Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2126: Điều kiện của lão Brown (1)

Lão Brown tỏ rõ thái độ với Bạch Tiểu Thăng, còn nói sẽ ở trong cuộc đời sự nghiệp còn lại hết sức ủng hộ Bạch Tiểu Thăng. Giành được sự ủng hộ của một người đứng đầu một khu lớn tất nhiên là chuyện tốt đối với Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng trên chuyện này, ngài Brown còn muốn kèm theo một điều kiện.

- Ngài Brown, mời cứ nói.

Bạch Tiểu Thăng không đồng ý cũng không từ chối, mà muốn nghe thử xem lão Brown muốn nói điều kiện gì với mình.

Lão Brown không có vẻ gì không vui khi thấy thái độ của Bạch Tiểu Thăng như thế, nhã nhặn nói:

- Đối với Saitou con trai tôi, ngài Bạch Tiểu Thăng có cái nhìn thế nào?

Saitou?

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một lát, hỏi:

- Ông muốn nghe nói thật sao?

- Lời nói thật!

Lão Brown dứt khoát nói.

Bạch Tiểu Thăng càng quyết định:

- Lỗ mãng, hơn nữa còn ngu ngốc!

Một đánh giá như vậy vừa ra khỏi miệng, làm cho tài xế lái xe cho ngài Brown suýt nữa đã không khống chế được vô lăng. Anh ta không khỏi cảm thấy cổ quái, qua gương chiếu hậu liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Ở trước mặt người cha lại đánh giá như vậy về con trai của người ta, điều này cũng quá không khách sáo rồi, quả thật chính là đang sỉ nhục.

Đồng thời, tài xế cũng không phục lắm.

Ngài Saitou chung quy vẫn là con trai của lão Brown, trên phương diện nào đó vẫn không quá tệ, làm sao có thể nói hắn như vậy được.

Nói thật giống như ngài Saitou là một kẻ ngu ngốc mãng phu vậy.

Đối mặt với đánh giá này của Bạch Tiểu Thăng, lão Brown ngược lại không có biểu hiện ra phản ứng gì lớn:

- A, ngài Bạch nhìn nhận hắn như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm nói:

- Từ trên tài liệu điều tra của chúng tôi lại thấy được, ngài Saitou quản lý doanh nghiệp, sách lược kinh doanh đều có thiên hướng cấp tiến, dứt khoát chiếm trước thị trường, trong thời gian ngắn chiếm được lợi nhuận lớn nhất. Hắn càng giống như đang nóng lòng thể hiện ra tài năng của mình trên phương diện thương nghiệp, nóng lòng thực hiện hoài bão trong lòng mình. Chúng tôi từng tìm hiểu, ngài Saitou rất chú trọng tới khống chế phương diện chỉnh thể, cho dù thành nhiều bại ít nhưng sơ suất trong quản lý doanh nghiệp cụ thể, cũng khiến cho người ta có cơ hội để lợi dụng, làm cho những người quản lý doanh nghiệp của hắn bằng mặt không bằng lòng với hắn. Tổng hợp lại có thể thấy được, quá coi trọng thứ trước mắt. Thử hỏi, điều này có phải là lỗ mãng không?

Lão Brown gật đầu.

- Chúng tôi cũng biết được, không ngờ thân tín của ngài Saitou lại đều là người do Tick xếp vào, rất nhiều sách lược cụ thể có liên quan đến việc xây dựng công ty đều do bọn họ cung cấp cho Saitou, cho dù nghe không sai nhưng đều có không gian hoạt động ngầm. Cũng có thể nói, Tick lấy điều này để âm thầm điều khiển công việc bên phía Saitou. Không nhận thức rõ người, bị người điều khiển hành sự mà không biết, có đúng với một chữ 'ngu ngốc' không?

Lão Brown lại gật đầu một cái.

- Ngoài việc đó ra, Saitou cũng có vấn đề tham nhũng. Đương nhiên, một phần lợi mà hắn đoạt được dùng cho mình hưởng thụ, còn lại đều chia cho người bên cạnh, cố gắng thành lập một cách khích lệ. Đáng tiếc, thân tín bên cạnh đều là người của người khác, cách thu mua lòng người này rõ ràng vô dụng, ngược lại khiến người ta mượn cớ, làm người ta lấy danh nghĩa của hắn tiến hành chiếm nhiều hơn nữa.

Bạch Tiểu Thăng nói mấy câu làm cho lão Brown cười gượng, than khẽ một tiếng:

- Cũng phải trách tôi, mấy năm gần đây tôi cảm thấy hắn đã có thể một mình đảm đương một phía, cho nên rất nhiều chuyện đều trao quyền cho hắn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Ngài Brown, ngài cũng biết, thật ra tôi nghĩ là ngài trao quyền muộn, hơn nữa trước đây ngài cần phải quản giáo ngài Saitou nghiêm khắc hơn.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, làm cho lão Brown sườn nghiêng người, phương tiện nhìn hắn.

- Vì sao cậu lại cho là vậy?

- Tôi ngược lại từ trong biểu hiện của ngài Saitou nhìn ra được một sự nóng lòng muốn thể hiện ra năng lực và tài hoa của mình, muốn chứng minh cho ngài thấy hắn đã lớn lên, trở thành một doanh nhân thành đạt, một người lãnh đạo đạt tiêu chuẩn.

Bạch Tiểu Thăng ung dung nói:

- Tuổi này còn có tâm tình cấp bách như vậy, chẳng phải là chứng minh ngài trao quyền muộn sao? Tôi có lý do tin tưởng, trước kia Saitou quả thật mang chức vụ quan trọng, nhưng nhất định là bất cứ việc gì cũng phải xin chỉ thị của ngài thì mới có thể đưa ra quyết định. Việc che chở này đã ảnh hưởng sâu sắc tới tính tình của hắn.

Ngài Brown không nói, một lúc lâu mới nặng nề thở dài một tiếng, xem như đã ngầm thừa nhận lời Bạch Tiểu Thăng nói.

- Đúng rồi, ngài còn chưa nói ra điều kiện ủng hộ tôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Lão Brown cười gượng.

- Ngài Bạch nói vậy, bây giờ Saitou không chịu nổi như thế, tôi ngược lại có vài phần không thể mở miệng được.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu, dáng vẻ như muốn nói "ngài đừng đổ oan cho tôi", giang hai tay nói:

- Tôi chưa nói ngài Saitou không có chỗ nào đáng khen. Nói thật, trừ những khuyết điểm này của anh ta, tôi vẫn thật sự thưởng thức anh ta.

Lão Brown nghe vậy, kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Rõ ràng trước đây Bạch Tiểu Thăng đánh giá "lỗ mãng lại ngu ngốc" hoàn toàn không ý khác, thế nào bỗng nhiên lại nói thưởng thức Saitou.

- Tôi nói, ngài Saitou ở trên phương diện khống chế đại cục vẫn có chỗ độc đáo, làm việc cấp tiến, hoàn thành nhiều thua ít, đủ thấy không tầm thường. Chỉ tiếc là phía dưới bằng mặt không bằng lòng, rất nhiều sách lược được quyết định nhưng không thực hiện, ngoại trừ không nhận thức rõ người, chính là bên phía Tick cố ý xếp người nào, cố ý gài bẫy.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Vậy nếu như vậy lại để cho ngài Saitou làm việc, không cho anh ta can thiệp vào chuyện trên phương diện nhân sự, không được sao?

Gương mặt của lão Brown lập tức giãn ra.

- Ngài nói điều kiện, tôi đoán chắc là muốn để cho tôi tới giúp đỡ thu xếp con đường tương lai cho ngài Saitou.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Dù sao, sức khỏe của ngài không tốt, tuổi tác cũng lớn, tôi nói có phần đắc tội, cho dù ngài có chống đỡ tiếp, không tới mấy năm cũng phải từ chức. Đến lúc đó Saitou không có sự che chở của ngài, chắc hẳn cần nơi sống yên phận, còn có người giúp anh ta. Tôi nghĩ, sở dĩ ngài lựa chọn ủng hộ tôi, là muốn cho tôi giúp anh ta, đúng không.

- Hóa ra, cậu đều đoán được.

Lão Brown không phủ nhận.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một chút nói:

- Ngài Saitou mặc dù không tính là sai lầm lớn, nhưng thật sự có hành vi lấy quyền mưu lợi riêng, bây giờ còn tạm thời bị cách chức, tôi nghĩ cho dù các phó tổng giám đốc nể mặt ngài cũng tuyệt đối sẽ không cho phép anh ta trở lại vị trí cao, nói cách khác, con đường ngài Saitou trở về tập đoàn là không thông, ngài hẳn cũng biết điều này.

- Như vậy ngài còn muốn yêu cầu tôi tới làm gì cho ngài Saitou? Có phải ngài để ý tới tài nguyên của tôi trong tập đoàn không?

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Về phần tài nguyên của tôi ở các Châu Á, Châu u và Châu Mỹ, tôi nghĩ ngài cũng không nắm chắc hoàn toàn, còn cảm thấy quá xa, vẫn nên để Saitou ở ngay trước mắt canh chừng mới yên tâm. Vậy tôi có phải nên cho rằng, điều kiện mà ngài yêu cầu có liên quan đến tư tưởng thương nghiệp của tôi ở thành phố Beach không? Dù sao, đó không phải là chuyện gì quá mức bí mật.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng suy luận suy luận, lão Brown không khỏi nghiêm mặt quan sát Bạch Tiểu Thăng, chà chà khen ngợi:

- Tôi sớm đã nghe nói tâm trí của ngài Bạch Tiểu Thăng giống như yêu nghiệt mà không giống với người thường, hôm nay vừa gặp, quả nhiên không tầm thường!

Bạch Tiểu Thăng khoát tay, mỉm cười nói:

- Ngài quá khen rồi. Chuyện của ngài Saitou, tôi đồng ý giúp đỡ. Thậm chí có thể cho anh ta trở thành một trong những người quan trọng chịu trách nhiệm trong công việc thương nghiệp của tôi ở thành phố Bleach bên kia. Chỉ có điều, bây giờ anh ta không quen về phương diện nhân sự, tôi muốn anh ta chỉ chịu trách nhiệm liên quan tới phương hướng, sách lược của công việc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận