Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2251: Kế hoạch của Bạch Tiểu Thăng (2)

- Phu nhân Delia, tôi xin nhận ý tốt của ngài, nhưng tôi làm một người Trung Quốc vẫn thích hợp hơn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

- Ngài nên suy nghĩ thêm đi, có thể đưa ra thêm điều kiện!

Phu nhân Delia ngược lại vô cùng cố chấp về điều này.

Trần Phi Tù sửng sốt nhìn mẹ mình.

- Phu nhân Delia, tôi đã có vợ chưa cưới, còn chuyện di dân thì bây giờ tôi không có suy nghĩ.

Bạch Tiểu Thăng cho ra đáp án chắc chắn và cười nói:

- Nhưng trước đó ngài đã nói về chuyện đàm phán với mấy ông trùm tài phiệt, tôi có thể suy nghĩ cho ra vừa kiến nghị. Đương nhiên về mức độ tham dự cụ thể thế nào, tôi vẫn phải về hỏi thăm ý của cấp trên đã.

Phu nhân Delia có chút mất mát, nhưng chỉ một thoáng bà lại tươi cười, điều chỉnh tốt tâm trạng của mình.

- Ngài Tiểu Thăng, hôm nay nói chuyện với ngài làm tôi thấy rất vui. Bây giờ tôi phải đi tới chỗ của đại tù trưởng, tôi sẽ chuyển lời của ngài tới ông ấy, hi vọng trong tương lai không xa, Osan sẽ nhờ ngài mà nhận được sự phồn vinh! Ngài sẽ từ Osan mà thực hiện được độ cao mới của mình!

Phu nhân Delia mỉm cười đứng lên nói.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười đứng dậy đưa tiễn.

- A, mẹ muốn đi sao?

Trần Phi Tù lập tức nói và đứng dậy đi theo.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tất nhiên cũng đứng lên.

- Đúng vậy, các người tiếp tục du ngoạn đi.

Phu nhân Delia mỉm cười nhìn Trần Phi Tù, nói không hề che giấu:

- Con có thể có người bạn như vậy chính là may mắn của con, con nhất định phải tiếp đón ngài ấy chu đáo đấy!

Không ngờ Phu nhân Delia lại nói vậy ở ngay trước mặt khách. Đây chính là lần đầu tiên từ trước tới nay. Ngay cả Trần Phi Tù cũng sửng sốt, sau đó mới gật đầu.

Phu nhân Delia căn dặn xong, lúc này mới rời đi. Bốn người Bạch Tiểu Thăng, Trần Phi Tù tiễn bà đến ngoài cửa, nhìn theo bà rời đi.

Phu nhân Delia đi rồi, Trần Phi Tù tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong miệng lầm bầm:

- Các người trò chuyện gì mà làm cho mẹ tôi coi trọng anh như vậy, còn muốn giới thiệu em gái tôi cho anh nữa.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai.

Nếu nói ra thì dài lắm.

- Chỉ có điều tôi thành anh rể của anh, điều này nghe cũng không tệ đâu.

Trần Phi Tù lại xoa cằm nói.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cạn lời, nhắc nhở:

- Tôi có vợ chưa cưới rồi.

- Tôi biết chứ, nhưng pháp luật Osan không ngăn cấm chuyện một chồng nhiều vợ đâu.

Trần Phi Tù lầm bầm.

Bạch Tiểu Thăng quay người rời đi, lười nói nhảm với cậu ta.

- Ôi, tôi chỉ đùa chút thôi.

Trần Phi Tù lập tức đuổi theo.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ở phía sau nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhún vai.

Trần Phi Tù dẫn theo Bạch Tiểu Thăng lại đi dạo một lúc thì bốn người đều thấy hơi mệt.

Bạch Tiểu Thăng lại đưa ra ý kiến trở về phòng nghỉ ngơi.

Vừa hay, lúc này cũng là thời điểm Trần Phi Tù phải học. Thân là con trai của đại tù trưởng tối cao, mỗi ngày cậu ta đều phải hoàn thành chương trình mấy giờ học có liên quan đến chính trị và kinh tế.

Đây không phải là chuyện cá nhân có muốn hay không mà là trách nhiệm.

Sau khi chia tay với Trần Phi Tù, Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều trở về phòng của mình.

Sau khi về phòng, Bạch Tiểu Thăng vốn muốn nghỉ ngơi một lát, lại nghe thấy điện thoại di động của mình đổ chuông.

- Cục trưởng Hầu.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại di động lên, nhìn thấy tên hiện ra trên màn hình di động thì trong lòng lập tức hiểu ra.

Phu nhân Delia nói đã đánh tiếng với lãnh đạo cấp cao Trung Quốc, muốn "giữ" anh ở đây làm khách thêm vài ngày. Lúc này Hầu Doãn Thành gọi điện thoại tới, có phải liên quan tới chuyện này không?

- Tiểu Thăng à?

Sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói của Hầu Doãn Thành vang lên.

- Là tôi đây, cục trưởng Hầu.

- Bây giờ cậu có tiện nói chuyện không, tôi muốn nói với cậu một chuyện.

- Tiện, ngài cứ nói đi.

Trong điện thoại, Hầu Doãn Thành quả nhiên nói tới chuyện phu nhân Delia đã liên hệ với lãnh đạo cấp cao, muốn giữ Bạch Tiểu Thăng ở lại làm khách ít ngày.

- Phu nhân Delia nói, cậu đã bắt mạch và kiểm tra ra bệnh cho đại tù trưởng?

Trong điện thoại, Hầu Doãn Thành ngạc nhiên nói:

- Cậu có bản lĩnh này từ lúc nào thế?

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy, chỉ đành phải nói:

- Trước đây tôi đã từng học qua...

- Cậu học rất tốt, chuyện như vậy sẽ có trợ giúp rất tốt cho việc tăng tăng tình hữu nghị giữa hai bên. Nhưng xuất phát từ việc giữ bí mật, bây giờ chỉ có thể để cậu chịu uất ức, ở lại bên đó thêm ít ngày thôi.

Hầu Doãn Thành nói:

- Nhưng phu nhân Delia lấy danh nghĩa của đại tù trưởng đã bảo đảm cậu sẽ không phải chịu bất kỳ đãi ngộ bất công nào.

- Tôi tin tưởng vào điều này.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Phu nhân Delia còn lấy danh nghĩa Osan yêu cầu lãnh đạo cấp cao của chúng ta, nói muốn mời cậu làm cố vấn thương mại cho Osan mấy ngày, xem như là một cách ủng hộ khác của Trung Quốc đối với Osan.

Hầu Doãn Thành mỉm cười nói:

- Xem ra lần này cậu đã để lại cho bọn họ ấn tượng rất sâu sắc đấy.

- Ngài đừng lấy tôi ra nói đùa nữa.

Bạch Tiểu Thăng cười gượng nói.

Hầu Doãn Thành lập tức nói:

- Đây là chuyện tốt. Cậu biết không, bên phía đám người ngài Lục Vân, ngài Lục Vân đã được một quốc gia mời làm cố vấn thương mại danh dự, cũng có tiền lệ rồi. Cho nên tới cậu cũng không phải là chuyện gì ngoại lệ.

Bạch Tiểu Thăng lập tức tò mò.

Không ngờ chuyện này cũng đã từng có tiền lệ rồi.

- Phía trên bảo tôi hỏi ý của cậu, xem cậu có đồng ý không.

Hầu Doãn Thành nói:

- Chúng tôi ủng hộ bất kỳ quyết định gì của cậu!

Điều này xem như là cho Bạch Tiểu Thăng quyền tự do lựa chọn lớn nhất.

Thật ra Bạch Tiểu Thăng đã nói chuyện qua với phu nhân Delia về ý tưởng thương mại của mình, cũng có ích lợi rất lớn cho giới kinh doanh Trung Quốc.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng nhặt lấy vài nội dung quan trọng, nói cho Hầu Doãn Thành nghe.

- Không ngờ cậu tự nhiên có ý tưởng này! Nếu nói vậy, Tiểu Thăng, tôi cảm thấy cậu tốt nhất nên ở lại, thậm chí tiếp nhận lấy danh hiệu cố vấn thương mại này đi!

Sau khi Hầu Doãn Thành nghe xong cũng rất phấn chấn, tích cực kiến nghị Bạch Tiểu Thăng tiếp nhận đề nghị của phu nhân Delia.

- Về phần đoàn thương nghiệp bên kia, cậu không cần phải để ý làm gì. Dù sao cậu ở lại chỗ của đại tù trưởng Ogad làm khách, cũng không thể theo kịp hành trình. Mấy ngày nữa bọn họ sẽ xuất phát. Chuyện kế tiếp cứ giao cho người bên ngoài làm đi.

Hầu Doãn Thành lại nói.

Bạch Tiểu Thăng xem như đã chính thức từ chức.

Toàn thân không "Quan" trở nên nhẹ nhàng.

- Nếu vậy, tôi sẽ tạm thời ở lại đây vài ngày.

Bạch Tiểu Thăng lại nói chuyện thêm với Hầu Doãn Thành một lúc nữa mới cúp máy.

Không còn đảm nhiệm người dẫn đầu nữa, lại được phía cấp ủng hộ, Bạch Tiểu Thăng cũng cảm giác cả người đều thoải mái, cảm thấy được sự thản nhiên hiếm thấy từ khi lên đường tới Châu Phi tới nay.

Bạch Tiểu Thăng ngả người xuống giường, vươn vai một cái và lầm bầm nói:

- Mình có nên tiếp nhận lời mời của phu nhân Delia, trở thành cố vấn và giúp bọn họ đối phó với ông trùm đứng đầu mấy tập đoàn tài chính này không? Bởi vì điều này cũng xem như là một khởi đầu tốt đẹp cho hai bên hợp tác lớn?

Lúc này, phu nhân Delia đang ở chỗ của đại tù trưởng Ogad.

Đại tù trưởng Ogad tiếp nhận sự trị liệu bảo thủ xong, nhìn tinh thần có vẻ không tệ.

Phu nhân Delia nói nguyên văn những lời của Bạch Tiểu Thăng lại cho đại tù trưởng Ogad nghe.

- Không ngờ người trẻ tuổi này lại giỏi như thế!

Ngay cả đại tù trưởng Ogad cũng thấy rất hứng thú với ý tưởng của Bạch Tiểu Thăng.

Phu nhân Delia nói với giọng điệu cương quyết hiếm thấy:

- Tôi cho rằng đây là chúa an bài cho cậu ta tới Osan, giúp đỡ chúng ta chấn hưng ngành thương mại, bất kể thế nào chúng ta cũng tuyệt đối không thể bỏ qua cậu ta được!

Đại tù trưởng Ogad cũng phải giật mình nhìn phu nhân của mình.

Đây là lời khen ngợi xưa nay chưa từng có đến từ phu nhân Delia!

Bạn cần đăng nhập để bình luận