Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2095: Qua loa cho xong việc (2)

Khi uống rượu, Bạch Tiểu Thăng thể hiện rất bình tĩnh, trong đầu, giọng nói của Hồng Liên lại liên tiếp vang lên.

Lần này điều tra, ban đầu rất khả quan, cho dù kết thúc công việc xuất hiện biến số, có vẻ "vội vàng", nhưng vẫn có thu hoạch lớn.

Tối thiểu, nhiều doanh nghiệp có vấn đề bị điều tra, lão Brown bị trách hỏi, Saitou bị tạm thời cách chức, đây đều là công trạng, cũng tính điểm.

- Doanh nghiệp mới bị xử lý thêm như sau... , vấn đề nhân vật xử phạt như sau... , thu được điểm như sau...

Hồng Liên liên tiếp tính điểm, Bạch Tiểu Thăng nghe, cảm thấy đây là giọng nói dễ nghe nhất.

- Phó tổng giám đốc điều hành Saitou khu Châu Phi của tập đoàn vì tồn tại vấn đề nghiêm trọng, hiện bị xử lý tạm thời cách chức. Căn cứ theo kết quả này, điểm thu hoạch là – mười điểm!

Nghe được tin tức này, không thể nghi ngờ đã làm cho trái tim Bạch Tiểu Thăng chợt đập mạnh, tay cầm chén rượu cũng run rẩy.

Điều tra một Phó tổng giám đốc điều hành lại có điểm cao như vậy, một người lại những mười điểm!

Điều này đối với Bạch Tiểu Thăng rõ ràng là bất ngờ trong bất ngờ, vui mừng trong vui mừng.

Hồng Liên nói tiếp:

- Ngài Brown - Tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi vì tồn tại việc không làm tròn bổn phận, bị trụ sở chính của tập đoàn điểm danh phê bình. Căn cứ vào kết quả này, điểm thu hoạch vì - năm điểm!

Điểm này cũng không thấp!

Dù sao lão Brown chỉ bị điểm tên mà thôi, lại tương đương với một nửa điểm của Saitou bị tạm thời cách chức!

- Tổng hợp lại, lần này thu được số điểm là hai mươi hai điểm!

- Trước mắt điểm cấp tổng giám đốc sự nghiệp là năm mươi điểm, cách cấp phó tổng giám đốc còn có năm mươi điểm, xin hãy tiếp tục cố gắng!

Hồng Liên cho ra điểm cuối cùng, suýt nữa làm cho Bạch Tiểu Thăng cười ra tiếng.

Một hơi hai mươi hai điểm, chỉ dựa vào điều này, lần này điều tra đã không uổng phí thời gian rồi!

Lúc này nếu như lại đi thêm hai khu lớn, điều tra kiếm thêm điểm nữa...

Bạch Tiểu Thăng mới xuất hiện ý nghĩa này đã bị anh ném đi.

Thứ nhất, làm sao có thể mong mỗi khu lớn của tập đoàn đều có nhiều vấn đề như vậy được. Đây cũng không phải điều anh nên trông mong. Thứ hai, ba khu lớn Bắc Mỹ, Nam Mỹ, Châu Phi đều bị anh lăn qua lăn lại một lần, khu Châu u là do Sách n Tư chịu trách nhiệm, khu Châu Á là của bản thân đều không có vấn đề gì, còn lại cũng chỉ có khu Châu Úc, sáu bộ phận sự nghiệp lớn nếu tính đủ thì Bạch Tiểu Thăng phải đi khu Châu Úc nữa, chắc hẳn bên kia cũng phải đề phòng anh...

Tâm trạng của Bạch Tiểu Thăng lúc này không thể nói với người ngoài chưa đủ vì người ngoài nói cũng, cho dù Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh gắn bó thân mật cũng không thể nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không phát hiện ra sự khác thường của Bạch Tiểu Thăng trong nháy mắt ngắn ngủi đó.

Mấy nhà sung sướng mấy nhà buồn, bên này mở tiệc mừng công, có người lại đang tức giận nhảy cẫng lên mắng to.

Người nổi trận lôi đình là Saitou. Lúc này hắn ở trong thư phòng của mình, tất cả những đồ có thể ngã vỡ đều không tránh được kiếp nạn.

Saitou không hiểu vì sao cha mình không lập tức áp dụng các biện pháp với khí thế mạnh mẽ, tiến hành mất bò mới lo làm chuồng, che giấu chuyện cho mình, lau mông sạch sẽ. Cha hắn có năng lực đó!

Saitou càng căm hận những người phụ trách xí nghiệp xảy ra vấn đề bằng mặt không bằng lòng với mình, mình rõ ràng vi phạm quy định tham lam chiếm "một" phần, thế nào lại điều tra ra "năm" phần, chênh lệch lớn như thế, mình là bị "oan uổng".

Muốn nói Saitou hận nhất, không thể nghi ngờ vẫn là Bạch Tiểu Thăng.

Không phải vì người Trung Quốc đột nhiên chạy tới, xen vào việc của người khác, làm khó dễ, hắn làm sao có thể bị như vậy được!

- Cậu phá hủy tiền đồ của tôi, phá hủy sự nghiệp của tôi, Bạch Tiểu Thăng, tôi không để cho cậu được yên đâu!

Saitou vừa kêu to, vừa vung ghế đập về phía bức tường, hai mắt đỏ ngầu, thở hổn hển như trâu.

Vừa nghĩ tới tiền đồ của mình ở tập đoàn Chấn Bắc bị chôn vùi, mấy năm nay cố gắng đều thất bại trong gang tấc, Tick lại xuôi gió xuôi nước sắp thăng chức, Saitou càng phẫn nộ hơn.

Đúng lúc này, một cuộc điện thoại được gọi tới.

Chuông điện thoại di động vừa vang lên, Saitou mới phát hiện mình "còn có cái gì có thể đập", lập tức móc điện thoại di động ra muốn ném về phía bức tường.

Chỉ có điều cánh tay hắn vung mạnh, cuối cùng vẫn để xuống.

Trên màn hình của điện thoại biểu hiện người gọi điện thoại tới không phải là người bên ngoài, mà là cha của hắn - ngài Brown.

Saitou rất tức giận, cuối cùng vẫn cố bình tĩnh, nhận nghe máy.

- Con thế nào?

Bên kia điện thoại, lão Brown ung dung hỏi một câu như vậy.

- Tôi vẫn tốt.

Saitou buồn bực trả lời một câu.

Ở trong điện thoại, lão Brown cười lạnh:

- Vẫn tốt à? Chỗ con đã từng lắp thiết bị mấy lần? Con thật sự cho rằng cha không biết sao? Con hay nổi giận, một khi phẫn nộ lên thì sẽ lên kế hoạch lắp lại trang bị một lần, lần này có phải đã đập nát chỗ ở rồi đúng không?

Hiểu con không ai bằng cha, muốn giấu cũng không giấu được.

Saitou im lặng.

- Hai ngày nữa cha sẽ lên máy bay quay lại đấy, bên này cuối cùng đã trao đổi xong rồi. A, những lão già kia, mỗi người đều đòi hỏi nhiều, cha trở về lại lấp đầy miệng của bọn họ.

Lão Brown lẩm bẩm nói:

- Trải qua chuyện này, cha hi vọng con có thể nhanh chóng trưởng thành lên, con trai.

- Tôi còn có cơ hội nữa sao?

Saitou cười lạnh nói.

Hắn nói là chuyện tạm thời bị cách chức.

- Tạm thời cách chức mà thôi, con đương nhiên còn có cơ hội, có rất nhiều!

Lão Brown "hừ" một tiếng:

- Chỉ với chút cản trở như vậy cũng chịu không nổi, con còn có thể làm được chuyện gì lớn chứ!

- Cha chắc chắn rất nghi ngờ, vì sao cha không hành động khi mới bắt đầu điều tra. Con trai, cha phải làm cho những kẻ muốn nhìn thấy kết quả có thu hoạch. Nếu không, bọn họ sẽ không từ bỏ ý định.

- Cha trước sau luôn chú ý tới tiến độ điều tra, là nắm chặt kết quả để tiến hành can thiệp. Từng chuyện trong đó đều xác định con là tế phẩm. Làm cho khắp nơi thỏa mãn, lại khiến cho chúng ta sẽ không bị rơi vào tình xuống tổn thất không thể xoay chuyển, đây là một môn học vấn...

Lão Brown nói mấy câu làm cho Saitou nghe phải nhíu mày.

Cho dù hắn rất không thích, nhưng cảm giác hình như có chút đạo lý.

- Nói chung, con hãy thành thật chờ đợi, chờ tới khi cha trở lại. Trong thời gian này tuyệt đối không thể gây ra chuyện gì nữa!

Lão Brown nghiêm khắc nhấn mạnh một lúc, sau đó cúp máy.

Saitou trò chuyện xong thì hoàn toàn không do dự, “đương nhiên" ném điện thoại về phía bức tường, làm nó rơi xuống vỡ nát.

- Ông già này, vẫn coi mình là trẻ con!

...

Cùng lúc đó.

Caroline cũng đang trò chuyện với phó tổng giám đốc Ma Căn, nội dung cuộc nói chuyện là cuộc họp của lãnh đạo cấp cao ở trụ sở chính hôm nay.

- Không ngờ lão Brown quả thật có chút năng lực, tự nhiên có thể lôi kéo nhiều người ủng hộ như vậy, ngay cả Ôn Ngôn cũng ngầm cho phép.

Caroline cũng không nhịn được muốn khen ngợi lão Brown.

- Trong buổi họp hôm nay dưới tình huống như vậy, cho dù Ôn Ngôn không đồng ý thì có thể thế nào, chẳng lẽ còn trở mặt không tha cho lão Brown. Đây cũng không phải là tính cách của hắn. Hơn nữa, chó già còn có hai cái răng, ép cho nóng nảy, lão Brown cũng không phải là người lương thiện.

Ở trong điện thoại, Ma Căn cười lạnh:

- Chúng ta không thuận thế làm người tốt một lúc sao?

Trên cuộc họp, bọn họ cũng là người ủng hộ lão Brown.

- Lần này, lão Brown không tổn thương tới gân cốt, chỉ có điều con của ông ta lại bị tạm thời cách chức, cũng xem như là thu hoạch khá phong phú.

Caroline vừa cười vừa nói.

Phó tổng giám đốc Ma Căn quen thuộc với Caroline lập tức cười lạnh:

- Cô thật sự cho là như vậy sao?

- Thu hoạch không tệ, nhưng còn chưa có đạt được mong muốn của tôi.

Quả nhiên, Caroline nói như thế:

- Còn nữa nói, tạm thời cách chức không phải là đuổi việc, nếu như lão Brown lại chống đỡ vài ba năm vẫn có cơ hội làm cho con của ông ta Đông Sơn tái khởi. Tôi nghĩ, vẫn nên nhân lúc Bạch Tiểu Thăng ở bên kia, hoàn toàn đánh cho Saitou hỏng triệt để, cũng tạo thành mối thù sống chết giữa Bạch Tiểu Thăng và ngài Brown, như vậy vừa có thể mượn đao giết người, chúng ta cũng có thể được một người 'bạn', kẻ địch của kẻ địch chính là bạn.

- Vậy cô muốn làm gì?

Phó tổng giám đốc Ma Căn hỏi.

Caroline khẽ cười một tiếng, giọng nói êm tai vô cùng:

- Vậy dĩ nhiên là… tìm cơ hội giúp Bạch Tiểu Thăng một tay!

Bạn cần đăng nhập để bình luận