Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2257: Đạt được đàm phán hòa bình (2)

Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Bạch Tiểu Thăng và Trần Phi Tù liếc nhìn nhau, chỉ cười không nói gì.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ở bên cạnh đã sớm buồn cười phải nhịn rất vất vả đấy.

Ngoài hành lang, Alger tìm được Vanas ở một góc vắng người.

Vanas đang nói chuyện với người khác, nói đúng hơn là nói chuyện với ba của Alger.

Vanas là nhân vật thế nào, tất nhiên đã nhìn ra được những lời Bạch Tiểu Thăng nói vừa rồi không phải là giả.

Không biết vì sao người Trung Quốc kia lại được đại tù trưởng tối cao tin tưởng, hắn thật sự định tìm sơ hở đẩy gia tộc Hogson bọn họ đi, sau đó để doanh nghiệp phía bên Trung Quốc bước vào lấp chỗ trống sao?

Vanas đang xin chỉ thị của Hogson để đưa ra quyết định.

Một khi Osan thật sự muốn đuổi bọn họ đi, chắc chắn sẽ không bảo đảm danh tiếng của Alger nữa, đến lúc đó gia tộc Hogson sẽ gặp phải nguy cơ liên tiếp, đó là điều bọn họ không thể tiếp nhận được.

- Cậu Vanas, không xong rồi!

Đúng lúc này, Alger hoảng hốt xông tới.

- Sao vậy?

Vanas làm cho Alger bị giật mình, nhìn thấy xung quanh không có người mới vội hỏi.

- Xảy ra chuyện rồi!

Trên mặt Alger lộ vẻ kinh hoàng, nói chính xác không thể nghi ngờ:

- Vừa rồi, Bạch Tiểu Thăng kia nói với Awakwalakra không lâu sau sẽ tìm Anlos, Brady bàn chuyện làm ăn, nói cái gì mà muốn chia bớt số định mức của chúng ta. Anlos là bạn của Bạch Tiểu Thăng, Brady và anh ta cùng một tập đoàn, hai người đó đã sớm âm thầm đạt được thỏa thuận với bên này rồi!

Alger đang thêm mắm thêm muối.

Hắn cũng biết, một khi chuyện đàm phán thất bại, hắn sẽ đứng mũi chịu sào gặp xui xẻo. Hắn còn không muốn phải ngồi tù, không muốn đánh mất tư cách là người thừa kế gia tộc.

Cho nên vào giờ phút này, Alger ngược lại hy vọng có thể thúc đẩy "Hòa giải", hắn đặc biệt ra sức nói cho mọi chuyện thêm nghiêm trọng.

Vanas nghe đến đây liền trợn tròn mắt.

Ông ta tất nhiên biết Alger có thể nghe được là đối phương cố ý nói ra.

Nhưng trong gia tộc đã từng phân tích qua về mối quan hệ giữa Anlos, Brady và Bạch Tiểu Thăng.

Khả năng này là có tồn tại!

Điểm chết người chính là bọn họ cũng từng nhận được "manh mối", Anlos, Brady "hình như", thật sự có hành động "mờ ám"!

- Cậu biết rồi, cháu không cần phải nói nữa!

Vanas nhìn xung quanh rồi bảo Alger im lặng.

Alger vô cùng lo lắng nhìn điện thoại, hận không thể nói với ba một lần.

Thật ra, Hogson ở phía bên kia điện thoại tất nhiên đã nghe được.

- Ngài Hogson, bây giờ phải làm sao đây?

Vanas lại hỏi thăm, bên kia điện thoại truyền tới một giọng nói nặng nề lại có hơi bất đắc dĩ:

- Xem ra, chúng ta chỉ có thể đưa ra quyết định xấu nhất. . . Vanas, một lúc nữa tôi sẽ gửi tài liệu vào hộp thư điện tử của cậu, cậu phải nhớ kỹ, sau đó đi nói với bọn họ. . .

Hogson sớm đã nghĩ tới và chuẩn bị trước cho tình huống xấu nhất.

- Được, tôi biết rồi.

Vanas nói với điện thoại.

Sau khi cúp máy, Vanas vô ý liếc mắt Alger và lập tức nhíu mày.

- Cháu còn ở đây làm gì, đi nhanh lên, để người ta thấy sẽ không tốt đâu.

Alger liên tục phụ họa, hắn nhận ra được ba mình đồng ý thỏa hiệp nên thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Khi Alger xoay người muốn chạy, Vanas nhíu mày nói:

- Cháu trở về nhanh thế làm gì?

Lúc đó để cho đối phương dễ dàng nhìn ra được là Alger đến tìm mình mất.

Tóm lại không tốt.

- Bây giờ cháu thật sự phải đi tới nhà vệ sinh một chuyến đã.

Vẻ mặt Alger đau khổ, nói với Vanas:

- Cháu thật sự muốn đi.

Vừa rồi, quả thật hắn rất sợ hãi, bây giờ vừa thả lỏng thì hắn lại dường như kích động muốn đi vệ sinh.

Vanas bất đắc dĩ nhìn người cháu trai này của mình, ông ta phất tay một cái, bảo hắn nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của mình.

Alger cũng không ở lại lâu, đã vội vàng rời đi.

. . .

Trong đại sảnh, mấy người Bạch Tiểu Thăng uống trà.

- Vừa rồi anh nói lời lẽ nghiêm khắc lại còn nghiêm mặt, thái độ một bước cũng không nhường thật sự đã dọa cho tôi giật mình, tôi nghĩ anh thật sự muốn đuổi bọn họ ra ngoài.

Trần Phi Tù khẽ cười nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Đúng vậy, tôi thật sự muốn đuổi bọn họ ra ngoài.

Bạch Tiểu Thăng không hề nói đùa:

- Nếu tôi thật sự làm vậy, đại tù trưởng sẽ đồng ý, tôi lại là cố vấn đặc biệt có thực quyền. Cậu cũng nói quyết định của tôi chính là quyết định của cậu.

Trần Phi Tù thấy Bạch Tiểu Thăng không giống nói đùa thì lập tức kinh ngạc.

- Nếu tôi không tới thật, vậy Vanas sẽ không tin tưởng!

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Hơn nữa bọn họ thật muốn đi cũng không dễ dàng như vậy, chờ bọn họ chuyển đi hết thì sẽ có người thay thế bước vào. Tôi vừa vặn có người thích hợp trong phương diện này, doanh nghiệp Trung Quốc, u Mỹ, chỉ cần Osan cho đủ chính sách, ưu đãi thì vẫn có.

Trần Phi Tù nuốt nước bọt, tấm tắc khen ngợi.

- Đương nhiên, kết cục tốt nhất, vẫn là gia tộc Hogson thành thật cúi đầu.

Bạch Tiểu Thăng liếc mắt lối vào đại sảnh, nói:

- Tôi đoán kết quả này rất khả quan.

Nếu gia tộc Hogson cúi đầu trước Osan, lỗ thủng này vừa mở ra, ba bá chủ lại không phải vững chắc như thép, lại thêm một vài "điều kiện" tiện lợi của mình, Anlos, Brady cũng không thành vấn đề.

Quan trọng hơn chính là có thể làm cho gia tộc Hogson biết được sự lợi hại của mình!

Điểm này rất quan trọng!

Bạch Tiểu Thăng muốn thành lập thị trường thương nghiệp ở Osan thậm chí liên minh các tiểu vương quốc Tây Phi, cũng cần phải có sức giúp đỡ mạnh mẽ, hoặc bạn liên minh.

Có lẽ gia tộc Hogson là một lựa chọn tốt.

Chỉ có điều những gia tộc siêu cấp này đều có sự cao ngạo cùng tính tình xấu xa, luôn cảnh giác đề phòng người từ bên ngoài đến, anh bàn chuyện hợp tác với bọn họ để cho bọn họ kiếm tiền, chuyện này không thành vấn đề, một khi muốn chia một chén súp với bọn thì lại khác.

Vậy muốn làm sao để cho bọn họ biết tiến lui, hiểu được cách chia sẻ và hợp tác, chính là làm cho bọn họ thấy được thực lực của bản thân đồng thời còn phải biết "Sợ" .

Phải làm cho bọn họ phục, để về sau bọn họ nghe được ba chữ Bạch Tiểu Thăng, khi làm ra bất kỳ lựa chọn nào cũng phải cẩn thận, càng muốn hợp tác hơn chứ không phải là đối đầu.

Bạch Tiểu Thăng là có tâm tư như thế.

Đương nhiên, anh không thể nói với Trần Phi Tù về điều này.

Mười phút sau, Alger trở về, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười khiêm tốn ngồi đối diện với Bạch Tiểu Thăng và Trần Phi Tù, ngoan ngoãn uống trà.

Lại qua hai mươi phút, Vanas cũng trở về.

Sau khi ngồi xuống, Vanas mỉm cười áy náy nói với Bạch Tiểu Thăng và Trần Phi Tù:

- Đã để cho hai vị phải đợi lâu rồi. Tôi mới liên lạc với ngài Hogson, ngài ấy cũng không để ý đến tật bệnh, căn dặn tôi nhất định phải giải quyết thích đáng vấn đề ở đây. Gia tộc Hogson vẫn tuyệt đối tôn trọng Osan, đồng thời bằng lòng bén rễ ở đây. Tiếp theo, tôi lại chuyển tới hai vị lòng chân thành của ngài Hogson.

Vanas nói thẳng “lòng chân thành” của gia tộc Hogson.

Lần này, ông ta không dám chơi trò thăm dò nữa.

Bạch Tiểu Thăng nghe rất bình tĩnh.

Đàm phán hòa bình này xem như đã thành công rồi.

Trần Phi Tù ngồi bên cạnh nghe được trong lòng cũng thấy nóng lên.

Nếu cậu ta báo cáo lại với ba mẹ mình mấy thứ này, sợ rằng ngay cả bọn họ cũng sẽ bị dọa cho giật mình.

Đây là nhờ ai tới đàm phán, mới có thể làm cho gia tộc Hogson cắt thịt như vậy!

Thậm chí cao hơn gấp mười lần so với mong muốn ban đầu của bên này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận