Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2213: Thế này không được, thế kia cũng không được! (1)

Lâm Vi Vi thấy rất tò mò khi Bạch Tiểu Thăng chỉ nói vài câu lại có thể làm cho Alger ngừng hẳn khoe khoang, rời khỏi bữa tiệc.

Không chỉ cô, ngay cả Lôi Nghênh bên cạnh cũng tò mò.

Nhưng vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, hai người này đều sửng sốt nhìn nhau, có vài phần không tin.

Bạch Tiểu Thăng bảo anh nói cho Alger biết rượu là giả. Sau đó, anh ta liền tin và rời khỏi đó sao?

Vậy khó tránh khỏi quá đơn giản rồi.

Alger vừa nhìn đã biết là người mê rượu, uống nhiều, dù thế nào cũng xem như là một người trong nghề, rượu thật hay giả mà anh ta uống không nhận ra được sao?

Alger tự tin vào rượu của mình như vậy, làm sao có thể vì một câu nói của Bạch Tiểu Thăng làm cho dao động được?

Bạch Tiểu Thăng không "vạch trần bí mật" còn tốt, một khi vừa "vạch trần bí mật", vấn đề trong lòng hai người Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lại tăng lên.

Chỉ có điều lúc này Bạch Tiểu Thăng không tiện nhiều lời, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng chỉ có thể cố nén xuống tò mò trong lòng.

Cuối cùng, ba người tới một góc trong đại sảnh của bữa tiệc, nơi đó là khu sô pha, chuyên dành cho khách nghỉ tạm. Ba người tìm chỗ vắng người và ngồi xuống. Chẳng mấy chốc đã có bồi bàn qua đưa rượu lên rồi lặng lẽ rời đi, không quấy rầy ba người.

- Anh Tiểu Thăng, Alger có thể dễ dàng tin lời anh nói vậy sao?

Lâm Vi Vi không nhịn được, hạ giọng hỏi thăm.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền cười, nhấp một hớp rượu nói:

- Anh ta là một người trong nghề, cho nên tôi dùng thuật ngữ của người trong nghề nói cho anh ta biết tôi cũng là một người trong nghề, tôi thậm chí có thể nói ra nơi sản xuất, công nghệ cũng có thể nói ra, trên trình độ còn trên cả anh ta. Chỉ cần anh ta thấy hoảng hốt, vậy anh ta tối thiểu sẽ nửa tin nửa ngờ những lời tôi nói. Sau đó thì sao? Tôi lại nói cho anh ta biết, rượu này có vấn đề, không chỉ nói thật rõ ràng, tỉ mỉ, chỉ điểm một chút là anh ta sẽ càng thêm nghi ngờ.

- Lại sau đó thì sao? Chỉ có vậy à?

Lâm Vi Vi khó có thể tin nổi nhìn Lôi Nghênh nói:

- Nhưng anh ta hoàn toàn có thể phản bác anh ở trước mặt mọi người.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì lập tức cười:

- Cô phải suy nghĩ tới tâm lý của đối phương. Anh ta lập tức phản bác tôi ở trước mặt mọi người để đánh cược rượu của anh ta thật sự không có vấn đề gì sao? Nếu như anh ta thắng, rượu là rượu ngon, đó không phải là chuyện đương nhiên sao? Tôi cũng không có tổn thất gì. Nhưng nếu anh ta thua, vậy cực phẩm mà anh ta tôn lại là một hàng giả, anh ta còn cần mặt mũi nữa không? Người cao ngạo như vậy, cầm một chai rượu giả khoe khoang trong bữa tiệc cao cấp như vậy, chẳng phải mặt mũi đều mất sạch, sợ rằng về sau cũng không có duyên với những trường hợp xã giao cao cấp à? Cho nên, anh ta không thua nổi.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ngược lại đã hiểu rõ vì sao Alger ngừng phẩm rượu, vội vàng rời đi.

Sợ rằng anh ta nóng lòng muốn đi kiểm tra xem chai rượu này là thật hay giả.

- Chai rượu cuối cùng này cũng là sản phẩm của công ty công nghiệp rượu vang 'Giải Cấu' ta sao?

Lâm Vi Vi chợt nhớ tới vấn đề này, vội hỏi.

- Tôi ngược lại để ý thấy đường nét của chai này cổ điển, ngay cả nút gỗ cũng không bình thường.

Lôi Nghênh nói:

- Chắc hẳn không phải đâu.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười, nói:

- Không phải sản phẩm do công nghiệp rượu vang 'Giải Cấu' sản xuất ra, mà là chai rượu vang có lịch sử trăm năm, mùi vị thật ra không tệ.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, Lâm Vi Vi liền sửng sốt.

- Vị không tệ? Không phải anh nói là giả sao?

Bạch Tiểu Thăng dùng "rượu giả" dọa cho Alger sợ quá chạy mất, sao còn nói vị không tệ.

- Rượu không tệ nhưng đúng là rượu giả.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Lúc đầu tôi chỉ thấy kỳ lạ, vì sao có hai loại rượu cổ xưa dính dáng cùng một chỗ, sau đó nghĩ làm như thế, rất có thể là muốn lẫn lộn vị, tiến hành giả mạo. Cho nên, tôi hỏi anh ta về số năm của rượu, các người không nhìn thấy lúc đó anh ta đã trả lời tôi một câu sao? Anh ta nói là 110 năm, nhưng thật ra hai loại rượu đều chỉ có năm tới sáu chục năm.

Bạch Tiểu Thăng có Hồng Liên - trí năng siêu cấp này tiến hành phân tích giám định, làm sao có thể sai được.

Chỉ có điều, lời nói này của Bạch Tiểu Thăng quả thật làm cho người ta càng lúc càng mơ hồ.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không nhịn được sửng sốt nhìn nhau, lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Anh có thể nếm ra được điều đó à, đầu lưỡi anh làm bằng gì vậy?

- Cái này còn tính là rượu giả sao?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhún vai, liếc mắt bên ngoài đại sảnh, nói:

- Sợ rằng bây giờ ngài Alger đang vội vàng bảo người đi làm giám định và kiểm tra. Người kiêu ngạo như anh ta nhất định sẽ không chịu được chút giả tạo nào.

Lâm Vi Vi bĩu môi:

- Tôi không thể hiểu được, nếu là rượu ngon, số năm cũng đã lâu thì cứ uống đi, cần gì quan tâm quản nó có phải đúng hãng hay không.

- Em vĩnh viễn không biết được trong mắt người si mê không chứa nổi nửa hạt cát.

Lôi Nghênh tặc lưỡi nói.

Chuyện liên quan tới đề tài này dừng lại ở đây, ba người nâng ly thưởng thức rượu ngon.

Chỉ một lúc sau, trong góc tương đối ít người đã trở nên náo nhiệt vì Bạch Tiểu Thăng.

Người tới tìm anh có các vị khách ở đây, cũng có người trong đoàn thương nghiệp.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh chỉ đành phải tránh chỗ cho những người này, để cho bọn họ có thể ngồi xuống trò chuyện với Bạch Tiểu Thăng.

Không bao lâu, Alger cũng dẫn người từ bên ngoài đại sảnh đi đến.

- Ông không cần ở lại đây nữa, bây giờ cứ đi về đi. Tự mình chú ý chuyện kiểm tra đo lường cho tôi, tìm thêm mấy chuyên gia nữa, tôi muốn có được kết quả nhanh nhất. Còn nữa, bảo người tìm kẻ đã bán rượu kia cho tôi, cố gắng hỏi xm rượu kia là thật hay giả.

Alger vừa đi vừa hạ giọng, nghiêm khắc căn dặn lão quản gia:

- Tôi cũng không muốn phải mất mặt ở trên loại chuyện này!

Lão quản gia vội vàng gật đầu và nhanh chóng rời đi.

Alger đứng ở chỗ lối vào đại sảnh, thở ra một hơi thật dài làm cho tâm tình mình hòa hoãn một chút, sau đó đảo mắt nhìn qua đã tìm thấy vị trí của Bạch Tiểu Thăng.

Chỉ có điều, anh ta không đi qua, mà cố điều chỉnh cảm xúc cũng như vẻ mặt, đi về phía một hướng khác.

Cảnh tượng vừa rồi náo nhiệt như vậy, quả thật có rất nhiều người đứng ngoài xem, nhưng có rất nhiều nhân vật cấp quan trọng xem thường tới gần sự náo nhiệt này.

Những người này có bối cảnh thực lực đều rất không tầm thường, cũng có khối người ở trong top 10 liên minh các tiểu vương quốc Tây Phi.

Alger muốn đi tới chào hỏi các bậc chú bác tiền bối, thuận tiện nói một chút về chuyện kinh doanh.

Đương nhiên, những điều này đều là "công tác chuẩn bị", sau khi làm tốt tất cả, Alger lại phải đi tìm Bạch Tiểu Thăng.

Mục đích thực sự của anh ta là muốn giành được hợp tác với đoàn doanh nghiệp Trung Quốc.

Đám người Bạch Tiểu Thăng đã hợp tác đoàn thể với giới kinh doanh Karan, đã bị Alger biết được.

Người tự phụ như anh ta cũng muốn tới lớn một lần cho người trong gia tộc nhìn.

Trong lòng có mục đích như vậy nên khi Alger đối mặt với Bạch Tiểu Thăng cũng có rất nhiều "Kìm chế".

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng còn không biết Alger có mục đích này.

Trong lúc bữa tiệc diễn ra, Bạch Tiểu Thăng là nhân vật chính của bữa tiệc này, có thể nói là tương đối bận rộn, gần như không ngừng nghỉ, nói chuyện với bảy tám nhóm người.

Rất nhiều người trong giới kinh doanh Osan đều rất nhiệt tình và mong chờ đối với đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, muốn triển khai hợp tác lớn.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng biết rõ người của nửa đoàn thương nghiệp mình rất khó lại nuốt xuống hợp tác lớn, nhưng vẫn trao đổi rất tỉ mỉ với những người này.

Bạch Tiểu Thăng đã nghĩ kỹ rồi.

Một phần hợp tác chất lượng tốt có thể bắc cầu nối đường cho đám người nửa đoàn thương nghiệp của Lục Vân, Giả Thành Sơn, nếu như doanh nhân còn lại ở địa phương này cam tâm tình nguyện, anh có thể dùng công ty riêng của mình để tiêu hóa, đương nhiên sẽ tuyên bố với bên ngoài vẫn là "giúp bạn".

Còn nữa, cũng có thể chuyển kinh doanh cho nhà họ Ngụy bên kia, thậm chí nhà họ La ở Châu u, nhà họ Tần ở Nam Mỹ, nhà họ Bạch ở Bắc Mỹ, cũng có thể giúp đỡ tiêu hóa.

Chỉ cần một vài doanh nhân ở địa phương này không phải chuyên môn nhắm vào thị trường Châu Á thì đều có thể thương lượng.

Bạch Tiểu Thăng ở bên này bận rộn, bên phía Alger cũng không nhàn rỗi, liên tiếp tìm tới bảy tám nhân vật cấp quan trọng.

Lấy thân phận và bối cảnh của Alger, những người này ít nhiều cũng phải cho anh ta chút mặt mũi.

Alger thu hoạch lớn, cảm thấy vô cùng thỏa mãn khi kế hoạch kinh doanh của mình có thể được người khác tiếp nhận và tán thành.

Chẳng mấy chốc, Alger nói xong liền nhìn thấy chỗ Bạch Tiểu Thăng vừa vặn không có người liền bước nhanh tới.

Vừa khéo chính là Dương Tiếu Vân cũng dẫn theo Dương Nhất Sơn từ một hướng khác tìm tới Bạch Tiểu Thăng.

Hai phe này còn gần như đến gần Bạch Tiểu Thăng cùng một lúc. Alger và Dương Tiếu Vân không nhịn được ngạc nhiên nhìn nhau.

Bạn cần đăng nhập để bình luận