Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2086: Tính kế (1)

Lưu Tick nghỉ tạm ở trong một phòng khách, trên đường lão Vincent đi tới chỗ Bạch Tiểu Thăng, vẫn nhiều lần tính toán. Hai bên đều không thể dắc tội, muốn thu lợi từ cả hai bên là chuyện không thể nào. Chuyện này cuối cùng vẫn phải buông tha một bên, làm người không thể quá tham lam. Lão Vincent vẫn hiểu được đạo lý này.

Quan trọng là lợi ích của Bạch Tiểu Thăng và Tick có thể mang tới cho ông ta, ai nhẹ ai nặng? Xét về lâu dài lại thế nào?

So sánh hai bên, lão Vincent cuối cùng vẫn cảm thấy mình hợp tác cùng Bạch Tiểu Thăng mới là có lời nhất!

- Chỉ có điều làm vậy, mình có thể sẽ hoàn toàn đắc tội ngài Tick kia!

Trong miệng lão Vincent lầm bầm một câu, nhưng lại cảm thấy điều này hình như cũng không có gì đáng lo.

Trước đây, tập đoàn Vinsmo bọn họ và khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc hợp tác đều là loại không lớn không nhỏ, không cần phải luyến tiếc. Cho dù tất cả kinh doanh đều không hợp tác, vậy cũng không có gì đáng tiếc.

Hơn nữa, thực lực đối phương mạnh mẽ không sai, nhưng ở trong nước Hisuri, tập đoàn Vinsmo này của mình thật sự không sợ ai.

Lão Vincent vẫn có chút tự tin ấy.

- Mình từ chối Tick, đi theo hợp tác với Bạch Tiểu Thăng chính là hoàn toàn đắc tội Tick... Vậy tại sao mình không thể đắc tội thêm chút nữa, sau đó đi tới chỗ của Bạch Tiểu Thăng kiếm thêm chút thiện cảm nữa chứ! Cho dù mình có bán đứng Tick lại thế nào, trước đây hai bên cũng không có quá nhiều qua lại, làm vậy cũng không tính là mất đạo nghĩa!

Lão Vincent nghĩ tới đây thì dưới chân không ngừng, tròng mắt xoay chuyển, lại nghi ngờ thì thầm nói một câu.

Vừa nãy Tick nói anh ta không đối phó với Bạch Tiểu Thăng, lần này đến đây là muốn đâm dao sau lưng, muốn phá.

Vậy mình nói tin tức này cho Bạch Tiểu Thăng biết, tin tưởng Bạch Tiểu Thăng sẽ cảm ơn mình, đồng thời chuyển căm hận vào Tick.

Đến lúc đó hai người bọn họ đấu với nhau, Tick có lẽ sẽ không rảnh để hận mình nữa.

Lão Vincent cảm thấy mình tính kế như vậy rõ ràng là hoàn mỹ.

- Vừa rồi, ngài Tick kia nói gì... Cho mấy doanh nghiệp lén buôn bán với mình, chuyên một lợi ích qua Nếu như nói chuyện này cho ngài Bạch Tiểu Thăng – người đối đầu với anh ta trong tập đoàn biết, sợ rằng về sau anh ta cũng không có cơ hội để trả thù, làm khó dễ mình mới đúng.

Khóe miệng lão Vincent cong lên, cảm thấy Ngài Tick đúng là không có chút lòng cảnh giác gì cả, không ngờ ngay cả chuyện như vậy cũng dễ dàng nói với người ngoài.

Người như vậy tự nhiên lại có thể lên làm giám đốc điều hành khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc, quả thật không thể tin nổi.

- Cũng chính là ngồi ôm quyền lực ở trong tập đoàn lớn, mới có thể làm cho tính cảnh giác thấp như vậy, nếu lúc này ném ra bên ngoài tự mình thành lập công ty, sẽ bị người ta nhai cả xương cốt, sợ còn không biết chết thế nào đâu.

Lão Vincent vẫn không nhịn được ngoái đầu nhìn lại về phía phòng khách nơi Tick nghỉ ngơi, cười giễu cợt.

Ở phương diện buôn bán, lão Vincent có tầm mắt và trí mưu như siêu nhân, nhưng ở trên phương diện người tính kế người lại rõ ràng kém xa. Điều này cũng có thể hiểu được. Ông ta làm chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Vinsmo nhiều năm như vậy, đã là tồn tại cao nhất người trên người, còn có thể đấu với ai nữa.

Cho dù những đối tác thương nghiệp bên ngoài, vì muốn hợp tác lâu dài cũng vô cùng chân thành với ông ta.

Cho nên lão Vincent không ý thức được, thật ra ông ta mới là người suy nghĩ đơn giản.

Đối với chuyện bán đứng một bên để lấy lòng bên kia, lão Vincent cũng là gần mười năm mới làm lần này, lại thêm tình hình ở đây "đơn giản", ông ta căn bản cũng không suy nghĩ sâu sa.

Một đường cố gắng tính toán, lão Vincent đến chỗ phòng khách nơi đám người Bạch Tiểu Thăng nghỉ tạm và gõ nhẹ vào cửa vài tiếng, sau đó đẩy cửa đi vào.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đang vừa nói vừa cười với hai vị phó tổng giám đốc của tập đoàn Vinsmo, nghe được tiếng động thì ngẩng đầu nhìn qua.

Mắt thấy lão Vincent trở về, mọi người đều đứng lên.

- Ngài Vincent trở lại nhanh như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng vẫn mỉm cười nói:

- Phía bên chúng tôi không có chuyện gì, có thể đợi thêm một lát, nhưng không nên làm ảnh hưởng tới ngài gặp vị khách quan trọng mới đúng.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã từ chỗ của Bạch Tiểu Thăng biết được người tới lần này chính là giám đốc điều hành khu Châu Phi của tập đoàn bọn họ - ngài Tick, tất cả lập tức tập trung tinh thần nhìn lão Vincent.

- Chính là một người quen trong giới kinh doanh, không tính là bạn.

Lão Vincent cười ha hả và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Hơn nữa ngài ở đây mới là người bạn quan trọng nhất của tôi.

Sở dĩ lão Vincent làm mờ mối quan hệ với Tick, cũng không muốn để cho Bạch Tiểu Thăng cho rằng ông ta là một người vì lợi ích có thể bán đứng bạn bè.

Hơn nữa quả thật quan hệ giữa ông ta và Tick, cũng chỉ là người quen trong giới kịnh doanh mà thôi. Nói vậy cũng không sai.

Bạch Tiểu Thăng thấy Vincent đánh giá về mình như vậy thì tươi cười nói:

- Tôi thật sự thấy rất vinh dự khi được ngài Vincent nâng đỡ như vậy.

Lão Vincent lại nói khách sáo hai câu, sau đó ở trước mặt ba người Bạch Tiểu Thăng, căn dặn hai phó tổng giám đốc cấp dưới của mình, bảo một người đi chịu trách nhiệm chuẩn bị dự án khảo sát tiếp theo, bảo một người khác đi chuẩn bị bữa trưa.

Hai vị phó giám đốc nhận lệnh, mỗi người đều rời đi.

Lão Vincent liếc nhìn Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, lại mỉm cười với Bạch Tiểu Thăng nói:

- Vậy ngài Bạch, tôi có chút việc, muốn nói chuyện riêng với ngài một lát.

- Được thôi.

Lão Vincent vừa nói vậy, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên mỉm cười đáp.

Lúc này Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh chủ động rời khỏi phòng t khách này, ra bên ngoài chờ.

Chờ tới khi ra bên ngoài đóng cửa lại, Lâm Vi Vi không nhịn được lại liếc mắt, khẽ nói với Lôi Nghênh:

- Anh cảm thấy ngài Vincent kia muốn nói chuyện gì vậy? Sẽ có... liên quan tới ngài Tick sao?

- Có lẽ.

Lôi Nghênh liếc mắt nhìn nhân viên qua lại trong hành lang của tập đoàn Vinsmo và nháy mắt ra hiệu với Lâm Vi Vi.

Ở đây nhiều người, không thích hợp để thảo luận nhiều, dù sao bên trong nói chuyện gì, cuối cùng bọn họ vẫn sẽ biết thôi, cũng không cần suy đoán lung tung.

Lâm Vi Vi cũng hiểu được, lập tức ngậm miệng lại.

Bên trong phòng khách, ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng và lão Vincent thì không còn người nào khác nữa.

Lão Vincent vẫn đi tới gần thêm vài bước và nói nhỏ với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, ở trong tập đoàn ngài tuổi trẻ tài cao như vậy, có phải bị người đố kỵ, có người nhìn không quen mắt hay không?

Năng lực quan sát của Bạch Tiểu Thăng tốt tới mức nào, nhìn vẻ mặt của lão Vincent, anh đã lập tức hiểu rõ vài phần, lúc này lại không thể hiện ra ngoài nói:

- Tập đoàn chúng tôi có nhân tài đông đúc, tôi thật sự không tính là gì cả. Chỉ có điều có lẽ con người tôi trẻ tuổi, có một số việc làm không hợp với quan niệm của người khác, bị người ta trách móc cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

Bạch Tiểu Thăng có phần khiêm tốn lại trả lời kèm thêm chút khéo đưa đẩy, làm cho lão Vincent cho rằng anh không tiện nói rõ.

- Ngài Bạch, ngài và đoàn doanh nghiệp Trung Quốc đi tới thăm Châu Phi, ở bên này bàn chuyện làm ăn, chắc hẳn đã cướp danh tiếng của người trong khu Châu Phi tập đoàn các ngài, ảnh hưởng tới ích lợi của người ta.

Lão Vincent nói rõ hơn.

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt nhìn lão Vincent:

- Tôi không hiểu rõ lắm ý của ngài.

Lão Vincent không muốn vòng vo nên nói thẳng:

- Tôi nói thật, người khách tôi vừa gặp chính là giám đốc điều hành khu Châu Phi của tập đoàn Chấn Bắc các ngài - ngài Tick!

- Là anh ta à!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì vẻ mặt "kinh ngạc", buột miệng nói ra.

Bạch Tiểu Thăng phát ra tiếng kêu kinh ngạc, đồng thời nhíu mày.

- Còn không phải là anh ta sao!

Trong mắt lão Vincent thấy vậy, cho rằng vẻ mặt vừa rồi của Bạch Tiểu Thăng chính là vô tình để lộ ra sự “đề phòng, cảnh giác” đối với Tick, trong lòng càng vững tin hơn vài phần.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng đã khôi phục lại như cũ, mỉm cười nói:

- Vậy thật là khéo, ngài Tick cũng tới thăm hỏi ngài, cũng tới... bàn chuyện hợp tác?

Bạn cần đăng nhập để bình luận