Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2234: Trước đêm giông bão (2)

- Alger cũng tham dự vào trong chuyện này, không phải vì cậu ta nói thì ban đầu anh cũng sẽ không có ý nghĩ này, không phải sao!

Mira nói tiếp, trên mặt lộ ra một nụ cười tàn nhẫn:

- Cậu ta đã là người trưởng thành, nên trả giá cho lựa chọn của mình! Anh đi liên hệ với cậu ta, bảo cậu ta vận dụng tất cả tài nguyên có thể, cũng tới tham gia vào chuyện này đi!

Mira nói tiếp:

- Cho dù chúng ta chỉ lục soát ra được đồ sáu chục nghìn đô la từ chỗ của Bạch Tiểu Thăng, cho dù rất khó quyết định cũng phải mượn sức của truyền thông làm lớn chuyện này lên! Chỉ cần dư luận tin tưởng hắn là có tội, hắn chính là có tội! Chúng ta phải làm cho Bạch Tiểu Thăng kia có tiếng xấu, làm cho người Trung Quốc cảm nhận được danh tiếng bị hao tổn, còn phải cắt đứt những thế lực bên ngoài muốn trợ giúp cho Bạch Tiểu Thăng!

- Như vậy, chúng ta mới có thể có một đường sống!

Mira lớn tiếng nói.

Lời nói này cũng khiến cho vẻ mặt của Wagner dần trở nên dữ tợn.

Đến bây giờ, đây không phải là một chuyện hiểu lầm nói dừng là có thể dừng lại được nữa. Đây là một cục diện chết, không phải là anh chết thì chính là tôi.

- Được, được. Tôi hiểu rồi!

Wagner cắn răng nói.

Thật sự không ngờ, ở thời điểm mấu chốt này, trái lại làm cho Mira quyết tâm hơn và nhẫn tâm hơn.

Ông ta không hổ danh mới là người đứng đầu ban ngành.

Nhưng Wagner không có thời gian rảnh để xúc động về điều này. Ông ta vừa định hành động lại nghe điện thoại của mình phát ra tiếng nhạc.

Có người đã gọi điện thoại tới.

Wagner lấy ra điện thoại di động của mình, thấy tên hiện ra bên trên thì lập tức nhướng mày, không vội nghe điện thoại mà liếc nhìn Mira nói:

- Là Dương Tiếu Vân!

Mira ngẩn người, cười ha hả:

- Xem ra, nhà họ Dương cũng biết bọn họ không còn đường lui! Tôi hy vọng ông ta gọi điện tới bỏ sức ra, còn nếu bọn họ muốn giữ lại, hoặc muốn bỏ cuộc, tôi sẽ là người đầu tiên chỉnh bọn họ trước!

Wagner không nhiều nói, chỉ gật đầu.

Bây giờ thời gian cấp bách, tình hình khẩn cấp, không thể để cho người nào dao động được.

Trong lòng Wagner cũng có ý này.

Sau khi điện thoại được kết nối, giọng nói của Dương Tiếu Vân truyền đến:

- Là ngài Wagner sao?

- Là tôi.

Wagner mở loa ngoài, trầm giọng nói:

- Ngài Dương Tiếu Vân à?

- Đúng.

Dương Tiếu Vân nói.

Hai người xác nhận thân phận của nhau xong lại bắt đầu nói chuyện, trong lòng bọn họ đều biết rõ, tất nhiên không cần vòng tới vòng lui.

- Muộn thế này mà ngài còn gọi điện thoại tới cho tôi, tôi hy vọng ngài sẽ tiếp tục bỏ sức!

Wagner nói với giọng tương đối nghiêm nghị.

- Tôi chính là có ý này!

Bên kia điện thoại, Dương Tiếu Vân cũng không hàm hồ:

- Tất cả tài nguyên truyền thông của nhà họ Dương chúng ta đã được khởi động hoàn tất, mặc cho sai bảo!

Không thể không nói, lời này làm cho Wagner và Mira cũng có vài phần bất ngờ.

Không ngờ Dương Tiếu Vân nổi tiếng là kẻ gian xảo trong giới kinh doanh lại trở nên đáng tin cậy như vậy.

- Lần này ba tôi và anh trai đều mãnh liệt phản đối hành động đối với đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, đồng thời muốn tôi dừng lại. Nhưng ngài Wagner biết đấy, trong chuyện này một khi đã bước ra bước đầu tiên thì không thể quay đầu lại được nữa, cho nên tôi nhân lúc quyền lực còn ở trong tay lại muốn xử lý chuyện này, để cho bọn họ không thể ngăn cản!

Dương Tiếu Vân quả quyết nói.

Nghe đi, đây cũng là một nhân vật hung ác.

- Vậy thì thật sự tốt quá!

Wagner trầm giọng cười nói.

Mira ở bên cạnh cũng không ngừng gật đầu.

Lúc này, bọn họ phải tranh thủ thời gian áp dụng động tác, lấy nhanh đánh chậm.

Tiếp theo, Wagner và Dương Tiếu Vân tiến hành trao đổi ở trong điện thoại, quyết định sách lược truyền thông tiếp theo.

Hai bên nói chuyện thỏa đáng liền kết thúc cuộc gọi.

- Bây giờ tôi sẽ liên hệ với Alger.

Lần này Wagner chủ động nói ra ngay trước mặt Mira.

Mira gật đầu, vẫn ở bên cạnh nghe.

...

Mà giờ phút này, ở trong pháo đài cổ kính của nhà họ Dương, Dương Tiếu Vân cũng thở ra một hơi, sắc mặt khó coi để điện thoại di động xuống. Dương Quân Lạc lại ở bên cạnh, thậm chí Dương Nhất Sơn cũng ở đó.

Vừa rồi, Dương Tiếu Vân nói là bản thân ông ta khăng khăng làm theo ý mình, cha và anh ông ta cố gắng hết sức ngăn cản, căn bản chỉ là lời nói vô nghĩa.

Trên thực tế, cuộc điện thoại thông báo này là do Dương Quân Lạc bày mưu đặt kế.

- Từ giờ phút này, Tiếu Vân, tất cả những điều này đều do một mình con gây ra, không liên quan gì đến trong nhà.

Dương Quân Lạc trầm giọng nói:

- Là bởi vì trước đây con bị Bạch Tiểu Thăng ép nên nhất thời trong lòng sinh ra oán giận, mới đưa ra hạ sách này, hơn nữa vận dụng tài nguyên trong tay mình, thề có chết cũng không quay đầu. Mà đợi đến ngày mai, chờ truyền thông làm ầm ĩ ra, cha sẽ đích thân liên hệ với đoàn doanh nghiệp Trung Quốc bên kia, biểu đạt mình rất chấn động và áy náy, đến lúc đó tôi sẽ tuyên bố loại bỏ chức vụ của con, nhưng truyền thông bên kia nên làm thế nào thì vẫn tiếp tục làm.

Dương Quân Lạc không hổ danh là kẻ giảo hoạt trong giới kinh doanh, đây rõ ràng là chuẩn bị hai tay.

- Ba, con hiểu rõ.

Trên mặt Dương Tiếu Vân không còn tươi cười như trước, trầm giọng trả lời.

- Ông nội, ba, các người làm như thế là sai càng thêm sai à?

Dương Nhất Sơn ở bên cạnh không nhịn được tức giận nói.

Cô ta trở về mới biết được việc này, nếu sớm biết rằng ba tính đối phó với Bạch Tiểu Thăng, cô ta tất nhiên sẽ ngăn cản.

- Quay về phòng của con đi!

Dương Tiếu Vân nhìn con gái với ánh mắt nghiêm túc, trầm giọng quát:

- Bọn ba làm gì, một đứa trẻ con như con đừng vội nói xen vào!

- Các người làm như thế, thật sự cho rằng có ai tin tưởng sao?

Dương Nhất Sơn cố gắng nói.

- Bọn ba không cần có ai tin hay không! Chỉ cần ngoài mặt không có vấn đề thì vẫn còn cơ hội để hoạt động!

Dương Tiếu Vân lớn tiếng nói.

Dương Quân Lạc im lặng không lên tiếng, nghe hai cha con tranh chấp.

Dương Nhất Sơn còn muốn nói gì đó, Dương Tiếu Vân đã lạnh lùng mở miệng nói trước cô:

- Con quay về phòng của mình đi! Bây giờ, ngay lập tức! Từ nay về sau, tất cả chức vụ của con sẽ tạm dừng, cứ chờ ở nhà cho ba, không được bước chân ra khỏi nhà một bước!

Dương Nhất Sơn cắn môi liếc nhìn ông nội mình, thấy ông ta thờ ơ thì tức giận giậm chân một cái, xoay người rời đi.

- Đứa trẻ này bị chiều tới hỏng rồi!

Dương Tiếu Vân nhìn theo bóng lưng của Dương Nhất Sơn, bực bội hừ một tiếng.

Dương Quân Lạc phất tay một cái:

- Con đi làm chuyện con nên làm gì! Vận dụng tài nguyên truyền thông của nhà họ Dương để chứng thực chuyện Bạch Tiểu Thăng "hối lộ"!

Dương Tiếu Vân lập tức gật đầu, xoay người rời đi.

Chờ căn phòng này chỉ còn lại có một mình, Dương Quân Lạc cũng không nhịn được day huyệt thái dương của mình, nhíu mày:

- Chuyện này, sau này không tiện giải thích với ông già nhà họ Ngụy đây...

Dương Quân Lạc im lặng một lúc, lại tức giận nói:

- Tôi cần phải giải thích với ông ta sao? Lần trước khi thằng con rể tương lai của ông ta hãm hại nhà họ Dương, ông ta có thả cái rắm gì không?

...

Gần như cùng lúc đó, đường dây điện thoại của Hầu Doãn Thành và Đổng Thiên Lộ cũng đang bận.

Ở trong điện thoại, Đổng Thiên Lộ nói cho Hầu Doãn Thành biết từ đầu tới cuối chuyện nhà họ Dương lén tặng quà, Bạch Tiểu Thăng phân chia cho mọi người.

- Cho dù ngài Bạch Tiểu Thăng có danh không thực là dẫn đầu đoàn thương nghiệp, nhưng ngài biết cậu ấy không phải là nhân viên công vụ gì cả, hoàn toàn là người ký trên trên tài liệu nghĩa vụ, cũng không có bất kỳ quyền và lợi ích đặc biệt nào. Còn nữa, lấy tài sản của cậu ấy, hoàn toàn không cần làm gì vì chút tiền lẻ như vậy được. Về chuyện liên quan tới hành vi của cậu ấy, nhân cách của cậu ấy, tất cả đám người chúng tôi, bao gồm cả nửa đoạn của các ngài Lục Vân, ngài Giả Thành Sơn cũng có thể đứng ra bảo đảm cho cậu ấy!

Đổng Thiên Lộ nhấn mạnh.

- Tôi không nghi ngờ về nhân phẩm của Bạch Tiểu Thăng, cấp trên cũng chưa từng nghi ngờ.

Ở trong điện thoại, Hầu Doãn Thành nhã nhặn nói:

- Chỉ có điều, các người đều thấy được cục diện ngày hôm nay. Cái gọi là điều tra lấy chứng cứ rõ ràng là cố ý nhằm vào! Cho dù chuyện này có thật sự được đưa ra tòa, chúng tôi tin tưởng cũng tuyệt đối không đến được mức nghiêm trọng.

- Thật sự nguy hiểm đáng sợ chính là những phóng viên kia! Ở bên này, quyền phát biểu không nằm ở trên tay chúng ta. Tôi nghĩ các người cũng đã sớm lĩnh giáo qua sự lợi hại của truyền thông nước ngoài! Tôi lo lắng trên tin tức ngày mai sẽ phát sinh cảnh tượng cực kỳ không tốt.

- Hi vọng tất cả các người hãy chuẩn bị tâm lý thật tốt, đừng bởi vậy mà phát sinh cảm xúc quá mức kịch liệt, tất cả cứ giao cho chúng tôi tới xử lý!

Hầu Doãn Thành cũng sợ xuất hiện tình hình ảnh hưởng tới tâm trạng của mọi người trong đoàn thương nghiệp.

- Những chuyện này thì ngài yên tâm, đám người chúng tôi đã thảo luận qua. Quan trọng là ngài Bạch Tiểu Thăng. Ngài phải nhanh chóng đốc thúc đối phương thật sự làm việc, mau chóng làm sáng tỏ sự kiện.

Đổng Thiên Lộ nói.

- Yên tâm, tối nay bên tôi lại gửi thông điệp tới cao tầng của Osan!

Hầu Doãn Thành nói chuyện Đổng Thiên Lộ không lâu, hai người đều cảm thấy ngày mai sẽ đón một trận gió bão trên phương diện dư luận.

Trên thực tế, trận gió lốc này đã nổi lên từ trong đêm...

Bạn cần đăng nhập để bình luận