Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2064: Bạch Tiểu Thăng quyết định (2)

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Lôi Nghênh:

- Vậy anh tạm thời ở lại bên này, qua một hai ngày điều tra rõ ràng mấy thứ kia, chúng ta liên hệ từ xa rồi quyết định hành động của bước tiếp theo.

- Cảm giác lẻn vào chiến trường đánh cáp trước đây lại trở về rồi.

Khóe miệng Lôi Nghênh cong lên lộ ra nụ cười tự tin lại có vài phần sắc bén.

...

Hai giờ mười lăm phút chiều, tất cả mọi người trong đoàn doanh nghiệp Trung Quốc tập trung ở đại sảnh tầng một, mọi người trao đổi với nhau.

Chuyện Bạch Tiểu Thăng được Naria trao thưởng cũng nhanh chóng được truyền ra.

Những doanh nhân lớn cấp một trong đoàn doanh nghiệp như Lục Vân, Giả Thành Sơn, Lư Thiên Đạo, Đổng Thiên Lộ, Trương Thanh Lâm, Vương Tuyền Thiên đều đi thành nhóm qua chúc mừng Bạch Tiểu Thăng.

Dù sao được một nước trao thưởng, còn được nước mình thừa nhận là vinh quang lớn lao.

Nhà kinh doanh coi trọng nhất là hai thứ, danh và lợi, có thể đi đến chỗ nào cũng thu được danh lợi, đây tuyệt đối là nhân vật trâu bò. Ngay cả những thương nhân lớn khác đều rất bội phục.

Còn nữa chính là có Bạch Tiểu Thăng giật dây bắc cầu, làm cho mọi người tập trung trong một liên minh thương nghiệp lớn vô hình, tương đương với “minh chủ” thời cổ đại, lại có quan hệ không tệ cùng mọi người, mọi người tất nhiên muốn qua lại thân thiết với anh nhiều hơn.

Một vài người có quan hệ tương đối xa lạ, đều đứng từ xa âm thầm bàn tán về Bạch Tiểu Thăng.

Cuối cùng, Hầu Doãn Thành dẫn theo lãnh đạo của đoàn doanh nghiệp lộ diện, đánh tiếng tập trung mọi người lại một chỗ, muốn trò chuyện vài câu.

Lúc này mọi người mới trở nên yên tĩnh.

Ở trước mặt mọi người, Hầu Doãn Thành chính thức đại biểu lãnh đạo cấp cao trao thưởng cho Bạch Tiểu Thăng.

Ở hiện trường lập tức vang lên tiếng vỗ tay, Lâm Vi Vi ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng vỗ đặc biệt ra sức, nụ cười trên mặt đặc biệt rạng rỡ.

Chỉ có điều Lôi Nghênh không ở bên cạnh. Anh ta đã theo lời căn dặn của Bạch Tiểu Thăng, bây giờ đang quay về thành phố Dilu tiến hành điều tra xác định.

Mà Bạch Tiểu Thăng cũng đánh tiếng với người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp rồi.

Bởi vì Lôi Nghênh không phải là thành viên chính thức của đoàn doanh nghiệp, chỉ là một nhân viên đi theo, lại thêm lúc này mặt mũi Bạch Tiểu Thăng rất lớn, người dẫn đầu cũng vui vẻ đáp ứng.

Hầu Doãn Thành khen ngợi Bạch Tiểu Thăng xong, mới tuyên bố Đoàn doanh nghiệp xuất phát, đi tới một quốc gia tiếp theo - Hisuri.

Các doanh nhân ở đây đều dẫn theo người đi cùng mình, đi theo người dẫn đầu một cách có trật tự ra ngoài. Xe buýt bên ngoài sẽ đưa bọn họ đến sân bay.

Trong đám người, Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn về phía thành phố Dilu, ánh mắt lóe lên. Anh hi vọng Lôi Nghênh có thể nhanh chóng truyền tin tức lại, hy vọng đó là một tin tức tốt...

...

Ở thành phố Dilu, sáu giờ chiều.

Ở một nhà hàng cao cấp gần công ty “Lục Không”, trong một căn phòng nhỏ, lão John đang mở tiệc chiêu đãi Jenny.

Bữa cơm chỉ có hai người, bọn họ ăn thức ăn kiểu Pháp, từng món dần dần được đưa lên, chậm rãi thưởng thức, thích hợp để vừa ăn vừa giao lưu.

- Cô Jenny, sao cô lại có thể xảy ra mâu thuẫn nghiêm trọng với họ Bạch kia thế? Chỉ là ở trên đường thôi sao? Trước đây không có gì chứ?

Lão John bỏ một miếng bít tết nhiều nước vào trong miệng, chậm rãi nhai, hỏi ra vấn đề mà bản thân thấy nghi ngờ:

- Tôi nghe Zach nói, cô còn muốn làm cậu ta khó xử ngay trước mặt mọi người.

Nếu làm cho họ Bạch kia không thể bước xuống ở trong công ty “Lục Không”, vậy cũng có thể là một phiền toái lớn đấy.

Đương nhiên, cho tới bây giờ lão John còn không biết thân phận thật sự của Bạch Tiểu Thăng, bằng không, tối nay ông ta sẽ ăn không ngon.

- Tôi làm sao biết được hắn có bối cảnh gì, nếu biết, tôi đã sớm trốn hắn từ xa, có xung đột gì cũng có thể nhịn xuống.

Jenny cầm chén rượu lên uống một hớp rượu vang trắng, nói một lời hai ý, có chút hàm hồ.

Jenny không nói rõ với lão John về thân phận thật sự của Bạch Tiểu Thăng.

Bằng không, tên cáo già ngồi đối diện sẽ không lập tức dựng lông, nói không chừng sẽ lập tức báo cáo lên cấp trên của ông ta, làm cho hợp tác của hai bên lần này xảy ra biến hóa.

Đây chính là điều Jenny không muốn nhìn thấy.

Dù sao, cô ta đi ngàn dặm xa xôi chạy tới, gặp phải Bạch Tiểu Thăng đã là bất ngờ trong bất ngờ, lúc này nếu lại xảy ra sai lầm gì, cô ta sẽ không có cách nào ăn nói được với cô Caroline nữa.

Theo Jenny thấy, dù sao Bạch Tiểu Thăng cũng đi, nói hay không cũng chẳng có ảnh hưởng gì...

Cho dù Bạch Tiểu Thăng không đi, cô ta và bên này ký hợp tác cũng phải bỏ chạy trước, đến lúc đó xảy ra vấn đề gì cùng không liên quan tới cô ta, không tìm được cô ta...

Lão John có thể cũng không ngờ tới người phụ nữ tên Jenny này lại tính kế tới trên đầu ông ta.

Vừa rồi, lão John cũng chỉ thuận miệng hỏi, thấy Jenny không muốn trò chuyện, vì muốn bữa cơm này thuận lợi chứ không phải trở nên lúng túng, ông ta lập tức mỉm cười nói:

- Thật may mà buổi chiều đoàn doanh nghiệp của bọn họ đã đi, 'Bạch' kia cũng đi, cũng không có ký bất kỳ hợp tác nào với tôi, dù có xung đột thế nào đi nữa, khó giải quyết thế nào đi nữa cũng đã qua rồi. Tiếp theo, chuyện hai bên chúng ta hợp tác mới là quan trọng nhất.

Jenny lập tức cười, nâng chén cụng ly với lão John.

Hai bên uống một hớp rượu, trong gian phòng này không có người ngoài, lão John nghiêng người về phía trước, hạ giọng nói:

- Cô Jenny, cô có mang thứ bên các cô đến đây không? Vị phía trên tôi rất để ý với chuyện hai bên ngoài mặt hợp tác, kiếm lấy công trạng, lại rất để bụng chuyện chúng ta ngầm hợp tác hơn. Bởi vì đây đều là tiền đấy!

Hai loại hợp tác ngoài sáng trong tối, sáng chính là danh, tối chính là lợi.

Đây cũng là bảng giá đã được cô Caroline đồng ý rồi.

Jenny thấy lão John bộ như vậy thì lập tức cười nói:

- Tôi có mang đến rồi, ngài cứ yên tâm đi!

Sở dĩ bọn họ muốn ký loại hợp đồng ngoài sáng trong tối này là để cho hai bên nắm được một nhược điểm của đối phương. Cho nên, không thể bớt được một vòng này.

- Còn nữa…

Jenny nói:

- Trước khi đi, cô Caroline nhờ tôi chuyển lời với.. ngài ấy… phía trên của ngài. Tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi có thể sẽ nhanh chóng rời chắc. Cô Caroline nói, cô ấy và Phó tổng giám đốc Ma Căn ra sức trợ giúp ngài ấy trong cuộc họp tiếp theo của trụ sở chính. Đừng thấy bây giờ ngài ấy chỉ là phó giám đốc điều hành, cũng có thể có cơ hội một bước vượt cấp, trở thành tổng giám đốc sự nghiệp!

Có câu một người đắc đạo gà chó cũng lên trời, lãnh đạo phía trên lên, mình tất nhiên cũng nước lên thì thuyền lên.

Lão John nghe được lời này lập tức tươi cười.

Ông ta đã từng này tuổi còn có cơ hội tiến thêm một bước, càng nhiều danh lợi quyến rũ ở ngay trước mắt, còn gì vui vẻ hơn chứ.

- Được, được! Vậy tôi ở đây thay ngài ấy cảm ơn sự giúp đỡ của cô trước, chờ ngài bên chúng tôi trở thành tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi, hai bên chúng ta nhất định sẽ càng hợp tác chân thành hơn nữa, đồng thời trở thành đồng minh vững chắc ở trụ sở chính!

Nói đến đây, lão John nhớ tới điều gì, lập tức nói:

- Nhưng chuyện tổng giám đốc sự nghiệp của chúng tôi sắp rời chức, ngài ấy rất coi trọng thể diện, thậm chí là người rất khoa trương. Ngài ấy nhìn hai cấp dưới tranh đoạt, có thể nổi giận không? Ngài ấy có thể can thiệp, hay đi trợ giúp bên kia không?

- Ông lo lắng cái gì chứ? Tất nhiên sẽ có người bố trí hết tất cả mọi chuyện. Cùng lắm thì chờ ngài ấy xuống, cuộc tranh đoạt mới bắt đầu.

Jenny nói với vẻ không để ý lắm.

Theo cô ta thấy, lão John chính là đang quan tâm vớ vẩn. Đây là chuyện ông ta cần phải suy nghĩ nhiều sao?

- Đúng đúng đúng, vẫn không nên để ý tới chuyện của phía trên, chúng ta nói về chuyện chúng ta đi.

Lão John không nhịn được liếc nhìn cái túi Jenny để ở trên bàn, hơi do dự nói:

- Cô Jenny sẽ không phải để những hợp đồng đó ở trong cái túi nhỏ này, mang theo bên người chứ?

Lão John nói vậy lập tức làm cho Jenny cười "khanh khách".

- Sao có thể như vậy được? Đây chẳng qua chỉ là túi tôi đeo bên người thôi. Mấy thứ kia tôi đều để ở trong phòng rồi.

Thấy lão John có chút lo lắng, Jenny lập tức buồn cười nói:

- Ông yên tâm đi, tôi đã bỏ vào trong một két sắt giá trị mười ngàn đô la, cái két sắt kia là loại đập không vỡ, cạy không ra, thậm chí có cháy thì mọi thứ bên trong đều an toàn. Thương hiệu này đã được kiểm tra đo lường theo thời gian, mời mấy chuyên gia mở khóa đặc biệt lợi hại tới cũng vô dụng!

- Lợi hại như vậy sao?

Lão John lập tức trợn tròn mắt nói.

- Đồ của nước M chế tạo ra, theo đúng tiêu chuẩn của nước M!

Jenny kiêu ngạo nói.

Lúc này, trong phòng Jenny, cái két sắt được cô ta khen ngợi đã được mở ra.

Lôi Nghênh cất dụng cụ, đeo găng tay màu trắng lật xem các tài liệu để bên trong, thuận miệng lẩm bẩm nói:

- Cái két sắt này còn kém xa két sắt năm đó. Ôi, đúng là thế hệ sau không bằng thế hệ trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận