Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2214: Thế này không được, thế kia cũng không được! (2)

- Ngài Dương, ngài tìm ngài Bạch có chuyện khẩn cấp cần nói sao? Vậy ngài tới trước đi?

Alger mỉm cười khách sáo nói.

Chỉ có điều anh ta vừa nói vậy, Dương Tiếu Vân làm sao có thể không nể mặt anh ta được.

- Tôi không có chuyện gì khẩn cấp cả. Ngài Alger có lời, các người cứ nói chuyện đi, tôi vừa vặn nghỉ một lát.

Dương Tiếu Vân cười ha hả và đi tới bên cạnh, tìm một chỗ ngồi xuống, thuận tiện đấm chân lẩm bẩm:

- Người cao tuổi rồi thì chân thật sự kém rồi.

Dương Nhất Sơn liếc nhìn Alger rồi đi qua ngồi với ba mình.

Thấy cảnh tượng như vậy, Alger mỉm cười và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, tôi tìm ngài có việc, hay là chúng ta đi qua một bên chậm rãi trò chuyện.

Alger giơ tay chỉ vào một góc của khu sô pha gần cửa sổ, nơi đó có một cái bàn, thật sự yên tĩnh.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu:

- Nếu ngài Alger có việc, cũng được.

Alger mỉm cười và vẫy nhẹ ngón tay chỉ sang bên đó, người của anh ta lập tức đi qua, ngồi một vòng xung quanh với vị trí bên kia làm trung tâm, nhờ vậy tạo ra một khoảng cách có thể nói chuyện riêng.

Alger làm động tác mời với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh mỉm cười nói:

- Các người ở đây trò chuyện với ngài Dương và cô Dương một lúc đi.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức gật đầu làm theo.

Ánh mắt Alger vẫn còn dừng lại ở trên người Lâm Vi Vi một lát.

- Mời ngài Alger.

Bạch Tiểu Thăng cũng làm một động tác mời, cắt ngang suy nghĩ của anh ta.

Lúc này hai người mới cùng đi qua bên kia.

Hành động của bọn họ bên này tất nhiên cũng thu hút sự chú ý của các vị khách khác ở đây.

Ở một chỗ bên cạnh quầy bar, một tay cô Lisa kia cầm ly rượu đỏ, khẽ lắc, làm cho rượu màu đỏ đảo quanh, một tay khác lại nâng khuỷu tay bên kia.

Ánh mắt cô ta nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng và Alger, trong ánh mắt đều có ẩn ý sâu xa.

...

Bạch Tiểu Thăng và Alger ngồi đối diện nhau ở bên một cái bàn nhỏ.

- Ngài Alger tìm tôi muốn bàn chuyện làm ăn sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

- Đĩ nhiên là vậy rồi.

Alger cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết nói:

- Là làm ăn lớn đấy!

- Tôi sẵn lòng nghe ngài nói rõ ràng!

Bạch Tiểu Thăng lập tức gật đầu.

Nếu như có thể thúc đẩy hợp tác lớn với gia tộc phía sau Alger, vậy tất nhiên sẽ là thu hoạch kinh người.

Chỉ có điều Bạch Tiểu Thăng không mấy tin tưởng, có hợp tác thật sự quan trọng mà đối phương sẽ chỉ phái một mình Alger tới bàn chuyện với mình.

Hơn nữa bữa tiệc này cũng không phải là một trường hợp tốt.

Alger mỉm cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, không nhịn được nóng lòng nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi nghe nói về hình thức hợp tác giữa các ngài và giới kinh doanh Karan, thẳng thắn mà nói, tôi rất thưởng thức cách thức này, cũng muốn hợp tác như vậy với các ngài. Trước khi tới đây nói chuyện với ngài, tôi đã tìm bảy, tám nhà bàn thêm rất nhiều hợp tác. Nếu như ngài bằng lòng, tôi bảo đảm ngài sẽ có bất ngờ lớn!

Khi Alger nói lời này, quả thật đầy tự tin.

- Nói như vậy, việc bàn chuyện hợp tác với bên phía tôi là do cá nhân ngài Alger chuẩn bị, chứ không phải là gia tộc của ngài sao?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được nói.

Nghe ý của Alger, đây là do bản thân anh ta triển khai hoạt động.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại không thấy bất ngờ.

Không nghĩ tới Alger này vẫn rất có tham vọng.

- Không sai, chỉ cần các người hợp tác với tôi, sau này gia tộc của tôi nhất định sẽ qua lại cùng một chỗ với các ngài.

Alger không để mất thời cơ, coi đây là một sự cám dỗ.

- Vậy tôi muốn nghe thử một chút về kế hoạch của ngài.

Nhiệt tình trong lòng Bạch Tiểu Thăng đối với chuyện này lập tức giảm xuống, nhưng ngại vì mặt mũi nên vẫn muốn nghe xem Alger sẽ nói thế nào.

Alger thấy Bạch Tiểu Thăng có "hứng thú" thì lập tức phấn chấn.

- Chúng ta có rất nhiều khả năng có thể tiến hành hợp tác!

Alger nhiệt tình nói:

- Cũng giống như một vài kinh doanh vận chuyển hàng hóa vậy. Ngài biết bây giờ tôi đang giúp đỡ gia tộc xử lý một ít sản nghiệp, trong số sản nghiệp của gia tộc chúng tôi sẽ sinh ra một vài vật phẩm kèm theo, nếu như xử lý ở địa phương thì sẽ cần tốn một số tiền lớn, nhưng nếu chuyên chở ra ngoài, tùy tiện vận chuyển tới đó, nói chung không cần đưa trở về, vậy có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền! Hơn nữa, bên tôi mới nói qua cùng rất nhiều chủ doanh nghiệp, có thể cùng giúp bọn họ loại bỏ hết rắc rối. Vậy thì chỉ cần các ngài giúp đỡ tiếp nhận ở bên phía Châu Á.

- Đổ rác ra biển.

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày và mở miệng nói ra bộ mặt thật của cái mà Alger gọi là "sản phẩm kèm theo".

- Nếu là vậy, rất xin lỗi, trong quy định luật pháp của Trung Quốc chúng tôi không cho phép!

Bạch Tiểu Thăng nói rất cương quyết, rất trực tiếp.

- Không phải cứ nhất quyết phải vận chuyển đến chỗ của các ngài, không phải các ngài kinh doanh khắp Châu Á sao... Dù sao cũng có thể có bến cảng để hàng.

Alger vội nói.

Bạch Tiểu Thăng không do dự, trực tiếp lắc đầu:

- Ngài muốn nói là tôi có thể chở 'sản phẩm kèm theo’ của các ngài tới đấy, nhưng chắc chắn sẽ không trở về. Chuyện này không cần nói nữa!

Bạch Tiểu Thăng từ chối dứt khoát làm cho vẻ mặt Alger có chút khó coi.

- Nhưng tôi đã nói với rất nhiều người trong bữa tiệc rồi.

Alger cố gượng cười nói:

- Ngài Bạch không thể để lại một đường sống sao?!

- Không!

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng hơi trầm xuống.

- OK, vậy xem như tôi chưa từng nói gì cả.

Alger yên lặng một lát rồi mới cười nói:

- Tôi còn có vụ làm ăn lớn khác!

Bạch Tiểu Thăng dùng tay ra hiệu mới nói.

- Về lĩnh vực y tế là một trong những kinh doanh chủ yếu của gia tộc tôi! Đây chính là nghề kiếm được nhiều tiền nhất bây giờ! Là con người đều sẽ có lúc bị bệnh, đều phải uống thuốc, bệnh càng nặng thì lại cần thuốc càng đắt tiền!

Alger nhiệt tình nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Chỉ cần ngài có thể giúp tôi tìm được số lượng lớn người dùng thử ở Trung Quốc, để cho chúng tôi đạt được số liệu hiệu quả trị liệu thực tế, tôi có thể cho ngài làm đại lý bên kia, giá thuốc thì chúng ta có thể đặt cao một chút, tôi sẽ bảo đảm sẽ chia phần trăm cho riêng ngài khiến ngài vô cùng thỏa mãn, hơn nữa một khi làm tốt, gia tộc tôi sẽ cung cấp nhiều loại thuốc mới! Vừa rồi, tôi đã bàn bạc được với hai nhân vật lớn của doanh nghiệp về dược phẩm, bọn họ cũng đã đồng ý rồi! Ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi không biết đoàn thương nghiệp các ngài có ai có thể hợp tác ở trên phương diện này, cho nên tôi chỉ đành nói chuyện thỏa đáng với ngài, ngài đi phân chia vụ kinh doanh này cũng có thể kiếm lời được nhiều hơn!

Bạch Tiểu Thăng hiểu ý của Alger, nhưng anh không muốn vụ hợp tác này.

Anh hít sâu một hơi và nghiêm túc nhìn Alger nói:

- Ngài Alger, tôi cũng không làm cái này!

Buồn cười, Bạch Tiểu Thăng cũng có một công ty dược phẩm nhưng chưa bao giờ làm chuyện "thiếu đạo đức" như thế, anh làm sao có thể đồng ý được!

- Chuyện này cũng không được sao?

Alger nhíu mày nhưng cố bình tĩnh, gượng cười nói:

- Tôi còn có vụ kinh doanh khác!

Tiếp theo, Alger nói ra ba bốn vụ kinh doanh.

Có thể nói là ngành sản xuất thì tốt, vụ kinh doanh là rất thú vị, nhưng góc độ làm ăn của Alger chọn ra lại sai lệch.

Bạch Tiểu Thăng cũng không muốn kể ra nữa.

Thật ra hai vụ sau cũng xem như là buôn bán đúng cách, chỉ có điều đám người Bạch Tiểu Thăng đã "bão hòa".

Lần này, đổi lại là Alger không làm nữa.

- Tôi nói này, ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài như vậy là có ý gì thế?

Ở trên phương diện làm ăn, Alger "chưa đi đã bất lợi", chưa từng gặp phải vụ "Waterloo" như vậy, rất nhiều vụ kinh doanh mà anh ta cho rằng có thể nắm chắc, cũng đã sớm nói với người khác sẽ làm đoàn doanh nghiệp Trung Quốc đồng ý, lúc này nếu như lại nói cho những người đó biết mình không thể bàn bạc thỏa đáng, vậy mặt mũi của anh ta biết đặt ở chỗ nào!

Alger cuối cùng không nhịn được cơn giận, tay chống bàn và căm tức nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Những vụ kinh doanh mà tôi nói tới, rõ ràng các người đã từng hợp tác ở Karan, vì sao đến chỗ tôi lại không thể chứ? Ngài Bạch Tiểu Thăng, lẽ nào ngài không muốn hợp tác với tôi sao? Ngài coi thường tôi sao?

Alger thật sự tức giận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận