Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2081: Gọi tôi ngài Brown! (1)

Bốn doanh nghiệp mà ba người Bạch Tiểu Thăng thăm viếng hôm qua, buổi sáng hai nhà, buổi chiều hai nhà và ba nhà trong đó đều đồng ý hợp tác, có thể nói là thu hoạch khá phong phú, chỉ chờ tới hôm nay sắp xếp ký hợp đồng công việc. Ba người đã để lại cách thức liên lạc cho mấy doanh nghiệp, tất nhiên không thể là số của Bạch Tiểu Thăng. Lâm Vi Vi chịu trách nhiệm hai nhà, Lôi Nghênh chịu trách nhiệm hai nhà.



Kết quả không ngờ sáng sớm, những doanh nghiệp có ý định đã gọi lại cho hai người Lâm Vi Vi, ngừng hợp tác.

Nghe Lâm Vi Vi báo tin tức xấu này, Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Lôi Nghênh.

Cho dù Lôi Nghênh còn chưa có nói hợp tác xảy ra vấn đề, nhưng vẻ mặt anh ta đã nói rõ ràng là không khác mấy.

- Hai doanh nghiệp do tôi chịu trách nhiệm cũng vừa gọi điện thoại tới, bọn họ cũng đổi ý.

Quả nhiên, Lôi Nghênh trả lời không khác với Bạch Tiểu Thăng đoán bao nhiêu.

- Vì sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai người, hỏi.

Hợp tác đang tốt, rõ ràng hai bên đều rất vừa ý, đột nhiên dừng lại thì không thể không có nguyên nhân.

- Tôi cũng hỏi qua, nhưng bọn họ không nói gì.

Lâm Vi Vi nói.

- Tình hình bên kia cũng thế, bọn họ trực tiếp cúp máy.

Lôi Nghênh cũng nói.

Nghe được bọn họ nói vậy, Bạch Tiểu Thăng lập tức nhíu mày:

- Không nói gì sao...

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh khẽ nói chuyện với nhau.

- Chuyện này cũng quá đột ngột, dù thế nào cũng cảm thấy giống như có người ở bên trong làm khó dễ...

- Không biết những người khác của đoàn thương nghiệp và những doanh nghiệp hợp tác có bị ảnh hưởng hay không...

Hai người đang nói lại thấy Bạch Tiểu Thăng đứng lên.

- So với suy đoán lung tung, không bằng tìm người hỏi thăm đi.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Tôi đi gặp cục trưởng Hầu!

Khi Bạch Tiểu Thăng đi ra ngoài, ánh mắt không ngừng thay đổi, trong miệng khẽ thì thầm:

- Hi vọng là không có liên quan gì với người bên kia!

...

Khi Bạch Tiểu Thăng đến phòng làm việc tạm thời của Hầu Doãn Thành, đối phương đang muốn đi ra ngoài. Thấy Bạch Tiểu Thăng đến tìm mình, Hầu Doãn Thành vẫn mỉm cười trêu chọc Bạch Tiểu Thăng thời gian là vàng bạc, không vội vàng đi bàn chuyện làm ăn lớn mà chạy tới đây, tổn thất bao nhiêu cơ hội kinh doanh.

- Cục trưởng Hầu, tôi có việc!

Bạch Tiểu Thăng có phần nghiêm túc nói một câu, lập tức làm cho Hầu Doãn Thành ý thức được chuyện của Bạch Tiểu Thăng nhất định không bình thường.

Lúc này Hầu Doãn Thành bảo thư ký hoãn kế hoạch ra ngoài, dẫn Bạch Tiểu Thăng trở về phòng làm việc của mình, sau đó đóng kín cửa.

Bạch Tiểu Thăng nói ra những chuyện bên anh gặp phải nói cho Hầu Doãn Thành biết, đồng thời hỏi thăm việc hợp tác của những người khác trong đoàn thương nghiệp có xảy ra tình huống gì khác thường không.

- Có chuyện như vậy sao? Tôi sẽ lập tức cho người ta hỏi thử!

Hầu Doãn Thành cũng không chậm trễ, lúc này gọi thư ký vào, bảo anh ta liên hệ với những người khác để tiến hành hỏi thăm.

Sau khi căn dặn xong, Hầu Doãn Thành và Bạch Tiểu Thăng nói:

- Cậu đừng vội, chúng ta chờ một lát.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên gật đầu.

Không đến mười phút, thư ký của Hầu Doãn Thành lại tới báo cáo, ba doanh nghiệp được Bạch Tiểu Thăng nhắc tới và hợp tác của những người khác trong đoàn thương nghiệp hoàn toàn không có gì khác thường.

- Xem ra, không sai, đây chính là nhằm vào tôi.

Bạch Tiểu Thăng cũng xem như đã sớm có sự chuẩn bị tâm lý:

- Tôi đoán chắc là ngài Brown làm!

Mình mới tới Châu Phi này, mình cũng chỉ có mâu thuẫn với ngài Brown kia, không có ai khác.

- Như vậy, bây giờ tôi sẽ lập tức nhờ thành phố Moribido can thiệp, để bọn họ hỏi thăm những doanh nghiệp kia. Cậu lại chờ một lát, tạm thời không cần đoán loạn.

Hầu Doãn Thành nghiêm nghị nói.

Nếu Bạch Tiểu Thăng theo ông ta theo đoàn đi, ông ta lại phải bảo vệ lợi ích của anh, không để cho người khác tùy ý phá hỏng hợp tác!

Hầu Doãn Thành là một người làm việc chắc chắn, nói xong liền cầm lấy điện thoại di động của mình liên hệ với người liên quan.

Bạch Tiểu Thăng yên tĩnh chờ ở bên cạnh.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh hỏi thăm nguyên nhân, những doanh nghiệp đó có thể không trả lời, nhưng nếu đổi lại thành Hầu Doãn Thành thông qua chính quyền thành phố Moribido quan tâm, dĩ nhiên là có câu trả lời.

Có Hầu Doãn Thành tham gia, hiệu ứng ngược tất nhiên tới rất nhanh.

Không quá nửa giờ, Hầu Doãn Thành để điện thoại di động xuống và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Chính phủ thành phố Moribido trả lời là, những doanh nghiệp đó nhận được điều kiện hợp tác càng hậu đãi hơn, mới có thể bỏ dở hợp tác với cậu, mà không chỉ một doanh nghiệp đưa ra điều kiện ưu đãi, những doanh nghiệp cướp đi đều chịu sự quản lý ở một tập đoàn - tập đoàn Chấn Bắc.

- Tiểu Thăng, sợ rằng cậu nói không sai.

Hầu Doãn Thành trầm giọng nói:

- Ở đây, có thể điều động nhiều doanh nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc như vậy chạy đến cướp đi, sợ cũng chính là người chịu trách nhiệm của bên tập đoàn các người, ngài Brown kia!

Quả nhiên là ông ta! Bạch Tiểu Thăng híp mắt lại.

Anh xem như đã nhận được xác định.

- Chuyện này, nếu không tôi lại nhờ chính phủ thành phố Moribido tiến hành can thiệp.

Hầu Doãn Thành trầm giọng nói.

Bạch Tiểu Thăng là một thành viên đoàn thương nghiệp do ông ta dẫn đội, ông cần phải bảo vệ lợi ích của anh.

Hơn nữa, trước đây Bạch Tiểu Thăng bất kể là giành được thừa nhận ở Naria, hay là chuyên tâm đưa ra một phần kiến nghị phát triển doanh nghiệp đất hiếm, đều có cống hiến không nhỏ.

Ông ta không thể nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng có rắc rối mà bỏ mặc được!

- Cục trưởng Hầu, tôi thấy chuyện này hay là quên đi.

Bạch Tiểu Thăng lại nhìn Hầu Doãn Thành cười nói:

- Ngài có thể giúp tôi xác nhận vấn đề, tôi đã rất cảm ơn rồi. Không cần vì chuyện như vậy mà nhờ chính quyền thành phố người ta can thiệp được, dù có kết quả hay không, dù sao chính quyền thành phố người ta cũng không thể ép doanh nghiệp buông tha điều kiện hậu đãi hơn mà hợp tác với chúng ta, dưa xanh hái không ngọt, nếu không về sau hợp tác cũng sẽ sinh ra vô số vấn đề. Lại nói, cái này cũng sẽ khiến ông bị trách móc!

Bạch Tiểu Thăng nói có lý, Hầu Doãn Thành có chút nặng nề.

- Quả thật, đây không phải là vấn đề dựa vào can thiệp gì đó là có thể giải quyết được.

Cuối cùng, Hầu Doãn Thành than khẽ một tiếng, nhíu mày nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng:

- Nhưng bên cậu phải làm sao?

Nghe ông ta hỏi như vậy, Bạch Tiểu Thăng trái lại cười.

- Lúc này, ngài Brown kia đã thắng một ván, tôi lại nhường ông ta một bước. Ông ta cũng đã lấy lại mặt mũi rồi, chút tức giận trong lòng hẳn cũng có thể tiêu tan. Đây cũng là chuyện tốt, tránh về sau càng tức giận lớn hơn.

Bạch Tiểu Thăng bình thản nói.

Hiếm khi thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn thoáng như vậy, Hầu Doãn Thành cũng gật đầu, lại không nhịn được nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Nhưng nếu chẳng may ngài Brown kia vẫn còn tức giận, vẫn còn tiếp tục thì sao.

Nhìn hai chuyện xảy ra gần đây, có lẽ ngài Brown kia thực sự không phải là một người hiền lành gì.

Ai có thể bảo đảm ông ta sẽ thu tay lại!

Nghe được lo lắng của Hầu Doãn Thành, Bạch Tiểu Thăng im lặng hai giây, ánh mắt cũng trở nên lạnh đi:

- Ngài nói điều này, tôi không dám nói không xảy ra. Nhưng Trung Quốc chúng ta có câu nói rất hay.

- Lần thứ nhất, lần thứ hai thì được, ông ta không thể lặp lại lần thứ ba, thứ tư được!

...

Vào lúc Hầu Doãn Thành và Bạch Tiểu Thăng nói chuyện với nhau, lão ngài Brown đang nhận một cuộc gọi điện thoại.

Gọi điện thoại tới không phải là người nào khác, mà chính là tổng giám đốc sự nghiệp khu Bắc Mỹ - Caroline.

- Ngài Brown, tôi nghe nói ngài Bạch Tiểu Thăng kia ở địa bàn của ngài liên tục chịu thiệt, gần đây thậm chí không bàn nổi một lần hợp tác, thật khiến cho người ta thấy bớt giận.

Ở trong điện thoại giọng điệu Caroline vẫn khá hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

- Cô Caroline, tin tức của cô thật nhanh nhạy đấy.

Ở trong điện thoại, Ngài Brown thản nhiên nói.

Caroline khẽ cười:

- Tôi và ngài Bạch Tiểu Thăng kia từng có mâu thuẫn ở bên Bắc Mỹ, ai cũng biết, nói là như nước với lửa, tất nhiên rất quan tâm tới anh ta rồi. Thấy anh ta chịu thiệt, không nói dối ngài, tôi rất vui vẻ. Vậy sau này, chúng ta không ngại liên minh tới nhau, làm cho người trẻ tuổi Trung Quốc đã đạt tới vị trí ngang với chúng ta nhớ lâu một chút, hiểu rõ ràng lăn lộn lung tung sẽ không có trái cây gì ngon để ăn, tranh cho hắn cầm lông gà làm lệnh tiễn, ngay cả chúng ta cũng không để vào mắt!

Caroline thấy mắt thấy lão Brown nhằm vào Bạch Tiểu Thăng, nên vội vàng tới ném cành ô-liu, kéo bạn liên minh.

Ngài Brown liếc nhìn tên hiện ra trên điện thoại di động, lộ ra nụ cười lạnh.

Ông ta là người tâm tư tinh tế tới mức nào, làm sao có thể không biết người phụ nữ tinh quái này nghĩ gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận