Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2148: Cao thủ đàm phán (2)

Ánh mắt ông ta nhìn Bạch Tiểu Thăng cũng có chút khác.

- Đương nhiên, những điều này đều không ảnh hưởng tới kết luận cuối cùng mà ngài Dương đưa ra. Chỉ là bản thân tôi có phần chọn xương trong trứng thối.

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn cười:

- Có thể là con người tôi trời sinh tương đối mẫn cảm với các con số, quá theo đuổi chính xác hóa, hoặc là nói, năm đó tôi làm nhân viên đã để lại một vài tật nhỏ.

Dương Tiếu Vân nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười.

- Không, không, thái độ của ngài Bạch theo đuổi sự chính xác làm cho tôi kính phục, về phương diện này ngài đã đúng. Chỉ là tôi đã lớn tuổi nên khó bảo đảm trí nhớ tốt được.

Người có thể nhớ thuộc lòng tất cả số liệu như vậy, thả ở đâu cũng là biến thái, đều là quái thai.

Dương Tiếu Vân bỗng nhiên hiểu rõ, tại sao đám người Đổng Thiên Lộ phải chọn người trẻ tuổi này làm người đàm phán với mình.

Bởi vì thằng nhóc này là tên biến thái!

Chỉ có điều nhớ tốt số liệu trên tài liệu cũng chưa chắc có thể nói sẽ đàm phán kinh doanh lần này tốt được.

Còn phải xem hiểu, xem tài ăn nói, xem năng lực suy nghĩ phân biệt nữa!

Dương Tiếu Vân không tin, mình thậm chí còn không giải quyết được một người trẻ tuổi như vậy?

- Vậy chúng ta lại tiếp tục đi. Biết được ngài Bạch hiểu công việc như vậy, tôi sẽ nói nhanh hơn một chút, được chứ?

Dương Tiếu Vân nói đến đây, ngược lại không vội nói tiếp với Bạch Tiểu Thăng, mà cao giọng gọi con gái mình - Dương Nhất Sơn.

Dương Nhất Sơn lại chờ ở ngoài cửa, vừa nghe cha gọi thì lập tức đẩy cửa, thò người vào.

- Nhất Sơn này, con đi dẫn các vị khách quý của đoàn thương nghiệp đi tham quan, cha muốn tập trung bàn với ngài Bạch về khung sườn của việc hợp tác, như vậy sẽ không làm lỡ cả hai việc.

Dương Tiếu Vân dặn dò.

Dương Tiếu Vân an bài như vậy là muốn trong lòng hoàn toàn không suy nghĩ tới bất kỳ chuyện gì khác, tập trung đối phó với Bạch Tiểu Thăng.

- Được.

Dương Nhất Sơn lên tiếng trả lời, không khỏi liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Cô ta vừa vặn hiểu ngược lại, cho rằng Bạch Tiểu Thăng không hiểu gì cả, trao đổi quá tốn sức nên hại cha phải tốn thời gian dài để giao lưu giải thích với anh ta.

Trong ánh mắt Dương Nhất Sơn, lập tức hiện ra chút khinh thường nhưng không quá rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng giống như không nhìn thấy, căn bản không để ở trong lòng.

Chờ sau khi Dương Nhất Sơn đóng cửa rời đi rồi, Dương Tiếu Vân cười với Bạch Tiểu Thăng và mở miệng nói tiếp.

Lần này, Dương Tiếu Vân cố ý nói với tốc độ nhanh hơn.

Bạch Tiểu Thăng vẫn im lặng nghe không lên tiếng, một tay anh cầm cái bút viết trên mặt bàn, tiện tay vẽ vài nét ở trên một tờ giấy, anh là vẽ tranh chứ không phải là hình vẽ cũng không phải là chữ viết, Dương Tiếu Vân liếc nhìn, cảm thấy đó chính là những nét vẽ tùy tiện không có chút ý nghĩa nào, nghĩ cũng có khả năng là ký hiệu đặc biệt nào đó mà Bạch Tiểu Thăng dùng cho ghi nhớ.

Dương Tiếu Vân lại nói chừng một giờ mới nói ra hết giá yêu cầu ở các phương diện.

Mà đây còn chưa bao gồm tăng điều kiện khác.

Dương Tiếu Vân nói xong, vừa uống trà làm trơn cổ họng, vừa cười nhạt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nhìn người trẻ tuổi dám múa đao trước cửa Quan công, dám moi ra cái sai của ông ta.

- Ngài Bạch, tôi đã nói xong rồi, tới phiên ngài.

Dương Tiếu Vân cười nhạt nhìn Bạch Tiểu Thăng nói.

Thẳng thắn mà nói, phần sau ông ta nói nhiều như vậy, chính ông ta là người trong nghề này cũng phải tốn rất nhiều công sức mới nhớ hết được.

Ông ta không tin Bạch Tiểu Thăng có thể nhớ tất cả rõ ràng, như vậy thì không phải là biến thái, mà là không thuộc con người nữa rồi.

Một giờ trước, Bạch Tiểu Thăng "đắc ý".

Lúc này, Dương Tiếu Vân muốn cho anh một đòn ra oai phủ đầu.

Lúc Dương Tiếu Vân nói chuyện, cái bút trong tay Bạch Tiểu Thăng không ngừng vẽ những nét nguệch ngoạc không mục đích trên giấy.

Ông ta nói xong, bút trong tay Bạch Tiểu Thăng cũng hơi ngừng lại.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nói:

- Tôi tin tưởng, ngài Dương nói ra những mức giá này là do bên tập đoàn ngài đã sớm quyết định xong, hẳn là có bản điện tử.

- Là tôi nói quá nhanh, ngài Bạch không nhớ kỹ sao? Điều ngài nói thì đúng là có, nhưng không dễ cầm ra cho ngài xem được.

Dương Tiếu Vân cười tủm tỉm nói.

- Tôi không phải xem, tôi chỉ cảm thấy, sau khi bàn xong, những thứ này sẽ phải sửa lại mới có thể dùng được.

Khi Bạch Tiểu Thăng nói chuyện lại đưa cái bút trong tay cho Dương Tiếu Vân:

- Đến lượt tôi nói rồi, nếu không, ngài cũng ghi một chút, có gì cần trao đổi thì ngài có thể lập tức ngắt lời tôi.

Dương Tiếu Vân liếc mắt nhìn cái bút do Bạch Tiểu Thăng đưa qua rồi giơ tay nhận lấy, thật sự kéo một tờ giấy đến gần mình, xong mới mỉm cười nói:

- Được, ngài Bạch, ngài nói đi.

Dương Tiếu Vân lại không tin trí nhớ của Bạch Tiểu Thăng này thật sự có thể tốt như vậy, nghe một lần liền có thể nhớ hết.

- Vậy chúng ta trở về lúc đầu, trước hết bắt đầu nói từ dầu thô và nhiên liệu lần hai đi...

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh, không nhanh không chậm mở miệng.

Lúc đầu Dương Tiếu Vân không lưu tâm, chờ sau khi nghe Bạch Tiểu Thăng nói mấy câu, ánh mắt chợt thay đổi. Bạch Tiểu Thăng nói từ giá dao động của sản phẩm quốc tế, tới hướng đi của tình hình khu đất, lại nói đến mức độ giá mà Dương Tiếu Vân nói có hợp lý hay không, tăng bao nhiêu là thích hợp, một đường nói hết.

Bạch Tiểu Thăng không giỏi nói giống như Dương Tiếu Vân, nhưng mỗi câu nói đều điểm đúng chỗ quan trọng, lời ít mà ý nhiều, lại đúng vào trọng tâm. Nói vài lời đã ép giá mà Dương Tiếu Vân nói xuống, còn làm cho Dương Tiếu Vân không thể cãi lại.

- Bây giờ, chúng ta lại nói tới hạng mục thứ hai...

Bạch Tiểu Thăng một đường nói tiếp. Trong lúc Dương Tiếu Vân cố gắng phản bác, đều bị Bạch Tiểu Thăng lấy đầy đủ lý do làm cho không thể phản bác được nữa.

- Thằng nhóc này giỏi thật, mình không nhìn ra cậu ta tự nhiên chuẩn bị kỹ càng như vậy! Tài ăn nói cũng rất tuyệt!

Chính Dương Tiếu Vân cũng cảm giác được chỗ đáng sợ của Bạch Tiểu Thăng trên phương diện đàm phán.

Đặc biệt trên người Bạch Tiểu Thăng lộ ra sự bình tĩnh, quả quyết tự tin, không thể nghi ngờ chính là khí thế của doanh nhân thành công siêu cấp!

Chính bản thân Dương Tiếu Vân cũng không nhịn được mà cảm thấy trong lòng rét lạnh.

Bạch Tiểu Thăng này tuyệt đối không phải là một người con cháu có bối cảnh tới mạ vàng, mà thật sự là một nhân vật lợi hại!

Khi Dương Tiếu Vân cảm thấy những lời tranh luận của mình đã bị Bạch Tiểu Thăng ngăn chặn, cố gắng "giãy giụa" cũng chỉ là vô nghĩa.

Bạch Tiểu Thăng cho ra bảng giá, rõ ràng chính là cao hơn một chút so với khả năng tiếp nhận thấp nhất sau khi nội bộ tập đoàn Dương thị quyết định tăng giá trước đó.

Chém giá nhẫn tâm, chuẩn, khiến cho người ta líu lưỡi!

Sau khi Dương Tiếu Vân cố gắng hết sức phản bác nhưng không có kết quả, sắc mặt cũng có vài phần khó coi.

- Ngài Dương, ngài phải hiểu, Trung Quốc chúng ta đang phát triển biến chuyển từng ngày, cơ hội kinh doanh cũng lớn hơn bất kỳ chỗ nào. Lần này chúng tôi không phải chỉ có một nhà hai nhà bàn chuyện hợp tác với các ngài, mà là mười hai doanh nghiệp, tương lai con số này vẫn có khả năng sẽ tăng thêm! Nếu bàn bạc thành công, mọi người đều được lợi! Bàn không thành, mọi người đều tổn thất! Hơn nữa, tôi hi vọng các ngài có thể thiết thực một chút, lên kế hoạch kinh doanh dài một chút. Tôi ra giá tuyệt đối không làm tập đoàn Dương thị các ngài phải thất vọng đâu!

Lời nói của Bạch Tiểu Thăng rất có tính kích động, ngay cả Dương Tiếu Vân cũng tìm không ra được chỗ để phản bác, chỉ có thể rầu rĩ vùi đầu suy nghĩ, thậm chí lấy điện thoại di động ra liên tiếp nhắn tin trao đổi tin tức với người khác.

Bạch Tiểu Thăng chờ đợi, cho ông ta thời gian.

Một lát sau, Dương Tiếu Vân cuối cùng ngẩng đầu lên, thở dài một tiếng:

- Ngài Bạch, anh trai tôi nói có thể tiếp nhận những giá này của ngài.

Khi ông ta nói đến đây, Bạch Tiểu Thăng cũng thở phào một cái.

Cuối cùng đã không phụ sự mong đợi của mọi người, giúp được mọi người của đoàn thương nghiệp.

- Chỉ có điều, chúng tôi còn có một vài điều kiện nhưng không phải trên phương diện giá cả.

Dương Tiếu Vân nghiêm túc nói:

- Bên ngài phải đáp ứng, nếu không chúng ta không có cách nào bàn chuyện được nữa!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì lập tức kinh ngạc:

- A, vậy ngài Dương nói nghe thử!

Bạn cần đăng nhập để bình luận