Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2147: Cao thủ đàm phán (1)

Từ trước đến nay, việc đàm phán kinh doanh giữa doanh nghiệp và doanh nghiệp đều là một với một, tiến hành riêng, ở đây có liên quan đến vấn đề cơ mật thương mại.

Một khi bảng giá hợp tác của một nhà được công khai, vậy sẽ đánh mất quyền chủ động khi đàm phán với nhà tiếp theo. Ở dưới tình hình chung, bất kỳ doanh nghiệp nào cũng sẽ không cùng lúc đàm phán với mấy nhà liền.

Dương Tiếu Vân là nhân vật đứng thứ hai của tập đoàn Dương thị ngang nhiên nói tăng giá với mọi người trong đoàn thương nghiệp, nói tăng thêm điều kiện, đã là ra bài không theo lẽ thường, là hành vi trái với đàm phán kinh doanh bình thường. Nhưng ông ta tuyệt đối không ngờ được, còn có một người càng ra bài không theo lẽ thường hơn mình - Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại đại biểu cho tất cả doanh nghiệp hợp tác và các doanh nghiệp có ý hợp tác, muốn bàn với bọn họ về một bảng giá thống nhất.

Điều quả thực là cầm hàng của từng người đổi thành thống nhất bán sỉ trong tiêu thụ sản phẩm...

Không những Dương Nhất Sơn lập tức sửng sốt, ngay cả Dương Tiếu Vân cũng nhất thời lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Nhìn Bạch Tiểu Thăng, trên vẻ mặt của hai cha con Dương Tiếu Vân đều hiện ra một chữ "Phục" .

Bạch Tiểu Thăng ngược lại bình tĩnh, cầm chén trà mà Dương Nhất Sơn mới đưa qua để uống từng ngụm một, chờ đợi đối phương kịp phản ứng.

Lúc này, ở bên trong phòng khách nơi đám người Đổng Thiên Lộ nghỉ tạm, người bên kia đang châu đầu ghé tai, bàn luận xôn xao.

Dương Tiếu Vân nói rõ vấn đề không nên nói, nói ngang nhiên, như vậy thật ra rất có vấn đề.

Mọi người ở đây đều là doanh nhân lớn bắt đầu kinh doanh nhiều năm, làm sao có thể không nhìn ra được.

Lúc này, mọi người đang trao đổi với nhau về tâm trạng, cái nhìn của mỗi người, chờ đợi tin tức của Bạch Tiểu Thăng, Dương Tiếu Vân.

Dương Tiếu Vân ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng đã lấy lại tinh thần, cười nói với Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Ngài Bạch là muốn đại biểu cho rất nhiều doanh nghiệp này làm mẫu hợp tác thống nhất với Dương gia chúng tôi sao? Vậy thật ra cũng không phải là không thể được. Chỉ có điều nếu giữa chúng ta đã nhất trí, liệu những doanh nghiệp kia có đồng ý không, có thể có nhà còn muốn tăng giảm điều khoản, vậy thì những việc làm lúc này hình như không cần thiết rồi.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy, cười nhạt nói:

- Ngài Dương cứ yên tâm đi, trước khi tới, bọn họ đã trao toàn quyền cho tôi. Ai có yêu cầu gì đặc biệt, tôi cũng nhớ kỹ trong lòng rồi. Chúng ta thương lượng ra kết quả, điều khoản quyết định hợp tác nhất định phải làm cho tất cả mọi người có thể tiếp nhận.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, người đẹp bên cạnh Dương Nhất Sơn không nhịn được liền lườm anh.

Cũng không biết Bạch Tiểu Thăng này có bối cảnh sâu tới mức nào mà những doanh nhân lớn lại nể mặt như vậy, không ngờ lại đồng ý để cho anh ta đứng ra làm chủ hợp tác lớn như vậy.

Nếu như hoan thành được việc thúc đẩy chuyện này danh tiếng của Bạch Tiểu Thăng sẽ được nâng cao lên rất cao trong giới kinh doanh Trung Quốc.

Người phía sau đến nâng đỡ cho anh ta đúng là thật sự đã bỏ cả vốn liếng rồi!

Đến lúc này, Dương Nhất Sơn vẫn tin tưởng chắc chắn Bạch Tiểu Thăng trước mắt này được các vị doanh nhân hang đầu "tin cậy", hoàn toàn là do có người cất nhắc mà không phải là khả năng của anh.

Điều này cũng không có gì kỳ lạ, Bạch Tiểu Thăng mới bao nhiêu tuổi, bên trong phòng khách bên kia có doanh nhân lớn nào mà không lớn tuổi hơn, tất cả chủ doanh nghiệp tư nhân có người nào không phải là đứng đầu một phương, sao có thể cam tâm tình nguyện để mặc cho anh ta tới bàn điều kiện được.

Điều này không hợp với lẽ thường.

Trên mặt Dương Tiếu Vân mỉm cười, suy nghĩ trong lòng ông ta lại ít nhiều tương tự với Dương Nhất Sơn.

Chỉ có điều, bất kể Bạch Tiểu Thăng này dựa vào đâu mà được những người bên kia "Trao quyền", tới bàn bạc chuyện hợp tác với ông ta, đối mặt với một người trẻ tuổi dù sao cũng tốt hơn đối mặt với một đám doanh nhân nổi tiếng thành tinh.

- Tốt lắm, vậy tôi lại bàn bạc với ngài Bạch. Nhất Sơn, còn ra bên ngoài coi chừng, không để cho người khác quấy rầy cha và ngài Bạch Tiểu Thăng.

Dương Tiếu Vân phất tay một cái và nói với con gái mình Dương Nhất Sơn.

Dương Nhất Sơn thật ra không muốn ra ngoài, cô ta muốn nghe xem Bạch Tiểu Thăng bàn bạc với cha mình thế nào.

Chỉ có điều, nếu cha mình đã lên tiếng, cô ta phải nghe theo. Cô ta liền gật đầu, không mấy tình nguyện lui ra ngoài.

Chờ cửa phòng khách quý này được đóng lại, Dương Tiếu Vân mới cười với Bạch Tiểu Thăng, giơ tài liệu trong tay đưa cho Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, chúng ta hẳn đã nhớ kỹ trong lòng mấy điều này rồi. Vừa rồi ngài cũng nghe được chúng ta báo giá có liên quan, vậy tiếp theo chúng ta lại đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp một chút vậy.

- Vậy dĩ nhiên là được.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và đặt chén trà xuống, làm động tác "mời", có vẻ như mời Dương Tiếu Vân mở miệng, không là ra chiêu trước.

Dương Tiếu Vân không khách khí nữa, nói:

- Sản phẩm mà chúng tôi và các doanh nhân trong đoàn thương nghiệp của các ngài hợp tác bao gồm năm sản nghiệp lớn, chia ra làm mười lăm loại khác nhau, trong đó có dầu thô và nguồn sinh lực thứ hai chiếm tỉ lệ lớn nhất, trong nguồn sinh lực thứ hai gồm năm loại hàng đầu là xăng, dầu hỏa, dầu diesel, dầu nặng, khí dầu mỏ hóa lỏng...

Dương Tiếu Vân theo phân loại sản phẩm và phục vụ trong doanh nghiệp của nhà họ Dương, lần lượt trình bày mức độ tăng giá của từng loại.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh lắng nghe, Hồng Liên trong đầu đang nhanh chóng giúp anh kiểm tra các tin tức có liên quan, bao gồm giá dao động của sản phẩm liên quan trên thị trường quốc tế cùng tất cả phương diện tin tức có liên quan.

Lúc đầu, Dương Tiếu Vân nói xong một điểm lại mỉm cười hỏi thăm ý kiến của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng chỉ mỉm cười:

- Ngài nói đi, tôi nhớ kỹ rồi, về vấn đề liên quan tới giá bên phía tôi, tôi muốn chờ ngài nói xong sẽ nói một thể.

Dương Tiếu Vân lập tức kinh ngạc, nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng nói:

- Cuối cùng mới nói một thể sao? Ngài Bạch, ngài có biết nội dung tôi muốn nói chuyện có bao nhiêu không? Ngài có thể nhớ rõ ràng hết sao?"

- Tôi sẽ nhớ rõ.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu, dáng vẻ tuyệt đối sẽ không xảy ra sai sót.

Dương Tiếu Vân chỉ có thể nói tiếp.

Sau khi nói một lát, ông ta lại không nhịn được hỏi thăm.

Bạch Tiểu Thăng vẫn đưa ra lý do thoái thác ban đầu.

Cứ như vậy, sau ba lần, Bạch Tiểu Thăng "cuồng vọng" làm cho Dương Tiếu Vân cũng có vài phần không vui.

Được, cậu nói lát nữa sẽ bàn giá cả, vậy tôi nói nhiều một chút, đến lúc đó nếu như cậu không nhớ được, người mất mặt chính là bản thân cậu đấy!

Dương Tiếu Vân hạ quyết tâm, bắt đầu nói không ngừng.

Cứ như vậy, Dương Tiếu Vân nói hơn nửa giờ mới dừng lại một lát, vừa nhấp một ngụm trà, vừa mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, tôi có thể hơi nhanh không, nếu ngài nghe thấy khó có thể nhớ hết, tôi sẽ bảo người lấy tài liệu liên quan tới cho ngài. Chỉ có điều tài liệu quá nhiều, tôi sợ ngài vừa nhìn sẽ có chút luống cuống tay chân, làm chậm lại tiến độ đàm phán của chúng ta, làm cho những người bạn doanh nhân bên kia đợi lâu. Bằng không, ngài đi đánh tiếng hỏi bọn họ đã?

Bạch Tiểu Thăng vẫn rất bình tĩnh nghe, Dương Tiếu Vân cũng không biết anh nghe được bao nhiêu.

Dương Tiếu Vân là sợ Bạch Tiểu Thăng hại mình tốn nước miếng uổng phí.

Chỉ có điều nếu như Bạch Tiểu Thăng đã muốn vậy, ngược lại cũng tốt, dễ lừa dối.

Bạch Tiểu Thăng cười và nhã nhặn nói:

- Ngài Dương, ngài nói rất kỹ càng tỉ mỉ, phần lớn đều rất chính xác, tôi đều nhớ kỹ được. Chỉ có điều, ngài nói còn có nhiều chỗ vẫn có chút sai lệch về ký ức. Ví dụ như ngài nói vào tháng ba công ty Kalash bởi vì tình trạng trong khu vực có thay đổi dẫn tới chỉ số dầu thô tương lai giảm xuống, chỉ số này không phải là 0,22% mà là 0,215%. Còn nữa, mấy số liệu ngài nói về báo cáo đầu năm của công ty Fick Blue ra bên ngoài cũng có chút sai lệch nhỏ...

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm, chỉ ra chỗ sai cho Dương Tiếu Vân.

Dương Tiếu Vân nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt kỳ quái, trong ánh mắt không quá tin tưởng.

- Tôi nói sai à? Không thể nào.

Cuối cùng, Dương Tiếu Vân lấy ra điện thoại di động của mình. Sau khi Bạch Tiểu Thăng tìm một lát, dần dần, ánh mắt ông ta có phần khó tin.

Những lời Bạch Tiểu Thăng nói đều đúng!

Người trẻ tuổi này không ngờ lại hiểu rõ tin tức những ngành sản xuất mà mình đã nhắc tới, số liệu sai lệch cũng chỉ ra không sai!

Sao có thể như vậy!

Dương Tiếu Vân ông ta mới là chuyên gia của các phương diện liên quan, mỗi ngày ông ta đều xem số liệu, không ngờ lại để cho người ta đâm chọc vào trong chén cơm của mình!

Dương Tiếu Vân đúng là vừa giật mình, lại cảm thấy không thể tin nổi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận