Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2068: Đánh tan lòng phòng bị (2)

- Là anh!

Hai người này trăm miệng một lời kinh sợ nói.

Không trách được, vừa rồi nghe giọng nói bên ngoài có chút quen tai.

Đây không phải là người Trung Quốc đi bên cạnh họ Bạch kia sao?

Lôi Nghênh nhìn thấy được chính chủ, cũng không nhiều lời vô ích, giơ tay về phía người bên cạnh mình.

Đi cùng anh ta tới đây là người do Ôn Ngôn phái tới, người dẫn đầu lập tức đưa qua một tờ giấy chứng nhận.

Lôi Nghênh trực tiếp cho lão John và Jenny nhìn rõ giấy chứng nhận đó:

- Tôi là điều tra viên đặc biệt của Bộ giám sát trong trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc, bây giờ đang chính thức thực hiện trình tự điều tra nội bộ, mong hai người phối hợp!

Mắt thấy giấy chứng nhận này, khóe mắt Jenny không nhịn được khẽ giật giật, trái cổ của lão John lăn lộn.

Lôi Nghênh trao giấy chứng nhận cho người bên cạnh, người kia nói với lão John và Jenny:

- Nếu như hai người cho là giấy chứng nhận có vấn đề, có thể gọi điện thoại cho trụ sở chính để tiến hành kiểm tra đối chiếu sự thật.

Bọn họ đã nói đến như vậy, hai người Jenny làm sao có thể không tin được!

Mọi người đều nói nhân viên của tập đoàn Bộ giám sát của trụ sở chính muôn hình muôn vẻ, loại người thế nào cũng có, nhưng không ngờ lại có người đi theo bên cạnh người trong Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc trong bên người thân.

Lẽ nào họ Bạch kia cũng là người trong tập đoàn, cũng là người của Bộ giám sát của trụ sở chính?

Lão John cuối cùng bắt đầu nghi ngờ thân phận thật sự của Bạch Tiểu Thăng.

Mà Jenny, một người sớm biết một phần thân phận thật sự của Bạch Tiểu Thăng, lại không biết Bạch Tiểu Thăng còn là tổng giám đốc kiêm và người đứng thứ hai trong Bộ giám sát!

Caroline cũng không nói chuyện này cho cô ta biết!

Nhưng theo Jenny thấy, bên cạnh Bạch Tiểu Thăng bị sắp xếp một người của Bộ giám sát cũng rất bình thường, dù sao người của bộ môn là tồn tại có thể "chỗ nào cũng nhúng tay vào".

Chỉ là cô ta không biết, lần này trong lúc vô ý phát hiện ra bọn họ có vấn đề, hay đã sớm có âm mưu từ trước. Tài liệu bị mất có phải trong tay đối phương không!

Nếu là thật, vấn đề có thể rắc rối rồi...

Jenny lại khẩn trương.

Ngay cả lão John cũng không bình tĩnh được.

- Nơi đây nói chuyện không tiện, không bằng đi vào bên trong trò chuyện, dù sao cũng là chuyện trong nội bộ chúng ta.

Lôi Nghênh nhìn lão John và Jenny bình tĩnh nói.

Thật sự làm khó dễ, không cần nói nhiều, không cần biểu hiện quá đáng sợ, bình thường cũng có thể giải quyết được chuyện này, cũng có thể đột phá được phòng tuyến tâm lý của đối phương.

- Cho dù... Tôi cảm thấy trong chuyện này có hiểu nhầm, nhưng tôi... bằng lòng phối hợp nói rõ ràng.

Lão John chủ động cười nói với Lôi Nghênh.

Jenny im lặng.

Tùy tùng bên cạnh hai người này, thấy người tới làm cho sếp mình còn như này, tất nhiên không dám có động tác gì nữa, tất cả đều tránh sang hai bên.

Trên mặt Lôi Nghênh thoáng cười nhạt, đi qua hai người, đẩy cánh cửa phía sau bọn họ và đi vào. Có vài người đi theo phía sau anh ta, còn lại mười mấy người ở bên ngoài, nhìn chằm chằm vào mọi người ở đây.

Lão John và Jenny chỉ đành phải đi theo phía sau đám người Lôi Nghênh, một lần nữa đi vào phòng.

Đám người Lôi Nghênh đi tới phòng khách, ngồi luôn xuống trên ghế sa lon, để lại hai vị trí đối diện cho hai người.

Lão John và Jenny cũng chỉ đành ngồi xuống vị trí được chỉ định.

Xem tình hình này thật giống với chiến trận tra hỏi.

- Để chúng ta vào thẳng vấn đề đi, bây giờ không còn sớm nữa, thời gian mọi người đều rất quý giá.

Lôi Nghênh ngồi thẳng ở giữa, còn nhìn hai người mỉm cười.

Hai người Jenny đối mặt với cục diện này, làm sao có thể hoàn toàn bình tĩnh được nữa.

Tiếp theo, theo tư duy bình thường, đám người Lôi Nghênh nhất định sẽ hỏi vì sao lần này Jenny đến đây, cũng chính là hỏi về hành trình và mục đích, còn có thể hỏi lão John muốn nói nội dung hợp tác gì với Jenny.

Chắc không chỉ một hai ba tiếng là xong được, sợ là tối nay cũng không kết thúc đâu.

Sau đó, ngày mai sẽ còn tiếp tục.

Chỉ có điều sau đêm nay trở về bọn họ lại có thời gian, hai người có thể hoàn thành rất nhiều chuyện, ví dụ như nhờ cấp trên giúp đỡ, trao đổi với nhau...

Mà nếu những hợp đồng đánh mất quả thật ở trong tay Bộ giám sát nhân viên, chắc chắn sẽ không dễ dàng để lộ ra, sẽ giữ lại để sau này vào thời điểm quan trọng mới lấy ra dùng làm quả bom nặng ký.

Lão John, Jenny ăn ý nghĩ tới những chuyện này, Lôi Nghênh từ cầm một thứ đồ trong tay người bên cạnh, “bộp” một tiếng, ném xuống trước mặt hai người.

- Hai người giải thích một chút về những hợp đồng ngầm này đi.

Lôi Nghênh nói mà sắc mặt không hề thay đổi.

Lão John, Jenny liếc mắt nhìn. Thứ trước mắt đúng là một trong những thứ bọn họ làm mất, chính là hợp tác có liên quan đến công ty “Lục Không”.

Đồng tử của hai người nhất thời co lại, hơi thở cũng không tránh khỏi gấp gáp hơn.

Không ngờ, vật quan trọng như vậy lại không giữ lại, mới câu nói đầu tiên đã ném ra!

Quả thật...

Tên to con đáng chết này ra bài không theo lẽ thường, người khác đều là ra quân bài nhỏ trước, bài lớn để cuối.

Tên khốn kiếp này mới bắt đầu đã nổ rồi!

Hai người bất ngờ không kịp đề phòng, tâm thần lập tức rối loạn.

Lôi Nghênh nói tiếp:

- Kỳ lạ vì sao lại chỉ có một phần hợp đồng sao? Nói cho các người biết, bây giờ, còn có rất nhiều nhóm khác đã đi tới tất cả doanh nghiệp liên quan, đang đánh cho bọn họ trở tay không kịp. Bọn họ càng không được chuẩn bị hơn các người. Người do chúng tôi phái đi đều là cao thủ về đánh tâm lý. Các người có tin không, chúng ta còn chưa trò chuyện xong, đã có người khai ra rồi. Các ngươi biết chính sách của tập đoàn rất phong phú, nếu như cuộc nói chuyện với các người xong, các người vẫn không nói một lời nào, vậy tốt lắm, tập đoàn sẽ phái luật sư tốt nhất, truy tố các người bằng tội danh cao nhất! Đến lúc đó, đừng trách bây giờ tôi không nhắc nhở các người!

Lời nói này làm cho lão John, Jenny đang tâm thần loạn vô thức lộ ra vẻ mặt khó coi.

- Thật ra các người thích nói hay không chẳng liên quan đến tôi, tôi hỏi xong liền đi.

Lôi Nghênh thậm chí còn lẩm bẩm một tiếng.

- Hợp đồng này... tôi cũng không biết!

Lão John chưa mở miệng, Jenny cắn răng mạnh miệng nói.

Điều này làm cho lão John không nhịn được nhìn về phía Jenny.

Rõ ràng vừa rồi cô ta mới là người sợ nhất. Sao phụ nữ giỏi thay đổi như vậy!

Lôi Nghênh lạnh lùng nhìn cô ý:

- Điều này không có ý nghĩa.

Jenny quyết tâm im lặng không nói.

Tình hình đã đến thời điểm nguy hiểm nhất, cô ta nhất định phải cắn chặt răng, như vậy cô Caroline mới muốn cứu cô ta, nếu cô ta thật sự mở miệng, vậy tất cả đều kết thúc.

Lôi Nghênh nhìn chăm chú vào Jenny hai giây, bội phục gật đầu, sau đó hất cằm với người bên cạnh. Người này lập tức đứng dậy và đi tới phòng trong.

Cho dù Jenny nói rõ muốn cắn chặt răng, nhưng vẫn không nhịn được liếc nhìn về phía bên trong. Cô ta không rõ người kia đi vào trong định làm gì.

Lão John hơi cúi đầu, ánh mắt không ngừng thay đổi.

Lão John một lúc thì muốn dẫn nước gây họa phía đông, làm cho Lôi Nghênh quan tâm Jenny nhiều hơn chứ không phải là mình, một lúc lại nghĩ những công ty khác có tới tám chín nhà hễ có một người khác ra thì bên phía ông ta sẽ phải đối mặt với tình cảnh thế nào.

Lão John lóe lên một ý nghĩ, trong lòng cũng đã hạ quyết tâm, dù sao đối phương không có chứng cứ về mình, hợp đồng này cũng chỉ là Jenny mang đến.

Túi xách của ông ta đang cầm ở trong tay, bản thân giữ hợp đồng này ở bên trong, mà những người ở đây dù sao cũng không phải là nhân viên chấp pháp, không có quyền được lật xem.

Ông ta đang nghĩ ngợi, người đi vào phòng trong đã đi ra, trong tay không ngờ cầm một vài thứ.

- Thiết bị quay video cỡ nhỏ, cuộc nói chuyện giữa cô và ngài John vừa rồi đều bị ghi âm lại.

Lôi Nghênh nói với Jenny.

Jenny nghe được câu này thì lập tức sửng sốt, lại giống như bị sét bổ trúng.

Lão John cũng không nhịn được mà run rẩy.

Không ngờ bên trong còn lắp cameras?!

- Các người làm vậy không phải là theo dõi phi pháp sao?

Phòng tuyến tâm lý của Jenny lập tức có dấu hiệu sụp đổ, hét lớn.

Người có dáng vẻ cao lớn này đúng là ra bài không theo lẽ thường!

Từng quả bom nặng ký làm người ta thậm chí cảm giác thở thôi cũng tốn sức, lại cảm giác mình thành con cá nằm trên thớt, mặc cho người chặt chém.

Sao hắn lại nham hiểm, xảo quyệt như thế, trước kia hắn làm gì vậy?!

Thấy Jenny bắt đầu xuất hiện dấu hiệu không kiểm soát được, Lôi Nghênh lập tức cười lạnh.

Người đã đi vào phòng trong lấy ra thiết bị vừa thu dọn đồ đạc, vừa bình tĩnh nói với Jenny:

- Phạm pháp sao? Vậy ngày mai tôi sẽ đi tự thú, thứ này đều do tôi lắp.

Người này không ngờ lập tức gánh tội danh này.

Jenny lập tức dại ra, không biết phải ứng phó như thế nào, chỉ há hốc miệng, nhưng mãi vẫn không phát ra được tiếng nào.

Người ta đã nói như vậy, cô ta còn có thể nói gì nữa...

Jenny cảm thấy đầu mình đau đớn, còn choáng váng, chưa từng cảm thấy khó chịu như vậy, giống như bị người ta nắm lấy bảy tấc.

Lôi Nghênh nhìn về phía lão John.

- Vậy… những hợp đồng này là do cô ta cầm tới, tôi chưa từng nhìn qua. Tôi không biết chuyện này, tôi oan uổng...

Lão John liên tiếp phủ nhận ba lần.

Lôi Nghênh cười, khách sáo nói:

- Ngài John, tôi có một đồng nghiệp muốn nói chuyện với ông.

Lão John đang không hiểu lại thấy Lôi Nghênh vỗ tay.

Bên ngoài có một người đi tới, mỉm cười nhìn lão John và còn giơ cao đồ trong tay.

- Ngài John, đây là bản photo hợp đồng trong túi của ngài, tôi đã tốn rất nhiều công sức mới lấy được.

Lão John hoàn toàn không để ý tới tài liệu gì đó, mà không khống chế được tâm trạng, kinh sợ kêu lên với người kia:

- Zach, cậu, cậu, sao cậu lại... là… là người của bọn họ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận