Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2135: Lại gặp Trần Phi Tù (2)

Bạch Tiểu Thăng cười ha ha nói:

- Thân vương Hardu thật đúng là kết giao bạn bè rộng rãi, muôn hình muôn vẻ loại bạn nào cũng có.

- Anh nói gì vậy? Sao tôi cảm giác giống như anh đang mắng tôi thế?

Trần Phi Tù lẩm bẩm nói.

- Tuyệt đối không phải!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng kiên nghị chắc chắn.

- Nhưng như đã nói qua, sao cậu biết tôi ở đoàn doanh nghiệp Trung Quốc? Cậu đến lúc nào nào?

Bạch Tiểu Thăng cầm ly lên, nhấp một hớp rượu, hỏi.

Trần Phi Tù chỉ vào mũi mình, cười lạnh hỏi Bạch Tiểu Thăng:

- Anh nghĩ tôi mù sao?

- Sao cậu lại nói thế?

- Tin tức đoàn doanh nghiệp Trung Quốc các anh đi ra nước ngoài liên tục được đăng lên, mỗi ngày tôi dùng điện thoại xem tin tức, đều có thể vô ý nhận ra được hai ba hàng, đặc biệt là Bạch Tiểu Thăng anh quá nổi tiếng, tôi còn có thể thường xuyên nhìn thấy đấy. Tôi thấy anh cũng thật giỏi, đúng là người tâm phúc của giới kinh doanh. Ôi, anh nói cho tôi nghe đi, có một số việc tôi cảm thấy rất hứng thú...

Bạch Tiểu Thăng có thể nói là đã mở ra chiếc máy hát của Trần Phi Tù rồi. Người này hăng hái bừng bừng hỏi tới chuyến đi lần này của Bạch Tiểu Thăng.

Hiện tại không có chuyện gì, xung quanh cũng không có người.

Nhìn trong đại sảnh thỉnh thoảng có khách đến, nghe Trần Phi Tù nói ít nhất còn phải mất một giờ nữa thì bữa tiệc mới có thể chính thức bắt đầu.

Bạch Tiểu Thăng vui vẻ trò chuyện với Trần Phi Tù về một vài đề tài.

Hai người này trò chuyện hơn nửa giờ.

Bạch Tiểu Thăng còn tốt, Trần Phi Tù nghe đến mặt mày hớn hở, thỉnh thoảng sẽ cười lớn tiếng, làm cho người phục vụ ở phía xa cũng không nhịn được phải liếc nhìn.

Nghe nói Bạch Tiểu Thăng sẽ tiến hành một tư tưởng thương nghiệp lớn ở thành phố Beach, có rất nhiều doanh nghiệp có tiền sẽ tham dự, thậm chí ngay cả một ít thành phố xung quanh cũng nghe tin lập tức hành động, chủ động muốn tham dự vào trong đó, Trần Phi Tù liền không nhịn được vỗ tay khen ngợi.

- Người khác đều nghĩ làm thế nào để phát triển tốt một doanh nghiệp, làm thế nào để lũng đoạn một ngành sản xuất, anh thì lợi hại rồi, nhiều ngành sản xuất cùng tiến vào, muốn thay đổi bố cục thương mại của một khu vực, hơn nữa anh thật sự có năng lực để làm được, ôi trời ơi, lợi hại thật, lão Bạch!

Trần Phi Tù không ngừng khen, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng cũng đầy tán thưởng.

- Cậu cũng không cần khen tôi như vậy, tôi chỉ chiếm chút ưu thế, có bạn bè ủng hộ mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Tôi muốn thành lập một công ty mới ở bên kia, sẽ gọi là - Tập đoàn Đông Châu, đông là phía đông, tượng trưng mặt trời mọc, có sức sống. Châu lại lấy nghĩa là đồng tâm hợp sức, dù sao phía hợp tác bên kia đến từ các nơi trên thế giới, muốn làm tốt thì cần mọi người đồng tâm hợp sức, mới đạt được mong muốn.

Nói một cách nghiêm khắc, công ty mới này xem như là công ty riêng thứ mười của Bạch Tiểu Thăng, đương nhiên là đang chuẩn bị.

công ty thứ mười lại ở thành phố Lin này, Bạch Tiểu Thăng thu nhận đoàn đội của Luca thành lập "Phi Bắc Cao Khoa", đã được xây dựng, thành hình.

Về phần chín doanh nghiệp trước, bất kể là ở Châu Á, Châu u hay là Châu Mỹ, đều đã là đầu rồng có danh tiếng lớn trong ngành sản xuất của mình!

Thậm chí ngay cả doanh nghiệp lớn, doanh nhân lớn hàng đầu trên thế nào cũng phải kính trọng bọn họ vài phần.

Người đời còn không biết, Bạch Tiểu Thăng là ông chủ thật sự đứng sau những doanh nghiệp này, cũng ít có người dám tưởng tượng, nhiều doanh nghiệp như vậy tập trung ở trong tay của một người, đúng là mạnh tới mức nào.

Cho dù không có cách nào so sánh được với con quái vật khổng lồ như tập đoàn Chấn Bắc, nhưng ít ra đã tới một cấp bậc nhất định.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói lộ ra với mình về kế hoạch công ty mới, Trần Phi Tù nghe được cũng hăng hái bừng bừng.

Chỉ có điều, cậu ta càng để ý hơn là Bạch Tiểu Thăng không xem cậu ta làm người ngoài, ngay cả loại chuyện còn đang chuẩn bị cũng có thể nói với cậu ta.

Nghe một hồi, Trần Phi Tù còn nghiêm trang nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Cậu nhìn tôi thế làm gì?

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy ngạc nhiên nói, cũng không nhịn được nhìn lại trên người mình, anh còn tưởng rằng mình có chỗ nào không thích hợp.

- Tôi thấy con người anh thật trâu bò, là người quản lý một doanh nghiệp còn chịu trách nhiệm khu lớn, thật mệt mỏi. Tôi cảm thấy anh cũng có thể làm đại thần tài chính của một quốc gia, đi quản lý việc kinh doanh của một quốc gia được đấy.

Trần Phi Tù mở miệng nói.

Lời khen này có chút khoa trương.

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Cậu đừng nói vậy, chờ ngày nào đó tôi nghĩ thoáng ra, có thể sẽ tham gia chính trị, lựa chọn vị trí này, nhưng vấn đề là không ai dùng tôi, hơn nữa tôi không thích cũng không hợp với cuộc sống trong chính trị.

Bạch Tiểu Thăng nói hoàn toàn không do dự.

Trần Phi Tù cười ha hả:

- Anh còn thật sự tin à? Anh quản lý kinh doanh của một quốc gia, thủ đoạn chồng chất, còn khiến cho người bên ngoài mở rộng tầm mắt, tôi nghĩ đến lúc đó tin tức về anh chắc chắn sẽ bay đầy trời.

Trong lúc hai người cười cười nói nói, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nhìn thấy có người lén lén lút lút đi tới bên phía bọn họ và nhìn xung quanh. Chỉ có điều người đó nhìn không phải là anh, mà là Trần Phi Tù ngồi đối diện.

Bạch Tiểu Thăng hất cằm và nói với Trần Phi Tù:

- Là tìm cậu à?

Cho dù đối phương hành động lén lút, nhưng trong vẻ mặt lại không có ý xấu, có phần cung kính, Bạch Tiểu Thăng cảm thấy có lẽ đó là người của Trần Phi Tù.

Nơi đây dù sao cũng là phòng của khách quý, một cấp dưới bước vào, khó tránh khỏi khẩn trương, lại không biết thân phận người bạn mà chủ mình đang nói chuyện là gì nên không dám tùy tiện quấy rầy, lại không phải là có vẻ "hành tung lén lút" sao?

Trần Phi Tù nhìn theo hướng Bạch Tiểu Thăng ra hiệu, cũng nhìn thấy người kia, lập tức gật đầu nói:

- À, đúng là người của tôi.

- Cậu đi ra ngoài đều dẫn người đi cùng, còn ít nhất hai người nữa à.

Bạch Tiểu Thăng trêu:

- Phô trương quá nhỉ!

Ban đầu khi gặp nhau ở Trung Quốc, Trần Phi Tù cũng dẫn theo vệ sĩ qua, người đó tên là "A Cam", lần này lại không thấy đâu, chắc là không đi vào theo.

Vệ sĩ lần trước cộng thêm người lần này lại không phải là ít nhất hai người đi theo sao?

- Đúng vậy, anh cũng không nhìn xem tôi là ai, tôi là Trần Phi Tù, con trai được thương yêu nhất của tù trưởng, tương lai sẽ phải kế thừa vị trí tù trưởng đấy.

Trần Phi Tù không quên khoe khoang một hồi rồi mới đứng lên nói:

- Tôi đi qua xem thử một lát xem cậu thư đồng này muốn nói gì với tôi đã?

Bạch Tiểu Thăng gật đầu nói:

- Đi nhanh đi. Tôi nghĩ nếu không phải là có chuyện khẩn cấp, anh ta cũng sẽ không chạy tới đây đâu.

Trần Phi Tù dùng tay ra hiệu "ok", chân đã bước nhanh qua, khẽ nói chuyện với người qua tìm cậu ta.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, giơ tay gọi người phục vụ và đổi một ly rượu khác.

...

Lúc này, Trần Phi Tù dẫn theo cấp dưới đi ra ngoài.

Người cấp dưới kia hạ giọng, báo cáo:

- Người đã đến, đang ở phòng khách quý bên cạnh. Thân vương Hardu mới vừa đi qua gặp anh ta.

- Thật không phải lúc, bạn tôi tới, tôi không muốn qua đó gặp lắm.

Trần Phi Tù lầm bầm.

- Vẫn nên gặp một lần đi.

Người cấp dưới này vội hỏi:

- Thân phận của đối phương nhưng không tầm thường.

- Tôi biết, tập đoàn Chấn Bắc...

Trần Phi Tù nói đến đây chợt dừng lại, lẩm bẩm nói:

- Cùng một tập đoàn với lão Bạch à! Vậy tôi muốn xem thử người đó là thần thánh phương nào! Người đó làm sao có thể đến chỗ này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận