Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2067: Đánh tan lòng phòng bị (1)

Tài liệu quan trọng được đặt trong két sắt khóa hai tầng được cho là tuyệt đối, sẽ không xảy ra vấn đề, lại không cánh mà bay như thế. Jenny lập tức phát điên.

Cái này không chỉ là cơ mật thương mại không thể để lộ, còn là chứng cứ quan trọng không thể cho ai biết của bọn họ!

Năm phần hợp đồng liên quan đến năm doanh nghiệp. Jenny là "đặc sứ" mỗi khi đi đến chỗ nào đều sẽ trao đổi một phần cho doanh nghiệp hợp tác. Trong tay đối phương tất nhiên cũng có hợp đồng tương tự để trao đổi.

Lúc Jenny tới mang đến năm phần hợp đồng, lúc trở về cũng phải mang về năm phần.

Trên những hợp đồng này đều có chữ ký, là do người quản lý cao nhất của doanh nghiệp đó ký tên, ngoại ra còn có con dấu.

Nếu như hợp đồng bị để lộ, nếu như tập đoàn miệt mài theo đuổi thì những người này sẽ không một ai chạy thoát được!

Những người này gánh chịu nguy cơ phải vào tù, tất nhiên cũng hưởng thụ một phần tài sản kinh người do mạo hiểm mang tới.

Trong một cuốn sách nổi tiếng có nói, vừa có lợi nhuận thích hợp, tư bản sẽ đặc biệt có can đảm đứng lên. Đạt được 50%, lại sẽ khiến cho bọn họ tích cực mạo hiểm. Đạt được 100% sẽ khiến người ta bất chấp tất cả pháp luật. Khi đạt được 300% sẽ làm một số người thậm chí còn không sợ chết!

Trung Quốc cũng có một câu châm ngôn: Có tiền có thể sai khiến được ma quỷ!

Cho nên, những người này mới bằng lòng bày mưu đặt kế ở trên một cái cây, ký tên của mình.

Có lẽ người tham dự vào trong đó cũng không phải chỉ cần có năng lực quản lý một doanh nghiệp lớn, có lòng tham tiền không sợ chết là được. Bọn họ cũng phải vạch mưu tính kế với từng người cao nhất phía sau, người thân tín nhất!

Những người này ít nhiều đều cũng nắm giữ một ít bí mật cao cấp hơn.

Có thể nói, một khi bọn họ xảy ra chuyện, người của hai bên đều sẽ kinh động, sợ bị bại lộ, tất nhiên sẽ tích cực nghĩ cách cứu!

Đương nhiên, cứu lại cái gì, các loại cứu giúp ra sao thì phải nói sau.

Lúc này xảy ra chuyện lớn như vậy, dù sao cũng sẽ có một "nguồn gây tai vạ".

Có thể nói, bất kể là bên nào, bao gồm người truy cứu trách nhiệm về sau đều tuyệt đối sẽ không bỏ qua đầu nguồn kia.

Mà bây giờ, "đầu nguồn tai vạ" này chính là mình!

Vào giờ phút này, toàn thân Jenny đều có cảm giác suy sụp, thậm chí khẩn trương và khủng hoảng còn có John – người chịu trách nhiệm về công ty “Lục Không”.

Dù sao, đều là châu chấu trên một con thuyền, anh chạy không được, tôi cũng nhảy không xong.

Trong lúc hai người đang lo lắng, lại nghe phía ngoài ồn ào.

Sau rất nhiều câu, hai người mới xem như đã nghe rõ được điều quan trọng nhất – bảo hai người bọn họ ra ngoài, tiếp nhận điều tra!

Lập tức, gương mặt Jenny trắng bệch, vẻ mặt lão John đen xì.

- Ai tới vậy?!

Jenny không nhịn được nhìn lão John, sợ hãi kêu lên.

Ngay cả giọng nói cũng biến dạng.

- Không biết.

Lão John nhìn ra cửa, giọng nói hơi khàn khàn:

- Nhưng người tới chắc chắn đã có chuẩn bị trước, nếu không sao lại chạy tới đây chặn chúng ta!

Jenny càng thêm khủng hoảng, kinh ngạc nói loạn:

- Không thể ngồi chờ chết, tôi phải nhanh chóng rời đi!

Chỉ có một cửa, Jenny lao thẳng đến cửa sổ.

Lão John giật mình, vội vàng ngăn cản cô ta và kinh hãi nói:

- Đây là tầng mười tám!

Đi qua cửa sổ à?

Vừa xuống, còn không trực tiếp thành bánh thịt sao!

- Vậy làm sao bây giờ? Bằng không tôi tránh đi!

Jenny lo sợ không yên nói.

Lão John trầm mặt nhìn ra cửa, ngược lại nhanh chóng bình tĩnh lại:

- Trốn thì không trốn được rồi. Lúc cô tới, bên ngoài có nhiều người nhìn như vậy! Đối phương không tìm thấy cô, cũng tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý định!

Nghe ông ta vừa nói vậy, tim Jenny rơi xuống, cảm giác khắp người lạnh lẽo.

Nhưng lão John ăn ngay nói thật, đâm một đòn như vậy lại có hiệu quả ngoài dự đoán, làm cho Jenny cắn răng một cái, bắt đầu trấn tĩnh lại.

Dù sao cô ta là người được Caroline lựa chọn, có thể nhất thời không khống chế được cảm xúc nhưng tuyệt đối sẽ không tiếp tục hoảng loạn luống cuống nữa,

Một khi nhận rõ hiện thực, cô ta liền nhanh chóng thích ứng, điều chỉnh tâm lý.

- Còn không biết bên ngoài là ai, có phải là phô trương thanh thế hay không! Chuyện tới bây giờ, chúng ta chỉ có thể đi xem thử, gặp chiêu phá chiêu! Đến lúc đó, có gì bất lợi thì cắn chết không thừa nhận! Cứ vừa kéo dài thời gian, vừa nghĩ cách cũng được!

Jenny lớn tiếng nói:

- Cho dù thật sự đến một bước cuối cùng, phía sau chúng ta không phải vẫn còn có chỗ dựa sao! Không cần tuyệt vọng!

Lão John kinh ngạc nhìn Jenny đã điều chỉnh trạng thái, cuối cùng gật đầu:

- Không sai!

Trên thực tế, lão John khủng hoảng nhỏ hơn Jenny.

Dù sao xảy ra vấn đề chính là cô ta, là bên phía bọn họ, có liên quan gì với mình.

Trên hợp đồng bị trộm đi còn chưa có chữ ký của ông ta, đến lúc đó ông ta sẽ không nhận gì hết.

Lại thêm sự bảo hộ của phó giám đốc điều hành khu Châu Phi sau lưng mình. Chuyện về sau, chắc chắn sẽ không quá thảm.

Thật sự rắc rối chính là Jenny.

Nhưng người phụ nữ này là một người thông minh, không đến giờ phút tuyệt vọng sẽ không dám loạn cắn.

Cho dù đến lúc đó thật sự có phun ra hết, phía bên mình đã sớm nghĩ xong cách xứng phó, cũng không sợ.

Lão John có suy nghĩ này, tất nhiên càng yên tâm hơn, gật đầu nói:

- Vậy chúng ta đi ra ngoài xem thử!

- Rốt cuộc là ai ở bên ngoài, kêu muốn điều tra chúng tôi vậy?

...

Ngoài hành lang, người của Jenny và lão John đang chặn một đám người lại.

Dẫn đầu đám người đi tới là một người cao lớn, vẻ mặt lạnh lùng. Đó chính là Lôi Nghênh.

- Tôi đã cảnh cáo các người tránh ra! Còn không tránh đường thì đừng trách tôi không khách sáo đấy!

Lôi Nghênh lạnh lùng nói.

Lần này anh ta mang theo thân phận tới đây, người bên Ôn Ngôn đã trao toàn quyền chỉ huy hành động lần này cho anh ta.

Có Bộ giám sát của trụ sở chính tập đoàn trao quyền, lại tương đương với trong tay nắm thượng phương bảo kiếm, Lôi Nghênh còn cần phải khách sáo với những người trước mắt này nữa sao?

- Các người nói là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc phái tới, nhưng bây giờ ở đây không phải là ở công ty! Nơi này là khách sạn!

- Thân phận của các người cũng chưa được xác định, chúng tôi nghi ngờ các người là giả mạo, các người không thể vào!

Có hai người đàn ông cao 1m8, dáng người vạm vỡ ngăn cản và quát Lôi Nghênh.

Nhưng trong phút chốc, bọn họ đã bị một tay của Lôi Nghênh nắm vai, vẻ mặt lập tức biến đổi, nhe răng trợn mắt, xương cứng cũng biến thành loại nhu nhược.

Lôi Nghênh mới chỉ dùng có năm phần sức lực mà thôi, đã thuận lợi đẩy hai người to như cánh cửa sang hai bên, hai người này thậm chí không có sức chống lại.

Cảnh tượng như vậy làm cho những người chắn trước cửa lập tức biến sắc.

Ánh mắt những người này nhìn Lôi Nghênh lại giống như nhìn một con gấu vậy, hai đồng nghiệp thường tập gym ở trước mặt anh ta đều có vẻ "Yếu ớt không chịu nổi gió", huống gì là những người khác!

Khi những người ở đây lặng lẽ di chuyển sang hai bên, chuẩn bị "trên khí thế không buông tha người, trên hành động đã cầu xin để tự bảo vệ mình", lại nghe cửa phòng khách sạn phía sau truyền đến âm thanh. Khi bọn họ quay đầu lại, phát hiện cửa mở, lão John và Jenny đi ra.

- Ai vậy? Ai ở bên ngoài gây ầm ĩ thế!

Lão John trầm giọng nói.

- Còn nói muốn điều tra chúng tôi à, giọng điệu thật là lớn nhỉ!

Đôi mi thanh tú của Jenny nhíu lại, hừ lạnh nói.

Hai người mở màn với khí thế như vậy cũng xem như không tệ.

Lôi Nghênh thấy bọn họ, khóe miệng lập tức cong lên cười lạnh, còn có cả xem thường.

Rõ ràng đã là con mồi đã rơi vào trong hố, ngược lại còn thật sự có thể giữ được bình tĩnh, chỉ không biết phần bình tĩnh này có thể duy trì được bao lâu!

Lão John, Jenny phát ra khí thế, ngước mắt nhìn thấy người đàn ông vạm vỡ đối diện đang lạnh lùng nhìn bọn họ.

Hai người đều sửng sốt.

Sao nhìn... Thế nào cũng thấy quen mắt vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận