Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2118: Sống lại bàn cờ này (1)

Vụ tấn công phát sinh ở trên người Bạch Tiểu Thăng đã dẫn tới lãnh đạo cấp cao các nơi đều rất quan tâm.

Lãnh đạo của đoàn thương nghiệp tiến hành can thiệp với phía Lekram, đồng thời bên trong công văn gửi đi có báo tất cả thành viên chú ý an toàn. Sau khi đám người Lục Vân, Giả Thành Sơn, Đổng Thiên Lộ được biết chuyện này đã lập tức liên hệ Bạch Tiểu Thăng, ân cần thăm hỏi.

Phía Lekram vô cùng coi trọng chuyện này, tích cực trao đổi với đoàn thương nghiệp, cũng an ủi với người trong cuộc là Bạch Tiểu Thăng, giam giữ riêng tất cả những kẻ tập kích, đặc biệt lập đoàn điều tra tới giải quyết chuyện này.

Dưới sự quan tâm và tiến hành điều tra cao độ từ phía quan chức của Lekram, tin tưởng không lâu sau đó, mỗi kẻ tập kích đều sẽ bị điều tra tới cùng, chắc hẳn ngay cả khi còn bé từng trộm táo nhà ai, băng qua đường vượt đèn đỏ cũng sẽ bị lấy ra.

Chỉ có điều sau khi trao đổi qua với đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, Lekram áp dụng xử lý kín, chuyện này cũng không để lộ ra với các truyền thông bên ngoài.

Trong cùng ngày, ba người Bạch Tiểu Thăng đã được bảo vệ vô cùng nghiêm mật. Sau khi bọn họ được đưa đến nơi dừng chân của đoàn thương nghiệp, còn không ngừng có người đến nhà thăm, an ủi, trấn an.

Bạch Tiểu Thăng không bị kẻ tập kích làm tổn thương, lại bị khách đến không ngừng làm cho kiệt sức.

Mãi đến chín giờ tối, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh với gặp riêng được với Bạch Tiểu Thăng.

- Anh Tiểu Thăng, chỗ chúng ta có binh lính vác súng, đạn lên nòng bảo vệ, ngoài ra còn có vệ binh tuần tra.

Lâm Vi Vi giống như thấy chuyện mới mẻ, nói khoa trương với Bạch Tiểu Thăng về việc an ninh này.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười gượng:

- Cô còn không biết đấu, nếu không phải là tôi ra sức từ chối, cửa nhà tôi chắc hẳn cũng có người gác.

- Thật sao? Điều cũng quá khoa trương rồi!

Lâm Vi Vi không nhịn được liếc nhìn Lôi Nghênh, kinh ngạc nói.

Lôi Nghênh buồn cười:

- Khoa trương sao? Trong mấy ngày ngắn ngủi, đoàn doanh nghiệp Trung Quốc chúng ta đã mang tới cho Lekram hợp tác thương nghiệp lớn thế nào, bọn họ cũng sắp xem chúng ta làm thần tài rồi. Người mang đến của cải bị tổn thương, hủy bỏ vài hợp tác, thậm chí rời đi sớm, vậy sẽ phải tổn thất lớn tới mức nào. Cô thấy như vậy, còn cảm giác khoa trương sao?



Lâm Vi Vi nhún vai, xem như công nhận lời Lôi Nghênh nói.

- Cũng không biết tình hình thẩm vấn lúc này thế nào, những người muốn tấn công chúng ta có mở miệng hay không...

Lâm Vi Vi lẩm bẩm nói.

Hỏi thăm tình hình thì tạm thời không được biết.

Chỉ có điều hôm nay, khi tập kích bọn họ, không ngờ Saitou lại đích thân đến, vẫn thật sự ngoài dự đoán của mọi người.

Trước đây, Bạch Tiểu Thăng dẫn bọn họ đi thu tài liệu, chỉ nói là kích thích một vài người sau lưng, đi tới doanh nghiệp do Tick và Saitou trực tiếp quản lý, không ngờ thật sự có người nửa đường tấn công, ngay cả loại cá lớn như Saitou cũng xuất hiện.

Chỉ có điều, trong lòng Lâm Vi Vi này lại có một nghi vấn, một đám người trong đó là người của Saitou, chính xác không thể nghi ngờ, vậy một nhóm người khác là ai?

Trong lần tấn công này, từ số lượng người tới địa điểm hình như được chuẩn bị cũng quá đầy đủ, không giống như đột nhiên nảy ra ý định.

Tạm thời kích thích một chút, bọn họ lại có thể bí quá hoá liều, còn bố trí chu đáo chặt chẽ thỏa đáng như vậy sao?

Đây là chỗ làm cho Lâm Vi Vi không nghĩ ra.

Cô luôn cảm thấy những người này sớm đã có ý định chặn đường bọn họ...

Lâm Vi Vi đang nghĩ ngợi, Bạch Tiểu Thăng ung dung nói:

- Cô muốn biết tiến độ thẩm vấn à? Tôi biết đấy.

- Ừ.

Lâm Vi Vi vừa nghe liền gật đầu, sau đó giật mình nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng:

- Cái gì... Anh biết à?

Lôi Nghênh cũng ngạc nhiên nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng đưa laptop của mình qua và mở ra một tập tài liệu, đưa cho hai người xem, giải thích nói:

- Tôi là người trực tiếp bị hại nên có quyền biết rõ tình hình, hơn nữa còn là người của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc chúng ta, cũng xem như là thân phận đặc biệt. Nửa giờ trước, người tổng phụ trách chịu trách nhiệm điều tra bên phía Lekram mới rời khỏi chỗ của tôi, và từng đảm bảo với tôi sẽ cho tôi biết tiến độ điều tra và kết quả thẩm vấn đầu tiên. Những cái này đều là do người của anh ta gửi cho tôi, sau đó có một tin tức sẽ truyền đến. Đây là video thẩm vấn và ảnh chụp biên bản từ buổi chiều tới buổi tối. Đương nhiên, nếu như liên quan đến cơ mật gì đó thì các người cũng đừng mong, chắc chắn bọn họ sẽ không cho chúng ta biết.

Lâm Vi Vi tò mò cầm laptop qua, kiểm tra mấy thứ kia, Lôi Nghênh cũng ghé đầu qua.

- Oa, ngài Saitou này ngược lại rất sung sướng, có sao nói vậy à?

Lâm Vi Vi vừa nhìn những tài liệu, ảnh chụp biên bản vừa lầm bầm:

- Hắn nói nghi ngờ anh Tiểu Thăng cố ý nhằm vào cha con bọn họ trong công việc, đưa tài liệu giả cho trụ sở chính của tập đoàn để đối phó với bọn họ? Trước đây không lâu bọn họ còn nhận được email, nói thấy anh gửi báo cáo điều tra giai đoạn hai cho trụ sở chính?!

Nói đến đây, Lâm Vi Vi không tránh khỏi giật mình nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Hắn nói, không phải là thứ chúng ta lấy ra trước đây không lâu chứ?

Lôi Nghênh cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, xem như là thừa nhận điều này.

- Cái đó không phải là trực tiếp trình tổng bộ sao? Làm sao có thể rơi vào trong tay người khác được? Cho dù rơi xuống trong tay người ngoài, vậy tối thiểu cũng phải rơi vào trong tay lão Brown, Saitou lấy đâu ra!

Lâm Vi Vi giật mình nói:

- Ai cho hắn?! Lão Brown?!

- Hiểu con không ai bằng cha, lão Brown biết tính tình của Saitou, thật sự muốn từ nơi khác lấy được báo cáo của chúng ta, cũng sẽ không đi kích thích con của ông ta. Hơn nữa, con của ông ta đã tạm thời bị cách chức, cho con trai ông ta nhìn thấy cái đó, ngoại trừ kích thích hắn ra, tôi nghĩ không ra còn có tác dụng gì khác nữa.

Lôi Nghênh lẩm bẩm nói.

Bạch Tiểu Thăng bĩu môi, nhún vai.

Lâm Vi Vi tiếp tục xem và nói tiếp:

- Saitou thú nhận những gì anh Tiểu Thăng đã làm với bên này đã mang tới tổn thất cho cha con bọn họ làm cho hắn rất khó chịu, bởi vậy hắn muốn đánh anh một trận... cho hả giận? Còn muốn xem vật chứng do chúng ta nộp lên tập đoàn gì đó có đúng là vu oan không?

Lâm Vi Vi xem không chỉ có video thẩm vấn Saitou, còn có ảnh chụp biên bản và nội dung cũng là như vậy.

- Ngài Saitou vì cái này mà dẫn người chặn chúng ta, muốn đánh, tính tình như vậy thật là đủ nóng nảy.

Lâm Vi Vi lẩm bẩm nói:

- Đường đường là phó giám đốc điều hành khu lớn của tập đoàn, kích động như vậy có quá... đơn giản không?

Hình như có chút quá kỳ diệu.

Lâm Vi Vi từng chứng kiến qua, người đứng đầu doanh nghiệp phía dưới đều là nhân vật thành tinh, Saitou này "đơn giản" như thế, luôn làm người ta cảm thấy không thể tin được.

Lôi Nghênh trầm ngâm nói:

- Trong công việc mình đã làm sai, cha cũng bị liên lụy lại không có cách nào phản kích trong công việc, căm phẫn trút giận ngược cũng là chuyện thường tình của con người...

- Chỉ có điều đó không phải là hắn tự chuốc họa vào thân sao? Nếu không phải hắn vì cái lợi của bản thân, cũng làm không ra nhiều chuyện như vậy!

Lâm Vi Vi hừ lạnh nói.

Nếu như tranh chấp tiếp về chuyện này cũng chỉ là vô nghĩa, Lôi Nghênh không đáp lại mà bĩu môi nói:

- Có biên bản ghi chép về những người khác không?

Ngoại trừ đám người Saitou chặn đường lui, lúc đó phía trước còn có một nhóm người khác cản đường.

Lâm Vi Vi lật nhanh xem,

Phía sau có rất nhiều video và ảnh chụp, không có thân phận đặc biệt như Saitou để được lấy riêng ra, nếu như xem tiếp phải tốn chút thời gian tìm kiếm.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế liền nói thẳng:

- Tôi vẫn nên nói cho mọi người biết luôn đi, một nhóm người khác do Fiwood thuê.

- Fiwood?!

Lời này làm cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ít nhiều có vài phần kinh ngạc.

- Sao lại là hắn?

Lâm Vi Vi kinh ngạc nói:

- Hắn chẳng qua chỉ là người chịu trách nhiệm một doanh nghiệp, không phải nhân vật lớn đứng phía sau, làm sao dám dùng thủ đoạn như vậy được?

Lôi Nghênh cũng có vài phần nghi ngờ:

- Chỉ hắn tự ý hành sự, không qua người nào bày mưu đặt kế à?

- Vẫn đang điều tra.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Chỉ có điều tôi nghĩ, lần này Fiwood thật sự có thể là tự ý hành động. Tôi đoán là bởi vì hắn cung cấp một ít manh mối mới cho chúng ta, trái lại kéo doanh nghiệp của hắn vào cho nên rất sợ hãi. Người đứng sau lưng hắn cũng có thể nổi giận với hắn, thậm chí từng ép buộc, điều này mới dẫn đến hắn bí quá hoá liều. Khi tôi ở công ty của bọn họ, từ trong túi công văn lấy ra rất nhiều tài liệu, hắn chắc là cho rằng tôi giữ chứng cứ có tính thực chất, cho nên mới nóng lòng muốn cướp đoạt.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe vậy liền không nhịn được gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận