Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2146: Tăng thêm kiến thức (2)

Ban đầu, còn thật sự có thể có người sẽ hỏi, cho dù Dương Nhất Sơn không làm chủ được, Dương Tiếu Vân là người đứng thứ hai của tập đoàn Dương thị dù sao vẫn ở đây, có thể trả lời một chút.

Chỉ là trên đường, mọi người cùng đám người Đổng Thiên Lộ âm thầm trao đổi, quyết định giao những điều cần hỏi thăm cho Bạch Tiểu Thăng – người dẫn đầu nhóm đoàn mình, vì vậy, lúc này mọi người đều ngậm miệng không nhắc tới.

Dương Nhất Sơn hỏi thăm một hồi, thấy không ngờ không có một người nào đặt câu hỏi thì trong lòng lập tức kinh ngạc, lại cũng không tiện biểu hiện ra ngoài, chỉ thản nhiên cười:

- Nếu các vị tiền bối trong giới kinh doanh không có vấn đề gì, vậy tôi sẽ chuẩn bị cho việc tham quan khảo sát."

Dương Nhất Sơn nói xong liền liếc mắt nhìn bố mình rồi lui ra ngoài.

Lúc này, trong lòng Dương Tiếu Vân cũng thấy rất kỳ lạ.

Những người đang ngồi đây lại không ai muốn nói chuyện liên quan tới đề tài điều kiện hợp tác à?

Trước đây, bên phía bọn họ để lộ ra ý tứ đã rõ ràng.

Lúc này giới thiệu chỉ là một lời dẫn đầu, sao lại không có người nào hỏi thăm liên quan tới việc hợp tác sau này chứ?

- Chẳng lẽ những thương nhân Trung Quốc đã biết chúng ta muốn đi theo hướng toàn bộ thay đổi phía hợp tác, muốn vứt bỏ bọn họ sao? Không thể nào!

Dương Tiếu Vân ngoài mạt rất bình tĩnh nhưng trong lòng hoảng sợ nói.

Bởi vì một vài yếu tố trên phương diện chính trị, kinh tế quốc tế dẫn tới các nước phương tây bắt đầu tăng nhu cầu mua, phương diện sản phẩm dầu mỏ có giá cũng vô cùng thích hợp.

Quan trọng hơn chính là mở ra cánh cửa hợp tác với phương tây vẫn luôn là chuyện tập đoàn của bọn họ cố sức đạt được, thuận tiện còn có thể kéo các kinh doanh qua làm.

Trước đây không lâu, trong cuộc họp nội bộ của tập đoàn Dương thị đã quyết định phải ngừng hẳn hợp tác với phía đông, hết sức thỏa mãn thị trường của phía tây.

Dưới loại quyết định này, vì sao bọn họ còn muốn giữ lại kế hoạch khảo sát hôm nay, tiếp tục tiếp xúc với những thương nhân trước mắt này. . .

Vậy dĩ nhiên là có một vài nguyên nhân và dự định đặc biệt. . .

Dương Tiếu Vân không tin những người ở đây biết quyết định nội bộ kín đáo của Dương gia, cảm thấy mình vẫn nắm giữ một vài quyền chủ động nói chuyện.

Dương Tiếu Vân lập tức mỉm cười nói với đám người Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, các vị, chúng tôi đã thu xếp thỏa đáng cho việc tham quan, có thể lập tức đi xem ngay. Nhưng tôi nghĩ tham quan chỉ là một quá trình, các vị đều mang mục đích hợp tác tới đây. Lúc này, với nhu cầu tăng trưởng ở phía đông và phía tây hôm nay, chúng tôi tăng thêm vốn đầu tư, nâng lên chất lượng sản phẩm lên, vậy tất nhiên cũng phải thay đổi theo thị trường, tăng giá theo mức thích hợp, nâng cao điều kiện hợp tác một chút. Mọi người đều là người kinh doanh nên có thể hiểu được, đúng không?"

Dương Tiếu Vân không ngờ lại trực tiếp nhắc tới chuyện tăng giá.

Chỉ có điều ông ta nói xong lại phát hiện mọi người đang ngồi nhìn nhau, ánh mắt đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Dương Tiếu Vân lập tức ngẩn người, những doanh nhân lớn đang ngồi đây không phải muốn thật sự để cho người trẻ tuổi này làm người quyết định mọi chuyện chứ.

- Ngài Dương, có thể nói chuyện riêng một chút không? Để tôi tới nói chuyện với ngài về vấn đề này.

Bạch Tiểu Thăng đặt chén trà trong tay xuống, lại cười nói với Dương Tiếu Vân.

- Chuyện này. . .

Dương Tiếu Vân mỉm cười nhìn những người khác.

Đám người Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm, Vương Tuyền Thiên không phải cầm chén uống trà thì chính là lột vỏ cam vỏ chuối, tự nhiên không có người nào chủ động mở miệng, giống như đã ngầm cho phép Bạch Tiểu Thăng nói.

Những người khác cũng như vậy.

Trong lòng Dương Tiếu Vân thầm kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn tươi cười, đứng dậy nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Vậy tôi nói chuyện với ngài Bạch trước, mời!

Bạch Tiểu Thăng cũng cười đứng lên.

Dương Tiếu Vân dẫn Bạch Tiểu Thăng đi ra ngoài, đến bên ngoài, vừa lúc gặp phải Dương Nhất Sơn đi về.

- Nhất Sơn, con bảo người đưa nước trà, cà phê tới phòng khách quý, cha muốn bàn chuyện hợp tác với ngài Bạch.

Dương Tiếu Vân dặn dò.

Dương Nhất Sơn đáp một tiếng, ánh mắt kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thăng và cha mình, nhìn bọn họ đi về phía bên kia.

- Nói chuyện với hắn à?

Dương Nhất Sơn nhíu mày và nhìn đám người Đổng Thiên Lộ ở trong phòng:

- Hắn có thể đại biểu cho những người này sao?!

Dương Nhất Sơn cho dù không tin những vẫn phải thực hiện lời cha mình căn dặn, đi sai người chuẩn bị nước trà.

Một đầu khác, Bạch Tiểu Thăng đi theo Dương Tiếu Vân vào trong phòng khách quý và lần lượt ngồi xuống.

- Chắc hẳn ngài Dương rất tò mò, tôi có tài đức gì mà có thể đại biểu cho các vị bên kia nói điều kiện với ngài đây.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

- Ngài Bạch quá khiêm tốn, ngài dù sao cũng là người dẫn đầu đoàn thương nghiệp, là người đứng ra nói chuyện thì tôi cũng cho là lạ, hơn nữa danh tiếng của ngài gần đây rất lớn.

Dương Tiếu Vân cười ha hả nói.

- Là ngài quá khen rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười, nói:

- Vậy chúng ta lại mở ra cuộc nói chuyện mở đi. Trong những người ngồi bên kia có năm vị sớm có hợp tác với tập đoàn Dương thị, còn có sáu vị cũng là tới vì muốn ký hợp đồng. Ngành sản xuất có liên quan và các loại sản phẩm gồm. . ."

Tốc độ nói Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm, nói ra nội dung không sai chút nào.

Chính là đọc thuộc lòng cũng cần tốn chút trí nhớ đấy.

Điều này ít nhiều làm cho Dương Tiếu Vân có vài phần kính trọng đối với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nói dứt lời, còn lấy từ trong túi ra tập tài liệu và đưa từng cái tới:

- Đây là trước đây, tập đoàn Dương thị đưa ra bảng giá cho phía hợp tác. Những cái này lại là tập đoàn Dương thị cố ý tiết lộ ý đồ tăng giá với phía hợp tác mà tôi tập hợp được. Ngài Dương xem có sai ở đâu không?"

Dương Tiếu Vân giơ tay nhận lấy và xem lướt qua rất nhanh.

Đúng vào lúc này vang lên tiếng gõ cửa, sau đó có người đẩy cửa đi vào.

Cô gái Dương Nhất Sơn kia tự mình bưng nước trà cà phê tới, bước vào.

- Nhất Sơn, con nhìn những cái này đi.

Dương Tiếu Vân thấy Dương Nhất Sơn đặt đồ trong tay, lại đưa những tài liệu Bạch Tiểu Thăng đưa cho ông ta tới.

Dương Nhất Sơn nhận lấy, mắt đẹp đảo qua và lập tức bất ngờ.

Cô ta thật sự không ngờ được lại có người còn in mấy thứ này ra, cầm tới đàm phán. . .

Cách thức của loại hành vi này có phải hơi non nớt không. . .

Thật không biết những nhà kinh doanh bên kia nghĩ như thế nào, lại mặc cho Bạch Tiểu Thăng đùa giỡn làm càn như vậy?

- Ngài Bạch, đàm phán nên từng nhà tới một, mỗi nhà một khác. Ngài tập hợp tất cả lại, chẳng lẽ ngài còn muốn định ra một hợp tác chuẩn hoá sao?

Dương Nhất Sơn thật sự không nhịn được, mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Nhất Sơn, cha cho con xem không phải để con nói chuyện với ngài Bạch như vậy.

Dương Tiếu Vân lập tức quát.

Dương Nhất Sơn lập tức nhún vai xin lỗi.

Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn không để ý, chỉ cười và nói với Dương Tiếu Vân:

- Cô đây đúng là có ánh mắt quan sát tốt. Không sai, tôi chính là đại biểu tất cả mọi người tới làm một mẫu hợp tác chuẩn hóa với ngài Dương."

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy đã làm cho cha con Dương Tiếu Vân sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Thời gian chúng tôi đi ra ngoài khảo sát có hạn, từng nhà bàn với bên quý ngài không khỏi lãng phí thời gian, đối với doanh nhân thì thời gian vốn cũng rất đắt. Trung Quốc chúng ta có câu, một gỗ không thành rừng, trăm hoa đua nở mới thành mùa xuân. Mười phía hợp tác hóa làm một, không biết trọng lượng phía hợp tác như vậy có được xem là một vị khách siêu cấp đối với Dương gia hay không!

- Nếu Dương gia thật có ý hợp tác thì không nên đưa ra điều kiện hợp tác cao như vậy, tôi thấy nên có chút ưu đãi đi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Cha con Dương Tiếu Vân nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt kỳ quái.

Nghe giống như mời gọi khách từ bán lẻ chuyển sang bán sỉ vậy. . .

Bọn họ làm kinh doanh nhiều năm như vậy, đây vẫn là lần đầu gặp phải người nói điều kiện như thế.

Dương Tiếu Vân không nhịn được lẩm bẩm nói:

- Tăng thêm kiến thức!

Bạn cần đăng nhập để bình luận