Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2203: Lòng tốt như vậy (2)

- Ở trong sản nghiệp của tập đoàn ở các lục địa tồn tại một vài doanh nghiệp đặc biệt, bọn họ giống như chúng tôi, chỉ nghe lệnh từ người quản lý cao nhất của tập đoàn – chính là chủ tịch hội đồng quản trị, đồng thời trực tiếp chịu trách nhiệm trước người đó.

Brady mỉm cười nói.

Nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái của Bạch Tiểu Thăng, Brady lại nói thêm một câu:

- Đương nhiên khu Đại Trung Hoa không nằm trong nhóm này.

Vừa rồi phản ứng đầu tiên của Bạch Tiểu Thăng chính là khả năng đáng tin của cách nói này.

Anh chưa từng nghe qua khu Đại Trung Hoa của mình có doanh nghiệp nào của tập đoàn lại không do mình quản lý.

Brady lập tức giải thích nghi ngờ cho anh, khu Đại Trung Hoa là một trường hợp đặc biệt.

Nếu đúng như lời anh ta nói, Bạch Tiểu Thăng suy đoán, có thể điều này liên quan đến chú hai của mình Bạch Chấn Bắc, người sáng lập ra tập đoàn này.

Dù sao Bạch Chấn Bắc chính là người Trung Quốc.

- Vậy ai bảo anh tới tìm tôi, lại có chuyện gì?

Bạch Tiểu Thăng thu lại tâm tư của mình và hỏi đối phương.

Brady cười, nói:

- Người bảo chúng tôi tới là đại diện chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn chúng ta bây giờ - ngài Bạch Tuyên Ngữ.

Hóa ra là Bạch Tuyên Ngữ!

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng lập tức hiện ra gương mặt đẹp tai lại có phần nghiêm túc kia.

- Là anh ta à!

- Ngài Bạch Tuyên Ngữ căn dặn chúng tôi phải tới cung cấp hợp tác cần thiết cho đoàn thương nghiệp các ngài.

Bạch Tiểu Thăng khẽ gật đầu.

Brady mỉm cười nói:

- Trước mắt, công ty Victory chúng tôi đã tiến vào danh sách các công ty trong giới kinh doanh của liên minh tiểu vương quốc phía tây ở Châu Phi, tạm thời trong top 3, phía dưới có mười tám công ty, ba mươi tám xưởng gia công, tổng doanh thu năm ngoái là...

Brady báo cáo với Bạch Tiểu Thăng về tình hình của bản thân.

Có thể nói công ty này quả thật có thể có thực lực thương mại ngang với một quốc gia, thật sự là giàu ngang với một nước!

Cho dù Bạch Tiểu Thăng nghe được tổng doanh thu của bọn họ cũng không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Bạch Tuyên Ngữ cho bọn họ một đối tượng hợp tác cỡ siêu lớn.

Chỉ có điều, thái độ của Bạch Tuyên Ngữ đối với mình trước đây cũng không tốt lắm, sao lúc này lại có lòng tốt như vậy?

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng khó tránh khỏi có chút nghi ngờ.

Quả nhiên, Brady mỉm cười nói:

- Ngài Bạch Tuyên Ngữ nói, đây là lần đầu tiên ngài Tiểu Thăng dẫn dắt đoàn doanh nghiệp Trung Quốc ra ngoài, ngài ấy bằng lòng dệt hoa trên gấm, để cho chuyến đi này của ngài càng thêm xuất sắc, nhận được càng nhiều khen ngợi, trở thành ngôi sao mới trong giới kinh doanh Trung Quốc. Ngài ấy còn nói, ngài Tiểu Thăng thích hợp phát triển ở Trung Quốc hơn. Nếu như ngài bằng lòng, ngài ấy cũng sẽ không ngừng đưa tới cho ngài càng nhiều hợp tác lớn hơn. Đến lúc đó, ngài Tiểu Thăng có thể sẽ phải bỏ ra càng nhiều sức lực, một lòng một dạ đi quản lý tốt những hợp tác lớn này. Nếu nói vậy, ngài Tiểu Thăng tốt nhất hãy tự buông tha chức vụ và danh hiệu vô căn cứ ở Bộ giám sát của trụ sở chính. Như vậy sẽ tốt cho cả ngài và tập đoàn.

Brady nói thẳng ra, làm cho Bạch Tiểu Thăng lập tức nhíu mày.

Lần này Bạch Tuyên Ngữ đưa thịt mỡ tới cửa không phải là đồ ăn ngon như vậy, bên trong còn kèm theo xương đấy!

Anh ta muốn cho Bạch Tiểu Thăng thấy anh ta có thể cho Bạch Tiểu Thăng cái gì, sau đó bảo Bạch Tiểu Thăng buông tha chuyện tiến quân vào trụ sở chính của tập đoàn.

Nhưng điều này là có thể sao?

Mục tiêu của Bạch Tiểu Thăng là vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, là cả tập đoàn!

Xem ra, từ giây phút Bạch Tuyên Ngữ biết được thân phận của anh, trong lòng đã cảnh giác, sợ anh cướp đi vị trí của mình.

Brady này đến đây, rõ ràng là mang theo một cuộc giao dịch!

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười.

- Sao vậy, ngài Tiểu Thăng, chỗ tôi mang đến rất nhiều hợp tác, thậm chí vượt qua tất cả thu hoạch của các người ở Karan. Sau này còn có nhiều hợp tác hơn nữa.

Brady mỉm cười nói:

- Chỉ cần anh bằng lòng, còn có rất nhiều doanh nghiệp giống như chúng tôi chờ hợp tác với anh, nhất định sẽ làm cho anh tiến tới đỉnh cao trong giới kinh doanh Trung Quốc.

Người đẹp phía sau Brady lập tức tiến lên một bước, mở cho anh xem túi công văn trong lòng.

Ở trong đó mặc dù chỉ chứa những tờ giấy, có lẽ là tiền tài, danh vọng, địa vị, hơn nữa không cần tốn nhiều công sức, có thể lấy được dễ như trở bàn tay.

Brady nhìn Bạch Tiểu Thăng với vẻ mong đợi, chờ mong anh làm ra một lựa chọn nào đó.

Bạch Tiểu Thăng nhìn túi công văn trong lòng người đẹp, trên mặt tươi cười giống như đã động tâm.

Nhưng sau đó, Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Brady mỉm cười nói:

- Rất xin lỗi, ngài Brady, tôi đã để cho ngài và cô đây phải đứng ở cửa nói chuyện mà không mời các người vào trong ngồi.

Bạch Tiểu Thăng đang biểu đạt sự áy náy.

Cho dù bất ngờ nhưng Brady vẫn mỉm cười nói:

- Không sao, ngài Tiểu Thăng.

- Nếu ngài nói như vậy, vậy tôi cũng không mời các người vào ngồi nữa.

Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Vậy mời hai vị trở về đi.

Bạch Tiểu Thăng nói những lời này, làm cho Brady đang tươi cười chợt ngẩn người.

Đây tính là từ chối à?

- Ngài Tiểu Thăng, ngài là đang... từ chối sao?

Brady hỏi dò.

- Cái này chẳng lẽ còn không rõ ràng sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi ngược lại.

Brady cố lấy lại tinh thần, hình như cũng chưa từ bỏ ý định.

- Ngài Tiểu Thăng, công ty của chúng tôi mang tới cho ngài hợp tác chỉ là một thành ý của ngài Bạch Tuyên Ngữ, không kèm theo bất kỳ điều kiện nào, nếu như ngài đồng ý quay về Trung Quốc phát triển, ngài Bạch Tuyên Ngữ mới tập trung thêm càng nhiều ủng hộ sau đó. Đây là hai phương diện khác nhau, không hề có xung đột gì.

Brady nhấn mạnh:

- Hơn nữa, nếu như ngài khăng khăng làm theo ý mình, kiên trì muốn vào trụ sở chính phát triển, điều này không hề có lợi ích thực tế nào đối với ngài, còn có khả năng khiến cho ngài đánh mất tất cả mọi thứ ở khu Đại Trung Hoa, ngài đã suy nghĩ rõ về những điều này chưa? Ngài có thể suy nghĩ kỹ hơn!

Khi Brady nói những lời này, giọng điệu hơi trầm xuống, giống như một sự khuyên bảo, lại giống như một lần cảnh cáo.

Bạch Tiểu Thăng lại không hiểu nổi.

Nếu anh không đồng ý, vậy có thể đối mặt với điều gì, có thể sẽ dẫn tới sự thù địch của Bạch Tuyên Ngữ sao?

Thử nghĩ, nếu một vị đại diện chủ tịch hội đồng quản trị muốn hạn chế triển vọng trong tương lai của một người, cho dù người kia là đứng thứ hai trong Bộ giám sát độc lập với các ban ngành khác, sợ cũng khó thoát khỏi sự áp chế.

Bạch Tiểu Thăng biết rất rõ ràng mình muốn gì.

Anh bình tĩnh nhìn Brady và hỏi:

- Đây là lời khuyên của ngài Brady dành cho tôi, hay là lời cảnh cáo của vị đại diện chủ tịch hội đồng quản trị đối với tôi vậy?

Đôi mắt sâu thẳm của Brady nhìn chằm chằm vào hai mắt Bạch Tiểu Thăng đủ hai giây, bỗng nhiên cười.

- Đây chỉ là một nhắc nhở nho nhỏ, ngài Tiểu Thăng đừng nên suy nghĩ nhiều mới tốt.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười.

- Nếu đã vậy, tôi cảm ơn ý tốt của ngài. Nhưng tôi không hề muốn tiếp thu kiến nghị vừa rồi của ngài.

- Còn nữa, tôi cũng không muốn tiếp nhận hợp tác của công ty các ngài. Đoàn thương nghiệp chúng ta tự có kế hoạch khảo sát, cũng không cần phiền các người phải tốn nhiều tâm tư.

Bạch Tiểu Thăng từ chối, hơn nữa còn từ chối dứt khoát, từ chối vô cùng triệt để.

Ngay cả công ty Victory đưa rất nhiều hợp tác tới cửa, không có bất kỳ yêu cầu nào cũng không cần.

Brady kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thăng, sau đó mỉm cười nói:

- Ngài Tiểu Thăng, nếu như ngài từ chối đề nghị phía sau của ngài Bạch Tuyên Ngữ, cũng không ngăn cản hợp tác của công ty chúng tôi đưa tới tới cửa...

- Không cần.

Giọng Bạch Tiểu Thăng lạnh lùng nói:

- Ngài Brady, tôi ở đây đang muốn nói với ngài, doanh nghiệp mà ngài quản lý là tài sản của tập đoàn Chấn Bắc, nó không thể bởi vì tấm lòng của một người nào đó mà có thể tùy ý mang ra giao dịch được. Đây là lời cảnh cáo trịnh trọng tới từ bản thân tôi, phó bộ trưởng bộ giám sát trong trụ sở chính của tập đoàn Chấn Bắc!

Bạch Tiểu Thăng giơ một ngón tay lên nói:

- Nếu các ngài còn nói như vậy một lần nữa, tôi sẽ phải đệ trình điều tra đối với các ngài, bất kể các ngài thuộc sự quản lý trực tiếp từ ai!

Bạch Tiểu Thăng đã nói tới mức này, Brady bình tĩnh nhìn anh hai giây rồi giang tay ra, mỉm cười nói:

- Nếu đã vậy, tôi xin nghe theo lời cảnh cáo. Ngài Bạch, đã quấy rầy ngài nghỉ ngơi rồi, tạm biệt!

- Tạm biệt!

Bạch Tiểu Thăng gật đầu với Brady và lùi lại nửa bước, trực tiếp đóng cửa lại.

Ngoài cửa, Brady liếc mắt nhìn cửa phòng lần cuối cùng, sau đó xoay người rời đi.

Cô thư ký xinh đẹp phía sau anh ta cũng nhìn thẳng vào cánh cửa kia rồi xoay người đi theo.

Trong cửa, Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ trở về phòng của mình, đến trước bàn làm việc và lấy giấy bút, im lặng viết xuống "Xin đừng quấy rầy" bằng tiếng Anh, dùng bút tô to thêm nhiều lần, sau đó vẽ liên tiếp mấy dấu chấm than, lại rút ra một tập giấy nhớ, kéo xuống một từ và dán phần keo dính lên trên tờ giấy.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng đứng dậy bước đến ngoài cửa, dán tờ giấy kia ở trên cửa phòng của mình, sau khi dính chắc, anh mới quay ngược về phòng, đi vào phòng ngủ và ngả đầu ngã xuống giường.

Bạch Tiểu Thăng thở ra một hơi dài rồi nhắm hai mắt lại, lẩm bẩm nói:

- Lần này, ai cũng đừng mong quấy rầy giấc ngủ của tôi nữa!

Bạch Tiểu Thăng dừng lại một lát rồi vẫn nhắm mắt lại mắng:

- Đồ khốn kiếp tự cho mình là đúng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận