Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 204: Đến lượt chúng ta!



- Hiện tại muốn bắt đầu sao!

Nghe được Bạch Tiểu Thăng nói, Hàn Sơ Ảnh đôi mắt sáng lên.

Nàng ở chỗ này chờ chờ đợi rất lâu, cũng nhẫn nại rất lâu. Phải biết, bản thân nàng cũng là fan hâm mộ của Ngụy Mặc Nhiễm, còn là fan trung thành!

- Cô nhìn cô đi, quá nóng nảy, cơm ăn cũng không sợ muộn đi. Huống hồ cô cũng biết rõ đáp án, mà không thể an ổn một chút sao?

Bạch Tiểu Thăng trêu chọc cười một tiếng, cầm lên máy điện thoại bàn, gọi một số, giọng nói nghiêm túc

- Trưởng phòng hành chính à, tôi là Bạch Tiểu Thăng. Anh hiện tại có thể thông báo cho các trưởng phòng đang đóng tại các điểm, sau hai mươi phút dỡ bỏ tấm bạt che đậy.

Bạch Tiểu Thăng giọng nói to trầm ổn, lộ ra tự tin

- Lá bài tẩy của chúng ta, có thể lộ ra được rồi!

- Đã rõ!

Trưởng phòng hành chính giòn thanh đáp lại.

Nói thật, hắn cũng là rất hiếu kỳ, dưới tấm bạt đậy hàng này, đến tột cùng ẩn giấu bí mật như thế nào.

Quảng trường Hướng Đông.

Hiện trường buổi hòa nhạc, trải qua một phen lại một phen cao trào. Ngụy Mặc Nhiễm dốc sức, làm cho người mê ca nhạc ở Thiên Nam dâng lên một trường nghe nhìn thịnh yến.

Giai điệu, đàn hát, ca múa.

Fan hâm mộ tại trường, tiếng thét chói tai như là sóng biển, một làn sóng che lại một làn sóng, vang vọng chân trời.

Hiện trường ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại, Ngụy Mặc Nhiễm càng là đưa ra rất nhiều ảnh và album có kí tên.

Một Fan hâm mộ, hưng phấn ngất tại trường

Lãnh đạo chính phủ, giới kinh doanh khách quý, không có một người sớm rời khỏi.

Thừa dịp chút thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi của buổi hòa nhạc.

Trương Kiền còn chuyên môn đối với những người lãnh đạo tới hiện trường nói chuyện, làm giảm gánh nặng trong lòng mọi người.

- Trước khi đến, thị trưởng nói với tôi, thời gian gần đây, ban ngành chính phủ vận hành hiệu suất cao, xã hội tình hình vô cùng tốt. Các anh cũng vất vả, bình thường bận bịu đến không rảnh nghỉ ngơi, thành phố gần nhất cũng không có tổ chức qua văn nghệ hoạt động gì , vậy thì mượn cơ hội này, mọi người coi như là mưu cầu một lần quyền lợi, ai cũng không cho về sớm!

Thị trưởng thư ký đều nửa đùa nửa thật mệnh lệnh.

Đám quan chức nhìn nhau cười một tiếng, lãnh đạo đã thương cảm, bọn họ đương nhiên sẽ không làm trái ý tốt của lãnh đạo, không ai về sớm.

Tôn Hướng Đông nhìn ở trong mắt, vui ra mặt, tâm hoa nộ phóng.

Thị trưởng trong lúc vô tình, thay công trình của mình đứng đài a.

Có những lãnh đạo này ở đây, các đại lão trong giới kinh doanh cũng không ai đi. Các phóng viên, liên tiếp đi đến chụp ảnh, vẫn chưa có ý ngừng nghỉ.

Tôn Hướng Đông dự đoán, tối thiểu nhất thời gian một tuần, quảng trường Hướng Đông đều sẽ ở các tạp chí lớn đứng đầu bảng. Theo hiệu ứng quảng cáo này, cũng đủ để cầm cự cho thành công to lớn của hạng mục, thậm chí thúc đẩy tập đoàn của hắn thành Thiên Nam giới địa sản long đầu.

Hiện tại, cái gì quảng trường Outlets, cái gì Bách Niên Cộng Trúc, Tôn Hướng Đông đã không coi vào đâu.

- Tôn Hướng Đông tôi căn bản không dùng thủ đoạn khác, trước mắt cũng đủ để đối với Bách Niên Cộng Trúc, toàn bộ nghiền ép!

Tôn Hướng Đông ánh mắt ẩn ẩn lộ ra kiêu ngạo.

- Tôn Hướng Đông tôi, thắng!

Tôn Hướng Đông ánh mắt xa xăm, một trận mơ màng.

Thống trị Thiên Nam nho nhỏ, chỉ là Tôn mỗ bước đầu tiên, sau khi buổi hòa nhạc Ngụy thiên hậu thành công, tôi liền có thể mượn chút tình cảm hợp tác lần này, cùng thế lực phía sau nàng cái nói chuyện hợp tác, trước hợp tác với công ty con.

Chỉ cần bọn hắn cho mượn thanh danh, tiến vào giới showbiz, Tôn Hướng Đông tôi không tới 5 năm, sẽ là một nhân tài kiệt xuất ở một lĩnh vực khác!

Tôn Hướng Đông càng nghĩ càng đẹp.

Lại không biết, con của hắn nghĩ càng đẹp hơn, Tôn Diệc Nhiên con mắt chăm chú nhìn theo Ngụy Mặc Nhiễm trên đài, trong lòng lửa nóng.

- Sau buổi hòa nhạc, mình phải làm hết tất cả để cùng Ngụy thiên hậu thành lập liên hệ, mình muốn để cô ấy nhìn thấy mình bất phàm, để cô ấy nhìn thấy Tôn Diệc Nhiên mình trác tuyệt, chỉ cần mỹ nhân hâm mộ, Tôn Diệc Nhiên mình không chỉ có tiên nữ làm bạn, còn sẽ có tiền đồ vô hạn lượng, loại hình như Bạch Tiểu Thăng, mình muốn hắn làm công việc tiếp công việc, muốn hắn chết, giống như là nghiền chết một con kiến.

Hai cha con nhà này, sức tưởng tượng thật tốt.

Trên đài, buổi hòa nhạc Ngụy Mặc Nhiễm cũng tới giai đoạn cuối.

Tại hiện trường, chục ngàn fan hâm mộ vẫn chưa thỏa mãn.

Một số người thậm chí gào thét, để thần tượng kéo dài thời gian buổi hòa nhạc.

Quảng trường Outlets, Bạch Tiểu Thăng vẫn đang nghe.

Người hắn gọi, là Lục Thanh Phong.

- Tiểu Thăng, lần này tôi cố ý điều một nhóm lớn phóng viên tinh anh, biên tập, đều phái đi qua, không sai biệt lắm lập tức tới ngay. Với lại ở các con đường tài nguyên, toàn bộ sẵn sàng lưu lại cho cậu, chỉ cần cậu bên đó vừa bắt đầu, tôi cam đoan theo toàn bộ các con đường phát ra ngoài!

Lục Thanh Phong ở trong điện thoại cười nói

- Thế nào, đủ a.

- Chớ đi theo tôi mà đắc ý, cậu còn cùng tôi tranh công sao? !

Bạch Tiểu Thăng hừ lạnh một tiếng, cười mắng nói

- Tôi uốn nắn cậu hai điểm a.

- Thứ nhất, cậu cái 'Đủ' này, nói như kiểu nỗ lực thực sự, mà không được đến hồi báo, việc này là hợp tác, đối với cậu cũng có lợi ích to lớn! Bạch Tiểu Thăng tôi, là người ngoài sáng chiếm tiện nghi của người khác sao. Thứ hai, tôi không thể không lại lần nữa nhắc nhở cậu một lần, Tiểu Phong a, lúc trước cậu đánh cược thua, cậu phải gọi là anh! Đến, kêu anh Bạch để tôi nghe một chút!

- Được rồi, không cùng cậu nói nữa, tôi còn rất nhiều chuyện phải xử lý, tôi cúp trước!

Lục Thanh Phong gấp giọng nói, vội vàng cúp máy.

Bạch Tiểu Thăng đưa tay gãi gãi cái mũi.

- Người em này của mình xấu hổ a, xem ra sau này phải tìm cơ hội, thật tốt ở trước mặt mọi người rèn luyện hắn một phen, đỡ cho hắn không gọi được.

Một bên khác, Lục Thanh Phong cũng không nhịn được sờ lên cái mũi.

- Bạch Tiểu Thăng này, thật là hạng người đúng lý không tha người, chút nhược điểm này chẳng lẽ còn muốn bị bắt được cả một đời? Không được, phải tìm cơ hội cùng hắn đánh cược một lần, thắng trở về mới được!

Bạch Tiểu Thăng cùng Lục Thanh Phong sau khi nói chuyện, nghĩ nghĩ, ấn mở Wechat, cùng một người khác phát ra tin nhắn.

- Yên tâm đi, tiểu tử, tôi sẽ tới. Đúng giờ a!

Đối phương rất nhanh trả lời.

- Vất vả cho ngài!

Bạch Tiểu Thăng nhắn tới cái cảm xúc bái tạ .

- Nói như vậy, quá xa lạ, tôi nhưng là không thích.

Đối phương nhắn cảm xúc tát vào miệng, trêu chọc nói.

Bạch Tiểu Thăng có mấy phần khóc cười không được, để điện thoại di động xuống.

- Anh cũng liên hệ hết rồi à?

Hàn Sơ Ảnh ở một bên, nhìn một chút thời gian nói ra

- Trước sau dùng hơn mười phút, hiện tại khoảng cách thời gian để lộ tấm bạt, không còn bao lâu, cũng là thời điểm tôi nên vào chỗ!

Hàn Sơ Ảnh quay người rời đi.

- Hợp tác vui vẻ!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười nói.

- Hợp tác vui vẻ!

Hàn Sơ Ảnh cũng không quay đầu lại, giương lên cánh tay ngọc như ngó sen.

Giờ phút này, quảng trường Outlets, ở các nơi.

Các trưởng phòng mỗi người phụ trách một khu vực, chỉ huy nhân viên, còn có những bảo vệ kia, bắt đầu mở tấm bạt.

-Vương tổng, Vương tổng! lần này trở về tôi mang đến tin tức rồi!

Tiễn trợ lý xông vào Vương Duệ văn phòng

- Bọn họ bắt đầu dỡ bỏ tấm bạt rồi!

- Vậy cậu còn trở về làm gì, còn không nhìn tới nhìn xem là chứa cái gì bên trong!

Vương Duệ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, kêu la.

Tiễn trợ lý dọa được hốt hoảng mà đi, kém chút đem mình vấp cái té ngã.

Cổng quảng trường Outlets, Trang Bác Nghệ hưng phấn hai mắt sáng lên, lấy điện thoại di động ra trực tiếp đối với hạng mục ghi chép.

Theo những nhân viên kia cùng nhân viên bảo an mở ra tấm bạt, từng đợt kinh hô, vang lên liên tục.

Đáp án để lộ ra, ngay cả nhân viên công tác đều sợ ngây người.

- Điều này. . . Làm sao có thể!

Trang Bác Nghệ trợn mắt hốc mồm, điện thoại kém chút tuột tay!

Thứ bao bọc ở bên trong, làm hắn chấn kinh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận