Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2215: Rời đi trong không vui (1)

Bạch Tiểu Thăng có thể nói là hoàn toàn hủy bỏ tất cả đề nghị hợp tác Alger, không có một việc nào là đồng ý, điều này làm cho anh ta lập tức nổi giận và phát ra.

Alger nghĩ, Bạch Tiểu Thăng này muốn làm gì?

Là đóng lại cánh cửa hợp tác với anh ta sao?

Alger có bối cảnh lớn tới mức nào, thân phận cao quý tới đâu, lần này anh ta chủ động tới cửa còn phải tươi cười nói chuyện cùng, thậm chí đã sớm bàn bạc với những người bạn trong giới kinh doanh, nhưng giờ đều từ chối hết? Đây tính là cái gì!

Lúc này nếu như truyền đi, Alger còn có thể lăn lộn ở Osan nữa! Chắc hẳn anh ta sẽ trở thành chuyện cười cho giới kinh doanh trong liên minh các tiểu vương quốc Tây Phi!

Anh ta cũng sẽ bị những người ngang hàng trong gia tộc mang ra cười ngạo!

Những điều này đều là chuyện Alger tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ.

Thể diện chính là vảy ngược của anh ta!

- Ngài Alger, tôi hy vọng ngài bình tĩnh một chút, kìm chế tâm trạng của mình. Nếu ngài thật lòng muốn hợp tác cùng chúng tôi, vui lòng duy trì sự kiên trì. Tôi đã nhớ kỹ những tài nguyên mà ngài nói tới, sau khi trở về, tôi sẽ trưng cầu ý kiến với người trong đoàn thương nghiệp xem có thể tìm người hợp tác với ngài trên những phương diện này hay không.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Bạch Tiểu Thăng không nói vậy còn tốt, vừa nói vậy, Alger nghe chẳng khác nào bị sỉ nhục!

Đây là muốn thương hại anh ta - Alger người thừa kế duy nhất của tập đoàn tài chính lớn xếp thứ tư trong top 10 doanh nghiệp đứng đầu giới kinh doanh của liên minh các tiểu vương quốc Tây Phi, giàu ngang với một nước nên đối phương mới nói như vậy sao?

- Ha ha.

Alger nhìn Bạch Tiểu Thăng - người ngang tuổi với mình mà giận dữ cười ngược.

Tiếng cười thật sự là vô cùng khó nghe.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài là đang thương hại tôi sao?

Alger thâm trầm nói.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên đã nhìn ra được, người thanh niên bằng tuổi mình quá kiêu ngạo, đã phẫn nộ tới mức không thể cứu vãn được nữa rồi.

Cậu chủ trong gia đình giàu có siêu cấp này có năng lực chịu đựng trên phương diện tâm lý lại yếu đuối như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng cũng cảm giác không thể tin nổi.

Chẳng lẽ cuộc sống của Alger trong giới kinh doanh trước kia đều luôn suôn sẻ chưa từng gặp được gì bất lợi, cũng không gặp phải cản trở thăng trầm gì sao? Anh ta chưa từng bàn chuyện buôn bán thất bại à? Nói không hợp tác là không được sao?

Điều này làm cho Bạch Tiểu Thăng đoán đối thủ trong giới kinh doanh hoặc bạn hợp tác của Alger thật sự không dám kiếm tiền từ trên người anh ta, thật sự không dám để cho anh ta phải đền tiền, tất cả đều hận không thể dâng lên lợi ích, lấy điều này để đi chung đường với gia tộc sau lưng anh ta.

Cho dù không phải, cũng không muốn tùy ý trêu chọc.

Alger thật sự chưa từng gặp bất lợi sao?

Mà mười mấy danh hiệu của anh ta đều do các tổ chức buôn bán tích cực chủ động dành cho, tự nhiên là để Alger có thể xuất hiện ở trong hội nghị, tăng cao mức độ nổi tiếng của bản thân.

Nếu bởi vậy có thể giành được ủng hộ tài chính từ gia tộc của Alger, lại không thể tốt hơn...

Từ trước đến nay Alger đều vượt qua sóng gió trong thương nghiệp, hôm nay đụng phải cái đê lớn Bạch Tiểu Thăng này.

Những vụ kinh doanh có tổn hại tới Trung Quốc, Bạch Tiểu Thăng kiên quyết từ chối.

Những vụ kinh doanh này thì người trong đoàn thương nghiệp đã bão hòa, lại cảm thấy không đáng đề cử cho bạn liên minh, Bạch Tiểu Thăng uyển chuyển nói lời cự tuyệt.

Một lần hai lần thì cũng thôi, nhưng Alger không phải bị Bạch Tiểu Thăng từ chối tất cả sao?

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng nói sau khi trở về sẽ thương lượng với người trong đoàn thương nghiệp, xem có thể tìm được người hợp tác hay không, cũng là Bạch Tiểu Thăng nói lời khách sáo sợ tổn thương tới thể diện của anh ta thôi.

Nhưng những điều này ở trong mắt của Alger chính là đang thương hại anh ta.

Đây là đang tống cổ ăn xin à!

Điều này còn làm cho anh ta thấy khó chịu hơn cả bị tát vào mặt ngay trước mặt mọi người!

Nhận thấy được sự "yếu đuối" của Alger, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên muốn đền bù cho thái độ quá trực tiếp của mình vừa rồi:

- Ngài Alger, tôi cũng không phải nhằm vào ngài, chỉ là những hợp tác mà ngài đã nói đều không thích hợp với chúng tôi thôi.

Bạch Tiểu Thăng giải thích khá lịch sự.

Alger trực tiếp vung một tay lên, làm một động tác "dừng lại", tiếp theo đứng lên, sắc mặt lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng không cần nói nữa.

Bây giờ Alger căn bản không nghe lọt tai bất kỳ lời nói nào.

- Tôi chúc ngài, những ngày tiếp theo được vui vẻ ở Osan!

Vẻ mặt Alger hơi dữ tợn và để lại một câu nói như vậy, sau đó quay người rời đi, không để cho Bạch Tiểu Thăng có cơ hội nói thêm một câu nào nữa.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Alger dẫn người rời đi, chỉ đành phải thở dài.

Không ngờ người cùng lứa tuổi kiêm mười mấy vòng ánh sáng này lại có tâm tính tự nhiên yếu đuối như vậy. Chỉ có điều, nếu cân nhắc cẩn thận thì ngược lại cũng không khó hiểu.

Một người trẻ tuổi như vậy lại trắng trợn tiếp nhận các loại vòng ánh sáng gia tăng lên người, không duy trì hướng nội, khiêm tốn, bản thân lại có ý kiêu ngạo khoa trương và mê luyến bản thân.

Chỉ có điều câu nói của Alger lúc gần đi rõ ràng mang theo sự uy hiếp.

Đương nhiên, Bạch Tiểu Thăng sẽ không để ý.

Đầu tiên, trước mắt đoàn thương nghiệp của bọn họ đã sắp bão hòa, cũng không sợ không có hợp tác, không cầu gì thì chẳng có gì phải sợ cả.

Thứ hai, Bạch Tiểu Thăng chưa bao giờ là một người gây sự, đồng thời cũng không phải là người sợ phiền phức.

Nếu Alger thật sự vì vậy mà muốn có động tác gì đó, vậy cứ tới đi, đừng nói là anh ta, cho dù gia tộc sau lưng của anh ta ra chiêu, Bạch Tiểu Thăng cũng chưa chắc đã nhíu mày.

...

Alger không hề che giấu sự tức giận của mình, từ bên cạnh Bạch Tiểu Thăng rời đi, cảnh tượng như vậy đã rơi vào trong mắt của một vài người có tâm.

Những người này lập tức xì xào bàn tán, âm thầm suy đoán xem tại sao Alger và người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc lại xảy ra xung đột, đó lại là dạng xung đột nào.

Cảnh tượng như vậy có thể phù hợp với vô số suy đoán, cũng sẽ sinh ra vô số đề tài câu chuyện...

Từ phía xa, cô Lisa liếc nhìn về phía Alger, một mình cầm một ly rượu đi về phía cửa.

Alger tất nhiên cũng thấy được ánh mắt của rất nhiều người nhìn lén qua, sắc mặt càng thêm khó coi, dẫn người chạy thẳng tới lối ra của đại sảnh và rời đi.

Anh ta không muốn ở lại đây thêm một phút nào nữa.

Anh ta không thể chịu nổi sự mất mặt như vậy!

- Ngài Alger.

Trên đường Alger đi ra ngoài, tất nhiên cũng gặp phải những người này, có vài người còn chưa chú ý tới chuyện gì xảy ra bên kia, vừa nhìn thấy Alger đã lập tức nhiệt tình chào hỏi.

Chỉ có điều, Alger chỉ hơi chớp mắt xem như chào hỏi, thậm chí còn chẳng muốn nói câu nào đã dẫn theo người đi thẳng qua.

Người chào hỏi lập tức ngây người không hiểu nguyên nhân.

Người như vậy còn không ít, Alger đi tới cửa đã gặp phải ba nhóm người.

Mỗi nhóm người đều chẳng nghe được Alger trả lời được mấy câu.

Chỉ có điều, đợi đến khi Alger đi tới cửa đại sảnh của phòng tiệc, vừa hay có một số người đi từ bên ngoài tới.

Trên người những người đó có khí chất phong độ khác hẳn với người trong giới kinh doanh, chỉ nhìn khí thế rất dễ dàng làm người ta liếc mắt nhìn ra được tất cả đều là người trong giới chính trị.

Dẫn đầu những người này là một người trung tuổi rất có tinh thần hơi hói đầu, nhìn qua lại không thấy già, gương mặt góc cạnh cơ thể cường tráng, mũi ưng, hai mắt sáng như điện, bộ dạng nói năng thận trọng.

Alger thấy được người này thì hơi ngẩn ra, chẳng những không tỏ vẻ cao ngạo, thậm chí cố gắng tươi cười đi tới đón, chủ động chào hỏi.

- Ngài Wagner!

Ngài Wagner kia nhìn thấy Alger, gương mặt vốn có chút lạnh lùng cũng tươi cười:

- Alger, cháu cũng tới bữa tiệc này à?

- Bây giờ cháu định đi sao?

Ngài Wagner nhìn thấy tình hình Alger thế này liền hỏi một câu.

- Đúng vậy, cháu đã nói chuyện xong với người ta rồi, bây giờ đang chuẩn bị đi.

Alger ngoái đầu liếc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, khi quay đầu lại liền lộ ra ánh mắt lạnh lùng:

- Cháu đã nói “xong” với ngài Bạch Tiểu Thăng kia.

Alger nói với một lời hai nghĩa, còn vẻ mặt của anh ta cũng rơi vào trong mắt của ngài Wagner kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận