

Đừng nên "quá mức" ngông cuồng, nói vậy là vẫn có thể giễu cợt ở trước mặt họ Bạch vài câu...

Dù sao, Hàn Tử Trí cũng hiểu như vậy.

Lập tức, tâm tư của Hàn Tử Trí lại thoáng kích động.

Trong lòng hắn ngứa ngáy khó chịu, thật sự muốn trực tiếp đối mặt giễu cợt Bạch Tiểu Thăng.

Họ Bạch làm cho hắn khó xử trước mặt bạn bè, lần này hắn xem như có thể báo thù rồi.

Sau đó, Hàn Hạp lại dặn dò những chuyện khác, Hàn Tử Trí đều luôn miệng đồng ý, nhiều lần hứa tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề.

Cùng ngày hôm đó, cha con nhà họ Hàn lên máy bay bay tới Hoa Kinh.

Chờ hai cha con này đến bộ phận có liên quan ở Hoa Kinh thì đã là năm giờ chiều.

Nhân vật cấp phó trước đây đã gặp mặt Hàn Hạp tự mình đón tiếp bọn họ, còn thu xếp cho người dẫn bọn họ tới chỗ ở.

Chỗ được sắp xếp là một khách sạn dựa vào núi lại gần sông, vị trí ở tuyến hai của Hoa Kinh nên hoàn cảnh vô cùng yên tĩnh, trang nhã, là nơi chuyên dùng để tiếp đón khách, còn có một nửa khu vực là viện an dưỡng với tiêu chuẩn cao cấp.

Nơi thế này không quá sang trọng, nhưng bầu không khí trang nghiêm làm cho người ta vô thức nín thở, trong lòng thấy kính sợ.

Bọn họ ngồi xe sau đó đi bộ vào.

Trong lúc đi ở trong đó, Hàn Tử Trí cũng cảm giác được mỗi cây hoa, cọng cỏ đều có vẻ nghiêm trang khác thường.

Dọc đường đi, bọn họ gặp rất nhiều cụ già mặc quần áo mộc mạc, bất kể là người dẫn đường hay cha con nhà họ Hàn đều khách sáo mỉm cười gật đầu chào hỏi.

Nói không chừng có người nào đó chính là nhân vật lớn làm người ta phải ngưỡng mộ thì sao.

- Cậu thanh niên, cho tôi hỏi chút. Những doanh nhân đi cùng chúng tôi ra nước ngoài lần này, đã có ai tới rồi?

Đi được một đoạn đường, Hàn Hạp thấy xung quanh không có người thì lập tức mỉm cười hỏi thăm người dẫn đường trẻ tuổi.

Người tuổi trẻ dẫn đường kia cười, khách sáo đáp lại:

- Đã có ba mươi mấy người tới, có ngài Lục Vân của tập đoàn Đằng Vân, ngài Giả Thành Sơn của tập đoàn Giả thị, cô Đổng Thiên Lộ của Bắc Phong Holdings, ngài Lư Thiên Đạo của tập đoàn Vạn Hồ, ngài Vương Tuyền Thiên của tập đoàn Hạo Vũ. À, đúng rồi, còn có đại biểu các doanh nghiệp ở Tương Cảng, có ngài Lâm Thiên Nghĩa của doanh nghiệp Lâm thị, ngài Hồng Thành Thiên của doanh nghiệp Hồng thị...

Nghe đối phương liên tiếp báo ra mười mấy cái tên đều là nhân vật trấn giữ một phương, mắt Hàn Hạp sáng ngời, nghe được liền mỉm cười gật đầu.

Hàn Tử Trí còn có phần kích động, lại rất chờ mong. Những nhân vật hắn nghe được đều là đại biểu chiếm nửa giang sơn của giới kinh doanh Trung Quốc, nếu có thể quan hệ tốt với những người này, cho dù chỉ cần có thể quen mặt cũng có lợi cho hắn sau này.

- Không ngờ nhiều bạn trong giới kinh doanh đã đến, thật tốt vẫn là mấy người bạn cũ. Tử Trí, lát nữa con đi theo cha tới chào hỏi một lát.

Hàn Hạp không nhịn được cười nói.

- Vâng, ba!

Hàn Tử Trí cung kính nói.

Từ giờ trở đi, Hàn Tử Trí cảm thấy mình phải luôn chú ý tới lời nói và việc làm, thể hiện ra phẩm chất tốt và gia giáo xuất sắc của mình.

Hàn Hạp thỏa mãn gật đầu, sau đó lại nói cùng người trẻ tuổi kia:

- Cậu thanh niên, tôi muốn hỏi thăm cậu về một người.

- Ngài cứ nói đi.

Cậu thanh niên kia mỉm cười trả lời.

- Chính là Bạch Tiểu Thăng - giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc ở khu Đại Trung Hoa cũng có mặt trong đoàn lần này, cậu ta đã tới chưa?

Hàn Hạp hỏi.

Hàn Tử Trí cũng lập tức nhìn về phía người trẻ tuổi kia.

Vừa nghe tên của Bạch Tiểu Thăng, hắn cũng rất quan tâm.

- Vậy thì tôi không biết.

Cậu thanh niên kia lắc đầu nói:

- Nhưng hiện tại còn chưa nghe được tin tức của ngài ấy.

Hàn Hạp cũng chỉ đành gật đầu và mỉm cười với đối phương.

- Chẳng lẽ, Bạch Tiểu Thăng kia không được mời tới?

Hàn Tử Trí lẩm bẩm nói một câu, nhìn cha mình cười chế giễu.

Nếu vậy thì thật thú vị. Họ Bạch kia thậm chí không có tư cách tham gia chuyến đi tới nước ngoài lần này!

Hàn Hạp lập tức liếc nhìn con trai mình, trong ánh mắt có vẻ nghiêm khắc.

Hàn Tử Trí vội ngậm miệng lại.

- Cha tin hắn nhất định sẽ nhận được lời mời!

Hàn Hạp nói nhỏ với vẻ khẳng định.

Trước đây Hàn Hạp chưa từng tiếp xúc qua với Bạch Tiểu Thăng, tất cả dữ liệu cũng chỉ là tin tức nghe được, nghe nói Bạch Tiểu Thăng đã có hợp tác với rất nhiều thương nhân lớn trong giới kinh doanh, còn làm một hội liên kết thương nghiệp gì đó, thật giả thế nào còn chưa biết. Nhưng, giờ phút này, lấy thực lực của khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc đã sớm đủ tư cách tham gia. Mà cơ hội làm cho bọn họ phát triển mạnh lại bắt đầu từ một đợt cải cách. Người thúc đẩy mạnh cuộc cải cách đó chính là Bạch Tiểu Thăng.

Nhân vật như vậy làm sao có thể không được mời chứ!

Làm sao có thể bỏ sót được!

Con trai này của mình nhanh mồm nhanh miệng như vậy ở ngay trước mặt người ngoài, xem ra hắn đã quên sạch những lời mình dạy bảo trước khi đi rồi!

Hàn Hạp hạ quyết tâm, đến nơi ở nhất định phải nhéo lỗ tai nhắc lại cho Hàn Tử Trí nghe một lần nữa.

- Ngày mai, còn có thể có một nhóm người trong giới kinh doanh đến đây. Nói không chừng ngài Bạch Tiểu Thăng kia cũng đến.

Lúc này, cậu thanh niên dẫn đường lại chủ động nói với cha con Hàn Hạp:

- Còn nữa, tôi mai chúng tôi có một bữa tiệc do cục trưởng Hầu chịu trách nhiệm, đến lúc đó còn có thể có rất nhiều lãnh đạo đến đây gặp mặt mọi người.

Hàn Hạp nghe được thì giật mình, không nhịn được vội vàng nói:

- Chính là cục trưởng Hầu Doãn Thành – người dẫn đầu đoàn đại biểu lần này sao?!

- Đúng vậy.

Cậu thanh niên gật đầu.

- Tôi ngưỡng mộ đại danh đã lâu nên sớm muốn được gặp mặt ông ấy một lần.

Hàn Hạp cười, trong ánh mắt không ngờ lại thật sự chờ mong.

Hàn Tử Trí có chút tò mò.

Hắn đã nghe nói về không ít lãnh đạo, nhân vật lớn thế nào cũng có, sao cha mình chỉ để bụng có duy nhất Hầu Doãn Thành này chứ?

Khi người ngoài nên Hàn Tử Trí không tiện hỏi nhiều, chỉ có thể giữ nghi ngờ này ở trong lòng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận