Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2094: Qua loa cho xong việc (1)

Buổi chiều, đoàn doanh nghiệp Trung Quốc đến đất nước thứ ba - Lekram, đoàn thương nghiệp đến thành phố là thủ đô có nền kinh tế mạnh nhất của Lekram, Mulango.

Khi đến nơi, đoàn doanh nghiệp Trung Quốc lại được chào đón vô cùng long trọng.

Sáng sớm hôm sau, đoàn thương nghiệp lại gặp một nghi thức chào đón long trọng mãi đến buổi trưa, sau đó là bữa tiệc trưa, buổi chiều là những lần gặp mặt.

Tới ngày thứ ba vẫn là chào mừng, gặp mặt, đi lại một lượt hành trình như ngày thứ hai.

Cứ vậy đi, qua hai ngày, đoàn thương nghiệp cũng không có sắp xếp ra ngoài khảo sát.

Trong hai ngày này, Bạch Tiểu Thăng lần lượt nhận được vô số tin tức như tuyết rơi từ Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Việc điều tra có thể nói là đột nhiên tăng mạnh, tiến triển rất nhanh. Ban đầu cho rằng trong vòng điều tra sẽ có rất nhiều ngăn cản, sẽ có rất nhiều khó khăn, nhưng không ngờ lại thuận lợi giống như có thần trợ giúp.

Ban đầu điều tra rõ ràng không manh mối, nhưng luôn có thể xuất hiện manh mối kỳ lạ bất ngờ, tình thế lại xoay chuyển.

Theo Lâm Vi Vi nói, Saitou làm việc quá đáng, ngay cả ông trời cũng không nhìn được.

Chỉ có điều Lôi Nghênh lại cho rằng là do phía Ôn Ngôn cung cấp người và tài nguyên.

Nói chung, không ngừng có phát hiện mới, thành quả mới đưa đến chỗ của Bạch Tiểu Thăng nơi nào.

Theo hai người Lâm Vi Vi phán đoán, theo xuống tốc độ này phát triển tiếp, không tới một tuần, việc điều tra lại có thể kết thúc.

Tới lúc đó, Phó tổng giám đốc điều hành khu Châu Phi Saitou kia hoàn toàn tiêu đời, bất kể cha hắn là ai.

Nhưng tới ngày thứ tư tiến hành điều tra, tình hình đã phát sinh biến hóa.

Đầu tiên là rất nhiều tiến triển mới, đầu mối mới đột nhiên đứt đoạn, rất nhiều chứng cứ sắp tới tay đều "bất ngờ" bị đánh rơi hoặc tổn hại.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghi ngờ là lão Brown đang âm thầm phá rối, quyết định chặt đứt cổ tay, không thể do dự, dập tắt nguy cơ lớn hơn từ trong nôi.

Ngoài việc đó ra, doanh nghiệp điều tra ban đầu của bọn họ không phối hợp, cho dù không ai trớn trợn cứng rắn chống lại, nhưng tình hình bằng mặt không bằng lòng rõ ràng tăng nhanh, cho dù là các tinh anh của Bộ giám sát cũng bó tay không làm gì được.

Theo sát đó, đầu buổi chiều, trụ sở chính của tập đoàn tổ chức một cuộc họp lãnh đạo cấp cao nhất – hội nghị mười lăm người.

Tất nhiên, trong hội nghị cấp cao nhất vắng mặt một nhóm người, chỉ có điều ứng phó với tình hình của một khu lớn như vậy là đủ rồi.

Sau đó Bạch Tiểu Thăng nghe Tưởng Quát nói lại, trên hội nghị, lão Brown tuyên bố đám người Bạch Tiểu Thăng điều tra các doanh nghiệp ở khu Châu Phi của tập đoàn đã vượt quá giới hạn, hơn nữa ảnh hưởng tới việc kinh doanh rất nhiều doanh nghiệp trọng điểm, gây ra tổn thất cực lớn.

Lão Brown còn nói, giai đoạn điều tra hiện nay đã tới lúc tuyên bố kết thúc, không có tình hình mới xuất hiện thì có thể tạm thời dừng lại.

Lại nói tiếp, mấy ngày qua, lão Brown vất vả ở khắp nơi trong trụ sở chính của tập đoàn, tự nhiên lôi kéo được khá nhiều người ủng hộ.

Điều khiến cho người ta bất ngờ chính là Ôn Ngôn – đứng đầu Bộ giám sát không biết suy nghĩ gì, không ngờ cũng thầm chấp nhận quan điểm này của lão Brown.

Cuối cùng, cuộc họp của lãnh đạo cấp cao tại trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc quyết định, trước mắt việc điều tra doanh nghiệp ở khu Châu Phi ngoại trừ tiếp tục với các vấn đề cá biệt, còn lại tạm thời dừng, tổ điều tra trình báo kết quả điều tra, lập tức xử lý đối với những người chịu trách nhiệm có liên quan.

Cuộc họp này tổ chức nhanh, kết thúc cũng nhanh, thông báo gửi xuống còn nhanh hơn.

Nhận được thông báo, lúc này Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh liên hệ với Bạch Tiểu Thăng, đặc biệt không cam lòng, thậm chí tức giận đối với nội dung thông báo.

Theo kết quả điều tra hiện nay, khu Châu Phi Phó tổng giám đốc điều hành Saitou tồn tại vi phạm quy định nghiêm trọng, không làm tròn bổn phận nghiêm trọng, ngoại trừ những điều này thì không có vấn đề nào nghiêm trọng hơn, chuyện này xử lý nghiêm trọng nhất cũng chỉ là tạm thời cách chức, không có đuổi việc hay truy tố.

Chỉ tạm thời cách chức thì có tác dụng gì, về sau nếu có cơ hội, Saitou thậm chí còn có thể Đông Sơn tái khởi!

Cũng không biết là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn cố ý không nhìn thấy vấn đề bên này, hay cố ý ba phải, rất nhiều vấn đề mấu chốt đều có manh mối lại không cho tiếp tục truy tìm điều tra!

Hai người Lâm Vi Vi không phục.

Còn nữa, lão Brown bị "xử phạt", chỉ bởi vì thiếu đôn đốc kiểm tra dẫn tới nhận được "phê bình nghiêm khắc" đến từ trụ sở chính của tập đoàn.

Hoàn toàn không làm đến nơi đến chốn!

Tục ngữ có câu nói rất hay, đánh rắn không chết ngược lại sẽ bị nó hại, đám người lãnh đạo cấp cao ở trụ sở chính đối mặt với những kết quả thì không sao, nhưng lần này đám người Bạch Tiểu Thăng điều tra đề nghị, rất có khả năng sẽ bị cha con lão Brown để mắt tới, nói không chừng sẽ bị trả thù.

Chỉ có nghìn ngày làm kẻ trộm, làm gì có nghìn ngày đề phòng cướp.

Đây mới là điểm khiến Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh rất bất mãn và lo lắng.

- Tôi nghe nói ngài Ôn Ngôn không ngờ cũng ngầm đồng ý với đề nghị của lão Brown, đây không phải là tương đương với phá chúng ta sao? Thật không biết ngài Ôn Ngôn suy nghĩ như thế nào! Anh Tiểu Thăng, anh phải gọi điện thoại cho ông ấy, cố gắng hỏi một câu!

Lâm Vi Vi vẫn có chút bất mãn với ngài Ôn Ngôn.

- Tôi sẽ đi trao đổi với ngài Ôn Ngôn, bây giờ hai người bàn giao công việc cho nhân viên của Bộ giám sát rồi trở về. Bên phía tôi cũng sắp bắt đầu đi khảo sát xí nghiệp mới, muốn bàn chuyện hợp tác, tôi lại cần có các người.

Bạch Tiểu Thăng nói với hai người Lâm Vi Vi những lời này, cũng xem như là một mệnh lệnh.

Cho dù Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tâm không cam lòng không nguyện, nhưng vẫn phải làm theo lời Bạch Tiểu Thăng nói.

Đêm đó, hai người lại lên máy bay bay tới Mulango, trở lại bên cạnh Bạch Tiểu Thăng.

Buổi chiều, thông báo liên quan xử trí vấn đề khu Châu Phi cũng được chính thức tuyên bố cho cả tập đoàn, ngược lại không khác với những suy đoán của đám người Bạch Tiểu Thăng trước đây:

Lão Brown bị điểm danh phê bình, Saitou bị tạm thời cách chức.

Vấn đề người phụ trách xí nghiệp sẽ theo mức độ phạm tội nghiêm trọng mà nhận được mức độ xử phạt khác nhau...

Buổi tối, Bạch Tiểu Thăng cố ý thu xếp một "bữa tiệc mừng công" nhỏ để trấn an Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Hai người này ăn trong bầu không khí vô cùng nặng nề, không vui.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại cười cười nói nói, khuyên bọn họ cố gắng nhìn thoáng ra.

Dù sao, người có lai lịch lâu năm giống như lão Brown, tồn tại mạng lưới quan hệ thâm hậu, làm sao có thể bởi vì một cuộc điều tra bất ngờ như vậy mà ngã ngựa được.

Về phần chuyện trả thù riêng như vậy, cũng không nhất thiết phải lo lắng, thời điểm này bọn họ sẽ không cũng không dám đi ra gây chuyện mà sẽ tạm dừng chiến tranh.

Còn nữa, Ôn Ngôn bên kia cũng nói với anh, lão Brown thuyết phục được hơn một nửa số người ủng hộ, kết quả đã định, ông ta cũng không tiện ép quá chặt, chỉ thuận thế làm, bán một chút mặt mũi mà thôi.

- Còn nữa, chúng ta tới Châu Phi là tìm kiếm và mở rộng hợp tác với doanh nghiệp lớn, không phải gây xui xẻo cho ai, có thể có kết quả như bây giờ cũng không tệ, không cần quá xoắn xuýt.

Bạch Tiểu Thăng nói ra tổng kết cuối cùng.

Bạch Tiểu Thăng rộng rãi, chọc cho Lâm Vi Vi liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, lẩm bẩm nói:

- Anh còn là anh Tiểu Thăng ghét ác như thù, trong mắt không chứa nổi nửa hạt cát của em sao. Khéo đưa đẩy vậy.

- Đúng là có chút khéo đưa đẩy.

Lôi Nghênh cũng nhún vai, cầm chén rượu lên:

- Được, đã như vậy rồi cũng không cần xoắn xuýt không tha, Saitou kia không phải đã tạm thời cách chức rồi sao, đây cũng là một thu hoạch lớn. Nào, cạn một cái! Uống một chén, những gì không thoải mái đều sẽ đi qua!

- Vậy là được rồi!

Bạch Tiểu Thăng cũng cười cầm chén rượu lên, thuận thế nhìn về phía Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi vừa bực mình lại vừa buồn cười, cũng chỉ đành nâng chén.

- Cạn chén!

- Cạn chén!

Giọng điệu ba người khác nhau, chén rượu chạm vào nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận