Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2127: Điều kiện của lão Brown (2)

Bạch Tiểu Thăng không thể nghi ngờ là muốn đẩy Saitou "đẹp trai, có tài" lên, xem như đã rất nể mặt lão Brown rồi. Chỉ có điều không quản nhân sự cũng có nghĩa là quyền lực thật sự vẫn nằm trong tay Bạch Tiểu Thăng, hơn nữa người cuối cùng quyết định phương hướng sách lược nhân sự vẫn là Bạch Tiểu Thăng.

Mà một khi Saitou nhập bọn, lão Brown tất nhiên cũng sẽ ủng hộ ở mức lớn nhất đối với các hoạt động thương nghiệp ở thành phố Beach.

Đúng là giỏi tính toán! Lão Brown không khỏi âm thầm xúc động.

Trong thế hệ trẻ tuổi, ông ta tổng cộng chỉ mới gặp ba người có tâm trí yêu nghiệt giống như Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn và còn có đại diện đổng sự trưởng đã lâu không gặp mặt kia!

Có cơ hội, ông ta thật sự muốn xem thử ba người ngồi bên nhau - lục đục với nhau.

Đương nhiên, những điều này đều là chút trêu chọc thoáng hiện ra trong lòng lão Brown thôi.

- Ngài Brown, ngài còn có yêu cầu gì cứ thoải mái nói ra. Nếu như không thỏa mãn được những điều tôi mới vừa nói, chúng ta vẫn có thể chậm rãi thương lượng.

Bạch Tiểu Thăng ôn tồn mỉm cười nói.

- Không cần, làm người phải biết thế nào là đủ, tôi đã đặc biệt cảm ơn sự sắp xếp của ngài Bạch rồi.

Lão Brown mỉm cười nói:

- Tôi nghĩ về sau ngài Tiểu Thăng thấy được năng lực và sự trưởng thành của Saitou, tất nhiên không sẽ mai một hắn.

Bạch Tiểu Thăng lập tức gật đầu:

- Tôi lấy nhân cách đảm bảo, tất nhiên sẽ làm cho ngài Saitou thể hiện ra hết tài năng!

Nghe anh nói vậy, lão Brown nhoẻn miệng cười.

Tái ông mất ngựa đâu biết không phải phúc.

Saitou có cản trở hôm nay, tất cả là vì nhân quả trước kia, nhưng đối với hắn, chưa chắc đã không phải là một chuyện tốt.

Lão Brown nhìn thấy rõ, từ sau khi Saitou ra khỏi toà án, lại giống lửa cháy mạnh, thật sự khác hẳn, không ngờ đã xin lỗi và cảm ơn mình đầu tiên, giống như đã hiểu ra đạo lý thâm sâu trong công việc.

Cái này không muộn!

So sánh với mất chức vụ, lão Brown càng vui mừng khi lần này Saitou bị kích thích lại nhận được sự trưởng thành như vậy.

Mấy ngày sau, lão Brown cũng quyết định cố gắng rèn luyện Saitou một thời gian.

Sau đó chính là ném tới chỗ của Bạch Tiểu Thăng, tiến hành rèn luyện thật sự.

Lão Brown tin tưởng, sau mười năm, hai mươi năm, con trai của mình chắc chắn sẽ có đột phá trong thương trường, trưởng thành và vượt xa người làm cha như mình.

Trên thực tế, lão Brown cũng không đoán sai. Mười năm sau, Saitou chính là một trong mấy người đứng cao nhất trong giới kinh doanh ở Châu Phi.

Đương nhiên, những điều này đều là sau này, tạm thời không nhắc tới.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại nói chuyện rất nhiều với lão Brown, bao gồm những tư tưởng thương nghiệp ở thành phố Bleach bên kia.

Lão Brown cũng thán phục sự quyết đoán và ý tưởng của Bạch Tiểu Thăng, trong lòng càng kiên định với sự ủng hộ của Bạch Tiểu Thăng.

Người trẻ tuổi này, nếu như trưởng thành tiếp sẽ có tiền đồ không thể đoán trước được, Saitou có thể bám vào cậu ta, dù sao cũng sẽ có cơ hội hơn nhiều người.

Còn nữa, Saitou trở về giới kinh doanh, thậm chí sau này nếu có thành tích, tất nhiên phải dựa vào ý tưởng thương mại của Bạch Tiểu Thăng ở thành phố Bleach lần này.

Cho nên, lão Brown có ý định cũng tham dự vào trong đó, chỉ rõ trong lời nói của Bạch Tiểu Thăng cái nào cho dù có tư tưởng tinh diệu nhưng tình hình thực tế khó có thể chống đỡ, cái nào mình có thể cung cấp sự giúp đỡ, dự án có thể lập tức có manh mối.

Có đại lão ở địa phương là lão Brown ra sức tham dự, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cam tâm tình nguyện.

Trên đoạn đường này, hai người trò chuyện mãi đến khi đến chỗ ở của đoàn thương nghiệp vẫn cảm giác chưa thỏa mãn.

Lão Brown cố ý để lại số điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng để sau này có thể trao đổi nhiều hơn, nói chuyện nhiều hơn, các doanh nghiệp trong khu Châu Phi của tập đoàn bên này cũng sẽ ra sức tham dự vào trong đó, đồng thời có thể kiếm được lợi ích, thu được công trạng, tất nhiên cũng là một chuyện tốt cả hai cùng thắng lợi.

Khi hai người xuống xe nói lời từ biệt, Saitou đi tới, dường như có lời muốn nói với Bạch Tiểu Thăng.

Lão Brown cố ý đi qua bên cạnh.

Lúc này Saitou còn có cảm thấy có mấy phần mất mặt, gương mặt cuối cùng đỏ lên, nói cảm ơn Bạch Tiểu Thăng.

Lấy tính tình của hắn, trực tiếp cảm ơn như vậy thì nhất định phải dùng dũng khí rất lớn, cũng cho thấy trải qua chuyện này, làm cho tâm tính của hắn đã có sự thay đổi.

Bạch Tiểu Thăng không nói gì thêm, chỉ cười và chủ động đưa tay qua bắt tay Saitou cầm.

Phía xa, lão Brown thật ra trước sau vẫn lắng tai nghe, khóe miệng thoáng mỉm cười.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng nói từ biệt với cha con lão Brown, nhìn theo chiếc xe của bọn họ rời đi.

Lại sau đó, Bạch Tiểu Thăng gặp mặt Hầu Doãn Thành.

- Chuyện này cuối cùng đã được giải quyết tốt đẹp.

Hầu Doãn Thành mỉm cười nói:

- Tôi cũng phải nhanh chóng báo cáo với cấp trên. Theo hành trình, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát. Đúng rồi, ý tưởng thương nghiệp của cậu ở thành phố Beach này có bị ảnh hưởng không? Có cần ở lại đây thêm mấy ngày không?

Kế hoạch thương nghiệp của Bạch Tiểu Thăng, trong những thành viên của đoàn thương nghiệp do Lục Vân, Giả Thành Sơn dẫn đầu, rất nhiều doanh nhân lớn đều biểu thị sẽ tham gia. Hôm nay lại thêm ngài Brown hăng hái, đầy sức lực, chắc hẳn sẽ có quy mô lớn kinh người, tiền đồ cũng thể đoán trước.

Chỉ riêng một hợp tác này, các doanh nghiệp có liên quan đến hai châu cũng đủ để chống đỡ lại tất cả hợp tác trước đây, Hầu Doãn Thành tất nhiên cực kỳ coi trọng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Chuyện này đã được tiến hành đâu vào đấy rồi, không cần tôi phải có mặt theo dõi, tôi vẫn đi theo đoàn thôi.

Nếu Bạch Tiểu Thăng đã quyết định như vậy, Hầu Doãn Thành cũng không nói gì thêm, gật đầu.

Trở về nơi ở, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều chạy tới nhanh như gió.

Trước đây, bọn họ nói muốn đi qua tham dự phiên tòa thẩm vấn nhưng lại bị Bạch Tiểu Thăng sắp xếp phải ở lại chuẩn bị chuyện bên thành phố Beach.

Trước mắt đã có kết quả, hai người tất nhiên nóng lòng muốn biết rõ tình hình cụ thể.

Bạch Tiểu Thăng nói tóm tắt tình hình cho bọn họ nghe một chút.

Thật ra trước khi đi, Bạch Tiểu Thăng đã nói rõ với hai người rồi.

Biết được Bạch Tiểu Thăng và lão Brown liên thủ bày trận, phản ứng của hai người lúc đó có thể nói là đặc sắc.

Cho dù sớm biết rằng Bạch Tiểu Thăng sẽ không có việc gì, sẽ thắng chắc, hai người nghe được Bạch Tiểu Thăng kẻ chi tiết, vẫn không nhịn được mà liên tục thán phục.

- Tick thật sự đã hết đường rồi, đây là ra tay vào chỗ chết!

- Đáng tiếc, anh ta không ngờ tới anh và lão Brown lại bất ngờ liên thủ, cuối cùng thua trong ván bài mình bày ra!

- Ha, Tick này không ngờ lại bị anh Tiểu Thăng làm cho tức tới ngất xỉu, thật là đáng đời.

- Sau này, sợ rằng tập đoàn sẽ không có nhân vật như Tick nữa...

Sau khi nói xong chuyện này, Bạch Tiểu Thăng đang muốn hỏi một câu về tiến độ hai người sắp xếp công tác ở thành phố Beach, lại nghe có tiếng gõ cửa dồn dập.

Cho rằng có chuyện gì xảy ra, Lâm Vi Vi vội vàng chạy đi mở cửa.

Kết quả, ngoài cửa lại xuất hiện thư ký của Hầu Doãn Thành.

Vẻ mặt ngài thư ký này rất vui mừng, vừa thấy Bạch Tiểu Thăng đã mỉm cười nói:

- Ngài Bạch, tin tức mới nhất vừa được truyền đến, công ty đất hiếm mà trước đây ngài tham dự đàm phán đã chủ động hợp tác với chúng ta, còn có mấy công ty lớn trước đây không muốn hợp hợp cũng chủ động liên hệ với chúng ta. Ngài Brown bên kia còn nói nể mặt ngài, có thể hợp tác với điện kiện tối ưu. Lãnh đạo rất vui mừng, bên trên rất vui mừng, cục trưởng Hầu cố ý bảo tôi nói cho ngài biết tin tức tốt này!

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy buồn cười.

Động tác của lão Brown vẫn rất nhanh, hơn nữa còn thật sự biết cách làm việc, tăng danh tiếng, công lao và thành tích cho mình.

Cũng vào lúc này, trong đầu Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên "vang lên" tiếng nhắc nhở, còn có giọng nói của Hồng Liên “điểm đánh giá được bắt đầu!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận