Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2200: Dương Nhất Sơn quan tâm

Bạch Tiểu Thăng gọi điện thoại cho Hầu Doãn Thành xong liền chạy đi ăn một bữa cơm tối đơn giản, căn dặn Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh một lúc, sau đó ngồi trước laptop để xử lý công việc.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng không chỉ là người dẫn đầu nửa đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, còn phải xử lý công việc của đoàn thương nghiệp, còn là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc, người đứng thứ hai Bộ giám sát trong trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc, trong tay còn nắm giữ riêng hơn mười doanh nghiệp, khắp nơi đều có đủ các công việc, cho dù mỗi nơi chỉ có một chút, chồng chất lên cũng thành nhiều.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng chưa bao giờ thích một mình nắm lấy quyền to, ngay từ ban đầu đã cố gắng dùng người quản lý có thể một mình đảm đương một phía, nhưng vẫn có rất nhiều chuyện cần anh phải tự mình xem qua, quyết định.

Ở trên vị trí của anh, đây là chuyện không thể tránh được.

Cũng may là Bạch Tiểu Thăng có trí tuệ nhân tạo Hồng Liên này giúp đỡ, nếu không chẳng phải mỗi ngày anh đều bận muốn chết sao.

Bạch Tiểu Thăng đóng cửa lại và ngồi trước laptop, tập trung xử lý công việc, chợt nghe điện thoại đặt ở bên cạnh truyền đến từng tiếng rung.

Bạch Tiểu Thăng bận việc nên ban ngày không nghỉ ngơi, cũng cảm giác hơi mệt mỏi. Anh lập tức vươn vai, cũng muốn nhân cơ hội nghỉ một lát.

Anh cầm điện thoại di động lên, liếc nhìn xem ai gọi tới, sau đó đứng dậy đi tới ban công và nghe điện thoại.

- Alo, cô Dương à? Sao muộn thế này mà cô còn gọi điện thoại tới cho tôi? Chẳng lẽ có chuyện gì sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Người gọi điện thoại tới chính là Dương Nhất Sơn.

Nhà họ Dương vừa ký một số lượng hợp tác lớn với đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, trong lúc qua lại, cho dù Bạch Tiểu Thăng đã sắp xếp xong tất cả, nhưng khó bảo đảm có vài điều cần phải trao đổi với anh.

Bạch Tiểu Thăng cho rằng Dương Nhất Sơn gọi điện thoại tới là nói về chuyện hợp tác này.

Bên kia điện thoại, Dương Nhất Sơn tất nhiên cũng nghe ra ý trong lời nói của Bạch Tiểu Thăng, lập tức mỉm cười nói:

- Ngài Bạch, người bên các ngài đã liên lạc với tôi, tài liệu cũng đưa tới, tất cả hợp đồng đều không có vấn đề gì, phía hợp tác làm cho chúng tôi rất hài lòng. Còn nữa, trong đoàn thương nghiệp của ngài có các bạn doanh nhân trước đây từng hợp tác với chúng tôi đều gửi tin nhắn tới, nói hợp tác giai đoạn hai sẽ giảm xuống một vài điều kiện cho nhà họ Dương chúng tôi để cảm ơn hành động của chúng tôi ở bên Karan này. Nhà họ Dương chúng tôi cũng rất cảm ơn về điều này.

Dương Nhất Sơn muốn nói là tất cả mọi chuyện đều thuận lợi, không có chuyện gì cả.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười:

- Nếu không có vấn đề, vậy là tốt rồi! Thật ra mỗi người chúng tôi đều hi vọng có thể tiến hành hợp tác chiều sâu, thân thiết hơn với nhà họ Dương để cả hai cùng thắng. Doanh nhân Trung Quốc chúng tôi làm việc, chưa bao giờ bạc đãi bạn bè.

Dương Nhất Sơn lập tức mỉm cười nói phải

Sau đó, hai người nói một vài chuyện liên quan tới giới kinh doanh Karan, nhưng đều không phải là chuyện quan trọng.

Cuối cùng, Dương Nhất Sơn mới chuyển đề tài nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, hôm nay tôi từ một người bạn trong giới kinh doanh Karan biết được một vài chuyện, không biết có nên nói cho ngài không.

Dương Nhất Sơn lại nói có lời không tiện nói khiến Bạch Tiểu Thăng lập tức tò mò.

- Cô Dương có gì cứ nói đừng ngại, không sao cả?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Anh cũng không biết Dương Nhất Sơn muốn nói gì với mình, không ngờ lại tỏ ra do dự như vậy.

Ngoài ra, trong lòng Bạch Tiểu Thăng đang suy nghĩ, người bạn trong giới kinh doanh Karan mà Dương Nhất Sơn nhắc tới chẳng lẽ và cùng một người với trước đây?

Sẽ là người phụ nữ tên Lisa kia sao...

Theo phong tục của địa phương, trong khảo sát tiếp theo hình như không có doanh nhân nào là phái nữ...

Bên kia điện thoại, Dương Nhất Sơn hơi do dự một lát nhưng vẫn nói ra:

- Tôi nghe người bạn kia của tôi nói khi ngài Bạch khảo sát đã gặp phải một vào tình hình bất trắc, may là dẫn theo một vệ sĩ lợi hại, nếu không đã có khả năng gặp phải nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thăng ngẩn người, sau đó liền hiểu rõ.

Dương Nhất Sơn nói là chuyện anh gặp phải ở bên ngoài doanh nghiệp nhà Miro.

- Ngay cả cô Dương cũng biết chuyện này sao? Thật ra vẫn may, chưa gặp phải nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

- Ngài Bạch vẫn nên cẩn thận một chút thì tốt hơn!

Nghe Bạch Tiểu Thăng hình như không quá để ý, Dương Nhất Sơn vội vàng nói:

- Còn nữa, ngài cũng phải cẩn thận với ngài Miro kia nhiều hơn!

- A, vì sao?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nói.

Dương Nhất Sơn dừng lại một lát mới nói:

- Tôi cũng chỉ nghe nói, anh ta thích người đẹp, bên cạnh anh không phải là có một nữ trợ lý xinh đẹp sao? Tôi sợ anh ta bởi vậy mà mang phiền toái tới ngài.

Bạch Tiểu Thăng lập tức hiểu rõ, có thể Dương Nhất Sơn biết chuyện kia có liên quan đến Miro.

Thật ra, lúc đó Bạch Tiểu Thăng đã nhìn ra được.

Chỉ có điều, lúc ấy Miro sốt ruột hoảng sợ đi giúp Lôi Nghênh cũng là sự thật. Nếu không Bạch Tiểu Thăng làm sao có thể dễ dàng buông tha cho anh ta.

Sau đó Bạch Tiểu Thăng suy đoán, có thể là Miro không biết tìm ở đâu ra một đám người, muốn trình diễn cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân gì đó mà thôi, chỉ có điều chơi hỏng.

Nói một cách thẳng thắn thì Bạch Tiểu Thăng không quá căm ghét điều này, dù sao cũng không tạo thành quấy nhiễu quá lớn đối với bọn họ, chỉ là cục diện nhỏ mà thôi.

Hơn nữa sau đó Bạch Tiểu Thăng còn mượn cớ để ép giá Miro, Miro cũng thức thời chịu thiệt không dám nói ra.

- Được rồi, cô Dương, tôi sẽ nhớ kỹ lời cô nói, cảm ơn cô đã quan tâm.

Bạch Tiểu Thăng thành khẩn nói.

Dù sao Dương Nhất Sơn đặc biệt gọi điện thoại tới cũng là muốn tốt cho mình, anh vẫn nên cảm ơn.

Có lẽ cảm thấy Bạch Tiểu Thăng vẫn chưa thật sự coi trọng chuyện này, Dương Nhất Sơn có vài phần sốt ruột, lập tức nói:

- Ngài Bạch, ngài nghe tôi nói đã. Miro người này có bối cảnh đặc biệt không tầm thường, ngài nhất định phải coi chừng anh ta, nhớ kỹ không thể xảy ra xung đột gì với anh ta, đặc biệt là các người còn phải đi tới tiểu vương quốc Osan...

Dương Nhất Sơn nói lời này cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng không nhịn được thoáng chấn động. Anh tất nhiên biết Miro không đơn giản, nhưng không điều tra ra được bối cảnh thật sự của Miro.

Nghe Dương Nhất Sơn nói vậy, dường như cô ta đã biết.

Bạch Tiểu Thăng đang muốn nghe thử xem Miro có bối cảnh gì thì bên phía Dương Nhất Sơn bỗng nhiên truyền đến tiếng chuông điện thoại, cắt ngang lời cô ta.

người trong giới kinh doanh như Dương Nhất Sơn luôn mang theo hai, ba cái điện thoại bên người cũng không có gì lạ.

- Ngài Bạch, xin lỗi tôi phải nhận điện thoại, là ba tôi gọi tới. Muộn thế này, chắc hẳn có chuyện gì gấp.

Dương Nhất Sơn vội vàng nói với Bạch Tiểu Thăng một câu.

- Cô Dương, cô cứ đi nghe đi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ đành phải nói vậy.

Trước khi Dương Nhất Sơn cúp máy còn không quên căn dặn Bạch Tiểu Thăng một câu:

- Ngài Bạch, Miro kia thật sự không đơn giản, ngài phải ghi nhớ kỹ cố gắng hết sức đừng xảy ra xung đột với anh ta, nhớ kỹ đấy!

Dương Nhất Sơn nói dứt lời liền cúp máy.

Bạch Tiểu Thăng thả tay xuống, nhìn điện thoại di động của mình và không nhịn được cười gượng một hồi.

Dương Nhất Sơn dặn dò một câu cuối cùng này còn không bằng nói thẳng cho anh biết Miro có lai lịch gì.

- Thôi quên đi, dù sao không quan tâm anh ta có lai lịch gì, chuyện bên này cũng đã kết thúc rồi.

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm và nhún vai, cất điện thoại di động.

Trở lại trước laptop, Bạch Tiểu Thăng không suy nghĩ tới chuyện đó nữa, tập trung sức lực để giải quyết từng công việc còn lại, sau đó mới đi nghỉ ngơi.

Trong ba ngày tiếp theo, Bạch Tiểu Thăng dẫn theo mọi người hoàn thành tất cả kế hoạch khảo sát.

Chỉ có điều hai ngày sau đó lại không thấy Miro xuất hiện, thay vào đó là quản lý Bộ thương mại Karan.

Theo người quản lý kia nói, trong nhà Miro tạm thời có việc, cho nên mới phải vội vàng trở về.

Chỉ có điều trước khi đi, Miro bảo ông ta qua dẫn đường cho bên phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng không hỏi thăm người quản lý này về chuyện liên quan tới bối cảnh của Miro, thứ nhất là anh sợ đối phương khó có thể nói được, thứ hai nếu mình quá mức để ý, trái lại làm mất thân phận.

Sau khi tất cả khảo sát kết thúc, Bạch Tiểu Thăng tập hợp những hợp đồng đã ký và thành quả hợp tác, báo lên cho Hầu Doãn Thành, đồng thời chuẩn bị khởi hành, chạy tới thành phố Auckland của tiểu vương quốc Osan.

Vừa vặn, thành phố này cũng là chỗ của nhà họ Dương.

Vào buổi sáng của một ngày hoàn toàn mới, đám người Bạch Tiểu Thăng được người của các giới trong Karan vui vẻ đưa tiễn lên phi cơ, một đường bay tới Osan.
Bạn cần đăng nhập để bình luận