Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 208: Lấy Sức một người kinh sợ Thiên Nam



Thượng Văn Thư dẫn toàn thể cao tầng của Bách Niên Cộng Trúc, đến ủng hộ quảng trường Outlets.

Trong ngày thường, những lãnh đạo lớn luôn vênh váo hống hách, nhưng bây giờ đối với một chủ quản hạng mục nho nhỏ đều rất khách khí, khuôn mặt tươi cười xu nịnh.

Không phải vì cái khác, mà vì hạng mục của người ta tự làm ra hoạt động, oanh động Thiên Nam, kinh sợ cả nước!

Không phục không được!

Trong hạng mục, trưởng phòng, các công nhân viên lúc này, mới hiểu một cái sự thật kinh người ——

Tất cả những thứ này, cùng tổng công ty không quan hệ!

Vô luận là buổi họp báo của Ngụy thiên hậu, hay là dạ tiệc từ thiện của Đằng Vân, thậm chí mời được đại sư Tống Giai cùng thị trưởng đến, hoàn toàn là bọn họ "Tự Mình" làm. Nhưng tất cả mọi chuyện, mọi người cũng chỉ là vừa mới biết được!

Chuyện đó từ đầu tới cuối, chỉ có một người khống chế toàn bộ —— Bạch Tiểu Thăng, Bạch quản lý!

Đáp án vô cùng sinh động.

Tất cả những thứ này đều do Bạch Tiểu Thăng, dốc hết sức thúc đẩy!

Tất cả mọi người khiếp sợ.

Mặc kệ là trong hạng mục, hay vẫn là người của công ty, sau khi hiểu rõ được tình hình thực tế, quả thật muốn quỳ lạy với Bạch Tiểu Thăng.

Lấy sức một người kinh sợ Thiên Nam!

Trước mắt, Bạch Tiểu Thăng đi đến chỗ nào, bất luận trưởng phòng, nhân viên, hay là những người lãnh đạo ở tổng công ty đều đối với hắn cung kính lễ độ, so đối Thượng Văn Thư còn cung kính hơn.

Ngay cả Thượng Văn Thư đều chạy trước chạy sau, giới thiệu Bạch Tiểu Thăng cho các vị khách quý.

Nhưng mà, các đại lão của giới kinh doanh, giới giải trí, không biết rõ tình hình, đều chỉ cho là Bạch Tiểu Thăng đóng góp được công lao lớn mà thôi, còn chủ yếu là do Thượng Văn Thư, Bách Niên Cộng Trúc, thậm chí là Chấn Bắc Tập Đoàn làm ra.

Đối với điều này, Bạch Tiểu Thăng cũng không thèm để ý.

Thượng Văn Thư thấy thái độ của hắn, cũng bỏ đi tâm tư trêu chọc.

Một đợt lại một đợt các đại lão trong giới kinh doanh, sớm đến quảng trường Outlets.

Nếu như nói, buổi sáng đi đến quảng trường Hướng Đông, còn có một ít người đứng thứ hai như các phó tổng, thì lần này tới Outlets, tất cả đều là công ty người đứng đầu, là chân chính tụ hội của các đại lão.

Bạch Tiểu Thăng đối đáp trầm tĩnh khéo léo, làm các đại lão giới kinh doanh tán thưởng không thôi.

Thậm chí có người chuyên môn chạy đến cùng Thượng Văn Thư nói chuyện cười, muốn đào người.

- Tôi đã chuẩn bị cho cậu ta, cái chức phó tổng giám đốc a!

Thượng Văn Thư nói một câu, ngăn chặn miệng của đám người, cũng làm cho đám người đối Bạch Tiểu Thăng càng sợ hãi thán phục.

Một người thanh niên mới hơn hai mươi tuổi, đã có thể làm chức phó tổng ở một công ty đứng đầu về địa sản trong thành phố, làm cho người khác phải líu lưỡi.

- Mời được một người thương nhân bán lẻ nổi danh, cộng 0.5 điểm, giữ chức hạng mục tổng phụ trách, điểm số gấp đôi, tăng thêm một điểm. . .

- Mời được một người thương nhân bán lẻ nổi danh, cộng 0.5 điểm, giữ chức hạng mục tổng phụ trách, điểm số gấp đôi, tăng thêm một điểm. . .

Bạch Tiểu Thăng mỗi lần nghênh đón đến một nhân vật có thực lực, Hồng Liên sẽ cộng điểm tương ứng cho hắn.

Bạch Tiểu Thăng sau khi mỉm cười, cảm khái điểm số kiếm không dễ, đều mở gấp đôi, đến một vị đại lão mới thêm một điểm.

- Trước mắt tổng điểm số năm mươi lăm điểm, khoảng cách cấp phó tổng giám đốc còn có bốn mươi lăm điểm.

Hồng Liên tính toán ra.

Còn có bốn mươi lăm điểm sao!

Bạch Tiểu Thăng hít sâu, tràn đầy tự tin, cảm giác hôm nay có thể thăng cấp thành công.

Khách quý càng ngày càng nhiều, giới kinh doanh, giới chính trị, Bạch Tiểu Thăng lần lượt an bài vị trí ngồi xuống.

- Tống Giai đại sư, thị trưởng tới!

Rốt cục, có người hô nhỏ một tiếng.

Đám người chen chúc xuống, hai vị đại nhân vật lên sàn.

Tống Giai đại sư vẫn như cũ mặc một chiếc áo khoác trắng, quần thụng màu đen, giày vải, cùng thị trưởng đi song song.

Thị trưởng thành phố Thiên Nam, Bạch Tiểu Thăng gặp qua ở trên TV, là một người có tướng mạo hiền hoà lại rất có uy nghiêm, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn, tuổi so với Tống Giai đại sư nhỏ hơn một chút.

Trước đây, Bạch Tiểu Thăng nghe nói qua, Tống Giai cùng thị trưởng là bạn bè!

Bạch Tiểu Thăng tiến lên nghênh đón.

- Đây là Bạch Tiểu Thăng, một tiểu tử rất xuất sắc!

Tống Giai đại sư ở trước mặt mọi người chỉ vào Bạch Tiểu Thăng, không tiếc lời ca ngợi.

Đại sư nhưng rất ít khen ngợi một người trước mặt công chúng như thế, đây là đánh giá rất cao a.

Nhân viên đi theo nhìn Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt kinh ngạc.

Thị trưởng thật sâu đánh giá Bạch Tiểu Thăng một chút, vậy mà chủ động đưa tay qua, trêu ghẹo nói,

- Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, Bạch Tiểu Thăng, cái ông bạn này của tôi, ở trước mặt tôi khen cậu không có ít nha!

- Cảm ơn thị trưởng nâng đỡ!

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn cười một tiếng, đưa tay qua, phi thường vừa vặn cùng thị trưởng nắm tay.

Bốn phía đèn flash, âm thanh tanh tách vang lên, thật lâu không dừng lại.

Đại lão trong giới kinh doanh đi theo, giới giải trí ngôi sao, lãnh đạo khu chính phủ đi theo, toàn bộ nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng.

Người trẻ tuổi ở thời điểm này, trở thành tiêu điểm của toàn trường, nhân vật lóe sáng nhất.

Ngay cả Tống Giai đại sư trước mặt mọi người cũng tán dương, thị trưởng đều chủ động nắm tay.

Ai còn có thể có phần vinh quang này!

Đương nhiên, cũng có người rất không hiểu, Bạch Tiểu Thăng chỉ là một hạng mục quản lý thì có tài đức gì, để gánh chịu phần vinh dự này?

- Tôi nghe nói buổi họp báo này, là cậu một mình thúc đẩy, còn giúp Đằng Vân, tổ chức dạ hội từ thiện, quan tâm đến trẻ em nghèo, người trẻ tuổi có năng lực có đảm nhiệm, còn có một phần nhân ái, tôi thay những khu nghèo khó của Thiên Nam cám ơn cậu!

Thị trưởng nắm chặt tay Bạch Tiểu Thăng, chân thành nói.

Ngụy thiên hậu buổi họp báo là cậu ta thúc đẩy? !

Đằng Vân cũng là cậu ta? !

Cái buổi từ thiện dạ hội này, không phải chính phủ chủ trì, Bách Niên Cộng Trúc góp sức, mà là cậu ta làm ra sao? !

Những đại lão kia nhịn không được trừng lớn mắt, nghẹn họng trân trối nhìn người trẻ tuổi này.

Người trẻ tuổi mới hơn hai mươi này, là ai chứ, làm sao có năng lực lớn như thế? !

Không lẽ là con cháu đại gia tộc nào đó?

Trước đây, vậy mà chưa từng nghe qua tên của cậu ta!

- Cậu ta chỉ là cái hạng mục quản lý, không lẽ là con cháu quyền quý xuống rèn luyện nền tảng?

Thời điểm rất nhiều người chấn kinh, đem khuôn mặt của Bạch Tiểu Thăng khắc ghi ở trong lòng.

Sau lần này, bọn họ nhất định sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế, để làm quen!

- Thị trưởng, đại sư, nhập tiệc nào

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, dẫn đường.

Ổn trọng, không sợ hãi, thận trọng mà có chuẩn mực!

Không hổ là người mà ông bạn tôi rất sùng bái!

Thị trưởng mỉm cười gật đầu, trong lòng lại nhịn không được có ý nghĩ,

- Không biết, cậu ta có muốn dấn thân vào chính trị hay không. . .

Bạch Tiểu Thăng đưa thị trưởng, Tống Giai đại sư vào ghế khách quý, sắp xếp cẩn thận, để Thượng Văn Thư tiếp khách, chính mình thì lui ra ngoài.

Dù sao, hôm nay hắn là tổng điều hành của toàn trường.

- Mời được Tống Giai đại sư, thị trưởng đến, làm tăng độ nổi tiếng cho hạng mục, gia tăng bốn điểm, giữ chức tổng phụ trách điểm số gấp đôi, gia tăng tám điểm.

- Trước mắt tổng điểm số là quản lý cấp sáu mười ba điểm, khoảng cách cấp phó tổng giám đốc còn có ba mươi bảy điểm.

Thị trưởng cùng Tống Giai đại sư đến, đã là thời gian khai trương trong dự tính.

Sau đó, có các đại lão khách quý của giới khác đến, ai cũng ghen tị muốn chết rồi, đọc lời chào mừng cho hoạt động này là Tống Giai đại sư, đại sư còn để thị trưởng đọc vài câu.

Toàn bộ Thiên Nam, hạng mục có thể làm cho thị trưởng tự mình đứng lên đài, có thể có mấy cái!

Quảng trường Outlets, từ giờ khắc này, đứng sừng sững ở Thiên Nam.

Trần Đại Nha, lão Trình, một đám trưởng phòng, yên lặng đứng ở dưới đài, khóe mắt cũng hơi ướt át.

Giờ khắc này, hạng mục bọn họ trút xuống vô số tâm huyết.

Tiến lên!

Bạch Tiểu Thăng đang chỉ huy người, khua chiêng gõ trống, làm các công việc chuẩn bị cuối cùng cho hoạt động khánh thành khai trương!

Bạn cần đăng nhập để bình luận