Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2162: Phòng thủ phản kích (2)

Dương Tiếu Vân nghe được việc khai thác thị trường ở phương tây tốt, buông tha thị trường phương đông không những không làm cho kinh doanh của Dương gia có tổn thất, ngược lại có chút lợi nhuận, còn mở ra các thị trường ở lĩnh vực khác ở phương tây thì lập tức thỏa mãn gật đầu.

Dương Tiếu Vân nghe cũng mệt nên đứng dậy đi về phòng sách cho yên tĩnh.

Cuộc nói chuyện giữa hai cha con bọn họ cũng kết thúc.

Ngày hôm sau, gần tới buổi trưa, Dương Nhất Sơn lại tới báo cáo với cha mình.

Ở dưới sự bày mưu đặt kế của cô ta, công ty vận tải Marvin lại kích thích bên phía Bạch Tiểu Thăng một trận nhưng bên kia vẫn hoàn toàn không có động tác gì.

Tin tức mới nhất, đoàn doanh nghiệp Trung Quốc bắt đầu tiếp tục khảo sát, hình như căn bản không rảnh bận tâm tới chuyện bên phía bọn họ.

- Con có biết tại sao cha muốn lựa chọn thời cơ đoàn doanh nghiệp Trung Quốc đi tới nước ngoài, tới chặt chém những nhà kinh doanh này thuận tiện để cho bọn họ trả tiền cho chúng ta hay không?

Dương Tiếu Vân không nhịn được đắc ý nói với con gái:

- Bây giờ bọn họ không phải là đại biểu cho cá nhân, mà là một đoàn đội, mỗi lời nói mỗi hành động đều để lộ ra trước truyền thông, điều này làm cho bọn họ bị bó tay bó chân, hơn nữa phía chính phủ làm việc chú ý chính là có lý có tình. Chúng ta không ký điều khoản hợp đồng với bọn họ, không vi phạm quy định, đi quá giới hạn, cho dù là phía chính phủ bọn họ cũng không làm gì được chúng ta.

Dương Nhất Sơn nghe vậy thì không nhịn nổi giơ ngón tay cái với cha mình:

- Cha thật sự không hổ danh là Gia Cát của Dương gia mình, có thể suy nghĩ tất cả điều kiện chu đáo, ngay cả lão Brown, đoàn doanh nghiệp Trung Quốc cũng có thể trở thành một phần trong kế hoạch được vạch ra của cha, con đúng là bội phục! Thế này thì xe ra bên phía bọn họ không giải quyết được gì. Chờ sau này, bọn họ trở lại bí mật tìm nợ, chúng ta cũng không sợ, cách biển xa xôi, bọn họ có cách thì cứ cố gắng dùng đi. Con nghĩ bọn họ cũng chỉ có thể càu nhàu trên truyền thông mà thôi. Nhưng bọn họ dám làm như vậy, chúng ta lại tố cáo bọn họ xâm phạm quyền danh dự, kiện bọn họ ra tòa!

Dương Tiếu Vân mỉm cười nói:

- Thật ra ba vẫn ngóng trông Bạch Tiểu Thăng tâm huyết dâng trào, có hành động gì đó quá kích để mượn điều này áp chế ngược lại hắn. Không ngờ hắn lại yên tĩnh, cũng đúng, nhân vật có thể đấu được với lão Brown thì sao có thể là hạng người tầm thường được. Sợ rằng hắn cũng cảm giác được chỗ mạo hiểm trong đó. Ha ha, có thể khiến cho nhân vật tài giỏi đấu thắng lão Brown phải câm nín, bằng lòng chịu thiệt ở chỗ của cha, cha không thắng cũng thấy vinh dự.

Hai cha con không khỏi càng đắc ý hơn.

Cho đến hiện nay Bạch Tiểu Thăng “hoàn toàn không có động tác", không chỉ làm cho hai cha con họ Dương xem nhẹ, cũng để cho hơn mười vị chủ doanh nghiệp bên phía Bạch Tiểu Thăng lo lắng suông.

Thậm chí giữa những lần đi khảo sát có thời gian rảnh, đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm, Vương Tuyền Thiên còn tìm tới Bạch Tiểu Thăng, hỏi thăm Bạch Tiểu Thăng tiếp theo sẽ có động tác như thế nào.

Trong lúc khảo sát, bọn họ cũng bàn luận về những điều này.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng bỏ dở cuộc giao lưu này, kiên trì không nói thêm nửa từ.

Điều này làm cho mọi người cho rằng Bạch Tiểu Thăng chưa có được phương án ứng phó ổn thoả tốt đẹp thì lập tức cảm giác nổi giận.

Trong số những người này, Đổng Thiên Lộ biết trước mắt Bạch Tiểu Thăng bỏ ra cái gì, chỉ là đã đáp ứng yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng nên cô ta không thể nói ra, mắt thấy Bạch Tiểu Thăng bằng lòng trả tiền vì mọi người, còn bị người ta hiểu nhầm, cô ta cũng chỉ có thể thầm lên tiếng bất bình trong lòng, nghĩ sau khi trở về sẽ tìm mọi người nói chuyện.

Bên phía Bạch Tiểu Thăng, sau một buổi chiều khảo sát hoàn toàn không có thành tích gì, trong lòng phần lớn mọi người đều chán nản, thế này còn có thể bàn hợp tác thành công gì nữa.

Trong cùng ngày, khoảng chừng ba giờ chiều, tại văn phòng tổng giám đốc của công ty vận tải Marvin.

Ngài Marvin đang phẫn nộ chỉ trích một chàng trai trẻ. Cậu thanh niên da đen này ngồi ở trên xe lăn với dáng vẻ bất cần đời, vẻ mặt không phục. Chỉ có điều trên đầu cậu ta quấn băng, cánh tay bị treo lên, trên chân còn bó thạch cao, rõ ràng trước đây đã bị thương không nhẹ.

- Cả ngày lêu lổng, về sau cha sẽ không gửi tiền cho con nữa!

Ngài Marvin tức giận rít gào.

Cậu thanh niên da đen ngồi xe lăn này là con của hắn, bình thường không học vấn không nghề nghiệp, trước đây không lâu đánh nhau với người ta mới bị thương thành thế nào.

Trong lúc ngài Marvin đang dạy con thì có người ở bên ngoài gõ cửa.

Ngài Marvin đang nổi nóng, tức giận cho người bên ngoài bước vào.

Người đẩy cửa đi vào là thư ký của hắn.

- Cậu làm thế nào thế? Tôi không phải đã nói đừng tới làm phiền tôi sao?

Ngài Marvin tức giận nói.

- Ngài Marvin, có khách...

Thư ký vội vàng nói.

- Khách nào?

Ngài Marvin trợn mắt.

Người thư ký kia còn chưa trả lời thì đã bị người đẩy ra.

Sau đó, một nam một nữ dẫn theo một số người đi tới. Đó chính là Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, sau lưng bọn họ còn có một đám người đi theo.

- Các người là ai?

Ngài Marvin nghi ngờ nói. Trước đây hắn chưa từng gặp qua hai người này.

Cậu thanh niên da đen ngồi xe lăn vốn lười biếng nhìn sang, vừa thấy được Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thì trong nháy mắt trợn tròn mắt.

Nhưng sự chú ý của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều tập trung ở trên người của ngài Marvin.

- Ngài chính là ngài Marvin sao?

Giọng nói của Lâm Vi Vi vang dội:

- Chúng tôi là trợ lý của ngài Bạch Tiểu Thăng, đến đây nói chuyện bồi thường vi phạm hợp đồng với ngài. Chúng tôi có mời cả cố vấn pháp luật và nhân viên trong ban ngành chính phủ đi cùng. Bây giờ, tôi tới chính thức thông báo với ngài, hai bên chúng ta dừng hợp tác!

Ngài Marvin lập tức sửng sốt.

Cô tới đây nói chuyện bồi thường vi phạm hợp đồng với vẻ hùng hồn như vậy thì tính là gì?

- Làm vậy có hợp với quy định không? Chúng ta mới bắt đầu hợp tác!

Ngài Marvin cố mỉm cười nói.

Ngài Dương Tiếu Vân chắc chắn sẽ không đáp ứng!

Sau đó, ngài Marvin lại thấy người của Bộ thương mại từng tới trước đó đang lạnh lùng nhìn hắn và cao giọng nói:

- Chúng ta có thể chứng kiến, lần này tất cả quy trình đều hợp quy định. Trừ khi ngài Marvin chống lại!

Ngài Marvin lập tức không dám lên tiếng nữa.

Chỉ có điều trong giây lát, hắn thấy trong đám người có sếp tổng công ty thứ ba hợp tác với bên mình.

- Andy!

Ngài Marvin không chịu nổi chỉ vào đối phương hoảng sợ nói:

- Sao anh...

Sếp tổng tên là Andy kia lập tức lộ ra một nụ cười miễn cưỡng.

- Trước khi tới, chúng tôi đã tìm ngài Andy nói chuyện thỏa đáng rồi.

Lôi Nghênh thản nhiên nói.

Ngài Marvin nghe vậy lập tức trợn mắt.

Đây rốt cuộc là thế nào vậy? Không ngờ ngài Andy của công ty thứ ba lại bị giải quyết xong rồi?

Chẳng lẽ, đối phương trực tiếp mua lại chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ đã qua sử dụng này!

Trời ạ, đám người Trung Quốc này có tiền như vậy sao?

Giờ phút này, ngài Marvin quả thật không biết miêu tả tâm tình của mình thế nào.

Trong lúc nói chuyện, Lâm Vi Vi hình như phát hiện ra người trẻ tuổi ngồi xe lăn, cô ngẩn người ra, sau đó ánh mắt sáng lên và kéo góc áo của Lôi Nghênh.

Lôi Nghênh nhìn sang, quan sát một lát thì nhận ra đối phương.

Đây lại không phải là kẻ dẫn đầu chạy tới gây sự khi bọn họ cùng Trần Phi Tù đi ăn đồ nướng sao? Sao cậu ta lại ở chỗ này? Nhìn người này dường như có quan hệ thân thiết với ngài Marvin. Hơn nữa sao cậu ta lại bị thương nặng như thế...

- Cha, chính là bọn họ!

Người trẻ tuổi kia thấy Lôi Nghênh nhìn qua thì lập tức ngạc nhiên kêu lên.

Nói thật, cậu ta bị Lôi Nghênh đánh tới sợ rồi.

Người cao to này có nắm đấm giống như cái nồi cát, rơi vào trên người ai thì kẻ đó đau phải biết...

Một câu nói không đầu không đuôi đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người ở đó.

Lúc đầu ngài Marvin còn sửng sốt, sau đó hiểu được ý trong lời nói của con trai mình.

Ý của con trai là người to con đối diện đánh nó!

Kể từ đó, mình có lý do từ chối việc trao đổi lần này!

Marvin nghe vậy, ánh mắt không khỏi sáng ngời.

- Tom, con xác định là ngài đây sao? Nếu vậy, cha sẽ làm chủ cho con!

Ở dưới sự ủng hộ của ngài Marvin, cậu thanh niên da đen chỉ vào Lôi Nghênh kêu lên:

- Chính là hắn ra tay đánh con!

Mọi người nhất thời nhìn về phía Lôi Nghênh.

Ngài Marvin lập tức có tinh thần, chỉ có điều không đợi hắn lên tiếng, Lâm Vi Vi đã trao đổi với luật sư đi theo.

- Xin hỏi, ở tiểu vương quốc Elsa chúng ta, đánh nhau bị xử phạt thế nào?

Luật sư ngẩn người, trả lời:

- Xem xét tình tiết nghiêm trọng, thấp nhất là gian một tuần, trả tiền chữa bệnh, cộng thêm năm roi.

- Vậy người có ý muốn quấy nhiễu tình dục đối với phụ nữ, thực hiện xâm phạm thì sao?

Lâm Vi Vi lại hỏi.

- Cái này thì nghiêm trọng hơn, đất nước chúng tôi bảo vệ phái nữ. Tối thiểu phải xử phạt giam một năm, đánh ba mươi roi!

Lâm Vi Vi tỏ vẻ đã hiểu rõ, nhìn về phía cậu thanh niên da đen này.

Vẻ mặt cha con Marvin đột nhiên chợt biến đổi.

Gương mặt đen của Tom đã trắng bệch, liền nói ngay:

- Thật ngại quá, con nhận sai! Con hoàn toàn không quen biết những người này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận