Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2132: Bữa tiệc tối của vương tộc (1)

Bạch Tiểu Thăng nhận được lời mời đến từ một vị thân vương, đối phương nói chuyện vô cùng thân mật, còn dùng giọng điệu quen biết.

Bạch Tiểu Thăng nhớ lại, thật sự đã để cho anh nhớ ra một người có thể có liên quan.

Đó chính là người anh em da đen đã gặp trong nước lúc trước - Trần Phi Tù.

Cậu thanh niên người da đen có tuổi tác tương đối với mình, là du học sinh đến Trung Quốc, mở miệng nói lưu loát tiếng phổ thông, còn am hiểu sâu thành ngữ tục ngữ, nếu như chỉ nghe tiếng không gặp mặt, cậu ta chắc hẳn sẽ bị người khác nhận lầm là chính là người Trung Quốc.

Sẽ là cậu ta sao?

Bạch Tiểu Thăng nhớ, trước đây Trần Phi Tù từng nói qua, cậu ta là con trai của tù trưởng, nhưng lúc đó mình không quá để ý.

Cậu ta còn nói sẽ mời mình tới trong nhà làm khách, mình cũng chỉ cười cho qua, cảm thấy không cơ hội gì.

Không ngờ, tất cả những điều này đều trở thành sự thật.

Cậu ta làm sao lại là một vị thân vương điện hạ của tiểu vương quốc Elsa?

Điều này của quá hài kịch rồi...

Người đưa thiệp mời còn ở trước mắt, Bạch Tiểu Thăng thu lại tâm thần, mỉm cười nói với anh ta:

- Mong anh chuyển lời lại cho Thân vương điện hạ, tôi sẽ tới bữa tiệc đúng giờ.

Người này lập tức cúi người, cung kính nói:

- Được. Nếu tin tức đã đưa đến, vậy tôi sẽ trở về bẩm báo với điện hạ rồi.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, mỉm cười nói:

- Vậy tôi tiễn anh.

Bốn chữ này lập tức làm cho người tới sợ hãi, liên tục xua tay, dùng giọng điệu không cho phép thương lượng để từ chối:

- Tiểu nhân không nhận nổi, ngài là bạn của Thân vương điện hạ! Thân phận cao quý tới mức nào!

Bạch Tiểu Thăng thấy đối phương hoàn toàn không có đường cứu vãn, cũng chỉ đành thôi.

Thư ký của Hầu Doãn Thành ở bên cạnh thấy thế, vội vàng mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Vẫn là tôi tới tiễn người khách này đi, dù sao cũng là tôi dẫn tới.

- Vậy làm phiền anh.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Sứ giả lại một lần nữa cúi người chào Bạch Tiểu Thăng rồi mới xoay người rời đi.

Thư ký của Hầu Doãn Thành đi theo ở phía sau, một đường đưa tiễn.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai người ra cửa rời đi.

Chờ bọn họ đi rồi, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh vừa lại gần, lật xem tấm thiệp do Bạch Tiểu Thăng đưa qua.

- À, tấm thiệp này không giống với mạ vàng, ngược lại giống như là dát vàng thật! Anh tới ước lượng xem, rất nặng đấy! Đúng thật đúng là quý khí!

Lâm Vi Vi "Chà chà" khen ngợi.

Lôi Nghênh nhìn rồi trả lại cho Bạch Tiểu Thăng, hỏi:

- Vừa rồi tôi mới nhìn thấy phản ứng của anh, anh đã nghĩ ra vị thân vương kia là ai rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn anh ta một lát, lập tức cười:

- Anh không có ý tưởng gì sao?

Lôi Nghênh không phủ nhận, mà cười.

- Ai vậy? Các người còn thật sự quen biết với thân vương gì à? Sao em không biết thế!

Lâm Vi Vi nhìn dáng vẻ hai người hiểu mà không nói ra thì lập tức kêu lên.

- Ai nói cô không biết, cô cũng đã gặp rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười, lúc này mới nói ra cái tên mà anh và Lôi Nghênh đoán ra:

- Trần, Phi, Tù!

Lâm Vi Vi ngẩn người:

- Trần Phi Tù...

Bất chợt, cô cũng nghĩ tới, giơ một cây ngón trỏ liên tục chỉ vào trong không trung:

- Em nhớ ra rồi, là anh ta... Anh ta thật sự là con trai của tù trưởng à?

- Ôi, không đúng. Con trai tù trưởng là thân vương sao?

Lâm Vi Vi nhíu mày, nghi ngờ nói:

- Cái này, có thể tôi học lịch sử không tốt lắm, nhưng tôi cảm thấy tước vị này có phải có chút vấn đề không?

Lôi Nghênh nhún vai nói:

- Anh ta nói mình là con trai của tù trưởng, ai nói cha anh ta nhất định chính là tù trưởng bây giờ, tù trưởng trước đó không được sao?

- Nhưng tù trưởng và quốc vương là hai cách gọi tôn trọng, ở đây có quan hệ như thế nào, em còn chưa hiểu rõ lắm.

Lâm Vi Vi lại nói.

- Tôn trọng truyền thống của người khác, không hiểu thì không nên hỏi.

Lôi Nghênh nghiêm túc nói.

Lâm Vi Vi lập tức nghi ngờ nhìn anh ta:

- Anh nói vậy là anh hiểu, hay là anh căn bản cũng không biết, qua loa tắc trách với em đấy?

Lôi Nghênh lập tức nhìn quanh.

Thật ra anh ta cũng có chút nói không rõ, không nói rõ được...

- Được được rồi, các người đừng tranh cãi nữa. Về phần có phải là người quen hay không, chúng ta cũng chỉ quen biết một mình Trần Phi Tù có thể là thân vương, đến tối gặp mặt, tất nhiên có thể tiến hành xác nhận rồi. Các người cũng không cần lại rầu rĩ nữa.

Bạch Tiểu Thăng vội vàng nói:

- Các người có thời gian không bằng học thêm chút lễ nghi của tiểu vương quốc Elsa đi. Bên phía bọn họ tất nhiên có lễ tiết đặc biệt, cho dù là bữa tiệc riêng nên có bỏ qua cho những người nước ngoài chúng ta, cũng không thể thất lễ được. Ai biết, lễ tiết trong bữa tiệc tối quá nặng truyền thống, hay là tây hóa hơn. Các người vẫn nên kiểm tra một chút tài liệu, sắp xếp lại. Chúng ta đều học một chút, tôn trọng người khác mới là tôn trọng mình.

Bạch Tiểu Thăng nói vậy thật sự có lý, lúc này Lâm Vi Vi mới thôi.

Sắp xếp cho hai người làm việc dù sao cũng tốt hơn nghe bọn họ tranh chấp, Bạch Tiểu Thăng cũng được chút yên tĩnh.

Anh vừa nói xong, bên ngoài đã truyền tới tiếng gõ cửa.

Lâm Vi Vi đi mở cửa, không ngờ phát hiện ra Hầu Doãn Thành đích thân đến.

- Cục trưởng Hầu!

Bạch Tiểu Thăng thấy Hầu Doãn Thành tới, vội vàng đứng dậy đi qua đón.

Hầu Doãn Thành gật đầu chào hỏi với Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh rồi nói với Bạch Tiểu Thăng nói:

- Cậu vừa nhận được thiệp mời của một vị Thân vương điện hạ à? Tôi tới muốn căn dặn cậu vài câu.

Bạch Tiểu Thăng vội vàng mời Hầu Doãn Thành vào bên trong, bảo Lâm Vi Vi pha trà.

- Không cần làm phiền đâu, tôi cũng chỉ ở lại một hai phút, nói mấy câu thôi, không cần pha nước.

Hầu Doãn Thành cười, không hề e ngại Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, nói thẳng với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi là muốn nhấn mạnh một chút về tầm quan trọng của thiệp mời mà cậu nhận được.

- Cho tới nay, tiểu vương quốc Elsa vẫn là bạn tốt của Trung Quốc, là đất nước thân thiện, mức giao dịch buôn bán giữa hai nước vẫn tăng lên qua từng năm.

- Ở trong liên minh tiểu vương quốc phía tây, Tiểu vương quốc Elsa có thực lực chắc hẳn có thể vào top năm, nắm giữ quyền phát biểu cực lớn.

- Tôi đã tìm hiểu qua, vị Thân vương điện hạ này rất được tù trưởng coi trọng, có thể kết bạn với hắn thì chắc chắn là chuyện tốt. Chỉ có điều, đây cũng chỉ là gặp gỡ riêng của bản thân cậu, đoàn thương nghiệp chắc chắn sẽ không yêu cầu cậu đi làm gì.

- Vị thân vương này là người hiền lành, kết duyên rộng, cho dù tôi không biết cậu làm sao quen biết với hắn có, quan hệ thế nào, thân thiết một chút, tóm lại sẽ không có chỗ xấu. Tôi còn nghe nói, bữa tiệc buổi tối mà cậu sẽ phải tới có rất nhiều người trẻ tuổi không tầm thường sẽ đến, thậm chí có thái tử của các quốc gia cùng một vài con cháu thương nhân siêu cấp. Nói chung chính là cơ hội tốt để kết bạn tăng thêm mạng lưới quan hệ...

...

Trong mấy phút này, Hầu Doãn Thành lại không để cho Bạch Tiểu Thăng có thời gian rảnh rỗi, nói một mạch những gì mình biết, mình muốn căn dặn.

Trong này còn cả sự quan tâm của ông ấy đối với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên không ngừng cảm ơn, cố gắng ghi nhớ tất cả nội dung.

Hầu Doãn Thành nói ở lại hai phút nhưng thật ra là ở lại năm phút, cũng nói hết năm phút, sau đó mới mỉm cười đứng dậy:

- Được rồi, những gì cần nói tôi cũng đã nói hết. Bên tôi còn có việc, không ở lại chỗ các cậu lâu được.

Bạch Tiểu Thăng vội vàng đứng dậy, giữ lại theo lễ tiết rồi tiễn Hầu Doãn Thành rời đi.

Hầu Doãn Thành đi rồi, Bạch Tiểu Thăng đi vòng về trong phòng.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh xúm lại, đang trao đổi ý kiến.

- Nghe cục trưởng Hầu nói vậy, vị thân vương điện hạ kia không phải là nhân vật bình thường, bữa tiệc này cũng không phải là bữa tiệc bình thường, chúng ta nên chuẩn bị thật tốt.

- Đúng vậy, bởi vậy thật sự vẫn không thể quá chậm trễ được.

- Chỉ có điều, sao tôi nghe cục trưởng Hầu nói vậy... cảm giác vị thân vương điện hạ kia, không giống với Trần Phi Tù mà chúng ta quen biết...

- Ừ, tôi cũng cảm giác hình tượng giữa bọn họ chênh lệch quá lớn... Chắc hẳn không phải là cậu ta đâu! Là trước đó chúng ta nghĩ nhầm rồi! Chắc chắn là như vậy!

Bạch Tiểu Thăng khoanh tay, nhìn trái nhìn phải, nhìn hai người này vừa buồn cười lại vừa tức giận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận