Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2056: Tôi xem ai dám ngăn cản! (2)

Ngài Coco nghiêm túc gật đầu, xem như trả lời, anh ta lại chỉ vào Bạch Tiểu Thăng nói:

- Ngài đây là bạn của ngài Samba, là tôi dẫn anh ta tới. Tôi không biết vừa rồi có chuyện gì xảy ra, nhưng bây giờ tôi mời ngài dẫn chúng ta đi gặp ngài John!

Giọng điệu của thư ký trưởng rất cứng rắn.

Lần trước, Lục Không lại không mềm không cứng từ chối ngài Samba, lúc này còn gây khó dễ cho khách của ngài ấy ở đây là muốn làm gì?

Trong lòng thư ký trưởng rất tức giận.

Zach muốn nói, Jenny bên cạnh anh ta đã mỉm cười lên tiếng trước:

- Ngài Coco, chính quyền thành phố Dilu các người đúng là lợi hại đấy, có thể không để ý suy nghĩ của doanh nghiệp, trực tiếp dẫn người đến tham quan khảo sát, điều này không thích hợp! Truyền đi thì còn có ai dám tới thành phố Dilu đầu tư nữa! Lúc này, nếu như ngài làm Lục Không chúng ta thương tâm, khiến chúng tôi cảm giác không thể ở đây được nữa, sẽ bị buộc phải chuyển tới thành phố khác, ví dụ như thành phố Lin, có phải sẽ thành cục diện hai bên đều thua không?

Jenny ngầm châm chọc, bất ngờ lên tiếng, cũng khiến cho ngài Coco sửng sốt, không nhịn được mà sửng sốt nhìn về phía Jenny.

Zach có chút kính phục nhìn người phụ nữ bên cạnh. Người từ thành phố lớn tới có khác.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được mà thầm nói một tiếng:

- Đúng là miệng lưỡi sắc bén.

Jenny nói thể hiện rõ ý uy hiếp, lại làm cho không người nào có thể phản bác.

- Còn nữa, ngài John gần đây công việc bề bộn, không gặp người ngoài. Cho nên…

Jenny khẽ cười một tiếng, liếc về phía Bạch Tiểu Thăng và nói với ngài Coco:

- Mời ngài dẫn theo những người này quay về đi.

Tới thế nào thì trở về như vậy.

Ngài John không tiếp khách, các người còn có thể ép được sao?

Jenny nói làm cho sắc mặt ngài Coco có phần khó coi.

Anh ta híp mắt nhìn Jenny nói:

- Xin hỏi cô đây, nếu như ngài John không tiếp khách, vậy cô là ai? Tôi thấy Ngài Zach đi cùng cô tới đây, cô không phải là người của Lục Không.

Ngài Coco dùng một lời vặn lại.

Nghe ngài Coco chất vấn, Jenny cười quyến rũ nói:

- Thật sự ngại quá, ngài thư ký, cho dù tôi không phải là người của Lục Không, nhưng tôi và Lục Không thuộc cùng một tập đoàn - tập đoàn Chấn Bắc! Cho nên ngài nhìn, tôi vẫn được tính là người một nhà! Ngài John không gặp người ngoài, nhưng người nhà thì còn có thể không gặp sao?

Một câu nói trực tiếp làm cho ngài Coco sửng sốt, cũng khiến cho Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nhướng mày, nhìn về phía Jenny.

Người phụ nữ này không ngờ lại cũng là người của tập đoàn mình?

Một người trong tập đoàn có giọng Ganand, biết nói tiếng địa phương!

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được cảm thấy hứng thú.

Vì sao công y Lục Không làm cho Bạch Tiểu Thăng cảm thấy hứng thú như vậy? Bởi vì ở trong khu Châu Phi, nó có bối cảnh không tầm thường, nó là doanh nghiệp đứng thứ hai, trực tiếp thuộc quyền điều hành của giám đốc khu Châu Phi, toàn bộ khu cũng chỉ có hơn mười nhà. Công ty Lục Không không chỉ là một công ty địa phương, một tòa nhà lớn, sau lưng nó còn có một chuỗi dài hợp tác và các doanh nghiệp con.

Có câu núi băng trồi lên mặt nước, chỉ là một phần nhỏ so với phần giấu dưới mặt nước, dưới mặt nước lại là một con quái vật khổng lồ.

Một tồn tại như vậy có chút biểu hiện khác thường, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên phải đến xem.

Cũng chính là một công ty như thế, không ngờ lại đón tiếp người khách ở nước M khu Bắc Mỹ xa xôi.

Không thể không nói, chuyện càng lúc càng thú vị rồi!

Nghe Jenny nói rõ như vậy, trong thời gian ngắn, ngài Coco - Thư ký trưởng của Phó thị trưởng Samba ở mọi người ở đây lại cảm giác nghẹn lời.

Lâm Vi Vi không nhịn được nhìn Bạch Tiểu Thăng, ý muốn hỏi bọn họ có thể lên tiếng giúp đỡ không.

Bạch Tiểu Thăng khẽ lắc đầu, ánh mắt nói cho cô biết cứ chờ một chút.

- Vậy Ngài Zach, các ngài thật sự không cho ngài Samba chút mặt mũi nào sao?

Sắc mặt ngài Coco thâm trầm, trầm giọng nói với Phó tổng giám đốc Zach.

Lúc này Phó tổng giám đốc Zach tươi cười nói:

- Ngài Coco, sao ngài lại nói vậy chứ? Vừa rồi tôi lại không nói gì. Gặp hay không gặp đều do ngài John làm chủ, tôi sẽ lập tức qua thông báo qua một tiếng, chỉ làm phiền các ngài chờ ở đây một lát vậy.

Vẻ mặt ngài Coco khó coi:

- Khi ngài Samba tới đều đi thẳng qua trao đổi, bây giờ không ngờ ngài lại bảo chúng tôi chờ ở đây.

Zach không mở miệng, Jenny lại mỉm cười nói:

- Đó còn không phải là ngài phó thị trưởng của các ngài không tới sao?

- Dựa vào bọn họ cũng muốn đi thẳng đến chỗ ngài John gặp mặt sao?

Jenny giễu cợt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Đây cũng là một sự sỉ nhục.

Ngài Coco rất tức giận nhìn Jenny, há hốc miệng.

Không đợi anh ta mở miệng, một giọng nói đã truyền đến:

- Cô đây nói có lý. Nhưng tôi tới, có phải có thể có thể đi thẳng qua gặp ngài John không?

Giọng nói này to lại lộ ra vẻ vô cùng bất mãn từ bên ngoài truyền đến.

Zach, Jenny, Coco, và mọi người không nhịn được quay đầu lại.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ngước mắt nhìn, một người kinh ngạc, một người sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng lại tươi cười.

Xem ra không cần mình đứng ra gây náo động, người giúp đỡ đã đến rồi!

Từ bên ngoài đại sảnh có một đám người xông vào, dẫn đầu không ngờ chính là Phó thị trưởng Samba.

Nhưng lúc này, trên gương mặt ông già trước sau luôn tươi cười đã tái mét.

Dù sao cũng là người đứng thứ hai trong chính quyền thành phố này, ngài Samba đến khiến cho rất nhiều người không nhịn được phải thu lại vẻ mặt, nghiêm túc tiếp đón, thậm chí ngay cả Phó tổng giám đốc Zach vốn có vẻ mặt "thoải mái" cũng phải bỏ xuống vẻ giễu cợt, có vài phần cung kính.

Dù sao khi đối mặt với cấp trên, những người trong thương trường vẫn cảm giác được uy áp tồn tại.

- Ngài Samba, sao ngài lại tới đây thế?

Sau một giây yên lặng, trên mặt Phó tổng giám đốc Zach đã tươi cười tới đón.

Phó thị trưởng Samba chỉ nhìn anh ta một lát, gật đầu mang tính tượng trưng, sau đó bỏ anh ta lại và đi nhanh về phía Bạch Tiểu Thăng, khi đi qua Jenny liền híp mắt lại quan sát cô ta từ trên xuống dưới.

Jenny vẫn tươi cười.

Sau lưng có thể bất kính, nhưng trực tiếp thì cô ta không dám lỗ mãng.

Ngài Samba bỏ lại người bên ngoài, ở ngay trước mặt những người ở đó, bước đến trước mặt Bạch Tiểu Thăng, vẻ băng lạnh trên mặt đã vỡ nát, hiện ra vẻ tươi cười ấm áp như gió xuân thổi tới:

- Ngài Bạch, tôi vẫn cảm thấy chuyện của ngài bên này tương đối quan trọng hơn, nên sốt ruột thông báo bàn giao làm việc rồi chạy tới, đã làm ngài phải mất thời gian rồi, đúng là không nên.

Tất cả mọi người ở đó nín thở, sửng sốt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Ngài Samba làm người ta kính nể, e sợ không ngờ lại đối xử với người trẻ tuổi này như vậy?

Hắn có lai lịch gì mà phân lượng nặng như vậy?

Ngài Samba lại nói:

- Trên đường đi, tôi còn nhận được điện thoại của ngài thị trưởng, ngài ấy vốn không ở trong thành phố, khi biết được ngài ở đây đã cố ý căn dặn tôi, bảo tôi phải tiến đón ngài!

Ngay cả thị trưởng cũng coi trọng như vậy sao?

Mọi người lại là kinh ngạc.

- Tôi thấy ngài John là bạn của thành phố. Bây giờ, tôi dẫn ngài đi gặp ngài John, tôi xem ai dám ngăn cản!

Ngài Samba trầm giọng quát.

Ông ta lại muốn tự mình dẫn đường.

Tất cả mọi người đều không thể tin nổi, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Ngài Coco – thư ký trưởng kia lập tức khí thế dâng trào, đi đầu dẫn đường.

Bọn họ bước thẳng vào trong.

Phó tổng giám đốc Zach lập tức giống như cọng cỏ héo, bỏ lại Jenny và đuổi sát phía sau. Người do anh ta dẫn đến cũng vội vàng đi theo.

Trong thời gian ngắn, Jenny ngược lại thành kẻ không người hỏi thăm.

Nhưng lúc này Jenny mới khẽ nhíu mày:

- Vừa rồi ngài Phó thị trưởng kia gọi người đàn ông kia là gì? Ngài Bạch à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận