Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2158: Lòng dạ hiểm ác đáng sợ! (2)

Bạch Tiểu Thăng chưa trả lời, ngoài cửa đã truyền đến một loạt tiếng bước chân.

- Tổng giám đốc Bạch, xảy ra chuyện!

- Ngài Bạch, tập đoàn Dương thị ký hợp đồng với người khác!

- Dương gia làm sao có thể làm như vậy được!

Theo từng tiếng la hét ầm ĩ vang lên, đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm đã đẩy cửa đi vào, mỗi người đều vô cùng căm phẫn.

Xem ra, bọn họ cũng đã nhận được tin tức rồi.

Đổng Thiên Lộ, Lâm Vi Vi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng vòng qua bàn làm việc đi ra, đón những người này.

- Các vị, mọi người tạm thời bình tĩnh đã, không nên sốt ruột, chúng ta sẽ lập tức liên hệ với Dương gia!

Bạch Tiểu Thăng khẽ nhíu mày, trầm giọng nói:

- Tôi muốn đi gặp bọn họ để hỏi cho rõ ràng!

Lần này, Bạch Tiểu Thăng không tự mình gọi điện thoại cho Dương Tiếu Vân, mà thông qua Hầu Doãn Thành, gọi điện thoại cho Bộ thương mại của tiểu vương quốc Elsa.

Cuối cùng bọn họ cũng liên lạc được với Dương Tiếu Vân.

- Ngài Dương, tôi nghe nói quý tập đoàn ký hợp đồng với công ty bên u Mỹ, tiêu thụ sản phẩm bên này qua chỗ đó, có thể có chuyện này không vậy??

Bạch Tiểu Thăng đi thẳng vào vấn đề, giọng điệu lạnh lùng nói với Dương Tiếu Vân:

- Vậy xin hỏi, giữa chúng ta lại tính là gì?

Bên kia điện thoại, Dương Tiếu Vân cũng không quá kinh ngạc không giận dự, còn cười ha hả tốt tính “giải thích” với Bạch Tiểu Thăng:

- Ái chà, ngài Bạch, ngài xem, chuyện này cũng không phải do tôi làm chủ. Tôi cũng là nghe hội đồng quản trị sắp xếp. Hơn nữa, giữa chúng ta ký hợp đồng cũng không thành vấn đề, ký bao nhiêu chúng tôi đều sẽ thực hiện. Hợp tác giữa chúng ta, chỉ là ít hơn năm trước một chút thôi.

Chỉ ít hơn một chút à?

Đám người Bạch Tiểu Thăng đã vì thế mà mua một số lượng lớn xe tải chuyên dụng, mặc dù là hàng đã xài rồi nhưng mỗi một lượng cũng có giá lên tới mấy triệu, tổng giá trị của nhiều chiếc xe như vậy cũng là một khoản đầu tư không nhỏ đâu.

Ngoài ra, còn ký hợp đồng thuê một chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ đã qua sử dụng với người ta.

- Ngài Dương, chúng tôi có thể thỏa mãn điều kiện vận chuyển theo yêu cầu của các người, chẳng lẽ ông chỉ lợi dụng chúng tôi để tới hoàn thành lời hứa hẹn của các người với tiểu vương quốc Elsa bên này.

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói.

Bên cạnh, trên mặt đám người Lư Thiên Đạo đầy tức giận, tất cả đều lên tiếng khiển trách.

- Dương gia này thật quá đáng!

- Đây chính là lừa gạt thương nghiệp!

- Không hợp tác với chúng ta mà còn lừa gạt chúng ta, thật đáng xấu hổ!

Những tiếng nói này cũng không nhỏ, tin tưởng Dương Tiếu Vân ở bên kia điện thoại cũng nghe được.

Trên thực tế, Bạch Tiểu Thăng nghe được Dương Tiếu Vân cười khẽ, trong tiếng cười lộ vẻ giễu cợt.

Ông ta đang cười nhạo đám người mình!

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng càng thêm lạnh lùng.

- Ngài Bạch, liên quan tới chuyện này, tôi rất xin lỗi, có lẽ trao đổi giữa tôi và ngài tồn tại một vài vấn đề. Bây giờ, chúng tôi sẽ thực hiện giao hẹn theo hợp đồng, ký hợp đồng thế nào thì hoàn thành như vậy, cho dù các người có kiện lên tòa án thì chúng tôi cũng không có sai lầm gì cả. Các người ký hợp đồng với công ty vận chuyển, chỉ tiếp nhận một vài kiến nghị bằng miệng với cá nhân tôi lại không có giấy trắng mực đen ràng buộc, các người không trách được chúng tôi đâu.

Lời nói của Dương Tiếu Vân trở nên không hề khách sáo.

Đúng vậy, đám người Bạch Tiểu Thăng hợp đồng và thỏa thuận với Dương gia, phần thật sự ký tên lại chỉ có bấy nhiêu.

Những khoản khác hai bên chưa ký kết, còn có giao hẹn đều không thể tính được, đó chỉ là giấy vụn mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói:

- Ngài Dương, các người thật sự muốn làm như thế sao? Tôi có thể rất trịnh trọng nói cho ông biết, các người đang chọc giận tôi, đang chọc giận tất cả đám người chúng tôi đấy! Các người làm điều này sẽ gây ra tổn thất vượt xa sự đánh giá của các người! Đây là tôi trịnh trọng cảnh cáo!

Bạch Tiểu Thăng nói cũng khiến cho những người bên cạnh đều phụ họa.

Đám người Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm thật sự bị chọc tức.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng giúp mọi người thúc đẩy vụ giao dịch này, mọi người sẽ cảm ơn Bạch Tiểu Thăng, nhưng tuyệt đối sẽ không có cảm giác cùng chung mối thù như vậy.

Lúc này, có thể nói là Dương gia trong lúc vô ý đã khiến cho tất cả mọi người đoàn kết với nhau, đứng ở bên phía Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài đang hù dọa tôi sao, ngài Bạch?

Dương Tiếu Vân ở bên kia điện thoại khẽ cười một tiếng:

- Chúng tôi không làm bất cứ chuyện gì sai, cho dù các người có thông qua tòa án quốc tế để tố cáo chúng tôi, thậm chí thông qua tiểu vương quốc Elsa tới can thiệp với chúng tôi, chúng tôi cũng không sợ. Hợp đồng chính là hợp đồng, chúng tôi chỉ làm việc theo hợp đồng làm việc mà thôi! Nếu như ngài có biện pháp khác, ngài cứ cố gắng dùng đi! Dương gia không sợ!

Đây là thái độ rõ ràng của Dương Tiếu Vân.

Chúng tôi lừa các người đấy, các người có cách gì thì cứ tới đi.

Ai nói người làm chuyện lớn thì sẽ không giở trò lưu manh chứ.

- Được!

Bạch Tiểu Thăng chỉ đáp lại một từ này.

- Vậy nếu như không có chuyện gì khác, thứ lỗi cho tôi không tiếp được, tôi còn phải bàn chuyện làm ăn với khách hàng ở nước M đấy.

Dương Tiếu Vân khẽ cười một tiếng và trực tiếp cúp máy.

Bạch Tiểu Thăng để điện thoại xuống, ánh mắt thâm trầm.

Khi Dương Tiếu Vân ở ngoài xa ngàn dặm để điện thoại di động xuống lại tươi cười vô cùng khoan khoái.

Bên cạnh, Dương Nhất Sơn cười lạnh nói:

- Những người này lại còn thông qua Bộ thương mại của tiểu vương quốc Elsa liên hệ với chúng ta, đúng là nực cười, là bọn họ ngu như heo thì trách ai được!

Dương Nhất Sơn lại cười nói:

- Lúc đó cha còn nói Bạch Tiểu Thăng kia không tầm thường, làm cho ngài cũng có vài phần kiêng kỵ, bây giờ hắn còn không phải tức giận trợn mắt mà không có cách nào sao?

Dương Tiếu Vân nghe vậy, cũng cười lạnh.

- Trước đó, cha chỉ lo lắng sẽ làm cho hắn cảm giác được manh mối, tự nhiên đâm ngang. Khi cha ngang dọc trong giới kinh doanh, còn không biết hắn đang chơi bùn ở đâu nữa, con cho răng cha thật sự biết sợ hắn sao?

Dương Tiếu Vân cười to:

- Bây giờ xem ra hắn cũng chỉ bình thường thôi. Giễu cợt như vậy thật sảng khoái, con thật sự muốn xem vẻ mặt của người trẻ tuổi kia thế nào.

- Vậy thì nhất định là tức chết rồi.

Dương Nhất Sơn cười hì hì nói.

- Hừ, nghe ý của hắn là còn muốn trả thù Dương gia chúng ta đấy.

Dương Tiếu Vân mỉm cười nói:

- Hắn còn không biết, tiếp theo hắn sẽ gặp rắc rối lớn tới mức nào đâu!

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng – người bị hai cha con cô ta chế giễu đang bị mọi người xúm quanh, nghe tất cả mọi người mồm năm miệng mười oán giận nói.

- Tổng giám đốc Bạch, đây cũng có một tin tức!

Lâm Vi Vi bên cạnh bỗng nhiên phát ra một tiếng kêu sửng sốt.

Mọi người không nhịn được nhìn sang.

Lâm Vi Vi giống như đọc tin tức ở trước mặt mọi người:

- Công ty vận tải Marvin chính thức ký kết hợp đồng thu mua với tập đoàn Dương thị, đã bị tập đoàn Dương thị thu mua...

Một câu nói khiến cho mọi người bao gồm cả Bạch Tiểu Thăng đều giật mình.

Tất cả bất chợt tức giận.

Tập đoàn Dương thị là lợi dụng bọn họ để đạt được hợp đồng với tiểu vương quốc Elsa, cái này cũng chưa tính là gì. Dương thị thu mua công ty vận tải Marvin, nhất định đã sớm có kế hoạch, còn tính kế bọn họ, bán tất cả những chiếc xe đã qua sử dụng cho bọn họ, để giúp đổi mới thiết bị.

Động cơ không trong sáng!

Mọi người ở đây quả thật cũng bị tức muốn nổ phổi, ngay cả những doanh nhân lớn có tu dưỡng nhất cũng bắt đầu tức giận chửi ầm lên.

- Các vị!

Bạch Tiểu Thăng đang im lặng, bỗng nhiên hét lớn một tiếng.

Mọi người dừng lại, nhìn về phía anh.

- Bây giờ xem ra chuyện này, không chỉ tổn hại lợi ích của chúng ta mà còn có sỉ nhục sự tôn nghiêm của chúng ta!

Bạch Tiểu Thăng lạnh lùng nói:

- Không thể để cho người khác cho rằng doanh nhân Trung Quốc chúng ta có thể mặc cho người ta khi dễ, mặc cho người ta bóp nặn được!

- Bây giờ, tôi muốn tất cả các người nghe theo sự sắp xếp của tôi!

- Tôi muốn cho tập đoàn Dương thị phải quỳ cầu xin hợp tác, hối hận vì quyết định của bọn họ!

Bạch Tiểu Thăng nói ra những lời ngoan độc ở ngay trước mặt mọi người.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Đổng Thiên Lộ nghiến răng nghiến lợi nói:

- Không trút ra cơn giận này ra, trong lòng tôi buồn bực tới phát hoảng mất. Tôi bằng lòng cùng tổng giám đốc Bạch trút giận!

Tâm trạng của các doanh nhân lớn ở đây lập tức được phát ra ngoài.

- Tôi cũng vậy!

- Tôi cũng thế!

- Nhất định phải trút ra cơn giận này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận