Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2153: Khó khăn mấy đi nữa thì dù sao cũng có cách (1)

Không bằng, các người mua thêm chiếc tàu biển chở khách đã qua sử dụng. Ngài Marvin - Tổng giám đốc Công ty vận tải Marvin nói một câu làm cho Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được mà nghẹn thở.

Đây là chuyện mà bao nhiêu nhân vật lớn giới kinh doanh đều không làm được, lại để cho anh ta nói một câu như vậy.

Tới công ty vận tải Marvin để bàn chuyện hợp tác, thật sự thú vị, trước phải mua một số lượng lớn xe vận tải đã qua sử dụng của công ty Marvin để bảo đảm vận tải đường trên đường bộ, còn phải mua một chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ tới bảo đảm vận chuyển trên biển.

Điều này lại có phần quá đáng rồi!

Ngay cả Người chịu trách nhiệm của Bộ thương mại tiểu vương quốc Elsa cũng nhìn ngài Marvin với ánh mắt kỳ quái, trong ánh mắt như đang nói một câu - "Đùa kiểu gì vậy?".

- Ngài Marvin, công ty vận chuyển các người hợp tác với người khác như vậy sao? Bán phương tiện vận chuyện cho khách trước à?

Đổng Thiên Lộ thật sự không nhịn được, hỏi.

Bọn họ là tới bàn chuyện hợp tác chứ không phải là tới mua trang bị.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhíu mày.

- Không không, tôi không có khả năng muốn bán cho các người mấy thứ này!

Ngài Marvin vội vàng xua tay, mỉm cười giải thích:

- Là mấy thứ này, chúng ta đã mượn gán nợ cho công ty thứ ba để đổi lấy vốn lưu động, trước mắt bọn họ đã treo bán đấu trên mạng, ngay cả mạng Thần Bảo Trung Quốc các người, các người có thể lên mạng xem. Chúng tôi tuyệt đối không phải là muốn nhân cơ hội bán cho các người, đây chỉ là một kiến nghị! Cho dù chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ này không dễ bán, nhưng đã có một vài người khách hỏi thăm, chỉ là đang thương lượng về giá tiền thôi. Tôi cảm thấy thấy vụ buôn bán với các anh quá lớn, lấy năng lực vận tải của chúng tôi trước mắt thì sợ là không làm nổi.

- Vậy thuê tàu biển chở khách định kỳ của công ty khác không được sao?

Bạch Tiểu Thăng nói.

Ngài Marvin lập tức cười gượng và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cái này, trong nước, những tàu biển chở khách có thể thuê vận chuyển hàng hóa chạy định kỳ đều bị một công ty khác ký kết rồi. Bọn họ đang hợp tác với một doanh nghiệp lớn của nước M.

Bạch Tiểu Thăng nhớ ra trước đó bọn họ đã nói qua về chuyện này.

- Nếu như thuê hãng nước ngoài, vậy từ trên biển tới, về vấn đề thủ tục sẽ phải chờ thực hiện một loạt thủ tục kiểm tra hải quan, cho dù là đi theo trình tự đặc biệt, cũng tốn rất nhiều thời gian, tôi nghe ý của ngài là muốn dùng trong một, hai tháng, tôi sợ là không kịp.



Khi ngài Marvin nói chuyện, còn thuận tiện liếc nhìn người chịu trách nhiệm của bộ thương mai bên tiểu vương quốc Elsa.

Người quản lý kia cũng gật đầu và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Đúng vậy, ngài Bạch. Cho dù là cấp trên bật đèn xanh cũng phải trải qua một cuộc thẩm tra, quả thật cũng phải tới hai ba tháng.

Hiện thực lại bày ra ở đây,

Bạch Tiểu Thăng cũng hiểu.

Không có cách nào bảo đảm vận tải trên biển, cũng có nghĩa là hạn chế tổng sản phẩm giao dịch, không có cách nào thỏa mãn được nhu cầu của hơn mười doanh nghiệp, vận chuyển từng nhóm thì tạm thời không nói ai mang tới rắc rối cho ai, đến lúc đó sẽ sinh ra mâu thuẫn lâu dài.

Hoặc là làm cho sản phẩm tập trung ở cảng, như vậy chi phí sẽ tăng lên gấp đôi.

Dù sao bất kể là loại kết quả nào đều có nghĩa là rắc rối rất lớn.

Nhưng bởi vậy lại mua một chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ thì có phải là quá khoa trương không? Tàu biển chở khách chạy định kỳ với tải trọng lớn có giá cũng không phải là con số nhỏ, quan trọng cũng không cần giữ trong thời gian dài...

Mà mua tàu biển chở khách chạy định kỳ, chi phí gánh vác cũng sẽ làm cho hơn mười doanh nghiệp bất mãn...

Ban đầu Bạch Tiểu Thăng còn tưởng không có vấn đề gì, nhưng lúc này vấn đề này lại xuất hiện.

- Ngài Marvin, ngài còn có cách giải quyết khác không? Nếu như không có, vậy thứ lỗi cho chúng tôi không thể tiếp tục đàm phán hợp tác cùng ngài bây giờ. Chúng tôi phải trở về thương lượng. Đến lúc đó hợp tác giữa chúng ta sẽ có khả năng rất lớn là phải tiếc nuối thôi.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng với ngài Marvin như vậy.

Bạch Tiểu Thăng tin tưởng, vấn đề khó khăn mấy thì dù sao cũng phải có cách, chỉ cần ép một chút.

Đổng Thiên Lộ cũng gật đầu, làm ra vẻ chuẩn bị rời đi.

Ngài Marvin kia lập tức sốt ruột.

Vụ làm ăn này rất lớn, anh ta vừa nghe cũng biết tuyệt đối là hợp đồng lớn quốc tế, làm sao có thể trơ mắt nhìn nó chạy mất được.

- Ngài Bạch, cô Đổng, các người tạm thời đừng đi vội, cho tôi chút thời gian, cho tôi chút thời gian, tôi lại nghĩ cách ngay bây giờ!

Ngài Marvin vội vàng ngăn cản hai người, cười nói:

- Chúng tôi sẽ nhờ công ty thứ ba, người chịu trách nhiệm cũng là bạn của tôi, dù sao vẫn phải có cách.

Nghe ngài Marvin vừa nói vậy, Bạch Tiểu Thăng chỉ hơi trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi bất chợt gật đầu, xem như là đồng ý.

Đổng Thiên Lộ nhìn Bạch Tiểu Thăng gật đầu, cũng không nói gì thêm.

- Vậy làm phiền ngài Marvin.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

- Đây là chuyện nên làm thôi, mong các vị quý khách chờ một lát.

Ngài Marvin cười làm lành rồi đứng dậy, cầm điện thoại và rời khỏi đó.

Bạch Tiểu Thăng và Đổng Thiên Lộ không nhịn được nhìn nhau, trong ánh mắt đều ó mỉm cười.

Ở trong nước, khu mua quần áo ở các quầy hàng nhỏ, nếu như trả giá quá mức, đối phương không đồng ý, chỉ phải giả vờ rời đi, bình thường có thể tạo ra được hiệu quả ngoài dự đoán.

Biện pháp này dùng ở nước ngoài, trên vụ hợp tác lên tới trăm triệu, xem ra cvẫn có tác dụng...

Bạch Tiểu Thăng, Đổng Thiên Lộ vừa chờ đợi, vừa cười nói với người chịu trách nhiệm của Bộ thương mại tiểu vương quốc Elsa.

Không bao lâu, ngài Marvin đã quay lại.

Trên mặt hắn lộ vẻ tươi cười, chắc là có kết quả, hơn nữa còn là được.

Bạch Tiểu Thăng đợi ngài Marvin ngồi xuống, mới vừa hỏi nói:

- Ngài Marvin, có cách giải quyết chuyện này rồi sao?

Ngài Marvin kia vội cười và nói:

- Ngài Bạch, vừa rồi tôi thương lượng với người quản lý của công ty thứ ba, nói các người có thể trả một khoản tiền thế chấp, tạm thời thuê chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ này, chỉ có điều trên hợp đồng sử dụng sẽ ghi chú rõ vài điều kiện hạn chế, ví dụ như quá hạn không trả lại tàu biển chở khách chạy định kỳ, lại hoặc là chậm trả tiền sử dụng gây ra vấn đề về uy tín thì các người phải mua chiếc thuyền kia.

Từ mua biến thành cho thuê, đây coi như là một sự nhượng bộ nhỏ của Marvin, chỉ có điều vẫn không phù hợp với mong muốn trong lòng Bạch Tiểu Thăng và Đổng Thiên Lộ.

Hai người nhìn nhau và dùng ánh mắt trao đổi ý kiến.

- Vậy chúng tôi trở về suy nghĩ thêm đã.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói.

Có ý nói là bọn họ không hài lòng, cái gọi là suy nghĩ thêm sẽ có khả năng cực lớn là trở lại thương lượng đổi công ty vận chuyển.

Dù sao ngài Marvin cũng không biết hai người Bạch Tiểu Thăng sở dĩ tìm tới bọn họ là do đáp ứng yêu cầu từ phía hợp tác là tập đoàn Dương thị, không phải bất đắc dĩ, còn là hợp tác yêu cầu.

Ngài Marvin chỉ thấy vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng mất hứng, còn có Đổng Thiên Lộ mất kiên nhẫn muốn rời đi thì nhất thời sốt ruột.

Nếu như loại hợp đồng lớn chạy mất, chắc hẳn nửa năm sau mỗi ngày anh ta đều phải sống trong sự chán nản, nói không chừng nằm mơ cũng sẽ tự mình mắng mình tới tỉnh lại.

- Ngài Bạch, ngươi xem thế nào, các người ký hợp đồng với bọn họ, chi phí thuê sẽ do chúng tôi bỏ ra!

Ngài Marvin cắn răng nói:

- Nếu như các người không yên tâm, chúng tôi có thể một hơi thở trả tất cả chi phí thuê cho các người! Còn là gửi trước nữa!

Nói cũng đã nói đến mức này, tương đương với dùng không chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ, đối với một công ty vận chuyển, như vậy cũng đủ lớn rồi.

Còn trả giá nữa thì chắc hẳn ngài Marvin kia sẽ phát điên mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận