Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2061: Rắc rối của tôi đã không còn nữa (1)

Trước đây Bạch Tiểu Thăng đề nghị đến công ty "Lục Không" xem thử, chính là cho rằng công ty này có thể tồn tại vấn đề. Lần này đến thăm, thoáng cái có thể chứng minh được sự phán đoán của anh là thật, cũng tính là thu hoạch rất lớn.

Không chỉ vậy, Bạch Tiểu Thăng nói còn có một con "cá lớn" khác xuất hiện. Điều này cũng làm cho Lâm Vi Vi thậm chí Lôi Nghênh rất bất ngờ.

- Còn có con “cá lớn” nào chứ?

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau, không hiểu hỏi.

Bạch Tiểu Thăng không úp úp mở mở, nói thẳng với hai người:

- Các người không cảm thấy cô Jenny kia có vấn đề sao?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ngơ ngác nhìn nhau.

Đó đúng là một người đẹp rắn rết, bụng dạ hẹp hòi, tâm tư độc ác, nhưng nếu nói còn có những vấn đề khác...

Còn liên quan tới bọn họ và Lục Không...

- Là bởi vì cô ta cũng là người trong tập đoàn sao?

Lâm Vi Vi nghĩ đến giây phút còn trong đại sảnh, Jenny dùng lời chặn họng thư ký trưởng của ngài Samba, lập tức kịp phản ứng.

- Cô là người của tập đoàn không phải là vấn đề, quan trọng hơn, cô ta là do ai phái tới!

Lôi Nghênh cũng kịp phản ứng, nói thẳng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Các người không cảm thấy tiếng Anh của người phụ nữ này còn mang theo... giọng Ganand sao?

Lời không cần giải thích quá nhiều, một câu điểm đến là đủ rồi.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nghe vậy, lập tức cảm thấy kinh hãi.

Tiếng Anh Ganand có thể là một loại tiếng Anh rất gần với tiêu chuẩn, không phải là tiếng địa phương, cho dù người giỏi tiếng Anh cũng chưa chắc phân biệt ra được sự khác biệt trong đó.

Dù sao, hai người này không nghe ra được.

Nhưng nếu Bạch Tiểu Thăng nói vậy, hai người lập tức tin tưởng phán đoán của Bạch Tiểu Thăng.

Bởi vì bọn họ đã thấy rõ Bạch Tiểu Thăng nắm giữ các loại ngôn ngữ rất chuẩn.

- Giọng Ganand, vậy cô ta không phải là...

Lâm Vi Vi kinh sợ nói.

Lại không phải là do cùng người chịu trách nhiệm khu Bắc Mỹ - Caroline – người có thù oán với bọn họ phái tới sao?

Dù sao Ganand cũng do Caroline quản lý. Những người trong tập đoàn có chức vụ kém hơn cô ta bên đó đều do cô ta quản lý.

- Có thể đây là cuộc thăm viếng giữa các doanh nghiệp, cũng giống như chúng ta từng nghĩ vậy.

Lâm Vi Vi nói.

Không cần Bạch Tiểu Thăng nói, Lôi Nghênh lại lắc đầu:

- Cô xem Jenny cao ngạo như vậy, người bình thường có sao? Người quản lý một doanh nghiệp cũng không bằng. Chẳng phải trước đó không lâu, trên người Yelena, Melany cũng có khí chất tương tự sao? Không phải Caroline phái qua, người như vậy lại qua mà không có tiếng nào, còn làm cho lão John phải khiêm tốn tiếp đón, cũng đã nói rõ vấn đề rồi.

Lâm Vi Vi không nhịn được gật đầu.

Quan trọng là Caroline phái Jenny tới với mục đích gì?

Không phải chỉ đơn giản thăm viếng đơn giản như vậy!

Lấy thân phận này của Caroline, không phải nên liên lạc với người chịu trách nghiệp cao nhất của khu Châu Phi tập đoàn sao? Cô ta phái người tới doanh nghiệp phía dưới của khu Châu Phi "mắt đi mày lại", đây tính là gì?

Tổng giám đốc sự nghiệp của khu Châu Phi có biết không?

Hay là nói bọn họ đã đạt được cái gì?

Bạch Tiểu Thăng vừa xác nhận công ty “Lục Không” tồn tại vấn đề. Hai điều này vừa kết hợp lại, sợ là vấn đề trong đó đặc biệt đáng để chơi đùa đấy!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lập tức đều nhíu mày.

- Không ngờ lần này còn thật sự để cho chúng ta vô duyên vô cớ nhặt được một con cá lớn.

Lôi Nghênh lẩm bẩm nói.

- Quản, đúng là phải quản. Với chỉ một Lục Không, lấy chức vụ của anh Tiểu Thăng bây giờ cũng không thể ngồi yên.

Lâm Vi Vi không nhịn được nhìn hai người nói:

- Nhưng lần này chúng ta đang đi theo đoàn giao lưu của Trung Quốc ra nước ngoài, bây giờ lập tức phải tập hợp, đi đến địa điểm kế tiếp. Nơi đây phải làm sao?

Bạch Tiểu Thăng không thể nói với Hầu Doãn Thành, tập đoàn của mình ở bên này có việc, mình tạm thời rời khỏi đoàn ở lại điều tra mười ngày nửa tháng, không có lý nào.

Nếu như bọn họ đi cùng đoàn khảo sát thăm viếng trước, chờ tới khi quay đầu không biết phải mất bao lâu, tin tức bọn họ tới đây không thể giữ bí mật nữa, nếu chẳng may làm cho đối phương ngửi được chút mùi vị gì, sợ rằng tất cả vấn đề đều sẽ tiêu tan thành mây khói, không còn tồn tại.

- Nếu không, bọn em ở lại tiến hành điều tra, anh Tiểu Thăng cứ tiếp tục theo đoàn doanh nghiệp đi tiếp hành trình, thế nào?

Lâm Vi Vi không nhịn được nói.

Có thể đây mới là phương án tốt nhất?

Lôi Nghênh cũng nói:

- Vừa vặn, chúng ta có đầu tư ở thành phố Dilu, vậy để người trông coi là chuyện rất bình thường, lại thêm ngài Samba kia đối với chúng ta giống như khách quý. Kéo ông ta vào, còn có thể tạo được một trợ lực lớn. Cho dù Tổng giám đốc John coi thường chúng tôi, cũng phải nể mặt Phó thị trưởng Samba, muốn điều tra cũng không khó. Khó là phải chu đáo chặt chẽ, phải giữ bí mật, tiến độ điều tra này có thể sẽ chậm lại, cũng có thể chờ bên anh xong việc.

Lâm Vi Vi thấy Lôi Nghênh nói thế, cũng gật đầu tán thành, chỉ là cô cảm thấy mình không đi theo bên cạnh chăm sóc cho Bạch Tiểu Thăng thì có vài phần không an lòng.

Bạch Tiểu Thăng có chút xiêu lòng trước đề nghị này, nhưng vẫn lắc đầu, lẩm bẩm nói:

- Tôi không phải không tin vào năng lực của hai người. Nhưng có rất nhiều chuyện chỉ cần các người lộ diện, rất có khả năng sẽ bị lộ, bất kể là Jenny hay lão John, đồng thời còn có Caroline sau bọn họ, hoặc những người khác, người nào người nấy đều khó chơi, tôi sợ hai người một thân một mình không ai giúp đỡ, khó có thể ứng phó được, cuối cùng ngược lại còn để cho người ta nói.

Bạch Tiểu Thăng quá rõ người phụ nữ Caroline kia, vì lòng người khó nhìn thấu, chớp mắt thôi cũng khiến cho cô ta ghen ghét rồi. Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ở lại bên này, hắn thật sự không yên tâm.

- Vậy làm sao bây giờ?

Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Lẽ nào coi như không thấy được, buông tha vấn đề ở đây?

Khi nói lời này, Lâm Vi Vi cảm thấy không cam lòng.

Lôi Nghênh cũng liền nhíu mày, không mấy tình nguyện.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm chốc lát nói:

- Đi về trước, còn có thời gian, tôi xem có thể thương lượng với cục trưởng Hầu để tôi ở đây thêm hai ngày, tối thiểu an bài ổn thỏa cho hai người đã.

- Hoặc tôi liên hệ trực tiếp với ngài Ôn Ngôn, bảo ông ấy tiếp nhận chuyện ở đây.

Bạch Tiểu Thăng lại đưa ra biện pháp thứ hai.

Hai ý nghĩ này đều không thể làm cho Bạch Tiểu Thăng thỏa mãn.

Tiếp theo, ba người có chút im lặng.

Điều này khiến cho tài xế lái xe cũng không nhịn được phải nhìn qua gương chiếu hậu, tò mò nhìn bọn họ, không rõ ba người này có chuyện gì, vừa rồi còn hưng phấn, kinh ngạc, nói chuyện sôi nổi một lúc đã đột nhiên im lặng, không nói lời nào.

Nhưng tài xế cũng chỉ tò mò mà thôi, anh ta không hiểu tiếng Trung Quốc, tất nhiên không biết bọn họ nói về chuyện gì, thậm chí tên người trong lời nói cũng không giống với tiếng Anh, đều do ba người cố ý thay đổi cách phát âm, làm cho tài xế không biết rõ ai với ai...

Đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi đi thêm một đoạn thì tiến vào thành phố Banjiao, được cái bọn họ ăn cơm ở thành phố Dilu sớm, bên này vừa vặn không kẹt xe, đi đường thuận lợi, có thể thấy bọn họ sắp tập hợp với người của đoàn doanh nghiệp.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng không chỉ tiến hành đầu tư và hợp tác ở thành phố Lin, còn thu toàn bộ công ty của Luca, gây dựng lại một công ty mới "Công Nghệ Cao Bắc Phi", trên đường còn thúc đẩy bốn công ty trong đoàn doanh nghiệp hợp tác với thành phố Dilu, đồng thời khuyên bọn họ gia nhập liên minh thương mại của mình. Có thể nói Bạch Tiểu Thăng mới là người thắng lớn trong đoàn doanh nghiệp ra nước ngoài lần này.

Ở trạm kế tiếp, đoàn doanh nghiệp sẽ rời khỏi Naria, đi qua thành phố của một đất nước khác để tiến hành thăm hỏi hữu nghị.

Có thể lại bắt đầu một cuộc gặp gỡ mới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận