Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2198: Tiến độ thần tốc (2)

Trong phòng họp lớn, đám người Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo cũng không nhàn rỗi, mỗi người đang truyền tay nhau đọc các hợp đồng liên quan.

Những hợp đồng này không phải xác định riêng cho người nào, nếu như bản thân đủ điều kiện hợp tác thì đều có thể xem.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng phối hợp trong chuyện này.

Không thể không nói, nhà họ Dương đưa ra điều kiện thật sự rất thích hợp, mọi người không khỏi tán thưởng.

Chỉ có điều sau đó lại có vấn đề tới.

Có hợp đồng lại có tới hai ba người đều muốn ký, lập tức biến thành thái độ "tranh đoạt".

- Tổng giám đốc Lô, anh xem có phải phần hợp đồng này thích hợp với tôi hơn bên kia không? Anh tới giúp người thành đạt đi.

- Tổng giám đốc Vương, anh nói vậy là sai rồi, cái gì gọi là giúp người thành đạt, hợp đồng là thứ mà doanh nhân nhất định phải tranh, làm sao có thể nhường được. Tôi cũng muốn đấy.

- Hai ông chủ, nếu các người đều chọn trúng hợp đồng này, vậy có phải những thứ này có thể thuộc về tôi không?

- Anh nghĩ thật hay, hai người bọn họ đồng ý thì còn có tôi đây này. Tôi vẫn chưa đồng ý đâu!

Thật thật giả giả, tất cả mọi người đều thiếu kiên nhẫn, có vẻ như không chịu nhường nhau.

Ở dưới tình huống như vậy, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đứng dậy, lên tiếng nói với mọi người.

- Xin mọi người yên lặng một chút.

Tiếng của Lôi Nghênh như tiếng chuông lớn, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người đang ngồi đâu.

Sau đó, Lâm Vi Vi mới lên tiếng:

- Các vị, ngài Bạch sớm có căn dặn liên quan tới chuyện phân chia hợp đồng, vẫn mong các vị tạm thời không nên tranh cãi nữa.

Mọi người nghe được lời này thì nhất thời nhìn nhau, lại nhìn về phía Lâm Vi Vi.

- Cô Lâm, ngài Bạch dường như đã sắp xếp à?

Có người không nhịn được hỏi.

Lâm Vi Vi cười ngọt ngào và nói với mọi người:

- Những hợp đồng này, doanh nghiệp có ý có thể cùng nhau làm, phải biết rằng chúng ta là một chỉnh thể, sau này thậm chí còn là một liên minh thương mại. Hợp tác của chúng ta mới bắt đầu thôi.

Lời nói này rất đúng!

Mọi người không khỏi gật đầu.

- Còn nữa, những hợp đồng của nhà họ Dương đều là kinh doanh nhỏ, bây giờ ngài Bạch đang cùng ngài Miro nói chuyện hợp tác cùng giới kinh doanh Karan, tin tưởng sẽ là một vụ kinh doanh với số lượng lớn. Ngoài ra, chúng ta còn sắp đi tới nước Osan, bất kể là kinh doanh hay đơn đặt hàng sẽ chỉ càng lúc càng nhiều.

Lâm Vi Vi nói lời này là do Bạch Tiểu Thăng bày sẵn, chỉ chuyển lại cho mọi người cùng nghe thôi.

Các doanh nhân lớn ngồi đây làm gì có ai có tầm mắt hạn hẹp, bọn họ nghe vậy lập tức gật đầu, công nhận những lời này.

- Nếu vậy tiếp theo, mong mọi người thương lượng xem làm sao hợp tác để hoàn thành những hợp đồng, để cho cả hai cùng thắng cùng có lợi thì tốt hơn.

Lâm Vi Vi cung kính gật đầu nói với mọi người, sau đó cô và Lôi Nghênh tránh sang một bên.

Hai người này làm lễ nghi như vậy đã cho các vị ở đây đủ mặt mũi rồi.

Mọi người đều gật đầu, quả nhiên theo suy nghĩ này để phân phối lợi ích một lần nữa.

Khi bên này đang thảo luận sôi nổi, ở chỗ Bạch Tiểu Thăng nói chuyện với Miro cũng rất thuận lợi.

Thật ra trong tay của Miro căn bản không còn lá bài nào nữa, chỉ có thể nghe theo Bạch Tiểu Thăng.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng cũng không làm chuyện gì quá mức tuyệt tình, giá nói ra vẫn khiến cho Miro có thể đi trở về ăn nói được, nhưng cũng chỉ vậy không hơn.

Dù sao Bạch Tiểu Thăng cũng phải suy nghĩ cho lợi ích của bản thân đoàn thương nghiệp.

Chờ sau khi nói chuyện thỏa đáng về khung sườn hợp tác lớn, Bạch Tiểu Thăng và Miro đều thở phào một cái.

Chuyện này đã có tin tức sẽ luôn tốt hơn.

- Thật ra lần này thua ngài một bậc, tôi không cam lòng nhưng chịu phục.

Miro uống trà và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi phục là phục ngài không ngờ còn có thời gian quan tâm tới tin tức về tình hình chính trị bên này. Ngài biết đấy, ngay cả tôi cũng không nhìn thấy tin tức chính trị này, có thời gian rảnh rỗi thì không bằng xem về mảng kinh tế, thị trường chứng khoán.

Miro cảm thấy rất phục về điểm này.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Nói thế nào đây, trước khi đi ngủ tôi thường thích xem tin tức, cái gì cũng xem, có thể lần này là thấy cảm thấy hứng thú thôi. Ở biên giới hai bên đã đàm phán thất bại một trăm tám mươi lần, đồng thời còn tăng thuế quan cho nhau, cho nên tôi mới nói thứ kia của ngài không thể thực hiện được. Còn nữa, nếu như có thể làm ăn buôn bán được với nước bên cạnh, các người còn có thể khổ tâm nghĩ kỹ, chờ những người khách phương đông chúng tôi đến nhà, còn cố gắng hết sức vào các loại đàm phán nữa sao?

Bạch Tiểu Thăng nói những lời này làm cho Miro rầu rĩ. Anh ta tất nhiên không biết Bạch Tiểu Thăng có một trí tuệ nhân tạo trợ giúp, tin tức ở bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào cũng có thể tiếp nhận toàn diện.

Miro liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, nói lầm bầm:

- Coi như anh giỏi! Tôi thừa nhận, anh lợi hại hơn tôi!

- Không thể nào.

Bạch Tiểu Thăng cười ha ha:

- Thật ra trong những những cùng lứa tuổi mà tôi gặp phải trong mấy năm qua, anh là đối thủ giao dịch khó dây dưa nhất. Vì nghĩ cách đối phó với anh mà tối hôm qua tôi cũng không nghỉ ngơi tốt đấy.

Bạch Tiểu Thăng vừa nâng cao như vậy, Miro lập tức cảm thấy người trước mắt này nhìn thuận mắt hơn nhiều.

Tất cả chỉ vì anh biết nhìn người.

- Có cơ hội, tôi thật sự muốn làm bạn với anh.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

- Tại sao phải có cơ hội chứ? Thật ra bây giờ chúng ta đã là bạn rồi.

Miro toét miệng cười.

Đặc biệt vào giây phút nhìn thấy cô nữ trợ lý xinh đẹp của anh, tôi đã nhất định phải kết bạn với anh rồi. Miro thầm nghĩ.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nâng chén trà lên, tạm thời xem như rượu cụng chén với Miro, sau đặt ở bên miệng uống.

- Anh xem, mọi người đều là bạn, anh có thể cho tôi cách liên lạc với cô trợ lý của anh không?

Miro nhân cơ hội nói.

- Không được.

Bạch Tiểu Thăng vừa uống trà vừa không quên bình tĩnh từ chối.

Miro lập tức lộ ra vẻ mặt không thú vị, nói lảm nhảm:

- Còn bảo là bạn đấy, có chút yêu cầu như vậy cũng không làm được.

...

Chờ tới khi trong phòng họp lớn thương lượng xong, Bạch Tiểu Thăng và Miro lại quay về. Lần này, hai người đều tươi cười.

Mọi người ở đây thấy vậy thì biết, Bạch Tiểu Thăng đã đạt được nhận thức chung với Miro.

Nói cách khác, hợp tác giữa đoàn doanh nghiệp Trung Quốc và giới kinh doanh Karan đã có kết quả.

Quả nhiên, Bạch Tiểu Thăng và Miro ở trước mặt mọi người tuyên bố về thành quả đàm phán cuối cùng.

Mọi người ở đây vẫn tương đối hài lòng, tất cả đều vỗ tay nhiệt liệt.

Vẻ mặt Miro cũng khôi phục lại bình thường, nói vài lời xã giao ở trước mặt mọi người và chào tạm biệt mọi người, nói phải trở lại liên hệ với người trong giới kinh doanh Karan, về thời gian khảo sát sau đó cũng sẽ tiến hành giảm bớt, cố gắng không làm chậm trễ thời gian của đoàn thương nghiệp.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp biểu đạt sự cảm ơn với Miro.

Sau vài lời xã giao, Miro tạm biệt, Bạch Tiểu Thăng tự mình tiễn anh ta rời đi.

Miro lộ vẻ nghiêm trang, mãi đến cửa thang máy, thấy không có người bên ngoài mới lại lộ ra vẻ mặt không đứng đắn, muốn xin cách thức liên lạc của Lâm Vi Vi.

Kết quả, anh ta lại bị Bạch Tiểu Thăng "khách sáo" đẩy vào thang máy vừa mở ra, đồng thời ấn cho thang máy đi xuống giúp anh ta.

Bạch Tiểu Thăng tiễn Miro đi xong liền dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh quay về.

Bạch Tiểu Thăng mới đi được mấy bước thì lại nghe có tiếng chuông điện thoại vang lên.

Lần này là Hầu Doãn Thành gọi điện thoại tới.

Bạch Tiểu Thăng liền nghe máy, trước khi Hầu Doãn Thành mở miệng, anh đã mỉm cười nói:

- Cục trưởng Hầu, ngài gọi điện thoại tới có phải là nhắn nhủ trên phương diện tinh thần, muốn chúng tôi giành được nhiều hợp tác với bên phía giới kinh doanh Karan hơn đúng không?

Đầu điện thoại bên kia, Hầu Doãn Thành lập tức kinh ngạc:

- Đúng vậy, làm sao cậu biết được? Bản thân tôi cũng chỉ vừa nhận được tin tức, đoàn viếng thăm của một lãnh đạo cấp cao khác bên Trung Quốc chúng ta vừa rời khỏi Karan và đã giành được giao hẹn thương nghiệp... Cậu đã sớm biết rồi sao?!

- Tôi cũng sắp ký hợp đồng rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Cho dù chưa ký hợp đồng, anh cũng không ngại tiết lộ cho Hầu Doãn Thành biết một ít, cùng lắm thì nhờ ông khoan hãy báo cáo lên trên.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng nói cho Hầu Doãn Thành biết sơ qua về kết quả đàm phán với Miro, ông lập tức giật mình:

- Hợp tác liên quan đến mười lăm ngành sản xuất trọng điểm, ba mươi lăm phân loại trọng điểm, chỉ hai ngày như thế, cậu làm sao đàm phán xong được vậy?

Quả thật là tiến độ thần tốc!

Bạn cần đăng nhập để bình luận