Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2111: Lòng người khó dò (2)

Thật chẳng biết tại sao vẫn có người chen nhau tiến tới, ra sức làm việc cho cô ta...

- Vậy tôi sẽ xử trí.

Tick lạnh lùng nói.

Caroline còn không đau lòng, anh ta tất nhiên cũng sẽ không để ý tới những người này.

- Còn có việc gì nữa không, nếu không thì tôi phải đi chăm sóc da mặt đây.

Ở trong điện thoại Caroline nói:

- Kẻ địch lớn nhất của phụ nữ chính là già yếu đấy.

Tick trầm ngâm một lát, trầm giọng nói:

- Liên quan tới Bạch Tiểu Thăng kia, cô tin anh ta còn có thể điều tra sao? Còn có thể dưới trường hợp trụ sở chính của tập đoàn đã ra quyết định vẫn nắm lấy cha con Brown không tha?

Tick lo lắng nhất chính là bên phía Bạch Tiểu Thăng không ra sức, bọn họ lên kế hoạch tốt nhưng Bạch Tiểu Thăng kia lại lùi bước, vậy sẽ làm cho người ta khó chịu đấy.

Cho dù Fiwood nói tất cả đều được tiến hành đâu vào đấy, ít ngày nữa sẽ thấy được thành quả, nhưng Tick đoán được trong đó tất nhiên không thuận lợi như vậy.

Anh ta cũng nghi ngờ không biết Bạch Tiểu Thăng có dám kiên trì hay không.

- Anh yên tâm đi, cho dù người đàn ông kia trẻ tuổi nhưng không phải là người bình thường. Một khi anh ta đã để mắt tới mục tiêu gì thì sẽ kiên nhẫn. Hơn nữa, anh ta thậm chí còn không nể mặt phó tổng giám đốc, chỉ là một ngài Brown còn không thể khiến anh ta cúi đầu được đâu.

Trong lời nói của Caroline vẫn khen ngợi Bạch Tiểu Thăng:

- Đáng tiếc, nhân vật như vậy nhất định không thể khuất phục ở dưới tôi! Còn chọn đứng ở phía đối diện chúng ta! Chỉ có điều lần này, anh ta ngược lại bất giác trở thành “tay chân” có sức lực nhất của chúng ta! Tôi có thể nói chắc chắn cho anh biết, ai động tới người đàn ông này đều sẽ vướng tay vướng chân, ai động tới đều sẽ gặp xui xẻo! Bây giờ anh ta càng bất động, sẽ càng chuẩn bị một trận đánh lớn. Một khi ra tay sẽ khiến người ta xong đời!

Tick im lặng nghe hết thì bỗng nhiên cười, còn cười ra tiếng.

- Anh không tin à?

Caroline nghe được động tĩnh ở bên kia điện thoại thì hỏi ngược lại.

- Tôi chỉ cảm thấy thú vị. Không ngờ cô lại coi trọng họ Bạch kia như vậy.

Tick mỉm cười nói:

- Cũng đúng thôi, anh ta lại là người đàn ông duy nhất khiến cho Caroline cô chật vật không chịu nổi như vậy.

Tick trước sau mơ hồ để cho Caroline áp chế, không ngờ vào lúc này lại vạch ra vết sẹo.

Hơi thở Caroline rõ ràng bị kìm nén, hình như tâm trạng không thích.

- Được, tôi không còn gì nữa. Có thời gian lại trò chuyện.

Tick thắng được một lần liền ném ra một câu kết thúc, trực tiếp cúp máy, trên mặt vẫn tươi cười thoải mái.

Bên kia điện thoại, Caroline lạnh lùng nhìn điện thoại di động của mình, tiện tay ném ở trên mặt bàn bên cạnh, lẩm bẩm nói:

- Tên khốn kiếp này lại dám trêu chọc tôi! Hừ, hình như anh ta vẫn xem nhẹ Bạch Tiểu Thăng này...

Caroline lặng lẽ hít sâu, cười lạnh nói:

- Sớm hay muộn gì, Tick anh cũng phải ngã trong tay của Bạch Tiểu Thăng thôi. Đến lúc đó, tôi xem anh còn tâm trạng cười được nữa hay không!

...

Mười giờ tối cùng ngày hôm đó.

Lâm Vi Vi gọi Lôi Nghênh, lại tìm tới Bạch Tiểu Thăng. Không phải vì gì khác, không ngờ buổi tối Matida kia lại gửi tới một email.

Ngoại trừ tài liệu kèm theo, Matida còn đang khen ngợi dự đoán của Lâm Vi Vi trước đó.

Cô ta quả nhiên tìm được một tài liệu có liên quan tới tài liệu trước đó.

- Đối phương này đã sốt ruột không chịu được, đưa tài liệu tới cửa cho chúng ta. Tôi thấy, là sách lược vẫn án binh bất động của anh Tiểu Thăng đã làm cho vài người thật sự sốt ruột không chịu được rồi.

Lâm Vi Vi cảm thấy chuyện này thật buồn cười:

- Chỉ có điều, không biết ai mới là người giật dây. Là Caroline cách lục địa đang điều khiển từ xa, hay có người nào đó muốn hãm hại Saitou? Anh nói xem, sẽ là giám đốc điều hành khu Châu Phi - Tick sao? Tôi cảm thấy có lẽ không phải đâu, anh ta chỉnh trợ lý của mình cũng không có lợi ích gì. Còn nữa, tôi nghe nói ngài Brown đang đề cử anh ta lên đảm nhiệm tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi. Trong thời điểm mấu chốt này, nếu ngài Brown xảy ra vấn đề, anh ta sẽ được một mất mười a.

Lâm Vi Vi không biết, cho dù Tick thật sự được ngài Brown nâng đỡ đi tới, nhưng người đứng bên cạnh anh ta cũng vẫn là người của ngài Brown. nói không chừng Tick không thể làm việc theo ý mình. Nói khó nghe một chút, anh ta đã thành một con rối. Cho đến lúc đó sẽ qua "che gió che mưa" cho giám đốc điều hành khu Châu Phi - Saitou.

Một người có thể giả vờ khiếp sợ, chịu đựng nhiều năm như vậy, nhưng mục đích thực sự của anh ta tuyệt đối sẽ không phải là ở trên địa vị cao tiếp tục khiếp sợ nữa.

- Tôi cảm thấy chuyện phát triển đến bây giờ, sợ rằng Matida kia cũng biết chúng ta đang trắng trợn đòi tài liệu, nhưng cô vẫn không ngại mà nhiều lần gửi tới, chắc là “cấp trên” của cô ta mãi không thấy động tĩnh nên đã sốt ruột rồi.

Lôi Nghênh cười lạnh nói.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, biểu thị mình nghe được nội dung hai người nói chuyện, ánh mắt anh lại nhìn chằm chằm vào tài liệu do Lâm Vi Vi mới mang đến.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng xem lướt qua từng tờ, tất cả nội dung phía trên đều giống như được in ở trong đầu của Bạch Tiểu Thăng, tập trung cùng những tài liệu mới trước đây, manh mối mới được đánh tan và tạo lại, do trí tuệ nhân tạo - Hồng Liên trong đầu Bạch Tiểu Thăng tiến hành lại phân tích một lần nữa.

Không chỉ như vậy, Hồng Liên còn có thể từ những tin tức báo cáo trên mạng, rất nhiều tin tức do các doanh nghiệp gửi ra lấy ra phần có giá trị, liên quan với nhau để suy tính phân tích thêm.

Có thể nói Bạch Tiểu Thăng thấy được manh mối từ những tài liệu kia, thậm chí có thể suy diễn ra phần đối phương che giấu.

Fiwood, Matida đưa ra có liên quan đến bảy công ty, mà ở trong đầu Bạch Tiểu Thăng lại trở thành hơn mười lăm nhà, tăng lên gấp đôi.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thấy Bạch Tiểu Thăng đang trầm tư suy nghĩ thì không tiện quấy rầy, kiên trì chờ đợi.

Chờ một hồi chính là hơn nửa giờ.

Vẫn không thấy Bạch Tiểu Thăng nói gì, hai người không nhịn được nhìn nhau.

- Nếu không, anh Tiểu Thăng nghỉ ngơi trước đi, bây giờ đã muộn thế này, ngày mai chúng ta lại từ từ xem, thảo luận dần.

Lâm Vi Vi ngồi bên cạnh khẽ nói.

Lôi Nghênh cũng gật đầu.

Gần đây, Bạch Tiểu Thăng còn phải đi suy nghĩ lên quy hoạch liên quan tới bản đồ thương nghiệp thành phố Beach bên kia, còn ở quan tâm tới những việc điều tra này, thật sự quá mệt mỏi.

Hai người Lâm Vi Vi cũng hy vọng Bạch Tiểu Thăng có thể nghỉ ngơi sớm, nghỉ ngơi tốt một chút, đừng để cơ thể quá mệt mỏi mà suy sụp.

Lâm Vi Vi nói xong, Bạch Tiểu Thăng đã lấy lại tinh thần và liếc nhìn đồng hồ, sau đó cười áy náy nói với hai người:

- Tôi xem lâu như vậy à, đã để cho các người phải đợi lâu rồi.

- Chúng tôi không sao, chỉ sợ anh quá mệt mỏi.

Lôi Nghênh nói.

- Đúng vậy.

Ánh mắt Lâm Vi Vi cũng quan tâm.

Bạch Tiểu Thăng lập tức mỉm cười:

- Tôi chỉ có vài ý kiến... Yên tâm đi, mấy thứ này tôi không làm nữa, tôi sẽ chuẩn bị gửi qua cho đoàn đội của ngài Ôn Ngôn phân tích. Mặt khác, tôi cảm thấy bên phía bọn họ hẳn sẽ cất giữ không ít tài liệu, có thể lấy ra sử dụng chung.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe vậy, lập tức gật đầu.

- Các người cũng trở về nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai, chúng ta sẽ càng bận rộn hơn đấy.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai người mỉm cười nói.

Hai người Lâm Vi Vi nghe vậy liền gật đầu, chào Bạch Tiểu Thăng và lần lượt rời đi.

Chờ bọn họ vừa đi, đóng cửa lại chỉ còn có một mình, Bạch Tiểu Thăng bóp ngón tay, xoay cổ rồi lại ngồi vào trước máy vi tính.

- Bắt đầu làm việc!

Bạch Tiểu Thăng mở ra một phần văn bản mới, hai mắt sáng như ánh trăng, hai tay đặt ở trên bàn phím, không thèm liếc nhìn, ngón tay lướt như bay.

Mười ngón đánh xuống bàn phím, những âm thanh giống như từng hạt châu lớn nhỏ khác nhau rơi xuống mâm ngọc, từng hàng chữ xuất hiện ở trên văn bản...

Một giờ sau, một phần báo cáo có kèm theo hình ảnh, biểu tượng, nội dung vô cùng tỉ mỉ xác thực đã xuất hiện ở trong máy vi tính của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng kiểm tra một lát mới đứng dậy duỗi lưng.

Có cái này còn chưa xong, vẫn cần phải đi lấy chứng cứ thực tế, đi điều tra những doanh nghiệp kia.

Đương nhiên, những điều đó không phải do Bạch Tiểu Thăng anh đi làm được.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp gửi một phần bản văn cho Ôn Ngôn, lại gửi đến một hòm thư khác, đồng thời kèm theo một vài lời giải thích.

Chờ làm xong tất cả những điều này, Bạch Tiểu Thăng không đợi trả lời đã tắt máy tính, đi rửa mặt nghỉ ngơi.

Dù sao vừa làm việc với cường độ cao như vậy, bản thân anh cũng sẽ cảm giác mệt mỏi, muốn ngủ sớm một chút.

Ở trong phòng vệ sinh, Bạch Tiểu Thăng soi gương đánh răng, vẫn không nhịn được lầm bầm một câu.

- Ngày mai sẽ là một ngày đẹp trời hay là mưa rền gió dữ đây!

Bạn cần đăng nhập để bình luận