Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2149: Ký hợp đồng “viên mãn" (1)

Sau khi Dương Tiếu Vân liên lạc qua anh trai của mình, cũng chính là chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Dương thị, đồng ý với giá mà Bạch Tiểu Thăng cho ra, chỉ có điều ông ta cũng biểu thị về phương diện hợp tác, nhà họ Dương bọn họ phải tăng thêm một vài điều kiện.

Đối với điều này, Bạch Tiểu Thăng cũng muốn nghe thử xem bọn họ muốn thêm là điều kiện gì.

Trong chuyện này, Bạch Tiểu Thăng được đám người Đổng Thiên Lộ trao toàn quyền quyết định, cũng để tâm như việc kinh doanh của mình.

Dương Tiếu Vân nghe vậy, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, điều này nếu là trước kia, chúng ta và bên các ngài đều là người bán, chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm chuyển sản phẩm nguồn sinh lực từ khu vực khai thác mỏ hoặc nhà xưởng đến cảng, sau đó thuê tàu vận chuyển đến Trung Quốc, đây là một quy trình đã định trước.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

- Chỉ có điều năm nay, tình hình này có hơi khác. Vì để giảm xuống chi phí vận chuyển, tập đoàn chúng tôi quyết định sẽ không làm như vậy nữa.

Bạch Tiểu Thăng nhìn anh ta.

- Phương diện này không chỉ có yếu tố chi phí, điều chỉnh sách lược, thật ra còn có một nguyên nhân nữa. Lúc này chúng tôi và công ty vận tải ban đầu đang có kiện tụng nên đã dừng hợp tác, thiếu điều kiện thiết bị trên phương diện vận chuyển, gia tộc chúng tôi đang tìm phía hợp tác mới nhưng bây giờ còn chưa có tìm được nhà nào thích hợp.

Dương Tiếu Vân nói.

Lời nói này làm cho Bạch Tiểu Thăng hiểu ra.

- Nói cách khác, tập đoàn Dương thị bởi vì nguyên nhân từ các phương diện, không thể lại “bao gửi”, đúng không.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Khi nói chuyện, đầu óc Bạch Tiểu Thăng nhất thời hoạt động rất nhanh, Hồng Liên lại kiểm tra ra tin tức liên quan.

Quả thật, tập đoàn Dương thị bây giờ đang có kiện tụng với công ty vận tải ban đầu.

Tập đoàn Dương thị kiện đối phương không làm tròn trách nhiệm trong một sự cố nghiêm trọng, đồng thời tồn tại rất nhiều yếu tố mạo hiểm khi vận chuyển, đối phương lại kiến tập đoàn Dương thị có ý muốn vi phạm hợp đồng.

Liên quan đến mâu thuẫn giữa hai doanh nghiệp khổng lồ, nước bên trong thật ra rất sâu, không phải chỉ nhìn một vài báo cáo lại có thể hiểu rõ hết những bí mật trong đó.

Bạch Tiểu Thăng chỉ xác nhận một chút về lời Dương Tiếu Vân nói, cũng không có miệt mài theo đuổi.

Dương Tiếu Vân nghe ba từ “không bao gửi” từ trong miệng của Bạch Tiểu Thăng thì đầu tiên là ngẩn người, sau đó bất chợt cười, nói:

- Cho dù sản phẩm của chúng tôi không là chuyển phát nhanh gì đó, nhưng hiểu như vậy cũng không sai. Chúng tôi không tiếp tục nhận vận chuyển, đây cũng là một nguyên nhân vì sao chúng tôi dễ dàng giảm mức tăng giá.

Bạch Tiểu Thăng ra vẻ mình đã hiểu rõ, khẽ gật đầu.

Vừa rồi, anh còn thấy kỳ lạ.

Vì sao Dương Tiếu Vân lại dễ dàng "thỏa hiệp", đồng ý với giá ép xuống của anh như vậy.

Vừa rồi, anh đàm phán với Dương Tiếu Vân cũng không bỏ nhiều công sức, cho dù hai bên có ý kiến khác ở trên phương diện nào đó cũng là theo sự thật, giải quyết theo số liệu, quá thuận lợi!

Từ trước đến nay Bạch Tiểu Thăng cũng không tin việc đàm phán có thể dễ dàng như vậy.

Muốn nói Dương gia sợ đắc tội một lần tất cả phía hợp tác Trung Quốc, cho nên nhượng bộ, lý do này có vẻ hơi gượng ép.

Trong tay Dương gia nắm sản phẩm thật ra không lo về khâu tiêu thụ.

Doanh nhân trục lợi, làm gì có đạo lý vàng thật bạc thật bày ra mà không kiếm lời.

Hơn nữa, điều này liên quan đến chính lợi ích của gia tộc, có đôi khi là tộc trưởng cũng không chắc có thể nhường lại lợi ích thoải mái như vậy.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng vẫn luôn suy nghĩ, vì sao Dương Tiếu Vân và nhà họ Dương bọn họ lại phô trương thanh thế trên phương diện giá cả như vậy, lại không bán mặt mũi ở trước mặt mọi người.

Bây giờ anh đã hiểu rõ, người ta muốn thu lại chi phí trên phương diện vận chuyển, không "bao gửi".

- Nhưng giá trước kia chính là cộng thêm chi phí vận chuyển. Nếu như tập đoàn Dương thị không chịu trách nhiệm vận chuyển nữa, chi phí vận chuyển xuất quân bên tôi sẽ tăng mạnh, cho dù bên ngài có giảm xuống mức tăng giá, nhưng tính ra... Sợ rằng đặc biệt không thích hợp với bên tôi.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên là không chịu đồng ý.

Đồng ý thì quay đầu lại cũng không cách nào ăn nói được.

Dương Tiếu Vân vội cười và nói:

- Ngài Bạch, ngài còn chưa nghe tôi nói hết, không cần gấp. Chúng tôi làm sao có thể đồng thời tăng giá còn muốn giao toàn bộ chi phí vận chuyển cho các ngài được chứ? Điều này không hợp với quy định, cũng có vẻ như tập đoàn Dương thị của tôi không có phong độ.

Bạch Tiểu Thăng chờ hắn nói tiếp.

- Trên thực tế là chúng ta muốn cùng bên các ngài xác định một phương án vận chuyển mới, cũng chính là hai bên sẽ dựa theo tỉ lệ nhất định để gánh vác chi phí vận tải, nhưng cần nhờ phía ngài đi liên hệ vận chuyển công ty, phía ngài sẽ ký hợp đồng với công ty vận chuyển.

Dương Tiếu Vân giải thích:

- Trước mắt bên tôi đang có kiện tụng với công ty vận chuyển đã hợp tác trước đó, trước khi làm rõ trách nhiệm và vấn đề của hai bên thì không muốn tự nhiên đâm ngang, ngài Bạch có thể hiểu điều này chứ?

Dương Tiếu Vân vừa nói vậy, Bạch Tiểu Thăng liền gật đầu.

Nội dung liên quan đến việc kiện tụng, tập đoàn Dương thị quyết định như vậy cũng có chút đạo lý.

Chủ yếu hơn có lẽ chính là trước khi tập đoàn Dương thị chính thức một lần nữa quyết định lựa chọn phía hợp tác trên phương diện vận tải mới, không muốn tùy tiện hợp tác với một công ty vận chuyển khác, để tránh cho truyền thông mượn cớ, và bị bên ngoài hiểu nhầm.

- Tôi không biết, tập đoàn Dương thị dự định thế nào về phần gánh vác chi phí vận chuyển này?

Bạch Tiểu Thăng nói.

Dương Tiếu Vân nói ra một phương án.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một lát, tính ra phương án này không tính là quá đáng.

Nhưng căn cứ vào suy nghĩ cho lợi ích thành viên của đoàn thương nghiệp mình, Bạch Tiểu Thăng lại ép xuống.

Khác với sự sảng khoái vừa rồi, lúc này Dương Tiếu Vân trực tiếp lắc đầu, không đồng ý với cái giá của Bạch Tiểu Thăng báo ra.

Sau đó, hai bên lại giống như chơi trò kéo cưa vậy, anh tới tôi đi, tranh nhau từng chút một, trong lúc không thỏa hiệp thì thử thăm dò, muốn chọn ra một điểm cân bằng.

Lần này, Dương Tiếu Vân mới giống như một doanh nhân thật sự, không hề hào phóng.

Ngược lại điều này làm cho Bạch Tiểu Thăng cảm thấy ông ta thật hơn.

Hai người tranh cãi nửa giờ, cuối cùng mới đạt được sự nhất trí.

Hai người Bạch Tiểu Thăng và Dương Tiếu Vân đều thở phào một cái, nhìn đối phương và nhoẻn miệng cười.

- Ngài Bạch, đã để ngài phải chê cười rồi, vừa rồi tranh cãi như vậy mọi người đều là xét công không xét tư, không thể làm theo ý mình, có thể hiểu được.

Dương Tiếu Vân cười ha hả nói.

- Ngài Dương nói rất đúng. Vừa rồi một xu cũng nhất định phải tranh, tôi cũng là được người nhờ vả nên không thể làm theo ý mình.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười ha hả nói.

Bầu không khí giữa hai bên đã dịu đi rất nhiều.

- Đúng rồi, ngài Bạch, tôi còn có chuyện cần phải nói rõ ràng với các ngài.

Dương Tiếu Vân hình như nhớ tới điều gì, vừa nâng chén trà lên lại đặt xuống.

Bạch Tiểu Thăng lập tức tò mò nhìn về phía ông ta:

- Ngài cứ nói đừng ngại.

- Là như vậy.

Dương Tiếu Vân dịch sát lại gần hơn, hạ thấp giọng nói:

- Các người muốn tìm công ty vận chuyển, phải tìm ở trong tiểu vương quốc Elsa, không thể đi nơi khác.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì ánh mắt nhất thời kinh ngạc.

- Sao lại nói như thế?

- Là như vậy, doanh nghiệp chúng tôi ở bên này đã ký kết thỏa thuận với chính phủ của tiểu vương quốc Elsa, giúp đỡ bọn họ nâng cao vị trí lao động vào nghề, đẩy mạnh phát triển kinh tế, bọn họ cho chúng tôi nâng đỡ về chính sách ưu đãi và miễn thuế.

Dương Tiếu Vân nói:

- Năm nay bởi vì một vài nguyên nhân, chúng tôi chưa hoàn thành nội dung giao hẹn, cho nên muốn cứu vãn ở trên phương diện này. Ngài hiểu chứ?

Nguyên nhân là nghe hiểu được.

Bạch Tiểu Thăng lại nhíu mày nói:

- Nhưng bởi vậy, những công ty vận tải có thể cung cấp cho chúng tôi lựa chọn lại ít đi rồi.

Dương Tiếu Vân vội cười và nói:

- Trong tiểu vương quốc Elsa, tổng cộng có hai công ty có thể thỏa mãn được điều kiện và thiết bị liên quan. Chỉ có điều trước mắt còn không biết nhà ai có khả năng tiếp nhận thêm vụ kinh doanh này. Tốt nhất là các ngài nên đi đàm phán, chúng tôi lại không thể ra mặt được.

Thấy Bạch Tiểu Thăng chuẩn bị lên tiếng, Dương Tiếu Vân lại vội vàng nói:

- Bởi vì chuyện này, về gánh vác chi phí vận chuyển mà tôi đã bàn với ngài, bên chúng tôi bằng lòng sẽ nhường lại theo tỉ lệ nhất định!

Vừa rồi Dương Tiếu Vân còn một xu không nhường, giờ lại lập tức trở nên hào phóng.

Giống như sợ Bạch Tiểu Thăng cảm thấy mình nói dối, Dương Tiếu Vân trực tiếp nói ra một con số mới.

Như vậy lại còn muốn ưu đãi hơn so với giá Bạch Tiểu Thăng báo ra lúc đầu.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một lát liền gật đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận