Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 215: Người phụ nữ không có tố chất



Xe buýt chạy nhanh vào đường cao tốc cấp tỉnh, bình yên tiến lên.

Bạch Tiểu Thăng xê dịch trên chỗ ngồi, chuẩn bị ngủ một chút.

Bên cạnh, lại truyền đến một trận âm thanh, có tiếng hát, có tiếng hoan hô.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được chau mày một cái, nhìn sang, Dương Thiến Nhi vẻ mặt kích động, cầm điện thoại di động, đang xem video gì đó.

Là buổi hòa nhạc của Ngụy Mặc Nhiễm, video trực tiếp tại hiện trường? !

Bạch Tiểu Thăng nhận ra, đó là ở quảng trường Outlets.

Cô gái này, cũng là Fan hâm mộ của Ngụy Mặc Nhiễm!

- Mỹ nữ, cô có thể đeo tai nghe lên, hoặc là cho nhỏ đi một chút không?

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được nhắc nhở.

Hắn nói trọn vẹn ba lần liền.

Lúc đó Dương Thiến Nhi mới từ trong kích động lấy lại tinh thần, cau mày, nhìn Bạch Tiểu Thăng, đôi mắt đẹp trợn lên để lộ ra cả phần trắng.

Kỳ thật, nàng làm như vậy, cũng vì "Trả thù" tên nhà quê ngồi bên người này.

- Tôi có xem hay không, là chuyện của tôi, liên quan gì tới anh hả!

Dương Thiến Nhi hừ lạnh nói.

- Nhưng cô làm ảnh hưởng tới sự nghỉ ngơi của tôi, cũng ảnh hưởng tới người khác.

Bạch Tiểu Thăng chân thành nói,

- Không gian nơi công cộng, không phải là nhà của cô, cô muốn xem muốn nghe thì tùy cô, nhưng xin hãy đeo tai nghe lên!

- Tôi không thích đeo, thì thế nào! Như vậy mới có không khí, tôi thích nghe như thế đó!

Dương Thiến Nhi thể hiện ra bộ mặt anh làm khó dễ được tôi sao, cười lạnh nói.

Khi nói chuyện, nàng còn có chút khiêu khích, nói ngày càng to hơn.

Cùng với âm thanh ầm ĩ khác.

Bốn người ở chung quanh, cũng tỏ ra không vui.

- Cô gái trẻ, cô nói quá lớn, làm ảnh hưởng người khác a!

- Đúng vậy a, đây dù sao cũng là không gian chung của mọi người, cô làm thế là không đúng!

- Đúng vậy a, lúc đầu im lặng, chúng tôi đều có thể nghỉ ngơi một chút, đường còn rất dài đó!

m thanh phê bình bốn phía truyền tới, càng ngày càng nhiều.

Dương Thiến Nhi cau mày, nhìn chung quanh một chút, tức giận tắt video, hung hăng trừng Bạch Tiểu Thăng một chút, giống như là chịu oan ức lớn lao.

- Tôi là người có trí thức cao, lười cùng các người nhao nhao! Các người những người này, đây là quần thể dùng ngôn ngữ bạo lực đối với cá thể, tôi trở về sẽ viết một bài báo, công kích các người!

Dương Thiến Nhi hạ giọng hung hăng nói.

Chuyện này tăng lên cũng quá cao a!

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu.

Cô gái Dương Thiến Nhi này, giống như là một đứa trẻ bị làm hư.

Nghe ý tứ trong lời nói của nàng, thì nàng còn là phóng viên? Cái tâm tính như thế, còn có thể đứng ở vị trí trung lập của báo chí sao?

Bạch Tiểu Thăng thở dài.

Hắn ban đầu ở truyền thông Thiên Hải, tính chất cũng coi như là nửa cái công ty tin tức.

- Được rồi được rồi, mọi người không cần nói nữa, người ta là con gái, giờ không phải đã đem điện thoại tắt sao!

Ở bên người Dương Thiến Nhi, một giọng nói vang lên.

Là soái ca mang kính mắt phát ra.

Có người khuyên như thế, trong xe cũng dần dần an tĩnh lại.

- Cảm ơn.

Dương Thiến Nhi đối với soái ca cảm ơn một tiếng, sau đó liếc Bạch Tiểu Thăng một chút,

- Không giống một ít người, có một chút liền công kích người, thật không có tố chất!

Bạch Tiểu Thăng mặc kệ nàng, dựa vào bên trong chỗ ngồi, nhắm mắt dưỡng thần.

- Làm quen một chút, tôi gọi Tôn Tử Thành, cô xưng hô như thế nào?

Đeo kính soái ca, chủ động đưa tay qua, cùng Dương Thiến Nhi chào hỏi.

- Dương Thiến Nhi.

Dương Thiến Nhi đưa tay ra cùng đối phương nắm chặt lại, nàng đối với Tôn Tử Thành có ấn tượng, cũng không tệ lắm.

- Ngươi cũng đến Thiên Nam xem buổi hòa nhạc của Ngụy thiên hậu sao?

Tôn Tử Thành chỉ vào điện thoại của Dương Thiến Nhi.

- Đúng vậy, anh cũng thế hả?

Gặp được người cùng là Fan hâm mộ, Dương Thiến Nhi rất mừng rỡ.

- Đúng vậy, chuyến đi này không tệ, không chỉ có buổi hòa nhạc, còn có buổi họp báo ra mắt album mới!

Tôn Tử Thành nâng kính mắt, cười nói.

- Anh có thể lấy được vé buổi hòa nhạc, cũng rất lợi hại! Tôi không có vé nên đến tìm vận may, kết quả không nghĩ đến có hai hai buổi hòa nhạc a, cũng không thu vé vào cửa!

Dương Thiến Nhi đắc ý nói.

- Ha ha, vé của tôi, kỳ thật là mua với giá cao, bỏ ra hơn 20000 đó.

Hắn thật là "Fan cuồng" của Ngụy thiên hậu, với lại một tấm vé hơn 20000, Tôn Tử Thành nói rất hời hợt.

Người đàn ông đẹp trai lại nhiều tiền, để Dương Thiến Nhi không nhịn được, chăm chú nhìn thêm một chút.

Sau đó, hai người liền nói về máy bay trực thăng ở ngày khai trương của quảng trường Hướng Đông, cùng chim bồ câu trắng của quảng trường Outlets, bình luận cùng so sánh, trò chuyện rất náo nhiệt.

- Không biết được hoạt động đó của quảng trường Outlets là ai nghĩ ra được, quá lãng mạn, mặc dù dùng bồ câu, nhưng mà có thể huấn luyện đến loại trình độ đó, kỳ thật hao phí so với mấy chiếc máy bay trực thăng còn cao hơn!

Dương Thiến Nhi có chút ít cảm khái,

- Tôi nghe nói, đó là do người phụ trách của quảng trường Outlets hình như là họ Bạch, rất trẻ trung, lại có quan hệ, nghe nói ngay cả thị trưởng, Tống Giai đại sư, Lục Thanh Phong đều quen biết hắn! Rất, lợi hại!

Dương Thiến Nhi nhịn không được có mấy phần hâm mộ.

Bạch Tiểu Thăng bị hai người nhao nhao ngủ không được, phiền muội trong lòng, coi như nữ nhân này đang khen mình, nhưng một chút cao hứng cũng không cảm thấy.

Tại Thiên Nam, Bạch Tiểu Thăng hết sức dặn dò Lục Thanh Phong, khi hắn tiến hành khống chế truyền thông, đối với các bài báo liên quan đến Bạch Tiểu Thăng đều đã được cắt giảm qua.

Bạch Tiểu Thăng cũng không muốn nổi danh.

Hắn hiện tại chỉ là ở cấp phó tổng giám đốc, lúc đó chỉ là cấp quản lý, cũng không có gì cần phải nổi danh.

- Cái dạ tiệc từ thiện ở quảng trường Outlets đó, cô có đi sao?

Tôn Tử Thành bỗng nhiên nói.

- Không có, cái hoạt động đó không bán vé ra bên ngoài.

Dương Thiến Nhi có chút uể oải, bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào Tôn Tử Thành, dừng lại một chút sau đó nói,

- Anh nói như thế, không lẽ. . . Anh đi vào? !

Dương Thiến Nhi có mấy phần kinh ngạc.

Chỗ đó nhưng là nơi tụ hội chân chính của đại nhân vật. Lúc đầu lấy công việc của nàng, bằng vào tên tuổi của công ty có thể trà trộn đi vào, đáng tiếc là nàng nghỉ phép, không mang theo bất kỳ một giấy chứng nhận nào, nên cũng sẽ không vào được.

- Đúng, tham dự một chút.

Tôn Tử Thành rất khiêm tốn, dùng giọng điệu rất bình thường nói ra.

Giống như trong mắt hắn, chuyện đó không đáng giá nhắc tới.

Nhưng mà, có thể có bản lĩnh đi vào, bản thân chuyện này đã nói rõ thân phận của hắn không phải bình thường!

- Anh đang làm cái gì vậy? !

Dương Thiến Nhi nhịn không được nói, sau đó cảm giác được có chút đường đột, xấu hổ cười một tiếng,

- Nếu anh không tiện nói thì thôi.

- Không có gì, nói ra cũng xấu hổ, tôi không là dựa vào bản thân, mà mượn danh tiếng công ty của cha, đúng là không có bản lĩnh gì.

Tôn Tử Thành nhún vai cười một tiếng.

Con nhà giàu!

Còn là một thiếu gia khiêm tốn hữu lễ như thế, cũng làm cho hảo cảm của Dương Thiến Nhi tăng nhiều.

Về phần con nhà giàu lại đi xe buýt, cũng không có gì kỳ quái.

Dương Thiến Nhi còn gặp được người mà cha mẹ đều là chủ ngân hàng, nhưng lại thích nhặt nhạnh cái bình a.

Mỗi người có cách sống của họ.

- Vậy anh, có nhìn thấy người hạng mục quản lý kia hay không?

Dương Thiến Nhi rất hứng thú hỏi.

- Tùy tiện hàn huyên vài câu, hai bên không phải là rất quen thuộc. Người này, vẫn có chút kiến giải.

Tôn Tử Thành khẽ gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được mở mắt, nhìn con hàng này một chút.

Bốc phét, con mẹ nó anh tiếp tục bốc phét đi!

Ngày đó tôi chỉ cùng Thượng Văn Thư, thị trưởng, Tống Giai, Lục Thanh Phong, Ngụy Mặc Nhiễm nói chuyện một chút, anh là vị nào trong bọn họ?

- Thế nào, anh em kia cũng cảm thấy hứng thú?

Tôn Tử Thành nhìn qua Bạch Tiểu Thăng, có chút cười nói.

Dương Thiến Nhi nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút, bĩu môi, lầm bầm nói,

- Thôi, đừng để ý đến anh ta.

- Được rồi, anh lại nói cho tôi một chút về người kia đi, tôi lúc về, còn muốn viết một phần bản thảo.

Dương Thiến Nhi thúc giục nói, vẻ mặt có chút hưng phấn,

- Tôi là phóng viên của một công ty truyền thông a. Đáng tiếc, lần này không có cách nào vào hiện trường để phỏng vấn, Outlets đối với truyền thông quản lý quá biến thái.

- Được.

Tôn Tử Thành mở miệng đáp ứng.

Theo Tôn Tử Thành miêu tả sinh động như thật, Bạch Tiểu Thăng giấu diếm nụ cười cổ quái.

Người được nói đến, là hắn sao?

Tôn Tử Thành lúc nói chuyện, ánh mắt cũng không ngừng hướng về thùng xe phía trước nhìn.

Tên này, nhìn cái gì đó, vẻ mặt lén lút.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên có chút hứng thú.

- Công năng phụ trợ thứ ba, hệ thống phân tích vẻ mặt sơ cấp, khởi động!

Bạn cần đăng nhập để bình luận